TruyenHHH.com

[Vkook] Phanh gấp

Chương 35. Jungkookie cậu xem, có thể cân nhắc tới tôi không?

PSOMine

Jungkook muốn hỏi lại lần nữa thì từ bờ bên kia, một tiếng rít dài bất chợt vang vọng, kéo theo dải tia sáng lao vút lên không trung, xé toạc màn đên tăm tối mà bắn ra tứ phía.

Từng tia sáng mảnh lấy tâm hình tròn làm gốc, bung tỏa trên nền trời thành một bông pháo hoa phá lệ rực rỡ chói lóa, hồn người như bị thứ ánh sáng kì diệu kia hút lấy, trong phút chốc quên cả hô hấp, căng mắt ngắm nhìn.

Tiếng pháo đầu tiên phóng lên như đâm thủng màng bọc vô hình, giải phóng từng đợt tia sáng đua nhau lao đến đỉnh trời rồi kiêu hãnh nở ra.

Jungkook ngẩn người ngước mặt đối diện với khoảng trời đang bừng ánh sáng, trong con mắt đen láy thu lại từng chùm tia đủ màu đan xen lung linh huyền ảo. Hai cánh môi cậu mấp máy phát ra âm thanh nhỏ như tiếng gió thoảng qua, lại bị ồn ào xung quanh bãi cỏ nhấn chìm: "Thật đẹp..."

Giữa tiếng pháo nổ từng đợt, tiếng cười nói rôm rả xôn xao của những đôi nam nữ nhóm người đang vui đùa, một giọng nói trầm thấp đáp lại cậu: "Ừm."

Âm thanh ngắn đến nỗi tưởng chừng như ảo giác lại có một sức mạnh vô hình túm lấy trái tim cậu, hung hăng lắc loạn xạ. Khi cậu nhìn sang người bên cạnh đã chạm mắt ngay với hắn, như thể đang cố ý chờ đợi cậu quay đầu liếc mắt liền chộp lấy mà quấn quýt không rời.

Jungkook nhìn hắn, hai mắt không dám chớp. Trong lòng cậu đột ngột ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần mình chớp mắt, nụ cười dịu dàng của người này sẽ biến mất.

Taehyung không một giây nào nhìn lên pháo hoa đang bung nở rực rỡ trên bầu trời nhưng trong đáy mắt hắn lại như đang ngắm nghía thứ đẹp đẽ nhất vũ trụ, không ngăn được khóe miệng giương cao, thật lòng chậm rãi nói: "Thật đẹp."

Dù xung quanh có đủ thứ tạp âm chen vào nhưng Jungkook vẫn nghe rõ mồn một từng âm từng chữ. Hai từ đơn giản như mang dòng điện truyền vào lỗ tai cậu, nháy mắt khiến cậu mặt đỏ chân run đứng không vững.

Taehyung cẩn thận từng chút một nhích đến gần nắm lấy bàn tay cậu, thấy không bị gạt ra liền vòng một cánh tay ôm trọn cậu kéo vào lòng, thản nhiên coi người xung quanh là không khí.

Đám đông bị thu hút bởi pháo hoa ngày một đông, đùn đẩy chen chúc nhau khiến khoảng cách trước ngực hai người đã gần lại càng gần thêm. Taehyung nhìn đỉnh đầu xù tóc như sắp tựa vào ngực mình, âm thầm vui sướng đi giày cao gót nhảy disco trong bụng.

Jungkook bị ép trong vòng tay người kia thì hoảng loạn muốn đẩy ra nhưng đấu không lại, cuống cuồng ngước lên định khẩu nghiệp bằng mồm một phen thì đập vào tầm mắt cậu hình ảnh quá khích, bùm một tiếng mặt cậu đỏ như đít khỉ.

Taehyung lia mắt nhìn theo hướng Jungkook ngẩn người thấy vài đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết, trộm cười để ý phản ứng của cậu. Lý thuyết cũng có rồi phải thực hành chứ nhỉ?

Bàn tay ôm eo cậu khẽ vỗ hai cái, Taehyung cao giọng trêu đùa: "Thích lắm hay sao mà nhìn mãi thế?"

Jungkook hai vành tai nóng như bốc khói, không nặng chẳng nhẹ thụi một cú vào bụng hắn, vô cùng khí thế đe dọa: "Có buông ra không?"

Hắn đau đến gập cong thắt lưng, đầu tựa vai cậu hít lấy hít để mấy ngụm khí kìm nén cảm giác dưới bụng.

Thấy tấm lưng dài rộng của hắn không nhúc nhích, Jungkook thầm rối rắm trong lòng. Hình như hơi quá tay?

"Cậu biết tôi muốn nói gì mà."

Jungkook vô thức đưa mặt lại gần muốn nghe rõ lời hắn nói: "Cậu bảo gì cơ?"

Rồi đột nhiên, không để cậu rời đi Taeyung đã ngẩng đầu hôn lên môi cậu. Nụ hôn lướt qua như ảnh ảo nhưng cũng đủ đế đối phương kịp bắt lấy cảm xúc trơn mượt mềm mại của hai cánh môi hồng.

Taehyung nắm chặt tay cậu, trịnh trọng căng thẳng mười phần nói: "Jeon Jungkook, tôi thích cậu. Cậu biết mà đúng không?"

Đến nước này mà còn không biết thì não làm bằng bã đậu chắc rồi.

Pháo hoa vẫn nổ trên cao, khuôn mặt Taehyung được những tia lửa chiếu sáng, sống mũi cao đổ bóng một bên, khóe miệng vẫn là nụ cười mỉm thường ngày giờ lại có nét ngượng ngùng nơm nớp lo sợ.

Bên tai cậu truyền đến đủ thứ tạp âm đùng đoàng ồn ào nhưng chẳng hiểu sao lời của người này, cậu nghe không sót một chữ.

Jungkook đứng hình, ú ớ nửa ngày cũng không nói được câu nào: "Cậu, cậu, cậu, tôi, tôi..."

Taehyung không dám gấp gáp ép buộc cậu, tiếp tục nói: "Bản thân tôi mười bảy năm giáo dục bắt buộc lúc nào cũng đạt loại giỏi, tuy không đến mức trên thông thiên văn dưới tường địa lí nhưng cũng biết dùng giấy quỳ để phân biệt axit và bazơ. Tôi biết nhảy cao, biết đánh bóng rổ, biết cả đá bóng, vậy nên thể chất vô cùng tốt. Ngoại hình tôi hoa gặp hoa nở người gặp người yêu, đem theo ra đường nở mày nở mặt biết bao. Chưa kể tính tình cực kỳ tốt, không bao giờ nổi nóng mất kiểm soát, đảm bảo khi tham gia giao thông luôn nhìn đèn xanh đèn đỏ, tôn trọng luật pháp, yêu trẻ kính già, cố gắng trở thành một người công dân ba tốt của xã hội. Jungkookie cậu xem, có thể cân nhắc tới tôi không?"

Cậu xem, có thể cân nhắc tôi làm bạn trai không?

Jungkook tròn mắt nhìn hắn, cả cơ thể như chìm vào dòng nước trôi nổi lềnh bềnh, nhẹ giọng nói: "Không thể được, không hợp lí..."

Cậu hoảng hốt lắc đầu như trống bỏi, nhất mực khăng khăng: "Tôi là trai thẳng, không thể, không thể thích cậu được!"

Mẹ nó!

Trai thẳng?

Thẳng như nhang muỗi ấy hở?

Taehyung thật muốn dùng một đao bổ đầu cậu ra xem nó chứa thứ của nợ gì bên trong.

Mặt hắn từ đỏ chuyển xanh, rồi tới vàng như cột đèn giao thông, vòng tay ôm cậu khẽ siết chặt sợ cậu lên cơn vùng ra chạy mất. Thế nhưng khi đối diện với ánh mắt như trăng ngâm nước kia, gai góc trên người hắn lại bị vặt rụng sạch sẽ.

Thôi được rồi, Taehyung buông tay thỏa hiệp. Trẻ nhỏ cần giáo dục, không biết thì dạy, dù là một tháng, một năm hay một đời hắn cũng toàn tâm nguyện ý.

Tự dùng một bài diễn thuyết 800 chữ làm chính mình cũng thấy hợp lí, Taehyung khôi phục vẻ mặt cà lơ lất phất thường ngày trêu cậu, không sót lại bất cứ biểu hiện nào của việc vừa bị từ chối: "Cậu nghĩ mình thật sự thẳng?"

Jungkook chắc như đinh đóng cột gật đầu: "Đương nhiên, nam tử hán đại trượng phu sao có thể nói cong là con..!!!"

Taehyung cúi xuống hôn môi Jungkook, vẫn là cái chạm chuồn chuồn lướt qua như trước.

Hắn nhướn một bên lông mày, cúi nhìn khuôn mặt cậu: "Thế vì sao nam tử hán lại đỏ mặt vậy?"

Cậu hốt hoảng đẩy hắn ra, đầu óc loạn thành một mớ tơ vò trả lời lung tung: "Cậu, cậu, cậu làm thế có thằng mẹ nào không đỏ mặt cho được. Đây là phản ứng bình, bình thường có được không?"

Không, chẳng có thằng cha thẳng nam nào bị hôn mà mặt đỏ cả.

Lật ba vòng trời đất chắc chỉ tìm được mỗi thằng họ Jeon tên Jungkook này.

Taehyung không ngăn cậu xách ba lô chạy trối chết, mình đứng giữa đám đông nhìn theo bóng lưng nhấp nhô xa dần rồi chìm vào màn đêm, trong lòng bắt đầu lên 7749 kế hoạch đặt bẫy lừa người về ổ.

____________________________

Throwback.

Đâu đó trên diễn đàn.

Vante: Lỡ quên sinh nhật của người yêu thì phải làm gì để chuộc tội? Mong được giải đáp, online chờ gấp!!!!!!

=> hyedianlaunuong: Ủa có người yêu bao giờ vậy cha nội?

=>> Vante đã trả lời @hyedianlaunuong: Đây chưa bao giờ ế

=> nguoiyeuanhtae: Anh ơi hôm nay có phải sinh nhật em đâu mà ><

=>> hellomymie đã trả lời @nguoiyeucuatea: gái mơ đẹp quá ta

=> yoongiswag: TỒI!

=>> Vante đã phẫn nộ bình luận.

=> seokjinthichmauhong: Đè nó ra làm một trận, một trận không được thì hai.

=>> Vante đã trả lời @seokjinthichmauhong: :)) hảo ý kiến

=> DAEGUINMYHEART: Ngay tối ngày hôm nay sẽ diễn ra buổi công diễn đầu tiên mở đầu cho chuỗi hoạt động chào đón mùa lễ hội Trung Thu sắp tới. Hàng loạt các hoạt động vui chơi giải trí và tiết mục bắn pháo hoa kết thúc chương trình hứa hẹn sẽ đem đến cho quý khách một trải nghiệm vui vẻ thú vị bên người thân và gia đình...[Xem thêm]

=>> Vante đã trả lời @DAEGUINMYHEART: Ôi! Quảng cáo tự động đúng là cứu rỗi đời người!!!

Chú thích nhang muỗi:

Thẳng của Jeon Jungkook :))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com