Uyen Hong Ao Au Huyen Ua C O Inh Ao A
Đây là sản phẩm do trí tưởng tượng của @dellcfat và cũng được đăng lại @NobodyInHereOkay
Đại đa số nhân vật thuộc quyền Kimestu No Yaiba || Thể Loại : Char/Oc , R16
Lưu ý nhỏ : -Tác giả không phải người Chuyên Văn , ngôn từ đôi khi sai ngữ pháp><
-Nhân vật chính ở bìa truyện , bìa truyện do chính Tác Giả vẽ^^
___________________________________________
Ari Ubuyashiki-Là thiếu nữ xấu số bị giết hại bởi người cô hầu hạ ở độ tuổi mới chớm nở , trăng tròn . Mái tóc đen có phần rối bù được cột lỏng lểu ở đằng sau , bộ yukata trắng quấn vải lanh xanh bầu lá chuối trông ngây ngô đến lạ . Cặp tròng mắt tím có thể sánh như màu hoa tử đằng làm mê mẩn bất cứ ai nhìn vào , giọng ca thánh hót mang âm điệu trong veo thu hút những sinh vật nhỏ bé đến chung vui . Ấy vậy , thiếu nữ ấy đã biến thành thứ quái dị mà cả đời làm người cô chưa bao giờ nghĩ đến . "Quỷ" (Oni) , làn da hồng hào có phần chai xạm đã trở nên nhợt nhạt đến trừng nào , mái tóc dài rối chưa quá lưng bằng cách nào đó có thể dài đến quá hông và còn có vệt trắng nơi đuôi tóc , đôi tròng mắt trông giống tử đằng ấy đã vô hồn từ lúc nào ? Trên đỉnh đầu còn nhô ra bên phải chiếc sừng quỷ hung tợn . Ari Ubuyashiki ... À không , mà là Ari Miko con quỷ sống lâu đời bị nguyền rủa sẽ chả có gì để nó bận tâm nữa . Cả đời về sau làm quỷ , mãi mãi là quỷ , khi bị con quỷ Muzan nguyền rủa giọng nói đê mê ấy không hiểu sao lại làm hắn ta chán ghét đến nỗi hắn ta đã quyền rủa thiếu nữ non trẻ ấy , hắn bơm máu hắn vào người cô như là cách giết tốt đẹp nhất dành cho người hầu luôn ân cần với hắn ... nào đâu cô không chết mà bị cơn đau nhói bóp nát từng tế bào máu , cổ họng bị móc thanh quản cùng cơn đói khát thịt người kinh tởm , thiếu nữ chớm nở 16 ấy đã điên cuồng ngấu nghiến những người trong căn Biệt Thự ấy trước con mắt thích thú của hắn ta , hắn có thể biến người khác trở nên giống với hắn ? Thật tuyệt.
.
.
-"Tuyệt tuyệt Cái Con Khỉ ?! Tôi là Aki Yamato cũng là mẹ của tác phẩm đứa con tinh thần Ari Miko , tôi là một dân trung thành với dòng truyện "Thanh Gươm Diệt Quỷ" nơi những thợ săn quỷ sinh ra để diệt quỷ . Có vô số nhân vật trong đó luôn khiến người đọc Manga và người xem Anime mê mẫn . Ai ai cũng ước mình được hoá thân thành nhân vật trong đó , có thể là người hay là quỷ , có thể là nhân vật chính hay phụ , còn có những người sử dụng trí tưởng tượng của bản thân để vẽ nên cốt truyện cho riêng họ nơi họ tưởng tượng ra bản thân là một ai đó đang tồn tại trong "Thanh Gươm Diệt Quỷ" . Và tất nhiên Aki tôi đây cũng không ngoại lệ , tôi là người đã nghĩ ra cái tên Ari Miko-Một con quỷ do tôi tưởng tượng ra và cũng như tự viết lên cốt truyện cho cuộc đời nó . Nghĩ ra thì vui đấy nhưng thế quái nào tôi lại xuyên không vào chính cơ thể Ari Miko bằng xương , bằng thịt này ???-"Mô phật Lạy chúa , con đã đắt tội gì ?" Trong cốt truyện , Ari Miko đã bị chúa quỷ Muzan nguyền rủa mãi mãi không nói được , chỉ đến khi uống máu của chúa quỷ Muzan mới phá giải được nhưng với lý trí khác biệt của Ari , cô có bị thiếu dưới ánh nắng mặt trời sẽ mãi mãi không bao giờ động vào 1 giọt máu của hắn ta . Ấy vậy , người tạo ra cô đây đã và đang bị xuyên vào cơ thể lại có thể nói ?!!-"Haizz , giờ mình phải làm sao đây ? May mắn là mình có vẻ đã xuyên vào lúc Ari 100 tuổi ngang với chúa quỷ , con bé đã qua giai đoạn khủng hoảng tin thần từ người hoá quỷ" Tôi sau một hồi bình tĩnh , nhìn quay cây dù cổ có vòng cung lớn có thể biết là chiếc dù cũ mà Ari luôn sử dụng mỗi khi đi bộ giữa ban ngày-"May ra Muzan không còn nhớ đến con quỷ hắn đã nguyền rủa này , nếu không hắn sẽ phát cho mỗi thuộc hạ của hắn 1 cái ô rồi dạo dạo đi tìm hoa Bỉ Ngạn Xan-" Hoa Bỉ Ngạn Xanh ?! Đúng rồi , nếu là nhân vật trong truyện sẽ bị giới hạn về hiểu biết các tình tiết nhưng tôi , Aki đây không chỉ là mẹ của đứa con tinh thần Ari còn là một fan trung thàng của truyện , đương nhiên tôi sẽ biết nhiều thứ hơn Ari Miko !! Suy nghĩ một hồi , quyết định cầm cây dù vòng cung cũ kĩ kia bước ra bên ngoài nơi chú ẩn . Có một chút nắng lọt vào được qua các lỗ xen nhỏ của cây dù , một chút bỏng rát này không mấy khiến cơ thể này bận tâm-"Ari ..." Tôi nhận ta mình đã quá tàn nhận với đứa con này rồi , tôi hơi hối hận rồi ... Không sao không sao , từ giờ tôi sẽ là Ari Miko và sẽ tiếp tục cuộc hành trình phía trước vì dù sao tôi không thề vẽ cuộc đời Ari tăm tối ở phía sau cơ mà !!!-"Đầu tiên mình sẽ đi tìm cái gì đó bỏ bụng".
.
.
250 năm đã qua , Aki à không phải là Ari Miko . Con quỷ bị nguyền rủa , tôi có thể nói khác với nguyên tác ban đầu và tôi đã làm những điều mà Ari từ xưa nay chưa từng làm . Tôi theo dõi các nhân vật có khẳng năng xuất hiện ở thời Rengoku mà truyện ít khi nhắc đến , tôi trở thành người bảo hộ của ngôi làng Ari ở mà phải đến 300 năm mới có việc như vậy . Ngôi chùa không cũ kĩ như lúc Ari nguyên tác ở mà nó trong sạch sẽ cũng như động vật sống dâng lên mỗi ngày . Tôi đã sử dụng được Thuyết Quỷ Thuật , điểu khiển các sợi tóc không còn khó cũng như khả năng phục hồi không quá tệ , nhưng việc nói chuyện được là điều tôi bất ngờ nhất . Tôi có thể nói được tiếng Nhật Cổ , giọng nói tuy có phần hều hào nhưng lại rõ ràng như người bản xứ Tôi vẫn luôn ở trong ngồi chùa ấy , chờ ngày được tận mắt thấy các nhân vật trong mạch truyện chính , tôi đã ngừng suy nghĩ việc chết đi để quay về thế giới nơi linh hồn tôi từng tồn tại . Lâu lâu nhàn rỗi , tôi sẽ lại cầm cây dù vòng cung cũ dạo bước theo còn đường mòn làng , người dân sẽ cúi đầu ca tụng chào đón-"Thật may không ai biết mình là Quỷ" 250 năm , có vẻ đến lúc người ấy trào đời rồi . Thợ săn quỷ mạnh mẽ nhất trong lịch sử , người sáng tạo ta hơi thở cũng như kiếm thuật cao cường "Yoriichi"-"Tôi đang đợi người , tôi sẽ tới gặp người sớm thôi".
.
.
-"Cô trông giống vời người phụ nữ kì lạ ta đừng bắt gặp khi còn rất nhỏ"-"?!" Đã 280 năm trôi qua , tôi cuối cùng cũng đã đường đường chính chính nói chuyện với Kiếm Sĩ Mạng Nhất Yoriichi , anh ta bây giờ là một người thanh niên 25 tuổi , rất sung sức và mạng mẽ mỗi lần đướng gần anh ta , tôi đều cảm thấy anh ta có thể chém bay đầu tôi bất cứ khi nào anh ta muốn Khi nghe câu nói khi nãy , tôi có đôi chút chột dạ vì đúng khi anh còn mới lên 7 , tôi đã đứng núp ở nơi khó nhìn thấy nhất ngay Trang Viên nhà anh chỉ để ngắm nhìn , quan sát hai anh em song sinh nhà Tsugikuni luyện kiếm . Lâu lâu tôi có đôi lúc đứng ngoài căn trồi cũ kĩ , tồi tàn của anh ta chỉ để nghe hơi thở nhẹ nhàn nào đó đang ngáy ngủ . Dần sau , tôi đã bỏ đi chờ đến lúc anh ta trưởng thành . Tôi còn nhớ cái lúc anh ta lần đầu trông thấy tôi , mũi anh ta rất nhạy nên chỉ 1 giây nữa thôi đầu tôi sẽ lìa hỏi cổ nhưng may thay tôi đã kịp cất giọng chào anh ta-"Một ngày tốt lành , Yoriichi" Anh ta ngừng ngay động tác rút kiếm mà chỉ chăm chăm quan sát tôi , khi đó tuy rất run nhưng vẫn miễn cưỡng tiến đến gần anh đôi chút , cố cười tươi nhất có thể và ngỏ ý không làm hại anh ta . Về sau , bằng cách nào đó chúng tôi đã đồng hành cùng nhau 2 năm trời-"Vậy sao ? Người phụ nữ ấy trông thế nào ?"-"Không rõ"-"?"-"Chỉ thấy rất giống" Tôi cười trừ , làm sao có thể mạnh dạng nói bản thân đã dõi theo anh ta từ lúc nhỏ chứ ? Tôi khi còn ở thế giới cũ đang cuồng nhiệt ship Yoriichi với người anh song sinh Michikatsu cơ mà , giờ thấy ngượng mồm không dám nói quá ba câu-"Anh có dự định đi đâu tiếp theo chưa ?"-"Rồi" Không cần nói tôi cũng biết anh ta đến thăm ai , thú thật tuy biết nhau 2 năm nhưng lúc nào tôi cũng biết giữ ý mà cách xa anh ta tầm 1 mét , khí tức của anh ta quá khủng nếu không muốn nói lỡ đâu chọc giận anh ta tôi sẽ bay về miền đất mẹ ngay lập tức-"Vậy ta đi ngay bây giờ sao , tôi đi theo được ư ?"-" ... Được , cô không có ác ý nên yên tâm"-"Không đâu" Nghe đến đấy tôi lại rùng mình nhớ lại kí ức khi ấy , dù bản thân tự viết nên câu chuyện rằng Ari sẽ bị cơn khát máu kiềm nén đến lúc bộc phát mà nhào đến cắn vai Yoriichi , chủ yếu là muốn có cảnh ship cả hai nhưng tôi sau đó không viết nữa vì cảm thấy tội lỗi với vợ quá cố của anh ta và với người anh trai của Yoriichi . Ấy vậy chuyện ấy thật sự xảy ra , tôi đã tấn công Yoriichi cách đấy 2 tháng trước , tuy liên tục xin lỗi anh ta nhưng cảm giác vô thức trong cơn điên cuồng khi ấy thật kinh khủng-"Đừng nghĩ nhiều , vết thương đã lành rồi , ta với cô cùng đi không trời chuyển dạ" Anh ta đặt chuôi kiếm vào eo hông sẵn sàn chuẩn bị xuất phát , tôi vẫn trầm tư ngồi yên ở vị trí cũ , không muốn nghĩ đến hay do cơ thể này ban đầu của Ari đâm ra mới có cảm xúc này . Tôi đã yêu thầm Yoriichi , yêu biếu cảm của anh ta , yêu cử chỉ của anh ta , yêu kĩ thuật tài ba của anh ta , yêu mọi thứ của anh ta nhưng dù có yêu đến mấy tôi vẫn cố kiềm lại tham muốn hèn mọn của bản thân-"Ừ ta đi thôi !".
.
.
Ari Ubuyashiki rất thích hát , mỗi lần nhàn rỗi hay buồn phiền cô bé lại ngồi ở góc nào đó yên ắng cất giọng hát thanh hót của mình , êm tai mà sâu sắc . Ari Miko cũng muốn vậy , chỉ tiếc con quỷ bị nguyền rủa có muốn nói cũng không được , nỗi hận thù Muzan sâu sắc khiến con quỷ ấy mãi mãi không có cách nào cất giọng hát của mình một lần nào nữa-"Nhưng tôi có thể hát cho anh nghe" Yoriichi hôm nay cảm thấy khó ngủ , anh ta làm đủ mọi cách vẫn không chợp mắt được . Nỗi buồn làm cơn ác mộng về quá khứ của anh cứ ùa về trong mơ , nhớ đến khi xưa người anh trai song sinh thấy anh như vậy sẽ đều hát ru cho anh ngủ . Tuy không hay nhưng âm điệu ấy thần kì đưa anh ta vào giấc ngủ bình yên Ari Miko đang hát cho anh nghe , không giống với âm điệu người anh trai khi ấy nhưng lại êm tai , anh không muốn ngủ chỉ muốn nằm đấy thưởng thức âm điệu của cô tạo ra Thần kì thật , tôi có thể hát như Ari Ubuyashiki . Cứ đêm thanh trăng gió mát , tôi sẽ cất giọng hát mỗi khi cảm thấy nhàn rỗi trông thú vị làm sao . Nhưng hôm nay , Yoriichi không ngủ được tôi đã đề xuất hát ru anh ta . Bây giờ , Yoriichi đã 30 , đã qua cái tuổi mà ấn diệt quỷ trên trán lấy đi tính mạng của anh . Đúng là đứa con được thần linh ban phước , tôi tuy biết trước nhưng khi chứng kiến kì tích này ngay trước mắt mới không kiềm được sự ngỡ ngàng-"Là lá la là là la la là~ ..." Kết thúc lời hát , tôi nhận ra nảy giờ Yoriichi không thề chợp mắt , lòng bắt đầu nao núng không lẽ trình độ của tôi giảm đi rồi sao ? Bài tôi hát nảy giờ tệ lắm ư ? Yoriichi nằm gối đầu lên đùi tôi nhận ra cảm xúc phức tạp của tôi liền cấy giọng giải bày-"Mỗi lần khó ngủ , Huynh Trưởng sẽ hát ru cho ta nghe . Tuy khi ấy còn quá nhỏ nên giọng hát của Huynh có đôi chút chói tai nhưng lại khiến ta ngủ rất ngon" À , ý là đang chê khéo giọng tôi không so được với Huynh Trưởng của anh ta sao ? Buồn tuổi , tôi định dời đầu Yoriichi ra khỏi đùi và chuẩn bị câu nói tiếp theo kiếm cớ để anh ta ngủ còn mình ra ngoài đi hóng gió thì anh ta lại nói tiếp-"Nhưng bây giờ nghe cô hát , âm thanh thật sự rấy êm tai giống như ta có thể chợp mắt bất cứ lúc nào nhưng ta lại không-" Chưa nói hết câu , Yoriichi đã tự tay nắm lấy tay tôi mà ân cần chống người dậy mặt đối mặt với tôi . Vì là quỷ nên cơ thể tôi vẫn mãi giữ vẻ thanh xuân còn nhìn sang Yoriichi , anh ta cao hơn tôi cả 2 cái đầu . Bàn tay to lớn có phần chai xạm do sử dụng kiếm đang nhẹ nhàn nắm lấy cả hai bàn tay nhỏ bé , nhợt nhạt của tôi-"Ari , đêm nay ta không muốn nghỉ ngơi"-"H hả ???" Ánh mắt bây giờ của Yoriichi có gì đó rất khác so với mọi ngày , Yoriichi là một người hiếm khi bộc lộ cảm xúc nên nhiều lúc người ta còn tưởng anh ta bị vô cảm rồi cơ . Mái tóc đen có phần đỏ cuối đuôi đã xoã ra nhằm thoải mái khi ngủ , gương mặt anh tú được trăng rọi sáng phản chiếu nên đôi chút mỹ miều . Tôi nuốt nước bọt , e hẹ cố cất giọng-" T Tôi muốn đi hóng mát , anh cứ việc nghỉ ngơi đi i" Tôi cố gắn rút tay lại nhưng sức lực của tôi so với Kiếm Sĩ Số 1 Yoriichi kia chả nhằm nhò gì , ánh mắt anh ta kiên định nhìn tôi chằm chằm làm bầu không khí giữa đêm có gì đó ái muội-"Này , anh muốn gì ? Sao cứ giữ chặt tay tôi vậy chứ ?" Tôi bắt đầu bối rối , Yoriichi sau câu nói vừa rồi không muốn nghỉ ngơi lại không nói gì thêm nữa . Cảm xúc bồn chồn cứ nao núng trong lòng ngực , khôi thúc tôi phải rời khỏi chỗ này nhưng bàn tay cứng cáp của Yoriichi đã không cho tôi làm điều ấy-"Ta muốn cô , Ari . Cho ta đêm nay được chứ ?" Tôi hốt hoảng , điều này không giống nguyên tác . Đúng ! Đúng là Yoriichi có tình cảm với Ari nhưng đó chỉ là tình cảm bạn bè tôn trọng nhau , làm sao bây giờ lại muốn chăn gối quấn quých thân thể với nhau thế này ?! Bên mang tai tôi bắt đầu đỏ rực lên ngại ngùng và Yoriichi cũng vậy tuy mờ hơn nhưng vẫn thấy rõ anh ta đang đỏ mặt lên . Tôi lại nuốt nước bọt , họng khô ráp khiến tôi chẳng biết mở lời tiếp theo ra sao nhưng Yoriichi có vẻ không có ý định cho tôi trốn đi Và rồi ngay lúc bế tắc đầu tôi ùa về phân đoạn không lâu sau đó Ari Miko và Yoriichi phải từ biệt nhau ở hai con đường , kết thúc cuộc hành trình đồng hành bên nhau . Nghĩ thầm , chỉ đêm nay thôi chắc chắn về sau chúng tôi sẽ đường ấy nấy đi sớm cho coi ! Xem như chỉ đêm này thôi , duy nhất một lần tôi sẽ giúp cơ thể Ari Miko-Đứa con tinh thần nhỏ này được nếm trải thứ cảm xúc mà hơn 280 năm qua cô bé quên mất đi rằng nó còn tồn tại-"Đ Được , chỉ đêm nay thôi" Tôi thấy rõ nụ cười toả ánh hào quang , rực rỡ của người đối diện . Yoriichi vồ lấy ôm cơ thể nguyền rủa này , trao cho tôi nụ hôn nhẹ nhàn đầy chiều mến . Tôi miễn cưỡng nghĩ chỉ đêm nay thôi , ngày mai tất cả sẽ rồi quay về với quỹ đảo của nó mà đúng chứ ? Và thế , một người một quỷ cùng nhau lăng lộn trong căn nhà nhỏ . Phát ra nhưng âm thanh đê mê , thân thể không ngừng quấn lấy nhau như biết rằng không thề có ngày mai ...___________________________________________
<< Còn Tiếp >>
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com