Van Hien Sung Cau Vo Cam Cua Luu Tong
Anh liền trấn an bà rồi ghi vào giấy " bà à , bà yên tâm khi nào được cháu sẽ về thăm bà mà ! " thấy được dòng chữ anh ghi bà cũng ấm lòng hơn và bình tĩnh lại , nhưng vẫn không thể để cháu mình chịu nhiều ấm ức và khổ cực như vậy , bây giờ hiện tại bà phải đành gả cháu mình đi xa rồi sau đó hẳn tính tiếp , hai bà cháu trò chuyện với nhau một hồi thì anh cũng đứng lên vẫy tay chào tạm biệt bà rồi ra về , nhìn bóng dáng đứa cháu trai bà thương nhất khuất dần thì bà cũng đẩy xe lăn vào trong nhà nghĩ ngơi , không phải là do anh bị câm và bệnh tật mà bà mới thương anh mà là vì anh từ lúc sinh ra thật sự rất đáng thương không được tình thương của mẹ lẫn ba mà con bị ghẻ lạnh đối xử còn không được công bằng với đứa em gái kia nữa , thật ra thì nói Tống Á Hân cô ta cũng chẳng hiền lành gì nhìn thì lúc nào cô ta cũng tỏ vẻ ngây thơ dễ thương , đáng thương để người khác thương hại cô ta chứ cô ta cũng chẳng tốt lành gì . Gia đình cô ta và anh có quen biết với Hạ Gia và Đinh Gia nên việc hai người gặp con của hai gia đình đó là chuyện bình thường , vào năm anh 9 tuổi thì cô ta 8 tuổi lúc đó ba mẹ anh và cô ta dẫn hai người đến Hạ Gia và Đinh Gia để dự tiệc vì họ mời cả 4 người nếu không thì họ cũng không dẫn anh đi theo lúc đó thì đến dinh thự họ tổ chức tiệc có cả một hồ bơi rộng lớn nhiều đồ ăn ngon nhưng mà anh cũng chẳng để tâm đến vì từ nhỏ anh cũng chẳng được nhìn thấy những thứ này nên cũng không có hứng hay thích thú gì , họ lơ là không quan tâm anh nên anh làm gì họ cũng mặc xác anh , lúc này anh liền đi đến bên hồ bơi ngồi xuống đưa tay xuống hồ bơi nghịch nước , đang nghịch nước thì Hạ Tuấn Lâm là thiếu gia của Hạ Gia thấy anh thì liền đi đến bắt chuyện - Chào cậu mình tên là Hạ Tuấn Lâm rất vui được làm quen ! " đưa tay ra "Anh hiểu ý của Tuấn Lâm nhưng không thể mở miệng nói chuyện đành gật nhẹ đầu một cái tỏ vẻ đồng ý rồi cũng chẳng mấy quan tâm đến Tuấn Lâm nữa , Lâm Lâm thấy vậy cũng khó hiểu chẳng lẽ cậu ấy không nói chuyện được sao ?- cậu không nói chuyện được sao ?Gật đầu rồi thôi , Lâm Lâm thấy anh gật đầu thì liền thấy thương cho anh vì anh không thể nói chuyện được , liền đứng dậy bỏ đi anh tưởng Lâm Lâm thấy mình như vậy không kuốn chơi chung nên bỏ đi giống ở trong trường anh lúc nào cũng bị những người bạn kia chỉ chỉ trỏ trỏ xì xào gì đó , có nhiều bạn thì kiếm chuyện với anh bắt anh làm osin cho họ khoing làm đúng ý sẽ đánh anh , nhưng một lát sau thì thấy Lâm Lâm cũng một người đi lại gần anh ngồi cạnh rôid bắt chuyện với anh - Chào cậu mình là Đinh Trình Hâm , rất vui được làm quen !Đưa tay ra bắt anh cũng gật đầu chứ không bắt lại , hiểu là anh cũng đã đồng ý làm quen với mình Đinh nhi liền dùng những khẩu hiệu tay với những người bị câm , thật ra thì Đinh nhi cũng đã từng học qua những khẩu hiệu này rồi nên cũng biết chút chút liền đưa tay làm khẩu hiệu - " cậu là con của ai ? "- " ông bà Tống "- " cậu tên gì ? "- " Tống Á Hiên "- " cậu bao nhiêu tuổi "- " 9 tuổi "- " cậu có anh chị hay em gì không ? "Đinh nhi hỏi câu này anh liền không trả lời phớt lờ đi , Đinh nhi thấy vậy liền khó hiệu định hỏi tiếp thì Hạ nhi liền hỏi- cậu và cậu ấy vừa nói gì vậy giải thích cho mình với ??- mình hỏi cậu ấy là con ai , cậu ấy bảo là con của ông bà Tống rồi mình hỏi cậu ấy tên gì , cậu ấy bảo cậu ấy tên Tống Á Hiên mình hỏi nữa là cậu ấy bao nhiêu tuổi cậu ấy bảo 9 tuổi mình hỏi cái câu cuối là cậu ấy có anh chị hay em gì không , cậu ấy lại không trả lời hình như là có khúc mắc ??Đang ngồi với nhau thì Tống Á Hân liền mò ra , cô ta chạy lại chơi chung với Hạ nhi và Đinh nhi cô ta nhỏ hơn hai người 1 tuổi nên phải kêu bằng anh thấy có anh ở đây cô ta liền giả bộ hiền lành ngây thơ đáng thương cho ai thương hại vậy ?? thật gớm riết mà ?? - anh hai , ba mẹ kiếm anh nãy giờ kìa sao anh còn ngồi đây ??- em là em của Á Hiên ?- dạ đúng rồi ạ ! sao anh biết anh ấy tên Á Hiên ạ ?- giao tiếp bằng khẩu hiệu của người bị câm - ra là vậy , anh hai vậy anh đã nói những gì vậy chứ nhỉ ? Anh nhìn cô ta không trả lời quay mặt sang chỗ khác khiến cô ta rất tức giận nhưng phải kiềm nén lại cơn giận đợi có thời cơ thì sẽ tính sổ với anh , lúc này thấy ba mẹ cua mình và ba mẹ của Đinh nhi và Hạ nhi thì liền nghĩ ra một kế hoạch hại anh thấy Đinh nhi và Hạ nhi đi xa liền kéo anh liền rồi lấy tay anh đẩy mình té xuống nước , cô ta không biết bơi nhưng là do muốn hại anh nên đành hy sinh vậy sống thì thôi chết thì bỏ suy nghĩ đó của cô ta liền trổi dậy , khi té xuống thì nghe một tiếng rất lớn lúc này Đinh nhi đi cũng chưa xa liền quay lại nhìn thì theo góc nhìn của Đinh nhi thì thật sự là anh xô cô ta té , liền chạy đến xô anh ra nhảy xuống nước cứu cô ta lên , lên được bờ thì anh liền hô hấp nhận tạo cho cô ta dùng tay đè xuống phần ngực để đẩy nước trong phổi của cô ta ra ngoài mọi người lúc này liền bu quanh đó không giúp được gì chỉ đứng nhìn và chờ đợi kết quả , cuối cùng thì nước trong phổi cô ta cũng phun ra thấy mọi người vây quanh mình liền giả bộ nước mắt gian giụa đòi ba mẹ , Hạ nhi lúc nãy đã chứng kiến hết tất cả là do cô ta giở trò hại anh dinh thự này cũng là của nhà Hạ nhi nên có lâp rất nhiêud camera để theo dõi , nếu bọn họ vu oan cho anh thì Hạ nhi vẫn có thể giải oan giúp . Ông Tống liền đi lại chỗ anh tát cho anh một bạt tay rồi quát - mày làm gì em mày vậy hả thằng con trời đánh này , cho mày đi chung là phước ba đời của mày rồi đừng có mà giỡn mặt đừng tưởng tụi tao không nói không biết mày làm gì nghe chưa thằng kia ??- khoan đã ông Tống !- Cậu Hạ có chuyện gì ? đây là chuyện gia đình tôi cậu đừng chen vào - chưa biết đầu đuôi mọi chuyện mà đã vội kết tội Á Hiên ? tôi thấy chuyện này có vấn đề - vấn đề ? cậu nói sao vậy con bé Á Hân đó giờ ngoan hiền còn nó , nó thì sao có được như con bé không ? đúng là cái đồ ăn hại mà !!- hừ !! có camera tôi mời ông đi xem " đỡ anh liền rồi bỏ đi "Á Hân cô ta liền tái mặt khi nghe tới việc có camera , liền nằng nặc đòi ba mẹ đưa mình về ông Tống liền bảo Hạ nhi đưa anh đây để họ đưa anh về nhưng Hạ nhi một mực là không chịu là không chịu khiến ông bà Tống bực mình nhưng cũng chẳng làm được gì đành bỏ về để hôm sau sẽ có người đưa anh về sau vậy họ cũng không quan tâm anh gì mấy - Trình Hâm , tớ mở cho cậu xem Hạ Nhi liền mở cuộn camera lúc nãy ghi ở chỗ hồ bơi lên cho Đinh nhi xem , xem xong thì Đinh nhi liền cảm thấy có lỗi vì lúc nãy nghĩ oan cho anh mà còn xô ngã anh nữa cả hai liền đi đến chỗ anh , lúc nãy Hạ nhi đưa anh vào phòng mình đỡ anh nằm lên giường cho anh nghĩ ngơi rồi đi đến chỗ của Đinh nhi , mở cửa phòng bước vào thấy anh đang còn nằm thì cũng không muốn làm phiền định đi thì thấy anh có vẻ như đang gặp vấn đề gì đó đi lại gần thì thấy anh đang đưa tay ôm tim khó thở như muốn gào thét nhưng lại không thể - Á Hiên Á Hiên Á Hiên cậu sao vậy ?- chết rồi , người đâu người đâu mau gọi bác sĩ gọi bác sĩ lẹ lênnnn !!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com