[VKOOK] Ta đã bên nhau vì điều gì ?
Chap 16
*píng pong*
-Ra ngay
Daniel vẫn còn đeo chiếc tạp dề màu hồng chấm bi ra ngoài mở cửa. Taehyung phì cười với bộ dạng này của Daniel
-Làm sao ? Tớ là đang phụ vợ tớ
-Ai nói gì đâu ?
-Thế cậu cười là ý gì ?
-Nói chuyện với vợ tớ mắc cười thôi
-Jungkook có vẻ như muốn cười nhỉ ?
-Tớ vui là em ấy vui
-Thôi thôi, vào nhà đi
Jihoon vẫn còn hì hục trong bếp. Jungkook chậm rãi bước vào
-Jihoon
-Cậu đến rồi hả ?
-Để giúp Jihoon
-Tớ làm gần xong rồi
Dừng một chút, thấy Jungkook không nói gì nên Jihoon nói tiếp
-Vậy cậu xếp mấy dĩa này lên bàn đi nha
-Ừm
Jungkook mang từng dĩa bày lên bàn. Khoảng nửa tiếng sau bốn người đã vào bàn ngồi.
Taehyung gắp một miếng cá cho Jungkook. Daniel nhếch môi, gắp một miếng cá to hơn Taehyung gắp để lên chén Jihoon
-Em không ăn nhiều như vậy một lúc đâu
-Ăn đi, cá anh chiên rất ngon
-Hả ? Ban nãy anh mới thả con cá vào sợ dầu bắn lên nên em làm hết mà
-Suỵtttt, giữ thể diện cho chồng em đi
Taehyung với Jungkook nhìn họ nói qua nói lại mà không nhịn được cười.
Ăn cơm xong. Taehyung và Daniel cùng nhau chơi cờ. Jungkook và Jihoon thì nướng bánh sau bếp. Jihoon hỏi
-Cậu ít nói quá nhỉ ?
-Ừm
-Mỗi lần đặt câu hỏi cho cậu, cậu đều trả lời rất ngắn gọn
-Ừm
-Nói chuyện với tớ đi
-Nói ?
-Nói gì cũng được ? Từ bé đến lớn, không lẽ không có gì để nói ?
-A
-Sao ?
-Jungkook rất yêu Taehyung nha~
Taehyung đang tính xuống làm bình trà mới thì vô tình nghe được đoạn đó, hai chân mềm nhũn, tim đập mạnh đến nổi muốn nhảy ra ngoài.
Bánh nướng xong còn nóng hổi được bưng lên mời hai con người vẫn đang tập trung chơi cờ. Jungkook vẫn dọn dẹp ở dưới, cái đồ nướng ban nãy còn nóng, cậu hậu đậu cầm vào liền bị bỏng tay la lên một tiếng. Anh như thoát khỏi dòng suy nghĩ, lập tức chạy xuống. Tay cậu bị bỏng nhẹ, nó hơi ửng đỏ lên thôi chứ không sao. Anh thổi thổi tay cậu rồi rửa bằng nước lạnh. Cậu đỡ đau một tí, để cậu ngồi xuống ghế, anh đi lên lấy bánh xuống đút cho cậu-Đồ ngốc, làm anh lo lắm đấy-Xin lỗi
-Em không sao là tốt rồi. Ăn bánh nàoCậu ngước lên, thay vì được ăn bánh thì được ăn môi của anh (?). Cậu hơi ngạc nhiên, anh đẩy miếng bánh sang cho cậu, trước khi rời môi còn liếm môi cậu vài cái nữa. Miệng nhai bánh mà mặt không thể không đỏ lên được. Anh bật cười xoa đầu cậu. Daniel và Jihoon liếc nhìn hai người âu yếm nhau trong nhà họ, Daniel ôm lấy vai Jihoon lắc lắc đầu rồi đi lên phòng khách.Vui vẻ nắm tay nhau về nhà thì xuất hiện trước cửa nhà hai người là một người đã có chút lớn tuổi. Jungkook siết chặt tay anh, anh nhìn cũng biết là ai. Người đã luôn chăm nom anh từ khi anh còn bé, quản nhà nhà Kim-Cậu chủ_quản gia thấy anh liền cung kính cúi đầu chào
-Được rồi, bác không cần kêu cháu là cậu chủ_Taehyung lịch sự cúi lại rồi nói
-Cậu vẫn mang họ Kim thì sẽ luôn là cậu chủ của tôi
-Vào nhà rồi nóiAnh vẫn là một tay nắm tay cậu, một tay vặn chìa khoá cổng. Vào đến nhà, Jungkook ngoan ngoãn đi xuống pha trà cho khách. Taehyung và quản gia đối diện nhau, bây giờ anh mới để ý tay phải của ông đang cầm một cái vali màu đen.Jungkook bưng trà lên lại quên mang bánh đãi khách nên lại đứng lên lấy. Nào ngờ cậu vấp phải chân ghế nên té xuống, anh phản ứng nhanh đỡ lấy cậu-Lại bất cẩn...
-Không sao, em ngồi đó đi để anh đi lấy
-ỪmTaehyung để cậu ngồi xuống ghế rồi bản thân mình đi xuống phòng bếp lấy bánh. Quản gia này rất hiền lành nhưng cậu nghĩ anh sẽ theo ông ấy bỏ cậu, anh là người thân duy nhất của cậu, cậu không muốn anh đi-Cậu Jungkook
-Hửm ?
-Cậu đã nói với cậu chủ rồi chứ ?
-Rồi
-Tôi cảm ơnAnh bưng bánh lên, thong thả ngồi xuống bên cạnh cậu. Quản gia lấy từ trong chiếc vali đem một sấp hồ sơ-Cậu chủ, cậu cũng biết, ông bà Kim vì tai nạn ngoài ý muốn đã ra đi. Hôm nay tôi muốn gặp cậu là để bàn giao toàn bộ tài sản mà ông bà Kim để lại cho cậu
-Bác cứ giữ lấy, cháu không cần tới
-Không được thưa cậu. Đây là cả gia tài khổng lồ, tôi mong cậu suy nghĩ thật kĩ trước khi đưa ra quyết định
-Cháu nghĩ kĩ lắm rồi. Sự nghiệp có thể kiếm lại, hai hay ba thậm chí là nhiều công việc. Nhưng mà, Jungkookie đối với cháu chỉ có duy nhất_anh cầm tay cậu mà hôn lên
-Cậu chủ, tôi chăm sóc cậu 8 năm trời. Giờ đây gặp lại cậu, tôi chỉ muốn cậu thực hiện nguyện vọng này của tôi cũng như là của ông bà Kim. Hai người họ ở suối vàng có thể an lòng
-Bác..
-Tôi hiểu. Cậu có thể quay lại Kim gia khi mà tình hình đã ổn, nhưng cậu không làm thế, cậu lại chọn mình ở lại trại trẻ mồ côi Sunshine, cậu chọn Jungkook, kể cả việc Kim gia giàu có bao nhiêu cậu vẫn không cần tới và tự dùng đôi bàn tay trắng mà vươn lên. Tôi chỉ muốn cậu nhận số tiền này, hãy vì ông bà Kim, thưa cậuTaehyung có chút đắn đo. Mọi chuyện xảy ra đã lâu lắm rồi, bây giờ quản gia xuất hiện đưa cho cậu một khối tiền, dù biết là số tiền này sống cả đời vẫn được nhưng mà..-Taehyung àJungkook vịnh hai bên mặt anh đối diện với mình. Đôi mắt to tròn lấp lánh, khuôn miệng mỉm cười khiến anh nhẹ lòng hơn-Được rồi. Cháu tin bác có thể giữ nó, trong khoảng thời gian dài không phải bác đã giữ nó sao ? Hãy thay cháu mà sử dụng nó, bác đã lớn tuổi, nghĩ cho bản thân một chút. Cháu tin bố mẹ cháu sẽ đồng ý quyết định này
-Tôi..
-Không sao đâu
Nghĩ nghĩ, bác quản gia chỉ cúi đầu biết ơn Taehyung
-Cảm ơn cậu. Tôi xin phép về trước-Cháu tiễn bácTaehyung tiễn quản gia đi, Jungkook thì ngồi dựa hẵn vào sofa, mắt lim dim sắp ngủ đến nơi rồi. Anh tạm biệt quản gia xong thì đi vào trong. Con thỏ lười biếng đang chuẩn bị chìm vào giấc mộng đẹp, anh nào dễ dàng cho cậu ngủ như vậy ?Đi đến bên cạnh, anh đặt cậu ngồi lên đùi đối diện với mình, lưng dựa vào sofa-Nhìn có vẻ nhẹ nhõm lắm hửm ?
-Taehyung không đi
-Taehyung không thể bỏ em mà ?
-Vui nhưng...
-Nhưng sao ?
-Buồn ngủ
-Hôn anh một cái rồi ngủCậu nhắm mắt từ từ tiến lại, anh cũng nhắm mắt miệng cười như đang chờ cậu. Một phút, hai phút, anh mở mắt ra, bé con của anh úp mặt vào lồng ngực anh mà ngủ luôn rồi. Anh nâng cầm cậu lên một chút, ấn môi mình lên-Ngủ ngoan nhé vợ yêu hahaVà người 'chồng' đã ôm người 'vợ' chìm vào giấc ngủ trên ghế sofa hẹp.
-hết-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com