TruyenHHH.com

Vkook Dong Dau Tinh Yeu

Từ ngày hôm đó trong trường Hangsung xuất hiện một lời tuyên bố ngầm khẳng định " JungKook là của Kim Taehyung " điều này đã khiến cho không ít nữ sinh thầm mến mộ JungKook khóc thầm .

" JungKook mắt cậu bị gì vậy nhìn ghê quá " Jimin người bạn cùng bàn cậu lên tiếng .

" tớ mất ngủ kể từ ngày đó "

" hểh cậu không sao đó chứ "

" có sao "

Từ ngày tên Kim Taehyung tuyên bố câu đó thì hắn biệt tăm biệt tích có khi hắn đùa giỡn với cậu nên phần nào yên tâm .

JungKook ngồi ngẩn người trong lớp , đôi mắt cậu thâm quầng như gấu trúc từ hôm đó cậu đã mất ăn mất ngủ , đêm nào cũng cầu mong rằng mọi người quên hết và cho cậu cuộc sống bình yên ở đây .

* cạch * viên phấn rơi vào đầu cậu .

" aydaaa " cậu kêu lên nhưng nhỏ thôi không lớn .

" học trò Jeon không chú ý cứ nhìn đi đâu vậy , lên đây giải bài này cho tôi " thấy dạy hóa đẩy mắt kính lên rồi gõ gõ vào bảng đen .

Có 10 JungKook thì cậu cũng không giải được một bài đơn giản về hóa : " em không giải được ạ " .

" đi ra ngoài đứng hết tiết cho tôi "

" vâng " cậu cúi đầu đi ra khỏi lớp , xấu hổ quá đi .

* huýt * Kim Taehyung đi tung tăng trên hành lang vừa đi vừa huýt sáo , mấy hôm nay gia đình hắn phải đi sang ngoại nên không đến trường , vừa đến trường sáng hôm nay thì đi qua lớp của cậu . Vừa nghĩ đến hắn cười tủm tỉm đây có được gọi là tiếng sét ái tình không .

" ơ " hắn dừng chân lại .

JungKook đang bị phạt nên tư thế đứng cũng khá kì lạ , hai chân khựng xuống , đầu đội cuốn vở , hai tay dơ ra trước mặt , vẻ mặt thì hờn dỗi .

Taehyung mỉm cười đi lại gần , vẫy tay chào cậu : " hù bé con " .

" biến "

" ây da đau tim , bé nói thế tổn thương anh òi " hắn giả vờ ôm ngực trái của mình .

" nếu anh định đùa giỡn với tôi thì biến hộ " .

" ai đùa giỡn em chứ những lời anh nói ra đều là thật , anh thích em từ lần đầu tiên gặp mặt " .

" cứu vật thì vật trả ơn , cứu Kim Taehyung thì Kim Taehyung bắt tôi trả thân "

Hắn phì cười , đâu ra loại thơ nói đúng quá vậy .

" biến giùm "

" sao bé bị phạt thế "

" biến giùm "

" mệt không có muốn qua lớp anh trú tạm không "

JungKook liếc nhìn hắn , con người này bị làm sao á kì lạ quái đản hơi điên điên nữa chứ .

" khô..." ..." gì nhột thế nhở " cậu cảm thấy nhột nhột sao gáy mình , lấy tay chạm vào tìm chỗ ngứa tay cậu bất giác run lên khi bắt một thứ gì đó cậu đưa nó lên trước mặt bàn tay run đến nổi chảy mồ hôi tay .

" c...co..con...áaa gián kìa " cậu ném con gián xuống đất rồi bay lên người Kim Taehyung mà ôm chầm lấy anh .

Tim anh muốn rớt ra ngoài , JungKook đang ôm anh .

" g..gián " giọng nói run rẩy .

" bé sợ gián sao "

JungKook gật gật đầu .

" được được anh đuổi nó đi cho bé nhá " anh vỗ tấm lưng cậu dỗ dành cậu .

" được rồi nó đi rồi nhưng mà nếu bé thích thì ôm tiếp đi nha ~ "

JungKook nghe thấy giọng điệu biến thái của anh liền nhảy xuống rồi liếc hắn : " ôm cục cứt biến đi " .

" ơ "

" không biến tôi lấy sách ném anh "

Cùng lúc đó giáo viên nghe thấy tiếng ồn thì đi ra mở cửa , JungKook vội vàng nhặt quyển sách để lên đầu rồi quay lại tư thế ban đầu .

" trò quậy phá gì đúng không "

JungKook lắc đầu , liếc nhìn sang thì thấy Kim Taehyung đã đi đâu mất tiêu , đúng là chạy nhanh hơn gió .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com