TruyenHHH.com

Veinxiaofei Link Click Phia Sau Man Anh Cua Phe Phan Dien

Note: Vein x Liu Xiao, Xia Fei x Liu Xiao, form text chat, ooc, only Vein, Xia Fei top, Liu Xiao bottom. Cuộc trò chuyện trong group chat ba người, mỗi ngày! Chủ yếu sử dụng góc nhìn của Liu Xiao, đừng lo, các chap sau nếu còn content như thế này chắc chắn sẽ viết ở cả vị trí của Vein và Xia Fei (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Vein - hắn; Xia Fei - anh; Liu Xiao - cậu.
---

[ Mỗi ngày phát triển hơn! ]  nhận tin nhắn mới.

Vì Liu Xiao cái gì cũng nhỏ nhất, tuổi tác và chiều cao đều nhất từ dưới lên trong Polyhouse, cho nên Vein đã đặt tên nhóm tin nhắn riêng của họ như thế. Thậm chí Xia Fei hưởng ứng rất nhanh, còn đặt ảnh đại diện của nhóm là một con cú đứng bên cạnh một cây thước đo chiều cao nữa.

Thật lòng mà nói, 183cm đối với Liu Xiao là đã ổn lắm rồi, cậu có muốn thêm nữa cũng khó, mà Liu Xiao cũng chẳng đôi co với người lớn hơn mình làm gì. Hai người họ thích gì thì cứ để họ làm nấy đi, dù sao cũng không có thấy phiền, ngược lại trong lòng Liu Xiao cảm thấy hai cái người này rất thú vị. Còn hai vị Vein - mafia phố Tàu kiêm thương nhân Trung Hoa có tiếng và Xia Fei - người mẫu chuyên nghiệp nổi tiếng trong giới nghệ thuật điện ảnh, nói trắng ra là lấy cậu trêu chọc cả ngày không chán đây mà.

Mà tiện thể nói luôn, bọn họ chính là mối quan hệ "không rõ ràng cũng không tiện nói ra" đấy. Bọn họ cái gì cũng mập mờ trước lướt đằng sau, chỗ nào cần mở miệng thì nói, không thì đều sẽ nhồi nhét vào hết cái nhóm tin nhắn ba người [ Mỗi ngày phát triển hơn! ] này. Bởi thế Liu Xiao mới tự hỏi, ngoài việc hợp tác trên chính sự Người Đại Diện Thời Gian ra, bọn họ còn là cái gì nữa mà duy trì việc liên lạc phía sau màn ảnh thế này?

Tạm thời gác suy nghĩ đó qua một bên, Liu Xiao cầm điện thoại lên xem tin nhắn. Màu vàng từ mái tóc ló ra một góc ảnh đại diện là của Xia Fei, vừa gửi tin nhắn đến.

Xia Fei: @Liu Xiao Thiếu gia Liu hôm nay có ghé qua studio không, tôi nhờ chút việc với!

Xia Fei đã gửi nhãn dán báo hoa mai mắt long lanh.

Liu Xiao nhướng mày, nhìn đồng hồ thấy cũng sắp đến giờ tan học. Tuy hôm nay chỉ cần học ở trường nửa ngày nhưng cậu cũng không có ý định đi nơi nào khác ngoài về nhà. Lang thang ở ngoài trong thời tiết ẩm ướt thế này dễ khiến cậu khó chịu và đương nhiên rồi, người giúp việc và quản gia ở nhà không thật sự thích cậu lúc cọc cằn đâu.

Liu Xiao không trả lời tin nhắn ngay, hoàn thành báo cáo của mình trước, thu dọn sách vở trên bàn rồi xách cặp rời khỏi phòng học mới gõ tách tách vào màn hình điện thoại

Liu Xiao: Tôi định về nhà. Lão bản đâu, sao không nhờ?

Có vẻ ngay cả Liu Xiao cũng không nhận ra, Vein chỉ là sếp của Xia Fei, về cơ bản cậu chỉ cần gọi là "chú" hay "anh" gì đó đại loại là được, không nhất thiết phải gọi "lão bản" một cách mỉa mai như thế. Nhắc tới Vein, thường hắn cũng không hay trả lời tin nhắn trong đây chờ đến sau chín giờ tối, cái khung giờ nhân viên tăng ca thì tên này ít nhất cũng sẽ hiện hồn lên tán gẫu vài câu rồi lủi đi, hệt như mấy gã trung niên sắp nghỉ hưu cần nghỉ dưỡng, ai mà tin hắn là dạng người máu mặt không nên đụng vào chứ?

Xia Fei trả lời tin nhắn rất nhanh, có vẻ anh ta rảnh rỗi hơn sự gấp gáp nhờ vả cậu trên mấy dòng tin nhắn.  

Xia Fei: Lão bản đi gặp đối tác rồi. Khi nào cậu đến thì mang bánh nướng dừa qua nhé! 

Liu Xiao: Được rồi, hai mươi phút nữa. Còn gì nữa không? 

Xia Fei: Lúc nãy tôi có nghe bên bộ phận nhân sự nói ra nói vào cậu đấy. 

Liu Xiao: Trông tôi như thể sẽ để tâm lời họ nói à? 

Xia Fei: Không phải! Họ nói cậu cặp kè với tôi để lấy danh phận. 

Liu Xiao dừng lại một chút, bất giác nở nụ cười. Ra là vậy, hình như đám người trong công ty giải trí của Vein chỉ mới biết cậu ta ở mức"thiếu niên mặc đồ đen đội mũ panama đi ra đi vào phòng riêng của Xia Fei"  thôi nhỉ? Người lớn bọn họ non tơ thật đấy, Trung Hoa có câu lực bất tòng tâm, bọn họ chỉ riêng về tài lẻ và sức lực cũng chẳng thể so bì với một góc của cậu, huống chi là nói đến tri thức để đặt ngang hàng với thiếu gia họ Lưu. Mà cái "lực" ở đây, chính là đủ khả năng để ra vào phòng riêng của ngôi sao nổi tiếng Xia Fei trong mắt bọn họ đấy. 

Thế gian thật lắm chuyện làm cho cậu cảm thấy nhân loại quá buồn cười mà~ 

Liu Xiao: Hử? Anh không thấy bọn họ nói đúng à? 

Xia Fei  đang nhập tin nhắn... 

Nhìn bong bóng trò chuyện cùng dấu ba chấm tròn to lên xuống thật lâu, Liu Xiao biết một câu cậu hỏi đã khiến bên kia suy nghĩ và lựa lời kĩ càng như thế nào để trả lời. Xia Fei vẫn còn ngây thơ lắm nhưng uốn nắn người ta cũng không phải chuyện dễ. Một lúc chờ đợi, Xia Fei đã trả lời tin nhắn. 

Xia Fei: Thiếu gia nhà giàu, cậu cho tôi xin đi, danh phận của cậu, tôi còn không dám với tới. "Tôi" không muốn vướng vào thị phi đâu. Sự nghiệp tương lai của "tôi" còn đang chờ phía trước đấy, lão tổ tông ạ.

Liu Xiao: Ẩn với chả ý, lần sau cứ bảo tôi là như thế đi. 

Liu Xiao: Mà cũng không chắc bọn họ có lần sau hay không. 

Liu Xiao đã gửi nhãn dán chim cú bạc ngồi uống trà.

Xia Fei:

Vein: Hai người nói cái gì nhiều vậy? 

Vein: @Xia Fei Sao chưa đến studio? Quản lý bên đấy vừa gọi cho tôi đấy! Tên nhóc nhà cậu lại trốn đến trường của Liu Xiao à? 

Xia Fei:

Liu Xiao: Ồ. Lão bản hôm nay online sớm thế? 

Liu Xiao đã gửi nhãn dán chim cú bạc trên cây nhìn xuống.

Xia Fei: Cáo từ! 

Xia Fei đã gửi nhãn dán báo hoa mai thoái lui. 

Vein: Thật là. 

Vein: @Liu Xiao về nhà chưa? 

Liu Xiao: Danh phận của tôi thực sự khiến anh ta để tâm đến mức đó cơ à... 

Liu Xiao đã gỡ một tin nhắn.

Vein: Ít ai ở tuổi của cậu có thể đứng được ở cái vị trí đấy mà. 

Liu Xiao: Tôi lại cảm giác nó chỉ là trò chơi trẻ con mà thôi. 

Vein: Bảo sao nhân viên của tôi ghét cay ghét đắng cậu. 

Vein: Mà thôi, tôi còn việc. Cậu đi cẩn thận, tốt nhất là tự lái xe đi, đừng có nhờ người của tôi tới đón. 

Vein đã gửi nhãn dán kỳ lân đỏ gặm thịt. 

Liu Xiao đã gửi nhãn dán chim cú bạc gật đầu. 

Liu Xiao chưa kịp tắt điện thoại, trong nhóm chat lại vang tiếng tin nhắn mới. 

Xia Fei đã gửi ảnh chụp bảng lịch trình. 

Xia Fei: @Vein Lão bản!!!! Anh để quản lý yeet chớt em với cái lịch trình này à?! 

Xia Fei: @Vein @Vein @Vein LÃO BẢNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNN

Liu Xiao bước lên xe, hít thở một hơi nhìn bầu trời Anh Quốc trong xanh. Hôm nay vẫn là một ngày nắng đẹp. 

--- còn nữa ---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com