Vi Em Dai Nen Moi Yeu Anh
Tháng tám lại đến rồi có nghĩa là chúng ta lại có thể gặp lại bạn bè và thầy cô. Nhưng năm nay có lẻ ko còn như vậy vì tôi đã sang cấp 3. Một ngôi trường mới, lớp học mới, thầy cô mới, bạn bè mới, hoàn toàn mới.......hoàn.....toàn...m..ới. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế chẳng có bất cứ một ai là bạn của tôi ở lớp mới thậm chí chung trường cũng ko, đùa nhau à- tôi đang vô cùng bối rối. Trong khi tôi giỏi môn xã hội nhưng lại chọn ban nâng cao Toán- Lí- Hóa- Sinh chỉ vì lời dụ dỗ của mấy đứa bạn " Mày chọn ban A đi biết đâu tụi mình học chung". Bây hay lắm, giờ nhìn tao xem lạc lõng giữa một lớp 40 mạng xung quanh toàn người xa kẻ lạ còn bây thì đều có người quen chung lớp. Tao nguyền rủa tụi bây mỗi sáng ra đường đều dẫm phải sh*t chó
Tao xin lỗi tao ko nên nguyền rủa tụi bây, giờ thì nghiệp quật tao rồi T^T. Họa vô đơn chí mà, đã ko quen biết ai còn bị sắp ngồi với mấy thằng con trai khác vừa lầy vừa bựa còn bá dơ. Nuốt đắng cay vào lòng, nuốt dòng nước mắt thắm sâu vào tim, ráng chịu đựng 1 năm có gì năm sau đổi lớp cũng được, haizzz. Để nhìn một lượt xem tụi này như nào. Bên trái là một thằng vừa lùn vừa mập nhưng trong cũng baby dễ thương phết nhìn hai cái má phúng phính mà muốn ngắt ghê lun. Bên phải là một thằng da nâu bánh mật, gầy, trông hiền lành ít nói, hình như cũng ở quê ra đây học giống mình, mấy đứa này thường học giỏi, mong mốt nó sẽ thương tình cứu vớt đứa trẻ vừa ngu tự nhiên vừa dại dột này. Trong cùng bàn dưới là một thằng vừa ốm mà vừa cao như một cây tre ấy, mặt mụn nhiều ghê chẳng biết lo cho sắc diện gì cả thế mà tóc lại vuốt gel dựng cứng ngắc, cũng có đôi nét ưa nhìn. Thằng ngồi giữa là đứa ngứa mắt nhất người đen thui lại mập mặc dù ko bằng đứa bên cạnh mình, từ lúc vào lớp đến giờ ko biết nói tục bao nhiêu lần lại còn nổ banh xác, chẳng biết giàu có bao nhiêu mà nghe nó khoe với bạn nó nghỉ hè nó đi du lịch nhiều lắm nào là đi Đu Bay uống nước mía, đi Úc ăn bánh mì, đi Canada sắm dép lào,...vv... mấy thứ đó ở chợ nhà tao có đầy ở ko tốn bạc triệu đi máy bay qua Châu Âu mà làm chuyện ruồi bâu, nhảm nhí. Thằng cuối cùng ngồi đầu bàn có vẻ rất được nha, cao ráo, lưng dài vai rộng, tóc tai, giày dép sành điệu lại còn đẹp trai nữa, cũng hiền lành ghê á. Xém quên còn một thằng nữa là tôi đó, ngồi giữa bàn trên, mặt mũi ăn mặc đều bình thường cả thôi, da thì hơi trắng xíu mà mặt thì lại đen nhẻm, tóc tai gọn gàng và dữ có tiếng ở trường cũ.
Ngày đầu chẳng đâu vào đâu cả ko biết ngày tháng sắp tới sẽ phải sống như thế nào khi xung quanh toàn người lạ
P/S: truyện được kể theo hình thức tự sự nhân vật chính của chúng ta tên là Minh Tuệ, còn mấy đứa hồi nãy tả lần lượt là Tú, Huy, Hòa, Cường và mỹ nam Duy oppa.
Tao xin lỗi tao ko nên nguyền rủa tụi bây, giờ thì nghiệp quật tao rồi T^T. Họa vô đơn chí mà, đã ko quen biết ai còn bị sắp ngồi với mấy thằng con trai khác vừa lầy vừa bựa còn bá dơ. Nuốt đắng cay vào lòng, nuốt dòng nước mắt thắm sâu vào tim, ráng chịu đựng 1 năm có gì năm sau đổi lớp cũng được, haizzz. Để nhìn một lượt xem tụi này như nào. Bên trái là một thằng vừa lùn vừa mập nhưng trong cũng baby dễ thương phết nhìn hai cái má phúng phính mà muốn ngắt ghê lun. Bên phải là một thằng da nâu bánh mật, gầy, trông hiền lành ít nói, hình như cũng ở quê ra đây học giống mình, mấy đứa này thường học giỏi, mong mốt nó sẽ thương tình cứu vớt đứa trẻ vừa ngu tự nhiên vừa dại dột này. Trong cùng bàn dưới là một thằng vừa ốm mà vừa cao như một cây tre ấy, mặt mụn nhiều ghê chẳng biết lo cho sắc diện gì cả thế mà tóc lại vuốt gel dựng cứng ngắc, cũng có đôi nét ưa nhìn. Thằng ngồi giữa là đứa ngứa mắt nhất người đen thui lại mập mặc dù ko bằng đứa bên cạnh mình, từ lúc vào lớp đến giờ ko biết nói tục bao nhiêu lần lại còn nổ banh xác, chẳng biết giàu có bao nhiêu mà nghe nó khoe với bạn nó nghỉ hè nó đi du lịch nhiều lắm nào là đi Đu Bay uống nước mía, đi Úc ăn bánh mì, đi Canada sắm dép lào,...vv... mấy thứ đó ở chợ nhà tao có đầy ở ko tốn bạc triệu đi máy bay qua Châu Âu mà làm chuyện ruồi bâu, nhảm nhí. Thằng cuối cùng ngồi đầu bàn có vẻ rất được nha, cao ráo, lưng dài vai rộng, tóc tai, giày dép sành điệu lại còn đẹp trai nữa, cũng hiền lành ghê á. Xém quên còn một thằng nữa là tôi đó, ngồi giữa bàn trên, mặt mũi ăn mặc đều bình thường cả thôi, da thì hơi trắng xíu mà mặt thì lại đen nhẻm, tóc tai gọn gàng và dữ có tiếng ở trường cũ.
Ngày đầu chẳng đâu vào đâu cả ko biết ngày tháng sắp tới sẽ phải sống như thế nào khi xung quanh toàn người lạ
P/S: truyện được kể theo hình thức tự sự nhân vật chính của chúng ta tên là Minh Tuệ, còn mấy đứa hồi nãy tả lần lượt là Tú, Huy, Hòa, Cường và mỹ nam Duy oppa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com