Van Co Toi Cuong Tong Chuong Mon Lenh
"Lý gia Lý Thanh Dương đến kìa!"Không biết là ai phát ra tiếng la rất lớn. Nhất thời, đệ tử lẫn cao tầng các môn phái nhao nhao ngẩng đầu nhìn qua hướng tiếng la phát ra.Quân Thường Tiếu và Lục Thiên Thiên đương nhiên cũng nghe được tiếng la vừa rồi. Chỉ là Quân Thường Tiếu không nghĩ đến vị thiên tài thành Thanh Dương này có sức hút lớn đến vậy.Điều này càng khiến Quân Thường Tiếu tò mò về người này. Nàng cùng Lục Thiên Thiên bước ra khỏi gian chiêu mộ, Quân Thường Tiếu nhón hai chân, ngẩng cao đầu cố gắng nhìn về phía trước. Qua khe hở của đám đông, đập vào mắt nàng là một nam tử mặc áo trắng đang đi thong thả tới diễn võ trường.Ấy?Sao nàng thấy người này trông quen quen thế?Lục Thiên Thiên nhìn theo, sau đó nàng thấy khuôn mặt đang nhăn của Quân Thường Tiếu. Đoán tám chín phần mười tiểu chưởng môn nhà nàng không nhớ ra người nọ, Lục Thiên Thiên thấp giọng nói với Quân Thường Tiếu."Hắn chính là tên bị thương nặng được chưởng môn cứu giúp, sau đó đi mà không thèm nói lời nào đấy."Nghe Lục Thiên Thiên nói thế, Quân Thường Tiếu nhớ lại hình ảnh mơ hồ của người bị thương kia trong đầu mình mới khẳng định nói."Không sai vào đâu được, chính là hắn!"Quân Thường Tiếu xoa xoa bàn tay, hưng phấn tự nhủ.Thú vị rồi đây, nếu tên này không vào thì nàng còn nhiều cách "bất ngờ" khác dụ hắn ta nhảy vào môn phái của nàng.•Lý Thanh Dương là thiên tài xuất thế không chỉ chấn động thành Thanh Dương mà còn mang đến oanh động không nhỏ tại các quận. Cho nên lần 'Bách tông chiêu mộ' này có rất nhiều môn phái của quận khác đến tham gia náo nhiệt.Thiên tài có linh căn trác tuyệt, bất kỳ môn phái nào cũng mong muốn chiêu mộ hắn về hết.Sau khi Lý Thanh Dương xuất hiện, võ giả lẫn chấp sự các bang phái như ong vỡ tổ, tất cả đều ném ra cành ô liu hướng về phía Lý Thanh Dương. Thậm chí các bang phái vì muốn lôi kéo Lý Thanh Dương, bọn họ quyết tâm bỏ ra tất cả vốn liếng chỉ để mong hấp dẫn sự chú ý của vị thiên tài này với môn phái.Đáng tiếc Lý Thanh Dương trực tiếp bỏ qua bọn họ, tiếp tục vững bước trên diễn võ trường rộng lớn.Hắn tới 'Bách tông chiêu mộ' khẳng định là đi tìm môn phái cho mình. Nhưng những môn phái bát lưu cửu lưu này căn bản không đủ lọt vào mắt xanh của hắn."Lý công tử."Đúng lúc này, một lão giả bỗng nhiên đi ra cười nói với Lý Thanh Dương: "Có hứng thú với Thương Sơn phái hay không?""Thương Sơn phái?"Các thiếu niên thiếu nữ nhao nhao kinh hô lên, còn các chấp sự lẫn võ giả của các môn phái khác thì đồng loạt né ra. Thấy tình cảnh trước mặt mình, Quân Thường Tiếu lờ mờ nhận ra lão giả kia không tầm thường chút nào. Nàng nhỏ giọng hỏi Lục Thiên Thiên bên cạnh mình."Thiên Thiên, Thương Sơn phái rất lợi hại hay sao?"Lục Thiên Thiên gật gật đầu đáp lại: "Thương Sơn phái là tông môn ngũ lưu của thành Thanh Dương, đệ tử đông đảo, thực lực và nội tình vô cùng hùng hậu.""Ngũ lưu á?"Quân Thường Tiếu thấp giọng khen ngợi: "Đúng là rất lợi hại."Các môn phái Tinh Vẫn đại lục có sự phân chia đẳng cấp với nhau, thấp nhất là cửu lưu, cao nhất là nhất lưu. Ngũ lưu tông môn thư Thương Sơn phái có thể được coi là quái vật khổng lồ ở trong thành Thanh Dương rồi. Dưới đẳng cấp ngũ lưu chỉ có thể gọi là môn phái. Còn từ ngũ lưu trở lên mới có tư cách xưng hai chữ "tông môn".Nếu như Thiết Cốt phái của nàng cũng có đẳng cấp ngũ lưu, còn lo không chiêu mộ được đệ tử sao. Quân Thường Tiếu âm thầm nghĩ.Lục Thiên Thiên nhìn đám đông vây quanh đằng kia mới nói tiếp: "Người này có linh căn thượng phẩm, tư chất coi như không tệ, ngũ lưu tông môn trước mắt chính là lựa chọn tốt nhất với hắn.""Xem ra mình không có hy vọng chiêu mộ được hắn rồi."Quân Thường Tiếu ngậm ngùi lắc đầu mà nghĩ, ánh mắt đầy tiếc nuối dời khỏi người Lý Thanh Dương.Dù sao hiện tại Thiết Cốt phái chỉ là môn phái cửu lưu chẳng đâu vào đâu, Thương Sơn phái lại là ngũ lưu tông môn có nội tình hùng hậu. Nàng còn chưa có ngốc tới nỗi đi cướp người trước mặt Thương Sơn phái, lỡ xui rủi bị người diệt môn khi nào không hay.Xem ra giấc mộng chiêu mộ thiên tài trăm năm có một tạm gác qua một bên.Quân Thường Tiếu thất vọng dẫn Lục Thiên Thiên trở về gian quán chiêu mộ của mình. Chẳng qua nàng mới ngồi lên ghế gỗ một xíu, trước mặt nàng xuất hiện nam tử áo trắng quen thuộc.Quân Thường Tiếu: "?"Hắn chắp tay, ngữ khí hơi mang kính trọng hỏi."Xin hỏi, ngài là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái đúng không?"Hai mắt Quân Thường Tiếu sáng như sao.Tuyệt, kế hoạch chiêu mộ thiên tài trăm năm của nàng không ngâm nước nóng.•Ngay khi Quân Thường Tiếu và Lục Thiên Thiên quay người trở về gian chiêu mộ, Lý Thanh Dương đã đưa ra quyết định của mình với lão giả trước mặt."Thật có lỗi, ta không hứng thú với Thương Sơn phái."Trời ạ!Mọi người trừng to mắt, biểu tình vô cùng khiếp sợ, hiển nhiên không tin được lời từ chối dứt khoát của thiên tài Lý gia. Lý Thanh Dương là đệ tử dòng chính của Lý gia, có tư chất, có linh căn, chính là tùy hứng quá mức đi?Hắn thế nhưng cự tuyệt lời mời của ngũ lưu tông môn.Trưởng lão Thương Sơn phái cũng không ngờ tới Lý Thanh Dương cự tuyệt quả quyết như thế, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi lại."Lý công tử, Thương Sơn phái ta chính là tông môn số một số hai của quận Thanh Dương, ngươi thật sự không cân nhắc một chút sao?""Không cân nhắc."Lý Thanh Dương tiếp tục cất bước.Thấy Lý Thanh Dương ngay cả ngũ lưu tông môn đều không cân nhắc, rất nhiều thất lưu hay bát lưu môn phái đang định tiến lên lôi kéo đều trực tiếp từ bỏ.Lý Thanh Dương tiếp tục đi trên diễn võ trường. Hắn đi tới đâu là chỗ đó trở nên náo nhiệt.'Bách tông chiêu mộ' lần này, ngay cả cấp bậc ngũ lưu tông môn như Thương Sơn phái mà hắn còn chướng mắt, vậy giờ còn có môn phái nào có thể chứ nổi tôn Đại Phật này?Rất nhanh Lý Thanh Dương đã đến trước lều của Đại Đao môn và Hổ Khiếu tông. Hắn vẫn mặt lạnh làm ngơ những lời nịnh nọt lôi kéo của bọn họ. Chẳng qua khi hắn liếc qua bên cạnh lều Đại Đao môn, đột ngột dừng chân, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc được che giấu rất tốt.Là cô nương cứu hắn trong rừng cây lúc đó.Lý Thanh Dương nhìn Quân Thường Tiếu ngồi trên ghế, sau đó lại nhìn biển tên môn phái. Trong lòng có suy đoán, hắn tiến lên trước mặt Quân Thường Tiếu, chắp tay kính cẩn bắt chuyện."Xin hỏi, ngài là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái đúng không?"Hắn nhìn cô nương tóc xanh lam, thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng ấy trở nên rạng rỡ hơn.•Rắc.Các võ giả xung quanh đồng loạt ngây người, ngay cả trưởng lão Thương Sơn phái đều không ngoại lệ.Từ khi bước vào diễn võ trường, đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương trước sau không nói nhiều, hiện tại lại chủ động nói chuyện với chưởng môn của môn phái rác rưởi kia.Đệ nhất thiên tài và môn phái rác rưởi, khoảng cách giữa hai bên xa ngàn dặm vạn dặm.Thế nhưng hiện giờ khoảng cách của nó rút ngắn bằng tốc độ không thể nói được, tất cả chỉ bằng cuộc nói chuyện chủ động từ phía Lý Thanh Dương. Phải biết rằng ngay cả trưởng lão Thương Sơn phái còn không được nhận đãi ngộ như thế."Đúng vậy."Quân Thường Tiếu bắt chéo hai chân, hai tay nắm lại đặt trên đầu gối cười nói."Ta chính là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái."Mọi người khịt mũi coi thường.Chưởng môn nho nhỏ của một môn phái rác rưởi từ đâu ra tự tin giới thiệu tên mình ở trước mặt thiên tài số một vậy?Lý công tử cũng thế.Ở trước mặt tất cả mọi người cùng nha đầu này nói chuyện, hắn không sợ ảnh hưởng đến thân phận đệ nhất thiên tài của bản thân hay sao?Chưa để tất cả mọi người khinh bỉ Quân Thường Tiếu xong, hành động tiếp theo của Lý Thanh Dương như cú tát tát thẳng vào mặt những người ở đây.Lý Thanh Dương chắp tay, vẻ mặt hơi mang chút xấu hổ tiếp lời: "Lúc trước ở trong rừng, vì vội vã về nhà nên không kịp nói lời cảm tạ. Lý Thanh Dương tự biết vô lễ, còn mong Quân chưởng môn thứ lỗi cho."Hít!Võ giả từ các bang phái một lần nữa lại trợn tròn hai mắt.Đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương không chỉ chủ động nói chuyện, vậy mà còn cúi đầu xin lỗi với một tiểu nha đầu của một môn phái rác rưởi!Lục Thiên Thiên đứng bên cạnh cũng kinh ngạc không kém gì những võ giả kia.Nàng dĩ nhiên không nghĩ tới trường hợp này sẽ xảy ra. Đường đường một thiên tài ưu tú như Lý Thanh Dương lại cúi đầu xin lỗi Quân chưởng môn.Còn Quân Thường Tiếu thì khác rồi.Trong lòng cô nàng cực kỳ vui mừng, Lục Thiên Thiên đứng cạnh dường như còn thấy mấy đóa hoa bay bay quanh người chưởng môn nhà mình.Thấy chưa, thấy gì chưa.Lòng tốt cuối cùng đã được báo đáp!Quân Thường Tiếu kìm lại sự kích động trong lòng, nàng mỉm cười nâng Lý Thanh Dương lên, nhún nhún vai trả lời."Lý công tử, chỉ là việc rất nhỏ thôi mà. Ngươi không nói thì bổn tọa cũng quên mất."Lục Thiên Thiên: "..."Lục Thiên Thiên không nói, mới vừa nãy tiểu chưởng môn còn định dùng chuyện cứu mạng để ép Lý công tử này gia nhập môn phái.Lý Thanh Dương được Quân Thường Tiếu nâng lên, hắn chỉ nhìn đôi tay của thiếu nữ một thoáng mới thu lại tầm mắt. Nam tử áo trắng cười hòa nhã hỏi chuyện."Không biết chưởng môn có thể giới thiệu với tại hạ một chút về Thiết Cốt Tranh Tranh phái?"Cái gì!?Các võ giả căng mắt nhìn, thiếu điều mắt rớt ra khỏi tròng.Đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương muốn tìm hiểu Thiết Cốt phái, chẳng lẽ hắn có ý định gia nhập?Ting! "Kích hoạt nhiệm vụ phụ."Trong lúc mọi người đang chấn kinh, bên tai Quân Thường Tiếu truyền đến thông báo từ hệ thống.Nàng vội vàng kiểm tra màn hình hệ thống môn phái, trên màn hình hiện ra nội dung nhiệm vụ vừa mới kích hoạt.【 Truyền bá lịch sử huy hoàng của Thiết Cốt phái, thuyết phục đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương gia nhập. 】Thuyết phục Lý Thanh Dương gia nhập, nhiệm vụ này Quân Thường Tiếu còn có thể hiểu được. Nhưng truyền bá lịch sử Thiết Cốt phái là cái quái quỷ gì?Một môn phái mới thành lập được vài năm thì có gì để nói?Một môn phái chỉ còn có một tên đệ tử, à không, hai tên đệ tử?Có lịch sử huy hoàng gì?Thứ nhiệm vụ gì đây? Chẳng đáng tin chút nào!Còn không để Quân Thường Tiếu nói câu nào, chấp sự Hổ Khiếu tông và Đại Đao môn miệng nhanh hơn não bắt đầu đồng thanh mắng nhiếc."Lý công tử, Thiết Cốt phái của dã nha đầu này có huy hoàng quái gì—""Lý mỗ còn mong hai vị đừng buông lời nhục mạ với Quân cô nương."Lý Thanh Dương lạnh mặt nói với hai vị võ giả bị kiếm khí của hắn dọa nói không nên lời.Quân Thường Tiếu có chút ngạc nhiên trước hành động bảo vệ nàng của Lý Thanh Dương, trong lòng không khỏi tán thưởng. Có thiên phú, có tài năng lại thêm đức tính tốt, thật không phụ cái danh thiên tài số một thành Thanh Dương.Nhưng mà...Chẳng lẽ giờ nàng giới thiệu rằng, lịch sử huy hoàng nhất của cả môn phái, đó chính là Vương chưởng môn vì đi dạo kỹ viện mà bị bắt, sau đó vượt ngục không thành, kết quả đầu lìa khỏi cổ?Sợ có khi Lý Thanh Dương này nghe xong sự tích đầy "quang huy" của Thiết Cốt phái phải chạy vội đi vì quá mất mặt ấy."Hừ, còn không phải là một môn phái có chưởng môn đi kỹ viện bị chém lìa đầu sao—"Chấp sự Đại Đao môn này sợ là có ân oán gì với nàng hồi kiếp trước thì phải. Lải nhải từ nãy tới giờ hơi khiến nàng bực nha."Lão già hói, ngươi cần ta khâu miệng ngươi lại không?"Quân Thường Tiếu nhăn mi, khuôn mặt nhỏ lạnh băng nhìn chằm chằm lão giả đứng cách mình không xa. Lão giả câm miệng, cả người hơi run rẩy trước uy áp tỏa ra từ tiểu cô nương trước mặt.Rõ ràng chỉ là một nha đầu mới Khai mạch tầng năm, vậy mà lại khiến hắn lạnh người.Lục Thiên Thiên tuy không nói gì, nhưng bàn tay vẫn luôn để trên chuôi kiếm cho biết nàng sẵn sàng rút kiếm chém chết đám võ giả này bất cứ lúc nào khi có lệnh từ tiểu chưởng môn.Đối với yêu cầu của nhiệm vụ phụ, Quân Thường Tiếu cảm thấy rất cạn lời. Nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng điểm cống hiến, cho nên đầu óc nàng điên cuồng suy nghĩ ra sự tích mới cho môn phái.Hệ thống cũng đâu cấm nàng bịa chuyện đâu, đúng không?Sau một lát vắt óc suy nghĩ, Quân Thường Tiếu mới mở miệng nói chuyện với Lý Thanh Dương."Lý công tử, trong mắt người đời mà nói, Thiết Cốt phái ta đơn giản chỉ là một môn phái rác rưởi."Mọi người cùng nhau hừ lạnh.Nếu ngươi đã giác ngộ điều này, sao còn cố vác mặt tới tham dự 'Bách tông chiêu mộ' làm gì?"Nhưng mà."Sắc mặt Quân Thường Tiếu đột nhiên trở nên nghiêm túc, nàng nghiêm giọng bắt đầu bịa chuyện."Trên thực tế, Thiết Cốt phái ta đã từng là thượng cổ tông môn có lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu không nói hết."•••—————【 Ngoại truyện nhỏ 】Rất lâu sau đó, Lý Thanh Dương mới nói với Quân Thường Tiếu."Chưởng môn, thật ra hồi lúc ngài cứu đệ tử ấy, đệ tử vẫn chưa bỏ đi xa đâu."Quân Thường Tiếu chớp chớp mắt nhìn nhị đệ tử nhà mình, hiển nhiên đang tiêu hóa câu nói chẳng đầu chẳng đuôi của Lý Thanh Dương.Cuối cùng nàng nhớ ra chuyện khi ấy, lập tức sắc mặt của nàng rất là xuất sắc."Vậy ý ngươi là—""Khụ!" Lý Thanh Dương dĩ nhiên cũng nhớ tới tình hình lúc ấy, hắn xấu hổ dùng tay che miệng ho khan một tiếng mới nói tiếp: "Đệ tử chỉ muốn đính chính rằng đệ tử không phải là người vô ơn với chưởng môn thôi."Tiểu tử thối.Vậy còn nói với bổn tọa làm cái gì.Quân Thường Tiếu u oán nhìn Lý Thanh Dương, mãi mới nghẹn ra một câu."Thế ngươi muốn ta bồi thường cái gì?"Nàng không tin tên đệ tử này không muốn gì cả, đây đều là kinh nghiệm xương máu của nàng hết đó."Đệ tử cảm ơn ngài đã cứu ta, chưởng môn."Lý Thanh Dương đột nhiên tung ra một câu khác, sau đó hắn thấy khuôn mặt trắng nõn của tiểu chưởng môn xuất hiện hai rặng mây hồng.Hắn cười cười nhìn nàng hoảng loạn, trong lòng nói thầm câu đáng yêu.Cơ mà hắn nói thật, hắn thật sự cảm ơn công cứu mạng của Quân Thường Tiếu.Nhờ đó hắn mới tìm thấy tương lai của mình và cả chưởng môn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com