38.bình an
"Sao lại để thằng bé kích động như vậy." Chú tư Kim jongkang vừa khử trùng xong xuôi chuẩn bị vào phòng mổ không kèm được trách Kim taehyung vài câu"Bằng mọi giá Jeon jungkook phải được an toàn, luôn luôn chọn em ấy!"Giọng kim taehyung lạnh tới xương phát ra những người có mặt đều cảm thấy như tảng băng đang đè mình.Có lời chắc nịch từ Kim taehyung chú tư mới rời đi, jeon jungkook luôn được đặt lên hàng đầu.Jeon jungkook được tim thuốc liền hôn mê nằm trong phòng mổ lạnh lẽo đấu tranh cửa sinh tử. Nhưng kim taehyung bên ngoài lành lặn nhưng bên trong đang rỉ máu.Hắn không khóc không kêu rào chỉ biết được nếu Jeon jungkook xảy ra mệnh hệ gì hắn liền bắt tất cả bồi táng cùng!Bain cùng Jeon joonwon bên cạnh cũng hoảng loạn không kém đặt biệt là Jeon joonwon với tư cách là một người anh trai."Ông chủ là lỗi do tôi, tôi xin ngài hãy trừng phạt!"Jeon joonwon bước đến một bước trực tiếp quỳ dưới chân kim taehyung xin hình phạt. Nếu không phải anh nói lee junwon chết chắc chắn jungkook sẽ không kích động đến như vậy.Kim taehyung nhìn anh cố kìm nén cơn giận bởi vì jeon joonwon là anh trai cậu. Nếu là kẻ khác hắn đã cho xử lý lâu rồi. "Đứng lên đi. hiện tại an nguy của jungkook quan trọng hơn hết, không được báo với bố mẹ jeon, để bà ấy đến đây sẽ làm ầm lên!"Kim taehyung thái độ vô cùng lạnh lùng hạ lệnh, Bain kéo kéo Joonwon đứng lên lắc đầu ý muốn anh để cho hắn không gian an tĩnh.Dù hắn không thể hiện ra mặt nhưng rõ ràng hai bàn tay đang run rẫy lo lắng, Kim taehyung yêu jeon jungkook hơn tất cả những gì trên đời này, chỉ sợ jeon jungkook có mệnh hệ gì khó ai yên ổn.
."Sao, lee...không phải là kim junwon chết rồi ông chắc đau lòng lắm""Hưm ứ ứ" Tên đeo khẩu trang kín đáo kề dao vào cổ mình, Kim nam kang ú ớ hậu tai biếng nằm liệt giường một chỗ vì cú sốc của em trai, hôm nay còn nghe tin dữ đứa con trai nhỏ chết rồi càng kích động rào hét dù chỉ là những tiếng ú ớ gầm gừ."Coi kìa có phải ông rất đau lòng phải không? Haha" Anh ta cười đầy hả hê rê dao khắp cổ ông, chỉ cần một đường là tiễn Kim nam kang rời khỏi thế giới này. Cười một lúc lại tức giận hai mắt đỏ ao nghiến răng"Lúc ông ép jungkook của tôi đi cứu tên junwon đó tôi cũng rất đau lòng,tên khốn đó còn mơ tưởng đến jungkook! cho nên...chính tôi đã giết tên khốn đó để jungkook khỏi làm những việc bản thân không muốn" Lại một tiếng cười hả hê cùng tiếng ú ớ gầm gừ đầy khốn khổ. "Tôi cũng không muốn giết ông nhưng ai bảo ông dám cho người hại con của jungkook!"Nói đến đây anh ta lập tức hại mắt đỏ ngầu nghiến răng keng két tì dao mạnh lên cổ kim nam kang."Trước khi ông chết tôi cũng sẽ kể cho ông nghe vài chuyện. Kim jonghee từng ức hiếp jungkook ở kim gia là tôi đã trả thù, giết chết ông ta. còn nữa...sau khi giết ông rồi sẽ tới em gái ông kim hana, phải giết hết các người. các người ai cũng muốn hại jungkook của tôi!" Đến khi sắp một nhát giết chết kim nam kang lại nghe rõ tiếng nói bên ngoài vô cùng lớn của bà kim"Cái gì jungkook sắp sinh? chẳng phải mới 7 tháng thôi hả ""Phu nhân tôi xuống lầu dưới thấy ngài kim đang đợi trước phòng mổ, nghe Bain nói là cậu chủ vì kích động gặp vỡ nước ói bắt buộc phải sinh, rất nguy hiểm"Bà kim tay chân đứng không vững được vệ sĩ đỡ lấy."Đi, đưa tôi đi đến khoa phu sản."Bà kim cùng đám người bên ngoài gấp gáp rời đi, bên trong phòng bệnh kim nam kang, kẻ sát nhân kích động lẫm bẫm tên Jeon jungkook đến mức quên mất phải giết kim nam kang, không nói không rằng nhảy thẳng ra cửa sổ.Kim nam kang được tha một mạng lập tức thở phào nhẹ nhõm tiếp tục ú ớ tìm người đến nhưng vẫn không một bóng người.Cả đời ông ta vì ham mê quyền lực làm đủ chuyện xấu kể cả bố ruột, con trai kể cả cháu nội chưa Chào đời cũng không muốn tha. Hôm nay cuối cùng cũng gặp được quả báo.
.Bà kim đến bệnh viện chạy đôn chạy đáo đến trước mặt con trai mình, kim taehyung ngục mặt ngồi trước phòng mổ không biểu hiện ra một chút tức giận rào thét, nhưng như vậy mới khiến bà lo lắng."Taehyung"Bà kim đau lòng gọi tên con trai đầy ân cần. kim taehyung chậm rãi ngước lên nhìn bà."Jungkook và đứa nhỏ sẽ bình an thôi con."Bà kim xoa tóc hắn sao 10 năm. 10 năm kim taehyung luôn giữ khoảng cách nhất định với bà.Kim taehyung nhìn bà một lúc lâu lại ôm chầm lấy mẹ mình. trở về làm kim taehyung khi bé buồn là lại sà vào lòng mẹ."Jungkook nhất định là bình an phải không mẹ."Tiếng mẹ từ miệng hắn phát ra khiến mà bà kim rơi nước mắt, vỗ về con trai." Nhất định" Bain cùng jeon joonwon nhìn kim taehyung được bà kim vỗ về, dù con lớn thế nào vẫn là đứa trẻ bên cạnh mẹ tìm sự che trở. Ken đi tới lập tức thu hút sự chú ý của Bain cùng jeon joonwon. "Ken sao anh tới đây."Bain nắm tay Ken nhẹ giọng,Ken gạc tay anh ra nhìn cửa phòng mổ đang sáng đèn trầm giọng."Jung...cậu chủ sao rồi"Bain hơi rủ mi nhìn bàn tay mình đang chơ vơ không điểm nương tựa.Jeon joonwon nhíu mày nhìn bộ dạng cùng cách cư xử dành cho vợ sắp cưới của mình nơi Ken liền lên tiếng."Nhớ cho rõ thân phận hiện tại của mình!"Ken bị chỉnh đốn liền im lặng thứ ánh mắt nơi phòng bệnh jeon jungkook chuyển sang kim taehyungÁnh mắt đầy phức tạp nhìn hắn. Kim taehyung là ngài không biết bảo vệ jungkook. đừng trách tôi!"Bọn họ bên ngoài đã hơn 1 tiếng cuối cùng đèn phòng cũng tắt cùng tiếng em bé Bà kim cùng Bain và Jeon joonwon vui mừng mỉm cười vỡ òa cảm xúc nhẹ nhõm, cả Ken cũng mỉm cười.Kim jongkang đi ra ông cởi khẩu trang gật đầu mỉm cười với hắn, Kim taehyung thở phào ôm tim trong lòng cảm tạ trời phật. càng gỡ bỏ hết gánh nặng lo sợ con sống ba mất trong lòng của mình.Chú tư vỗ vai hắn ôn hòa nói. "Con cũng nghe rồi, khóc rất lớn, rất khỏe mạnh. nhưng vì sinh non không cứng cáp cần phải để trong lòng kính theo dõi xem có bệnh tật gì không. còn jungkook hiện tại sức khỏe rất yếu ở lại bệnh viện một thời gian nghỉ ngơi chú sẽ trực tiếp giám sát chăm sóc cho thằng bé." Kim taehyung gật đầu, đứa nhỏ bé tí trong lòng kính da dẻ nhăn nheo đỏ hỏn được y tá đẩy đi, bà kim cùng jeon joonwon và Bain đi tới ngắm nghía"Cái mũi y hệt taehyung" Bà kim mỉm cười nói. Jeon joonwon nhìn cháu trai đỏ hỏn nhăn nheo nhíu mày, nghe bà kim nói cảm thoáng vậy cũng nhìn ra giống kim taehyung.Jungkook hồi bé rất xinh xắn cả taehyung cũng đâu có tệ sau thằng cu này xấu dữ vậy.Phía sau còn có jungkook đang hôn mê được đẩy về phòng hồi sức.Liếc qua con trai một cái liền quay lại đi đến nhìn jeon jungkook mặt mày tái nhợt trằn trịch kim tim trên người, vừa đau lòng vừa tức giận " Cục cưng thật may mắn em đã không sao!" tựa trán lên trán cậu đầy yêu thương mà thủ thỉ, dù hiện tại jeon jungkook không thể nghe thấy nhưng hắn vẫn không đành lòng lớn tiếng với cậu.
.Tất cả mọi người đều về hết, bà kim lại trở về phòng chăm sóc ông kim, Ken và Bain về nhà mình. riêng jeon joonwon về biệt thự của kim taehyung đón Taehi và jungki về nhà ngoại.Kim taehyung tay nắm tay không rời bên cạnh jeon jungkook, chóc lát lại dùng khăn ấm giúp cậu lau ngườiVén áo jeon jungkook lên thấy rõ vết thương dài ngằng nơi bụng dưới bên cạnh hai vết sẹo đã mờ, bụng bầu hiện tại đã không còn to như lúc còn em bé nhưng cũng không hoàn toàn xẹp như lúc ban đầu.Nhìn vết thương đường mổ chắc chắn sẽ để lại sẹo, hắn không hề chê trách chỉ đau lòng sợ cậu sẽ buồn bã sinh ra stress bởi hắn biết rõ Cục cưng của hắn tuy không bày tỏ nhưng thật sự rất thích giữ dáng.Nhớ lại khi sinh taehi hay jungki jeon jungkook đều dành thời gian mỗi ngày tập luyện và chăm chút cho vết sẹo khi sinh hai đứa nhỏ thoa đủ loại kem cho nó mờ dần đi, hiện tại vết thương này to hơn hai lần sinh trước,sợ là không làm mờ hết."Ưm"
Jeon jungkook mê man khẽ rên rỉ một tiếng nhỏ chậm rãi mở mắt."Cục cưng" Kim taehyung vui mừng rối rích cầm tay xoa mặt cậu. "Em thấy sao rồi, có đau lắm không"Jeon jungkook nhìn xung quanh lại nhìn hắn cảm nhận bụng đã nhẹ linh cảm tình thân mách bảo liền rưng rưng nước mắt thều thào"con em đâu""Con ra đời bình an,do sinh non nên được săn sóc trong lòng kính" Hắn hôn lên tóc cậu đầy yêu thương, nhỏ giọng mắng "Có biết em làm anh sợ lắm không, nếu em xảy rachuyện gì làm sao anh sống nổi hả jungkook."Cậu nhớ lại mọi việc bản thân lo chuyện bao đồng nghe tin Lee junwon tự xác liền kích động ảnh hưởng đến con trai khiến con trai sinh ra phải nằm tronglòng kính còn làm kinh sợ đến kim taehyung " Ông xã em xin lỗi" Nghe giọng nói nghẹn ngào của cậu kim taehyung liền không chịu nổi hôn lên trán cậu chấn an "Đừng khóc anh xin lỗi, anh không nên trách em.""Do em không tốt" Jeon jungkook càng nói càng khóc nức nở, xảy ra nhiều chuyện cậu tự cho bản thân đủ thông minh đối phó nhưng đối mặt rồi lại kiệt huệ sức lực, thật sự đã quen với việc kim taehyung gánh vác cho mình tất cả mọi chuyện dù lớn hay nhỏ."Tất cả bình an rồi đừng khóc,ngoan, đợi em khỏe lại chúng ta sẽ sang Bắc Kinh du lịch. anh sẽ đưa em cùng các con đi khắp nơi."
.
."Sao, lee...không phải là kim junwon chết rồi ông chắc đau lòng lắm""Hưm ứ ứ" Tên đeo khẩu trang kín đáo kề dao vào cổ mình, Kim nam kang ú ớ hậu tai biếng nằm liệt giường một chỗ vì cú sốc của em trai, hôm nay còn nghe tin dữ đứa con trai nhỏ chết rồi càng kích động rào hét dù chỉ là những tiếng ú ớ gầm gừ."Coi kìa có phải ông rất đau lòng phải không? Haha" Anh ta cười đầy hả hê rê dao khắp cổ ông, chỉ cần một đường là tiễn Kim nam kang rời khỏi thế giới này. Cười một lúc lại tức giận hai mắt đỏ ao nghiến răng"Lúc ông ép jungkook của tôi đi cứu tên junwon đó tôi cũng rất đau lòng,tên khốn đó còn mơ tưởng đến jungkook! cho nên...chính tôi đã giết tên khốn đó để jungkook khỏi làm những việc bản thân không muốn" Lại một tiếng cười hả hê cùng tiếng ú ớ gầm gừ đầy khốn khổ. "Tôi cũng không muốn giết ông nhưng ai bảo ông dám cho người hại con của jungkook!"Nói đến đây anh ta lập tức hại mắt đỏ ngầu nghiến răng keng két tì dao mạnh lên cổ kim nam kang."Trước khi ông chết tôi cũng sẽ kể cho ông nghe vài chuyện. Kim jonghee từng ức hiếp jungkook ở kim gia là tôi đã trả thù, giết chết ông ta. còn nữa...sau khi giết ông rồi sẽ tới em gái ông kim hana, phải giết hết các người. các người ai cũng muốn hại jungkook của tôi!" Đến khi sắp một nhát giết chết kim nam kang lại nghe rõ tiếng nói bên ngoài vô cùng lớn của bà kim"Cái gì jungkook sắp sinh? chẳng phải mới 7 tháng thôi hả ""Phu nhân tôi xuống lầu dưới thấy ngài kim đang đợi trước phòng mổ, nghe Bain nói là cậu chủ vì kích động gặp vỡ nước ói bắt buộc phải sinh, rất nguy hiểm"Bà kim tay chân đứng không vững được vệ sĩ đỡ lấy."Đi, đưa tôi đi đến khoa phu sản."Bà kim cùng đám người bên ngoài gấp gáp rời đi, bên trong phòng bệnh kim nam kang, kẻ sát nhân kích động lẫm bẫm tên Jeon jungkook đến mức quên mất phải giết kim nam kang, không nói không rằng nhảy thẳng ra cửa sổ.Kim nam kang được tha một mạng lập tức thở phào nhẹ nhõm tiếp tục ú ớ tìm người đến nhưng vẫn không một bóng người.Cả đời ông ta vì ham mê quyền lực làm đủ chuyện xấu kể cả bố ruột, con trai kể cả cháu nội chưa Chào đời cũng không muốn tha. Hôm nay cuối cùng cũng gặp được quả báo.
.Bà kim đến bệnh viện chạy đôn chạy đáo đến trước mặt con trai mình, kim taehyung ngục mặt ngồi trước phòng mổ không biểu hiện ra một chút tức giận rào thét, nhưng như vậy mới khiến bà lo lắng."Taehyung"Bà kim đau lòng gọi tên con trai đầy ân cần. kim taehyung chậm rãi ngước lên nhìn bà."Jungkook và đứa nhỏ sẽ bình an thôi con."Bà kim xoa tóc hắn sao 10 năm. 10 năm kim taehyung luôn giữ khoảng cách nhất định với bà.Kim taehyung nhìn bà một lúc lâu lại ôm chầm lấy mẹ mình. trở về làm kim taehyung khi bé buồn là lại sà vào lòng mẹ."Jungkook nhất định là bình an phải không mẹ."Tiếng mẹ từ miệng hắn phát ra khiến mà bà kim rơi nước mắt, vỗ về con trai." Nhất định" Bain cùng jeon joonwon nhìn kim taehyung được bà kim vỗ về, dù con lớn thế nào vẫn là đứa trẻ bên cạnh mẹ tìm sự che trở. Ken đi tới lập tức thu hút sự chú ý của Bain cùng jeon joonwon. "Ken sao anh tới đây."Bain nắm tay Ken nhẹ giọng,Ken gạc tay anh ra nhìn cửa phòng mổ đang sáng đèn trầm giọng."Jung...cậu chủ sao rồi"Bain hơi rủ mi nhìn bàn tay mình đang chơ vơ không điểm nương tựa.Jeon joonwon nhíu mày nhìn bộ dạng cùng cách cư xử dành cho vợ sắp cưới của mình nơi Ken liền lên tiếng."Nhớ cho rõ thân phận hiện tại của mình!"Ken bị chỉnh đốn liền im lặng thứ ánh mắt nơi phòng bệnh jeon jungkook chuyển sang kim taehyungÁnh mắt đầy phức tạp nhìn hắn. Kim taehyung là ngài không biết bảo vệ jungkook. đừng trách tôi!"Bọn họ bên ngoài đã hơn 1 tiếng cuối cùng đèn phòng cũng tắt cùng tiếng em bé Bà kim cùng Bain và Jeon joonwon vui mừng mỉm cười vỡ òa cảm xúc nhẹ nhõm, cả Ken cũng mỉm cười.Kim jongkang đi ra ông cởi khẩu trang gật đầu mỉm cười với hắn, Kim taehyung thở phào ôm tim trong lòng cảm tạ trời phật. càng gỡ bỏ hết gánh nặng lo sợ con sống ba mất trong lòng của mình.Chú tư vỗ vai hắn ôn hòa nói. "Con cũng nghe rồi, khóc rất lớn, rất khỏe mạnh. nhưng vì sinh non không cứng cáp cần phải để trong lòng kính theo dõi xem có bệnh tật gì không. còn jungkook hiện tại sức khỏe rất yếu ở lại bệnh viện một thời gian nghỉ ngơi chú sẽ trực tiếp giám sát chăm sóc cho thằng bé." Kim taehyung gật đầu, đứa nhỏ bé tí trong lòng kính da dẻ nhăn nheo đỏ hỏn được y tá đẩy đi, bà kim cùng jeon joonwon và Bain đi tới ngắm nghía"Cái mũi y hệt taehyung" Bà kim mỉm cười nói. Jeon joonwon nhìn cháu trai đỏ hỏn nhăn nheo nhíu mày, nghe bà kim nói cảm thoáng vậy cũng nhìn ra giống kim taehyung.Jungkook hồi bé rất xinh xắn cả taehyung cũng đâu có tệ sau thằng cu này xấu dữ vậy.Phía sau còn có jungkook đang hôn mê được đẩy về phòng hồi sức.Liếc qua con trai một cái liền quay lại đi đến nhìn jeon jungkook mặt mày tái nhợt trằn trịch kim tim trên người, vừa đau lòng vừa tức giận " Cục cưng thật may mắn em đã không sao!" tựa trán lên trán cậu đầy yêu thương mà thủ thỉ, dù hiện tại jeon jungkook không thể nghe thấy nhưng hắn vẫn không đành lòng lớn tiếng với cậu.
.Tất cả mọi người đều về hết, bà kim lại trở về phòng chăm sóc ông kim, Ken và Bain về nhà mình. riêng jeon joonwon về biệt thự của kim taehyung đón Taehi và jungki về nhà ngoại.Kim taehyung tay nắm tay không rời bên cạnh jeon jungkook, chóc lát lại dùng khăn ấm giúp cậu lau ngườiVén áo jeon jungkook lên thấy rõ vết thương dài ngằng nơi bụng dưới bên cạnh hai vết sẹo đã mờ, bụng bầu hiện tại đã không còn to như lúc còn em bé nhưng cũng không hoàn toàn xẹp như lúc ban đầu.Nhìn vết thương đường mổ chắc chắn sẽ để lại sẹo, hắn không hề chê trách chỉ đau lòng sợ cậu sẽ buồn bã sinh ra stress bởi hắn biết rõ Cục cưng của hắn tuy không bày tỏ nhưng thật sự rất thích giữ dáng.Nhớ lại khi sinh taehi hay jungki jeon jungkook đều dành thời gian mỗi ngày tập luyện và chăm chút cho vết sẹo khi sinh hai đứa nhỏ thoa đủ loại kem cho nó mờ dần đi, hiện tại vết thương này to hơn hai lần sinh trước,sợ là không làm mờ hết."Ưm"
Jeon jungkook mê man khẽ rên rỉ một tiếng nhỏ chậm rãi mở mắt."Cục cưng" Kim taehyung vui mừng rối rích cầm tay xoa mặt cậu. "Em thấy sao rồi, có đau lắm không"Jeon jungkook nhìn xung quanh lại nhìn hắn cảm nhận bụng đã nhẹ linh cảm tình thân mách bảo liền rưng rưng nước mắt thều thào"con em đâu""Con ra đời bình an,do sinh non nên được săn sóc trong lòng kính" Hắn hôn lên tóc cậu đầy yêu thương, nhỏ giọng mắng "Có biết em làm anh sợ lắm không, nếu em xảy rachuyện gì làm sao anh sống nổi hả jungkook."Cậu nhớ lại mọi việc bản thân lo chuyện bao đồng nghe tin Lee junwon tự xác liền kích động ảnh hưởng đến con trai khiến con trai sinh ra phải nằm tronglòng kính còn làm kinh sợ đến kim taehyung " Ông xã em xin lỗi" Nghe giọng nói nghẹn ngào của cậu kim taehyung liền không chịu nổi hôn lên trán cậu chấn an "Đừng khóc anh xin lỗi, anh không nên trách em.""Do em không tốt" Jeon jungkook càng nói càng khóc nức nở, xảy ra nhiều chuyện cậu tự cho bản thân đủ thông minh đối phó nhưng đối mặt rồi lại kiệt huệ sức lực, thật sự đã quen với việc kim taehyung gánh vác cho mình tất cả mọi chuyện dù lớn hay nhỏ."Tất cả bình an rồi đừng khóc,ngoan, đợi em khỏe lại chúng ta sẽ sang Bắc Kinh du lịch. anh sẽ đưa em cùng các con đi khắp nơi."
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com