TruyenHHH.com

Vi Ai Ma Den

Buổi chiều, bọn chúng lại có hai tiết môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, không hiểu vì sao mà các học sinh nữ nhà Slytherin năm nay đều có vẻ chờ mong với môn học này. Lycoris nhìn thời khóa biểu trên tay nhíu mày lại, nhà Slytherin và nhà Gryffindor lại học chung với nhau. Không phải cô không thích nhà Gryffindor, bên đó còn có hẳn ba người bạn thân của cô nữa kìa. Nhưng điều này không có nghĩa các thành viên khác trong hai nhà cũng hòa thuận như vậy. Ví dụ như chàng Malfoy đang cáu kỉnh bên cạnh:"Thật không hiểu ai xếp lịch học nữa? Vì sao cứ bắt nhà Slytherin học chung với đám Gryffindor thô lỗ đó." Malfoy bực tức vừa đi vừa nói."Thôi nào, Draco, mau đi nhanh thôi. Tớ nghe nói năm nay chúng ta sẽ có một giáo viên dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới. Một ông thầy vô cùng điển trai." Blaise nói."Là phù thủy nổi tiếng Gilderoy Lockhart đó, mọi người đều mê ổng." Greengrass hào hứng nói."Gilderoy Lockhart?" Lycoris cảm thấy cái tên này có chút quen."Trời ạ! Radiata, đừng nói với tớ rằng cậu không biết Gilderoy Lockhart là ai, nhá?" Greengrass nổi nóng khi thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lycoris. "Năm nay chúng ta đều phải mua sách của ông ấy đó? Ông ấy là một vị phù thủy đại tài, dũng cảm, đã đánh bại vô vàn con quái vật hung ác, và hơn hết là vẻ bề ngoài đẹp trai khiến người ta phải yêu thích, nhất là mỗi khi ông ấy nở nụ cười tỏa sáng.."Đầu của Lycoris quay vòng vòng khi nghe cô bé nói làm nhảm về Gilderoy Lockhart. Malfoy đằng trước thì khẽ hừ nhẹ với vẻ mặt đầy khó chịu.Suốt cả chặng đường đến lớp học, Greegrass cùng Pansy cứ không ngừng lảm nhảm bên cạnh nói về thầy giáo mới Gilderoy Lockhart. Những câu tương tự như: "Thầy ấy thật đẹp trai", "nụ cười của thầy ấy có thể khiến người chết rồi cũng phải sống lại", "má mình cũng mê thầy ấy như điếu đổ".. được lặp đi lặp lại.Khi cả đám bước vào lớp học phòng chống nghệ thuật hác ám, Lycoris lại nhìn thấy một đống thiếu nữ đang mơ mộng ngắm nghía những quyển sách trên tay, trong số đó có cả Hermione Granger. Cô bé đang cắm cúi đọc cuốn sách có tựa đề Lang thang với Ma cà rồng. Harry và Ron thì ngồi ở bên cạnh cô bé. Hai người đang nói chuyện gì đó. Một cậu nhóc từ bên ngoài chạy vào, trên tay là cái máy ảnh của dân Muggle, thằng nhóc đang tròn mắt nhìn Harry như thể bị thôi miên. Nó ấp úng nói với Harry:"Anh Harry khỏe không? Em là.. em là Colin Ceevey." Nó nói với điệu bộ dè dặt. "Em cũng ở trong nhà Gryffindor. Anh thấy.. thấy có phiền gì không nếu.. nếu em chụp hình anh?"Thằng nhóc giơ máy chụp ảnh lên hỏi, mặt đầy hy vọng.Harry lờ lững lặp lại: "Chụp hình à?"Colin nhích đến một chút, nó hăng hái nói tiếp: "Để chứng tỏ em đã gặp anh. Ba mẹ em đều là Muggle, họ ban đầu còn không tin về sự tồn tại của Hogwarts, nên em chụp các bức ảnh để cho họ xem. Em được biết mọi chuyện về anh, anh có vết thẹo trên trán sau khi chiến thắng kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Nếu em có một tấm hình của anh thì thiệt hay.. Hay em đứng cạnh anh, nhờ bạn anh chụp dùm, rồi anh ký tên vào bức hình nha?"Malfoy thấy vậy thì liền đi về hướng đó, Crabbe và Goyle cũng đi theo sau lưng cậu, giọng Malfoy thô lỗ nói:"Ký ảnh tặng hả? Mày đang phân phát ảnh có chữ ký hả, Potter? Mọi người mau đến đây xếp hàng mau lên! Harry Potter đang phát ảnh có chữ ký đấy!"Harry tức giận, cậu quát:"Tao không có làm chuyện đó, mày im đi, Malfoy."Colin, nhỏ thó, cố la lên:"Chỉ tại anh ganh tức thôi!"Malfoy cười khẩy: "Ganh tức? Ganh tức cái gì? Tao đâu cần có cái thẹo giữa trán? Xin cám ơn à. Tao không nghĩ là phải chẻ đầu mình ra để tự làm cho mình đặc biệt."Crabbe, Goyle và mấy đứa cười phá lên.Ron tức giận nói:"Mày ăn ốc sên đi, Malfoy!"Malfoy càng được thế, cậu khinh khỉnh nhạo báng:"Coi chừng đó, Weasley! Mày đâu muốn quậy hả, kẻo má mày đích thân đến trường lôi cổ mày về."Crabbe ở phía sau nhạo giọng của bà Weasley: "Nếu con mà còn thò một ngón chân qua khỏi giới hạn.."Một đám nhà Slytherin lại cười ầm lên. Malfoy cười ngạo nghễ:"Thằng Weasley cũng muốn một tấm hình có chữ ký của mày đó, Potter. Tấm hình đó hẳn là đáng giá hơn cả khối nhà nó gom lại.."Ron rút cây đũa phép dán băng keo của nó ra, Hermione và Lycoris thấy tình hình căng thẳng vậy thì đành đi đến can ngăn.Hermione nói với Ron: "Coi chừng, Ron!"Lycoris kéo Malfoy: "Thôi đi, Malfoy! Thầy sắp đến rồi đó."Ron giận đến tím người, Malfoy thì vẫn cười với cái vẻ mặt khinh khỉnh.Đúng lúc này, có tiếng chuông vào lớp vang lên. Colin đành ngậm ngùi bước ra khỏi lớp để chạy về lớp học của nó. Malfoy cuối cùng cũng chịu quay về chỗ ngồi bên phía nhà Slytherin.Khi cả lớp ổn định chỗ ngồi, thầy Lockhart với bộ quần áo bóng bảy trên người bước vào. Thầy bước đến chỗ bức tường có treo khung ảnh chân dung to tướng thầy."Tôi, Gilderoy Lockhart, Huy chương Merlin, đệ tam đẳng, hội viên danh dự của Liên đoàn Chống thế lực Hắc ám, năm lần liên tiếp được giải thưởng NỤ cười quyến rũ nhất của Tuần báo Phù Thủy. Nhưng mà tôi không hề nói về chuyện đó đâu. Tôi không đuổi Nữ thần báo tử đi bằng cách mỉm cười với ả đâu!"Thầy ngừng lại để chờ cho đám học sinh cười, vài đứa bèn cười gượng gạo. Thầy bắt đầu cho bọn chúng làm bài kiểm tra trong vòng ba nươi phút. Nội dung bài kiểm tra thì chẳng có chút kiến thức nào liên quan đến bài học.1. Màu yêu thích nhất của thầy Gilderoy Lockhart là màu gì?2. Tham vọng bí ẩn của thầy Gilderoy Lockhart là gì?3. Cho đến nay, theo trò, thành tựu vĩ đại nhất của thầy Ginderoy Lockhart là gì?* * *Lycoris ngớ người nhìn nội dung bài kiểm tra, lần đầu tiên trong đời cầm bài kiểm tra trong tay mà cô chẳng hiểu nội dung đề là gì. Các học sinh cắm cúi làm bài, Lycoris đành làm vài thứ mà cô biết khi đọc qua sách vào tối ngày hôm qua. Trời ạ! Điểm không biết sẽ thấp kinh khủng như thế nào? Nhưng Lycoris không cần phải lo lắng về điều này nhiều, các học sinh khác cũng chủ yếu điền bừa. Duy nhất chỉ có Hermione là người được thầy nêu tên tán dương, vì trả lời xuất sắc hết các câu hỏi.Hermione run rẩy giơ tay khi được thầy đọc tên, thầy Lockhart cười dạng rỡ với cô bé:"Xuất sắc! Quả là xuất sắc! Mười điểm cho nhà Gryffindor! Và bây giờ.. vào công việc thôi!"Thầy làm ra vẻ thần bí đi lên bàn giáo viên, thầy nói tiếp:"Công việc của tôi là trang bị cho các trò vũ khí để chống lại những sinh vật xấu xa nhất mà thế giới phù thủy biết đến. Các trò sẽ nhận thấy mình sẽ trải qua nỗi sợ hãi khủng khiếp nhất đời trong phòng này. Yên tâm là sẽ không có gì nguy hiểm cho các trò một khi tôi có mặt ở đây. Tôi phải yêu cầu các trò không được la hét. La hét có thể khiến bọn chúng kích động.."Cả lớp nín thở chờ đợi, thầy Lockhart giở tấm che vải ra. Những đám yêu tinh nhí màu xanh lè và cao chừng hai tấc. Chúng có những bộ mặt nhọn hoắc và giọng hét the thé. Bọn chúng thi nhau la hét, rung lắc chấn song sắt.Vài đứa học sinh khi nhìn thấy nó thì không nén được cười phì ra. Thầy Lockhart nhìn chúng và nói: "Yêu tinh Cornish mới được bắt ngày hôm qua. Cứ cười đi trò Crabbe, những con yêu tinh này có thể trở thành đồ quỷ sứ khó chịu lắm đấy. Nào, giờ để xem các trò làm được gì với bọn chúng nào?Theo lời nói, thầy từ từ mở cửa lồng sắt ra, đám yêu tinh nhanh chóng bay ra ngoài. Đám yêu tinh Cornish ùa ra dọa đám học sinh, bọn chúng bắt lấy lọ mực mà té lên người cả đám, rồi lấy sách ra xé giấy bay tứ tung khắp căn phòng. Hai con túm lấy tai của Neville nhấc bổng nó lên không trung rồi mắc nó trên cái đèn chùm. Mấy đứa con gái bị con yêu tinh túm lấy tóc giật.Pansy bị một con yêu tinh túm lấy tóc giật, cô la lên:" Cái đồ yêu tinh đáng ghét, mau tránh ra! "Malfoy bên cạnh cũng đang bị mấy con yêu tinh quấy nhiễu, cậu nghe thấy tiếng hét của Pansy muốn qua giúp cô thì bị đám yêu tinh kéo lại, cậu chỉ có thể lấy sách đập bọn chúng. Lycoris vừa cầm sách đánh mấy con yêu tinh đang tiến đến gần mình, cô ngồi ngay sau Pansy, cô bèn cầm quyển sách hất văng con yêu tinh khỏi người Pansy.Thầy Lockhart quát:" Các trò gom chúng lại! Chúng chỉ là mấy con yêu tinh nhí thôi mà! "Thầy xắn tay áo, vung cây đữa phép của thầy lên và rống to:" Peskipiksi Pestornomi! "Nhưng câu thần chú không có tác dụng nào hết. Một con yêu tinh còn giật được cây đũa phép, nó quăng cây đũa luôn ra khỏi cửa sổ. Cả lớp nhốn nháo, có người nghe thấy tiếng chuông reo thì nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài. Thầy lấy lại bình tĩnh nói với những đứa còn lại." Thầy định giao cho các trò nhiệm vụ lượm đám yêu tinh nhí còn lại bỏ vô lồng cho thầy. "Xong thầy bước nhanh ra khỏi cửa phòng. Cả đám trợn mắt nhìn theo hướng thầy đi.Ron bị một con yêu tinh đớp vào tai, cậu rống lên đau đớn:" Mấy bồ có tin nổi ổng không hả? "Hermione thì bị lũ yêu tinh túm tóc giật, nhưng cô vẫn bênh thầy Lockhart:" Chẳng qua thầy muốn chúng mình có kinh nghiệm thực tập. "Lycoris nhân lúc đám yêu tinh không lại gần, cô lấy được đũa của mình trong cặp ra, cô chỉ vào đám yêu tinh và hét:" Immobulus! "(đông cứng)Đám yêu tinh ngay lập tức bị đông cứng lững lờ trôi trên không khí. Lycoris thở ra một hơi dài, cô quay lại mệt mỏi nói với Hermione." Vậy thì nhiệm vụ còn lại của cậu là gom hết chúng và nhét vào lồng nhé, Hermione. "Neville bị treo trên trần nhà, cậu ta cảm thán nói:" Sao lúc nào cũng là mình chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com