TruyenHHH.com

[VerKwan - Seventeen] Bobo quýt nhỏ~

Chương 21: I like you!

sj_tiger

Thời gian một tháng trước kỳ thi học kỳ, không khí học tập liền bao trùm lấy nhà trọ. Đây là thời điểm tất cả các học sinh của trung học Soja tập trung nhất, ai cũng mong muốn đạt được kết quả cao để có một bảng điểm tổng kết năm thật đáng tự hào.

Boo Seung Kwan và Vernon cũng vậy.

Vì phần lớn thời gian ở trường hai người đều ở cạnh nhau, về nhà thì cũng trò chuyện suốt nên ban đầu Seung Kwan đã nghĩ Vernon cũng sẽ như mình, là kiểu học sinh học nhàng nhàng không cao không thấp. Nhưng khác với suy nghĩ của Seung Kwan, Vernon lại có thành tích cực kỳ tốt, các môn học đều điểm cao và thuộc hàng top của lớp.

"Bất công thật đấy! Sao cậu và tớ đều đi chơi, đều hoạt động với nhau suốt mà cậu vẫn học tốt vậy chứ? Rốt cuộc cậu học vào lúc nào vậy hả trời??"

"Hmm, lúc nào rảnh thì tớ học một chút giết thời gian thôi mà."

"Học để... giết thời gian...?"

Nghe câu này mà Boo Seung Kwan muốn đánh người luôn. Có ai lại học để giết thời gian rảnh không cơ chứ?!

Vernon phì cười nhìn Boo Seung Kwan đang méo mó mặt mày.

Sau một hồi nói chuyện bàn bạc, Vernon đã quyết định sẽ bổ túc 1vs1 để nâng cao thành tích cho Boo Seung Kwan, với mục tiêu giúp cậu vào được top 15 của lớp. Tuy nhiên, trong quá trình kiểm tra kiến thức nền của Seung Kwan, Vernon đã nhận ra một vấn đề cực kỳ nghi ngại.

Boo Seung Kwan bị mất gốc tiếng Anh hoàn toàn...

"Cái này thì biết làm sao được chứ? Não bộ của mình có vẻ từ chối tiếp thu những kiến thức không viết bằng tiếng Hàn á!" 

"Cậu đừng nguỵ biện, để xem tớ rèn cậu trong một tháng này thế nào. Nghe bảo anh Seok Min cũng đang bị anh Joshua bổ túc tiếng Anh đêm ngày đó. Tớ nhất định sẽ dạy cho cậu giỏi hơn anh Seok Min cho coi!"

"Hehe, cái này thì cậu đừng lo. Nếu nói về tiếng Anh, thì anh Seok Min còn dở hơn tớ nhiều nhé. Nghe thấy tiếng Anh là anh ý đã tái mét mặt mày cả rồi."

"Oh, then how about you?"

"..."

Vernon thở dài nhìn bức tượng đá trước mặt. Xem ra có nhiều thứ phải làm trong một tháng trước thi lắm đây...

Cố gắng trở thành một người thầy yêu nghề, Vernon vô cùng nghiêm khắc trong giờ học bổ túc với Boo Seung Kwan. Mỗi ngày cậu phải hoàn thành hết bài tập của ít nhất một phần ngữ pháp trong sách, đồng thời làm bài nghe đọc ít nhất 2 lần mỗi ngày. Không chỉ vậy, Vernon còn chuyển đổi ngôn ngữ chính trong điện thoại cậu để giúp cậu luyện phản xạ với ngoại ngữ. 

Đáng sợ hơn, để Seung Kwan và Seok Min làm quen với tiếng Anh một cách tự nhiên nhất, Vernon đã kết hợp với Joshua và cô Lee để thực hiện chiến dịch "Du lịch nước ngoài trong căn nhà trọ". Đúng với tên gọi của nó, căn nhà trọ trong một tháng cuối cùng trước kì thi đã hoàn toàn biến thành một quốc gia khác, nơi mọi người sử dụng tiếng Anh là ngôn ngữ duy nhất. Vì cả ba người Vernon, Joshua và cô Lee đều có khả năng ngoại ngữ cực kỳ tốt, nên không ai gặp khó khăn gì trong việc sử dụng tiếng Anh là ngôn ngữ hàng ngày cả. Tuy nhiên, hai cậu trai Seung Kwan và Seok Min thì lại khác. Mỗi lần bước đến cửa nhà là cả hai lại phải hít thở sâu 3 lần, kiểm tra sổ tay từ vựng và từ điển 3 lần rồi mới đủ dũng khí đi vào nhà.

Một buổi tối nọ, trong khi Joshua đưa Seok Min đi "thực chiến" với hội bạn nước ngoài của anh, Vernon và Seung Kwan liền chiếm dụng chiếc bàn ngoài sân để học ngữ pháp mới.

Hôm nay, Boo Seung Kwan học về cách dùng động từ "like".

"Nếu như cậu thích một cái gì đó, thì cậu nói là 'I like' cộng với thứ mà cậu thích. Ví dụ như cậu thích táo, thì nói là 'I like apple'."

"Nhưng mà tớ không thích táo, tớ thích quýt cơ!"

"...Từ quýt trong tiếng Anh khó nhớ lắm đấy, cậu có chắc không?"

"Thôi thì tớ thích tạm táo vậy..."

"Ừm, vậy cậu đặt câu thử đi. Cậu nhìn quanh đây rồi tìm ra một thứ mình thích, thử đặt câu 'I like' với thứ đó. Nhớ là không được tra từ điển nha, cố gắng nhớ lại từ vựng tớ đã chỉ cậu hôm trước đi."

Boo Seung Kwan đảo mắt nhìn quanh sân với đủ thứ dụng cụ làm vườn của cô Lee, chiếc xe đạp hay hỏng phanh của anh Seok Min, mấy đôi giày hàng hiệu của anh Joshua, đủ loại chậu hoa và cây cối trong vườn. Cậu nhìn thứ mình thích thì không nhớ ra được nó gọi là gì, thứ cậu nhớ tên thì lại không thích nó. Trong lúc đang bí bách, chợt đập vào mắt cậu là một 'vật thể' cực kỳ hợp lý và cực kỳ dễ nhớ trong trường hợp này.

Boo Seung Kwan vô cùng tự tin, ánh mắt sáng rực có thể sánh ngang với chiếc đèn ngoài sân phía xa. Cậu nhìn thẳng về phía Vernon đang vừa uống nước vừa đọc lại ghi chú trong lúc chờ đợi câu trả lời từ cậu.

"Tớ đặt được câu rồi Vernon! I like you!"


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com