TruyenHHH.com

Vi Ai Ta Thay Doi

Nhìn em lần cuối rồi đành đi trong lòng vấn vương
•Đành thôi chia tay hai đường đi hai nơi phương ấy
•Chôn giấu một người từng là tất cả
•Rồi một mai đôi ta phải xa
•Trách tim mình........
•Còn vẫn yêu nhưng phải............ dừng thôi

                 (Người mất trí-silly sk)

     "Nhật,giải thích đi tại sao em biết cậu ta"-Khánh Anh nhìn Nhật
      "Di"-Nhật nhìn Di
     "À chuyện là vầy"-Di bắt đầu kể nhưng trước khi kể Di nhìn Nhật,Nguyệt rồi mới bắt đầu kể
  "Lúc mẹ mất khoảng nữa năm ,em thấy Nhật,Nguyệt không nói chuyện với ai hết em mới nói Nhật,Nguyệt ra ngoài chơi nhưng Nguyệt thì không chịu đi,Nhật thấy em đi 1mình nên đi theo,hôm đó Ken à không Kenvin thấy em và Nhật ở tiệm bánh,em thì đứng nhìn Nhật còn Nhật thì"-Di ngừng lại nhìn Nhật mới nói tiếp "Thì giảng đạo cho cái chị chanh chua kia vì tưởng Nhật lấy đồ của họ "-
      "Nhật,sao không nói với anh"-Khánh Anh nhìn Nhật tức giận
      "Em giải quyết rồi,nói làm gì "-Nhật bình thản nói
      "Em nói tiếp đi"-Duy nói với Di,Di gật đầu
      "Em nhớ Nhật có nói với họ rằng'Nếu phán xét con người bằng ánh mắt thì không cần có não'lúc đó bà chị đó tính đánh Nhật thì Kenvin xuất hiện lúc đó Kenvin nói sao không nghi ngờ tên phía sau, thì chị ta nói đó là bạn chị ta là người giàu có, hoàn mỹ không bao giờ làm những việc như vậy  Kenvin có nói'Vẻ ngoài càng hào nhoáng thì sâu trong nội tâm càng đen tối'chị ta bị Kenvin và Nhật làm cho cứng họng nên bỏ đi"
    "Khoan "-Duy cắt ngang "nữa 5 sau khi mẹ mất chẳng phải lúc đó em mới 10 tuổi sao,vậy  cậu bao nhiêu tuổi?"-Duy hỏi Kenvin
       "13"-Kenvin nói ngắn gọn
      "Em nói tiếp đi"-Bảo nói với Di
      "Nhật thấy chị ta đi rồi thì cũng đi'-Di cười
      "Tôi đã nói là tôi sẽ trở lại tìm Di và Nhật,nhưng Nhật nói tìm được rồi hãy nói"-Kenvin nhìn Nhật-"Giờ anh tìm được rồi"-Nhật chỉ nhìn Kenvin chứ vậy  nói gì
       "Được rồi,vậy  là rõ ràng rồi,gọi đồ ăn đi"-Nguyệt ngán ngẩm
       "Ok,cô bé đúng là giống từ vẻ bề ngoài đến tính cách của Nhật"-Kenvin so sánh
       "Song sinh mà nói giống với không giống có dư thừa quá không "-Tường nhìn Kenvin khó chịu
       "Sao vậy  , khó chịu à"-Lenvin vờ quan tâm
       "Kệ tao"-Tường bực tức
       "Nhưng mà cũng có điểm khác nhỉ"-Kenvin nhìn Nhật cười
       "Nhưng mà, sao lúc đó anh lại nói mình tên Ken mà không phải là Kenvin"- Di thắc mắc
       "Lúc đó anh chưa nói xong thì Nhật đã bỏ đi rồi "- Kenvin nhìn Nhật
       "Chẳng phải lúc đó tôi chưa nói xong thì anh cũng cắt ngang sao"-Nhật liếc Kenvin
 

    ///6 năm trước ///
     "Này lời nói của em cũng sắc bén quá nhỉ"Kenvin nhìn Nhật mỉm cười
      "Tôi từ trước tới giờ vẫn vậy, không cần khen"-Nhật lạnh giọng
      "Trời mới khen mà đã vậy rồi-Kenvin cười rồi nhìn qua Di
      "Em là bạn của em ấy à"
      "Ừm, bọn em là bạn thân với nhau "-Di mỉm cười
      "Sao 2 người này cười hoài không biết"-Nhật suy nghĩ
     "Em tên gì"-Kenvin hỏi Di
     "Em tên Di"-Di lại cười
     "Ừm, tự do, tên rất hay"-Kenvin cười rồi quay sang Nhật-"còn em em tên gì thấy em ít cười, ít nói quá"
      "Tại sao tôi lại phải nói tên cho anh biết"-Nhật lạnh lùng
      "Làm quen mà, cũng là phép lịch sự khi người khác hỏi mình"-Kenvin
      "Nhật......."-Nhật chưa nói xong thì bên ngoài có tiếng gọi
      "Con làm gì lâu vậy, nhanh lên"
      "Dạ"-Kenvin trả lời  người đó
      "Nhật, Di tên 2 em đẹp lắm, anh có chuyện phải đi rồi, anh đi nhé"
      "Nhưng, anh tên gì vậy "-Di hỏi
      "Ken......"-Kenvin chưa nói xong thì Nhật đã rời đi
      "Di đi thôi"
      ///hiện tại ///
        3 người Di, Kenvin, Nhật nói chuyện thì Nguyệt đã gọi 1 bàn thức ăn rồi
        "Em đúng là giống Nhật, à mà em tên gì"-Kenvin
        "Nguyệt Anh"-Nguyệt trả lời  ngắn gọn"mọi người ăn đi"-nói rồi Nguyệt cầm đũa lên ăn
        "Ừ ăn thôi"-Di cũng cầm đũa, Nhật cũng vậy
        Trong 1 bàn ăn 3 cô gái ăn ngon lành, còn Duy, Bảo, khánh Anh thì quan sát Kenvin, còn Tường và Phong thì nhìn Nhật suốt
       " không ngờ Nhật Anh lại biết Kenvin"-Phong
       "Sao Kenvin lại nói Nhật Anh, Nguyệt Anh giống từ tính cách đến ngoại hình không phải họ chỉ gặp nhau 1 lần là vào 6 năm trước và lần này, sao lại biết nhiều vậy. Rốt cuộc Nhật Anh và Kenvin có quan hệ như thế nào"-Tường cau mày
       "Sao mà cái thằng này nhìn Di quài không biết , muốn móc mắt nó ra quá"-Bảo hậm hực
       "Nhất định phải hỏi Nhật cho rõ mới được"-Khánh Anh
       "Thằng này không biết là trở lại đây tìm gì nữa"-Duy nghi ngờ
        "Nè, cứ nhìn tôi vậy  không chán sao, hay 3 người chuyển sang thích boy hơn girl "-Kenvin cười
        "Bớt xàm đi"-Duy, Bảo, Khánh Anh đồng thanh
        3 cô gái nhà ta ngước lên nhìn 3 ông anh rồi cặm cụi ăn tiếp.
        "Cảm ơn vì bữa ăn "-Nguyệt đứng dậy"về thôi"
        Duy, Di, Bảo, Nhật, Khánh Anh cũng đứng dậy
        "Tôi về đây"-Nhật
        "Anh và anh Bảo đưa Di về, như vậy sẽ tốt hơn."-Nhật nói với Duy
       "Ừm"-Duy gật đầu
       "Em về xe buýt "-Nguyệt rời đi
      Nguyệt đi rồi thì ai cũng về ngay sau đó, bỏ lại Phong, Tường, Kenvin còn ngồi đó
      "Làm sao mày quen Nhật Anh"-Tường
      " không phải tao nói là 6 năm trước sao"-Kenvin
      "Ánh mắt mày không phải vậy"-Phong
      Kenvin nhún vai tỏ vẻ " không tin thì thôi "
       "Nếu là gặp nhau từ 6 năm trước sau lại biết rõ về Nhật Anh, Nguyệt Anh mà so sánh "-Tường
       "Nhìn thôi cũng biết"-Kenvin
        "Mày gạt được tụi tao sao"-Phong tức giận
        "Mày nói đi, rốt cuộc mày về đây làm gì,  lám sao mày biết được thông tin của Nhật Anh, mày không nói được thì đừng hòng rời khỏi đây"-Tường lạnh lùng
      "Tao không có nghĩa vụ trả lời  mày"-Kenvin cầm ly nước lên uống
      "Tao không đùa với mày trả lời đi"-Tường bực tức
      "Rồi mày sẽ biết thôi và tao về đây không có ý hại ai hết, chỉ là có việc cần làm thôi"-Kenvin
      "Tao tạm thời tin mày, đừng để tao phát hiện điều gì,  nếu không mày sẽ không thực hiện được gì đâu"-Phong nói rồi đứng dậy rời đi
       "Mày đừng có đụng đến Nhật Anh, Nguyệt Anh hay Di nếu không tao sẽ không tha cho mày đâu"-Tường cũng rời đi.
       "Ha, nếu mày biết tao sẽ làm gì thì liệu mày có ngăn cản tao không , lúc đó sẽ rõ thôi"-Kenvin cũng rời đi ngay sao đó
   
   

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com