TruyenHHH.com

Vkook Love Me Again

Trong ban giám khảo quần chúng có rất nhiều người là fans của một thí sinh nào đó, thích Jungkook chiếm phần lớn, cũng có người mang theo đồ tiếp ứng, nhưng không một ai giống anh, biểu hiện giống trống khua chiêng như là lẽ đương nhiên.

Hai cô gái bị anh làm cho choáng váng, muốn nhắc nhở không nên mang quá nhiều đèn vào sân khấu, nhưng vừa tiếp xúc với tầm mắt sắc bén của người đàn ông, lại đem lời nói nuốt về.

Nhìn sơ cũng biết, anh không phải là người các cô có thể quản được.

Khó trách từ lúc bắt đầu, vẫn luôn nghe thấy tiếng xì xào kích động trong đội ngũ, hoá ra là có nhân vật thần tiên này lui tới. Anh thản nhiên đứng đó, phía trước phía sau đều có người đang ngắm anh.

Các cô gái nóng lòng muốn thử đến bắt chuyện, sắc mặt các chàng trai nhìn chung không tốt lắm, một số người cũng mang banner cầm tay của Jungkook đều giấu hết đi, sợ máy quay quét tới sẽ tạo ra sự đối lập thảm thiết.

... Đột nhiên không có tư cách trở thành fans nam của thiên thần.

Taehyung nheo mắt nhìn đám người này, kìm nén cảm xúc, khống chế bản thân không được nhất thời cho dùng chương trình lại nữa.

Lông mi đen nhánh của anh cụp xuống, anh mím môi, nắm chặt biểu ngữ đèn led.

Sau khi vào sân, anh muốn treo cái này ở nơi dễ thấy nhất, để Kookoo của anh có thể liếc mắt một cái là thấy ngay. Y có nhận ra anh hay không cũng không sao, chỉ cần có cái này, y sẽ biết mình luôn được ủng hộ, có lẽ sẽ không căng thẳng như vậy nữa.

Tại khu nghỉ ngơi của các thí sinh trong hậu trường, Jungkook dẫn các thành viên trong đội tìm một phòng thay đồ không có người, rồi mặc trang phục.

Y thay xong muộn nhất, vừa mới bước ra đã thu hoạch được một màn trợn mắt há mồm.

"Đúng là Jungkookie của tao đẹp đến mức muốn bay lên trời" - Jimin bật ngón cái.

Jimin tìm một chiếc áo khoác dài bọc Jungkook lại, nhướng mày nói "Giấu trước đã, không cho người khác nhìn. Chờ đến lúc bọn mình lên sân khấu, sẽ khiến tất cả mọi người kinh ngạc."

Quá trình lần này khác những lần trước, chỗ ngồi trước sân khấu được nhường cho các huấn luyện viên và ban giám khảo quần chúng, tạo hiệu ứng thành một buổi hòa nhạc quy mô nhỏ. Các thí sinh sẽ ở lại khu vực chuẩn bị đặc biệt trong hậu trường cho đến khi chính thức ghi hình. Thứ tự lên sân khấu biểu diễn dựa theo xếp hạng đã được xác định của chín đội trưởng trong trò chơi lần trước.

Kết thúc mỗi phần trình diễn, ban giám khảo sẽ bỏ phiếu bầu công khai cho mỗi thí sinh, nhưng kết quả tạm thời được bảo mật.

Ngoài ra, sau khi chỉnh sửa, tập hai của chương trình sẽ chính thức phát sóng vào ngày hôm nay, đồng thời còn mở kênh bình chọn trực tuyến cho các thí sinh, cư dân mạng sẽ đánh giá dựa theo thành tích của mỗi cá nhân trong tập hai.

Sau khi phần trình diễn của cả chín nhóm hoàn thành, kênh bình chọn trực tuyến sẽ đồng thời đóng cửa. Các huấn luyện viên và ban giám khảo quần chúng sẽ đưa ra kết quả của mình, cùng với lượng phiếu bầu trực tuyến của mỗi thí sinh, tổng hợp cả hai, cái trước chiếm 70%, cái sau chiếm 30%, để quyết định thứ hạng và việc đi hay ở trong vòng đấu này.

Y khoác áo ngoài, cùng các thành viên trong đội đến khu chuẩn bị dành cho thí sinh. Còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng hò hét vang lên hết đợt này đến đợt khác.

"Vừa rồi cậu có nhìn thấy không? Đẹp trai khủng khiếp"

"Là fan nam hả? Chất lượng cao thế á? Liệu có phải chương trình đặc biệt mời đến không?"

"Tôi thấy không giống giả đâu, giả ai lại mang nhiều đồ tiếp ứng như thế, fan trung thành còn kém nhiều lắm, ống kính cũng chỉ quay lướt qua, chưa nhìn rõ trên đầu anh ấy đeo tên ai."

Jungkook hít vào một hơi, rảo bước vào phạm vi có camera. Khu vực chuẩn bị yên lặng, vài cặp mắt đổ dồn về phía nhóm y.

Trước máy quay, mọi người đều rất thân thiện và nhiệt tình, nhưng khóe mắt đuôi mày không che giấu được sự dò xét.

Có người nói rất nhỏ "Sao cả đám đều mặc áo khoác thế này, nói cái gì mà tự trả tiền mua trang phục biểu diễn, không phải là ngay cả người cũng không nhận ra đấy chứ"

Jungkook không thèm để ý, nhưng ngược lại đã dần dần hiểu rõ đề tài trước đó họ đang nói đến.

Trước khu vực chuẩn bị có một màn hình HD lớn đang chiếu các bước chuẩn bị của sân khấu. Vừa rồi nhiếp ảnh gia quay đến một nam cổ động viên, tay cầm biểu ngữ đèn led cực lớn, đeo một chiếc kẹp tóc màu tím tím, tuy mặt bị che khuất, nhưng chỉ bằng dáng dấp cũng có thể kết luận là cực phẩm thần tiên.

Đáng tiếc lại biến mất trong nháy mắt.

Jimin khoanh tay trước ngực "Jungkookie, là fan nam của mày à?"

"Sao có thể." - y cười.

Chương trình mới phát sóng một tập, cho dù y có thân phận Cooky kia, thì cũng chỉ là một ca sĩ nổi tiếng trên mạng chưa từng lộ mặt mà thôi, sao có thể xứng đáng để người khác tranh giành, một chàng trai, biểu ngữ đèn led rồi còn cả kẹp tóc.

Có một vài thí sinh trước kia đã từng xuất đạo nổi tiếng, fans cơ sở nhiều, hẳn là của các thí sinh đó.

Jungkook lặng lẽ nắm chặt tay, nhịn nổi thấp thỏm. Nhưng con người ngồi cạnh y, có vẻ còn thấp thỏm gấp đôi y "Này mày ngồi coi quỷ này"

"Chồng tao đâu rồi. Anh ấy nói sẽ đến mà. Không có anh ấy tiếp sức tao sẽ chết vì run mất" - Jimin ngó nghiêng trên màn hình.

"Chồng mày hôm nay cũng tới sao? Anh ta không bận hả? Sao có thể chạy tới đây quài với mày thế"

"Xời, chồng tao rảnh lắm, bao giờ cũng yêu tao nên mới như vậy. Gì? Sao? Chồng mày không đến nên ghen tị hả" - Jimin nhếch mép quay lại trêu chọc y.

"Ẹo, ghen tị cái gì? Chồng tao anh ấy rất bận, okey? Bớt cái mỏ mày lại ngồi yên cho tao" - y kéo tay bịt miệng Jimin lại.

Lần đầu tiên biểu diễn trước công chúng, dù y có chuẩn bị kỹ lưỡng đến đâu, lúc lên sân khấu cũng sẽ bất an, tâm trạng lơ lửng giữa không trung.

Buổi ghi hình bắt đầu rất mau lẹ, nhóm đầu tiên dẫn đầu lên sân khấu. Đội trưởng nhóm này đã hai lần mở miệng châm chọc Jungkook, luôn chăm chăm đoạt lấy vị trí S. Trước khi đi ra ngoài còn cố ý quay người trước ống kính, khinh khỉnh liếc y một cái.

Các thi sinh trong khu chuẩn bị lập tức ồn ào.

Y không ngần ngại gì mà mỉm cười với cô ta. Có chút ưu thế trời sinh không gì có thể so sánh được.

Tiết tấu ghi hình chương trình chặt chẽ, Jungkook dễ dàng bị hấp dẫn, y còn hơi chờ mong đạo diễn quay đến cảnh fan nam kia, tò mò là ai mà lại được hoan nghênh như vậy.

Gần hai giờ sau, chỉ còn lại một nhóm biểu diễn cuối cùng.

Trên màn hình lớn tại hiện trường sân khấu, chữ
"Butterfly" đã được gõ ra trước, nhân viên công tác tới ra hiệu Jungkook và những người khác lên sân khấu.

Y bị tầm mắt của cả phòng vây quanh.

Y lưu loát đứng lên, dưới cái nhìn của mọi người cởi áo khoác xuống.

Các thí sinh không khỏi hít một hơi, nhìn không chớp mắt.

Jungkook dẫn đội của mình xuống bậc thang, mái tóc đen bồng bềnh, bộ trang phục trắng xoá, y không khác gì biến thành một thiên sứ thật sự.

Thậm chí không cần mở miệng hát, bản thân y đã dung nhập vào ca khúc, dùng cách thức đẹp đẽ tô điểm cho "Butterfly".

Y viết lời, y hát nhạc, và chính y bây giờ cũng trở thành một phần của bài hát.

"Chậc giá trị nhan sắc cao thôi mà"

"Đúng vậy đấy, còn chưa biết màn trình diễn sẽ như thế nào đâu. Một nhóm nhiều người như thế, vậy mà hơn nửa là diễn kém"

Hiện trường sân khấu, ánh đèn tối dần.

Lông mày đang nhíu lại của Taehyung rốt cuộc cũng giãn ra, anh tháo bịt tai xuống, đứng dậy trong đám đông đang sôi trào, thay một cục pin mới cho đèn biểu ngữ lớn treo trên lan can, một lần nữa mở lên, chiếu sáng cả khán đài.

Nội dung biểu ngữ, là anh dành thời gian nghiêm túc nghiên cứu về văn hóa của người hâm mộ, sau đó viết một câu thẳng thắn dễ hiểu.

Kể cả cách thức theo đuổi thần tượng này, anh cũng học ở trên mạng.

Trước kia khịt mũi coi thường, giờ lại trở thành sách giáo khoa.

Taehyung không cởi mũ, sợ rằng Jungkook bài xích anh mà không vui, chỉ là đặc biệt tinh tế, điều chỉnh độ sáng chiếc kẹp tóc màu tím lên mức tối đa, sáng lấp la lấp lánh.

Tiếp đó anh kéo năm cái banner cầm tay thành một chuỗi, nâng cao lên đỉnh đầu như tấm màn. Y đứng ngay lối vào sân khấu, tim đập loạn xạ, lòng bàn tay lạnh ngắt.

Sau khi đếm ngược, y dẫn cả nhóm lên sân khấu.

Ánh đèn và tiếng hét như thủy triều ập đến, đây là một môi trường và thử thách hoàn toàn xa lạ đối với y.

Ngực Jungkook chấn động, bước chân hơi dừng một nhịp, sự căng thẳng khi đối mặt với khán giả lại lần nữa tăng vọt.

Tại thời khắc này, y như tứ cố vô thân. Jungkook hít sâu một hơi, cực lực điều chỉnh cảm xúc, y tuyệt đối không thể thua.

Sau khi kiềm nén cảm xúc của mình, chuẩn bị ra lệnh cho bản thân chiến đấu bằng bất cứ giá nào, mắt y đột nhiên bắt gặp một mảng ánh sáng màu tím nhàn nhạt.

Giữa biển người đen nghịt, trông đặc biệt rêu rao. Y ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm tấm biển lớn ở khoảng cách xa, vậy mà vẫn thấy rõ ràng chữ trên tấm đèn biểu ngữ.

"Bảo bối, anh ở đây"

Tay nắm microphone của y run lên.

Biểu ngữ đèn led được nâng cao, thân trên của người đàn ông bị banner cầm tay che khuất, chỉ để lộ chiếc kẹp tóc chói mắt trên đầu, cũng viết tên y. Vòng eo rắn chắc, cánh tay thon dài đầy uy lực, bàn tay sẫm màu, đội mũ tối màu.

Mắt y bỗng chóc ẩm ướt. Anh cho rằng che, thì y không nhận ra anh là ai ư...

Taehyung không nghe thấy y mở miệng, không thể không buông banner cầm tay xuống. Dưới vành mũ ánh mắt anh thẳng tắp chiếu vào y, va chạm với tầm mắt y giữa tiếng hô hào ầm ĩ.

Ánh mắt cả hai chạm nhau. Dưới ánh đèn mờ ảo, y vẫn có thể cảm nhận được rõ nét đôi mắt dịu dàng của anh như đang cười, nhẹ nhàng trấn an y. Đầu mũi y ửng đỏ, khẩu hình miệng khẽ chuyển động, như đang muốn nói với anh điều gì đó. Nhưng khoảng cách không đủ, để anh có thể đoán được.

Chú thỏ con xinh đẹp của anh, anh nhốt trong lồng như báu vật, muốn chạy nhảy ngay trước mặt anh.

Trên hàng mi dài của y đọng một lớp nước mỏng.

Fan nam khiến các thí sinh trong hậu trường thét chói tai, fan nam y cho rằng thuộc về nhà người khác, hoá ra lại là của y.

Anh nói "Không kịp chờ về nhà gặp em" chính là muốn chạy đến hiện trường, dùng cách thức ngốc nghếch mà trực tiếp nhất, thay y chiếu sáng con đường lạ lẫm.

Trái tim nhảy ầm ầm mấy ngày nay của y bỗng vô cùng yên ổn, có người nào đó tọa trấn, tất cả cảm giác khẩn trương đều bị quét sạch sành sanh. Y nhoẻn miệng cười với máy quay, đuôi mắt tràn ra ánh sáng rực rỡ, vui vẻ cao giọng nói.

"Tôi là Jeon Jungkook, sẽ dẫn dắt tất cả các thành viên nhóm chín, biểu diễn (Butterfly)"

***

Tối nay tên y treo trên ba cái hot search.

Trong chương trình, toàn bộ quá trình y bị Jeon Ji Ah hãm hại lần đầu tiên được công bố. Càng có nhiều người biết chuyện lên tiếng, thừa nhận trước đó đoàn đội của cô ta đã chuẩn bị sẵn bản thảo, muốn xào lên thông tin y và cô ta lớn lên giống, là y bắt chước cô ta, không ngờ lại bị hung hăng vả mặt.

Không nói đến hành vi xấu xa, tướng mạo cũng không bằng một phần của y, đây là một sự so sánh xúc phạm.

Kế tiếp là cảnh quay đáng chú ý cuối chương trình. Jungkook mặc quần áo dễ thương của mình, quỳ gối trên giường nhỏ thành tâm cầu nguyện với tấm ảnh chụp thời thiếu niên, được ekip chương trình phối hợp cho một phông chữ cực lớn "Muốn xem tập tiếp theo sớm hơn không? Tự mình bái mình đi"

Hình ảnh này cũng được gắn hashtag # tự mình bái mình # nhanh chóng bị chơi hư, vô số biểu tượng cảm xúc ùn ùn xuất hiện, thuận tiện dọn sạch hết thảy những thứ bôi đen về phẫu thuật thẩm mỹ. Mười mấy tuổi, người ta đã đẹp như vậy rồi mà.

Cuối cùng là một tấm ảnh chụp lén ở hiện trường ghi hình.

Jungkook đứng giữa sân khấu, ánh sáng trắng ấm áp từ trên cao chiếu xuống khiến cả người y mờ mờ ảo ảo.

Thành tích của vòng đấu loại trực tiếp cũng được các tài khoản tiếp thị lớn tuyên truyền. Y lấy ưu thế dẫn đầu, ổn định ngồi ở vị trí S, đồng thời tất cả các thành viên được giữ lại, cấp bậc đều tăng lên, không một ai bị tụt lại phía sau.

Tổ hợp vốn không được coi trọng nhất lại nhận được đánh giá tốt nhất, nhưng quá trình thực hiện vẫn được bảo mật nghiêm ngặt, cho đến tập cuối tuần mới tuyền ra để tạo thanh thế.

Jungkookie vị trí S, nổi tiếng trên mạng cả một đêm. Y bị vây quanh trong hậu trường, tiếng gào thét lấn át cả lỗ tai.

Y quay đầu tìm kiếm mảng sáng màu tím kia, nhưng bị đám đông hỗn loạn che khuất, nhìn không rõ. Y căn bản không thể ổn định được tâm tình, thành tích gì đó cũng không thèm để ý, chỉ muốn gặp mặt Kim tổng một lần, nhưng y lại hoa mắt chóng mặt không biết nên nói gì với anh.

Rất đơn giản, chỉ muốn gặp anh...

"Jungkookie sao cậu thất thần thế, hưng phấn quá hả? Bọn mình đi mau, tiệc ăn mừng bên kia sắp bắt đầu rồi!" - Nhỏ tóc đuôi ngựa phấn khởi.

Jungkook luôn cảm thấy Kim tổng đang ở gần đây, nhưng y không dám quá trắng trợn, mà cẩn thận nhìn bốn phía xung quanh. Khi đi ngang qua hành lang phòng trang điểm, dư quang y thấy bên trong có bóng người.

Hơi thở y gấp gáp, nói với Jimin "Này mày đi với các cậu ấy trước đi, tao đi qua đây một chút"

Đợi các thành viên rời đi rồi, xung quanh trở nên yên tĩnh, y vội vàng quay lại đi tìm, nhưng trong phòng trống rỗng không muốn bóng người. Y cho rằng mình nhìn lầm, trong lòng có chút thất vọng, cúi đầu đi về phía đại sảnh bữa tiệc.

Tại cách cửa phòng cho cách đó không xa, Jo Yu Jun nhìn chằm chằm cái ly ấm áp trong tay, rồi nhìn Jungkook đang dần dần bước tới, nắm thật chặt ngón tay, cất bước về phía y.

Y dán sát ven tường, đi rất chậm, cổ tay không kịp phòng ngừa đột nhiên bị người khác nắm lấy, hơi dùng lực một chút, bị kéo ra sau tấm bình phong cao cao.

Jungkook hoảng loạn ngẩng đầu, rơi vào đôi mắt nóng bỏng của Taehyung.

Bình phong che khuất góc này.

Anh nắm lấy tay y, hơi thờ bao trùm xuống, khàn khàn lên tiếng "Bảo bối, anh ở đây"

Câu nói giống hệt trên đèn biểu ngữ. Xem tại hiện trường đã đủ khiến y chấn động, giờ nghe chính miệng anh nói ra bên tai, còn đặc biệt "bảo bối", má y bất giác nóng lên.

Giọng y yếu ớt "Xưng hô fans gọi loạn, sao anh cũng ồn ào theo..."

Taehyung không hài lòng với cái nắm tay đơn thuần, tay anh cọ xát lòng bàn tay non mịn của y, cùng y đan mười ngón tay, dùng sức dán sát vào nhau, dù chỉ một khe hở nhỏ cũng không nỡ để lại.

Người toả sáng trên sân khấu cách đây không lâu đã thật sự dang rộng đôi cánh như một chú chim nhỏ. Đêm nay y đã bứt phá ra khỏi phạm vi thí sinh, trở thành người mới được đông đảo người biết đến giới này.

Anh không muốn nghĩ đến việc có bao nhiêu người đắm chìm vì y, anh chỉ biết, người đang nắm chặt lấy y lúc này là anh.

Anh vô cùng may mắn khi có tờ giấy kết hôn kia. Dù Jungkook muốn bay đi đâu, ít nhất anh còn có một sợi dây, dính lấy cánh diều nhỏ của mình.

"Fans có thể gọi, sao anh không thể? Hơn nữa ngàn người đều nhìn thấy anh đến ủng hộ, tương đương với việc khắc tên em lên người anh, vậy mà bản thân bảo bối của anh lại muốn đuổi anh ra khỏi danh sách người hâm mộ?"

Jungkook không khỏi bật cười "Anh biết nhiều ghê, còn nói mấy từ của fans nữa"

Taehyung quyến luyến nhìn y "Vì vợ, cái gì anh cũng học"

Tiệc ăn mừng trong đại sảnh sắp bắt đầu. Bữa tiệc này được ekip chương trình sắp xếp để chúc mừng "Trên Đỉnh Vinh Quang" đã đánh bại chương trình tương tự trở thành chương trình hot nhất. Các thí sinh đã ngồi hết vào chỗ, có thể nghe thấy tiếng cười đùa từ xa xa truyền đến, càng làm nổi bật lối đi trống trải yên tĩnh ở nơi này. Sự hiện diện của người đàn ông cũng đặc biệt mãnh liệt, nóng bỏng mà thâm trầm, tùy ý xâm chiếm y.

Jungkookie thậm chí không dám nhìn anh.

Y che giấu mà đan tay chặt vào tay anh, khẽ trêu "Có phải anh đang vượt qua ranh giới không đấy?"

Taehyung cười khẽ, chẳng những không buông ra, còn luyến tiếc vuốt ve vài cái "Anh tích được mười điểm, muốn đổi lấy phần thưởng của mình"

"Cái gì? Tích mười điểm? Hôm trước em xem mới được năm điểm" - y giật mình

Anh ăn uống rất khó khăn, sao có thể tiến bộ nhanh như vậy.

"Ừm. Hôm nay anh vội vàng muốn qua đây nắm tay em. Hôm qua ăn ba bữa, buổi tối còn thêm một bữa khuya, tính cả sáng nay là đủ rồi"

Sau khi sững sờ y lại thấy lo lắng, vội vàng chạm vào dạ dày anh "Có đau không? Anh vừa mới khôi phục được một chút, không thể ép bản thân như vậy được"

Y gấp đến độ hơi tức giận "Em đặt ra điều kiện không phải để anh làm khó bản thân, anh còn như vậy nữa thì không bằng huỷ giao kèo đi"

Xúc động nói xong, y chợt thấy sắc mặt anh thay đổi, lại âm thầm hối hận, thở dài hết cách, nhỏ giọng nói "Em... không phải em thật sự muốn hủy bỏ, mà sợ cơ thể anh khó chịu. Hôm nay anh mới ăn một bữa sáng thôi đúng không? Chờ buổi tối về nhà, em cùng ăn với anh"

Taehyung vẫn rũ lông mi.

Y chịu thua, chủ động tới gần, ngửa đầu nhìn ấn đường nhăn nhúm của anh, không hiểu sao lại động lòng, vô thức dơ tay sờ ấn đường dỗ dành anh "Anh giãn cơ mặt ra nào. Anh xem, không vui một chút là nhíu mày, có phải hổ dữ đâu mà gầm mãi..."

Lồng ngực anh chấn động kịch liệt, môi mấp máy, thì bên ngoài bình phong vang lên một tiếng bước chân tới gần, nghe được là của đàn ông, bước đi cũng không nhanh lắm, có vẻ hơi chần chờ.

"Jungkookie, em có ở đây không? Tiệc sắp bắt đầu rồi, mọi người đều đang đợi em"

Ánh mắt Taehyung đột nhiên rét lạnh.

Y vừa thấy phản ứng của anh, da đầu đã ẩn ẩn nhứt nhứt. Y không biết được Jo Yu Jun sẽ đến đây tìm mình, quả thực là đâm đầu vào họng súng.

Với lòng da hẹp hòi cực kỳ đó của Kim tổng, anh vẫn luôn để ý đến Jo Yu Jun. Nếu không do y cố ngăn cản, không muốn gây thêm sóng gió chương trình, có lẽ người nào đó đã sớm thao tác ngầm, thay đổi luôn huấn luyện viên chính.

Mặc dù gần đây người đó thoạt nhìn khá bình thường nhưng cũng không thể đảm bảo sẽ không nổi điên nếu chọc vào đúng dây thần kinh.

Không để ý đến Jo Yu Jun thì không được, với tốc độ đi của anh ta, một chút nữa anh ta sẽ tới đây, y với Kim tổng có khả năng sẽ bị phát hiện ngay tại chỗ.

Jungkook vội vàng lên tiếng "Tôi ở chỗ này... trang phục tôi tạm thời có chút xíu ngoài ý muốn, cần phải sửa lại. Huấn luyện viên anh cứ đi trước, tôi sẽ đến nhanh thôi"

Anh ta dừng chân trước tấm bình phong hai mét, phát huy kĩ năng diễn, thả lỏng giọng điệu, dịu dàng nói "Không cần gấp gáp, anh ở đây đợi em. Anh thay mặt mọi người ra tìm em, nếu không tự mình đưa về, thật quá mất mặt"

Y thầm chửi rủa, có cần phiền vậy không.

Y sầu muốn chết, lén nhìn biểu cảm mưa gió bão bùng của chồng, hận không thể xỉu tại chỗ.

Jungkook không thể chậm trễ nữa, dứt khoát nhón chân, ngoan ngoãn dựa vào người Kim tổng, mềm mại ôm cổ anh, nhẹ nhàng đặt môi lên mặt anh, thì thầm trấn an "Taehyung à, anh không cần phải coi trọng anh ta. Tốt xấu gì anh ta cũng là huấn luyện viên của chương trình, lấy đại cục làm trọng. Em đảm bảo sẽ cách xa anh ta hết mức, không đến gần anh ta, ứng phó xong bữa tiệc sẽ lập tức về nhà. Anh đừng giận nhé, về nhà trước chờ em"

Nói xong y hạ gót chân xuống, chắp tay trước ngực, đôi mắt to tròn rũ xuống, đáng thương cầu xin ông xã.

Hô hấp Taehyung càng thêm nặng nề, anh không lên tiếng, lặng lẽ nâng tay.

Nháy mắt Jungkookie đã hiểu, nhẹ giọng hứa hẹn "Được rồi, phần thưởng của anh còn chưa dùng hết, buổi tối sẽ bổ sung cho anh, tiếp tục anh nắm"

Y thành kính cuối đầu chào Kim tổng, quay người hô hấp ổn định, đứng đắn đi ra ngoài, nở một nụ cười thương mại với Jo Yu Jun "Tôi xong rồi, đi thôi"

Jo Yu Jun trầm mặt nhìn bình phong, tay nắm chặt cái ly, không nói gì. Cho tới khi hai người vẫn duy trì khoảng cách đến gần cửa bữa tiệc, anh ta mới ôn hoà lên tiếng như vừa mới nhớ ra "Jungkookie, anh mang sữa cho em, thiếu chút nữa quên mất, vẫn còn nóng, uống đi cho ấm"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com