TruyenHHH.com

Us

Gió đêm bao ngập bốn bề ban công toà cao ốc, trăng đêm leo đến giữa dãy nhà to nhỏ liền kề, Shuhua chống tay lên thành tường, ngắm nhìn Seoul dàn đầy ra phố thị vắng tanh, gương mặt không thể hiện cảm xúc:

"Xoá được chưa?"

"Đồng ý rồi sao? Không phải trước đó nhất định từ chối? Có phải vì Seo Soojin?"

Minhwa biết mình đã đoán đúng khi đầu dây bên kia chỉ truyền lại tiếng thở đều.

Sau khi biết bản thân thích Soojin, Shuhua đã tập dần cách đối mặt với thế giới. Điều cô không thể lường trước được là Soojin cũng thích cô như cách cô thích nàng. Thế nên hiện tại, trong lòng Shuhua sinh thêm một mối lo.

Không cần hỏi han tìm hiểu, Shuhua thừa biết chó săn may mắn chụp được tấm ảnh cả hai cùng Hui là được bên nào phái đến. Người bên tập đoàn làm ăn muốn Shuhua hạ bút ký hợp đồng trở thành gương mặt đại diện cho chuỗi nhà hàng khách sạn mởi mở. Mục đích mà cách đây không lâu Minhwa đã nung nấu.

Shuhua vốn sẽ ích kỷ, mặc kệ miệng đời ngoài kia vẽ bậy điều gì lên danh tiếng của cô. Nhưng sánh bên Shuhua là tên của người đó, đằng sau còn có những nữ nhân cùng sát vai kề cạnh năm tháng dài, dĩ nhiên cô không cho phép mình được quyền hà vậy.

Và có lẽ, vì tấm lưng nhỏ nhắn kia chỉ nên nhận lấy tốt đẹp của thế gian. Còn bao điều không đẹp khác, Shuhua nguyện thay Soojin đặt cả lên lưng mình.

"Nói cho cô ta biết chưa?"

"Không có ý định"

"Yeh Shuhua, điểm yếu của chị quá rõ ràng."

Có những lúc Shuhua ước mình được sống một cuộc đời bình thường và gặp Soojin ở một khắc tự nhiên nào đó. Nhưng ước mơ cả đời của nàng là nghệ sĩ, cô dĩ nhiên không muốn dập tắt đam mê đấy. Để bước bên nàng trên con đường cả hai đã chọn, Shuhua sống chung với tham vọng, đuổi chạy theo nhiều điều, khi bẫy trời giăng đường bao lối, Shuhua sẽ là người tháo gỡ từng rối bời cản trở bước chân.

Hơi ấm chạm đến phủ lấy lưng gầy, Shuhua nhoẻn miệng cười tắt đi cuộc gọi không quá dài, xoay người nhìn thấy ngũ quan đang biểu tình không vừa ý. Áp lòng bàn tay lên gò má mềm mại tránh gió lạnh thổi qua, trầm giọng hỏi khẽ

"Sao lại dậy rồi?"

"Em giấu chị điều gì?"

Những gì Shuhua trải qua trong sáu năm làm nghề, Soojin vốn dĩ vào nghề sớm hơn cô ấy, mọi thứ nàng đều hiểu hết. Nhưng Shuhua luôn nhìn vào những điều tốt đẹp, và cả những tốt đẹp sau điều xấu xí không mong cầu. Lời cô ấy nói ra, nàng cảm thấy nó đáng để hy vọng và tin tưởng hơn gấp trăm lần.

Công việc và yếu tố công việc của Shuhua luôn phức tạp ở một cấp độ người ngoài như nàng không tài nào chen chân hiểu được. Nhiều lúc bắt gặp bóng lưng Shuhua đơn độc chống chịu những điều nàng vô thức cảm nhận được, rồi lại thấy cô ấy thở dài từng làn hơi nặng nề nàng cũng không thể biết rõ nguyên do. Cảm giác như, nàng không thật sự có được Shuhua. Thứ nàng có từ Shuhua, chỉ là tình yêu của cô ấy.

"Đừng đẩy chị ra khỏi cuộc sống của em, như thể, chị chẳng hề hiểu gì về em."

Khoé môi cong cong vẫn nguyên hiện trưng ra, Shuhua ôm nàng lùi dần về phía sau đến khi cả hai dừng chân trong căn phòng ấm áp phủ đèn vàng. Vốn dĩ Shuhua không phải người thích giấu đi tâm tư, cô yêu Soojin bao nhiêu cũng sẽ yêu bản thân mình bấy nhiêu. Người thường xuyên cất đi cảm xúc của mình là nàng. Từ trước đến nay, Soojin luôn im lặng nhận lấy mọi điều của cuộc đời, ngay cả đau đớn và khổ cực nàng cũng chỉ mĩm cười chấp thuận như lẽ tự nhiên. Dần, nàng không còn tha thiết thể hiện bản thân cho ai.

Nhưng Soojin cũng chỉ là thiếu nữ bình thường, nàng cũng có mềm yếu của mình, có mặt tối của những lần chạy theo dòng đời. Để hiểu được nàng, bằng một cách nào đấy Shuhua học theo cách sống của nàng đến mức, xuất hiện bản ngã của chính mình.

Đôi đồng tử mềm mại thường trực hướng về một người, Shuhua chưa từng có thể nhắm mắt khước từ. Hơn bất cứ điều gì, Shuhua sợ nhất là thấy ngũ quan tuyệt sắc thuộc về Seo Soojin tồn tại đôi nét buồn phiền long lanh thành dòng nước trong suốt đọng trên khoé mắt.

"Chị là cuộc sống của em, làm sao em có thể đẩy chị ra chứ?"

Luồn tay xoa nhẹ mái đầu người thương, Shuhua hạ giọng cưng chiều hôn lên gò má mềm mại

"Đừng nghĩ nhiều quá, bụng sẽ lại đau mất."

Soojin hơi bĩu môi quay đầu đi né tránh cái hôn tiếp tục muốn phủ trên môi mình. Shuhua cúi đầu bật cười, bộ dáng giả bộ tức giận của nữ vương thật đáng yêu. Thật ra đối với Shuhua, mỹ nhân nhà mình cho dù là bộ dáng gì đi nữa thì trong mắt cô vẫn đều có điểm đáng yêu, thế nào cũng sủng ái vô điều kiện.

Biết nàng trong người đang khó chịu, Shuhua cũng không muốn chọc giận mỹ nhân. Ngược lại rất bận tâm đến cảm nhận của nàng. Choàng tay qua vai gầy chầm chậm đặt nàng ngồi lại trên giường, kéo chăn cao lên một chút mới thủ thỉ

"Có phải lại bị đau không?"

Trước ánh mắt lo lắng của cô ấy nàng khẽ gật một cái thành thật. Đã vài ngày cả hai không gần gũi. Sáng gặp nhau vài phút, trong phòng tập gặp nhau nhưng sự quan tâm hầu hết đặt ở những bước nhảy, tối đến thì Shuhua bận rộn đến khuya, khi về cả người đều đã mệt rã rời. Hơi ấm của Shuhua tan ra trên da thịt khiến nàng nhận thức được, nàng mong mỏi được kề cạnh cô ấy nhiều đến thế nào.

"Đợi em một chút nhé?"

Soojin gật gù nhìn dáng người cô ấy dần khuất sau tấm cửa. Nàng đang ở trong thời kỳ kinh nguyệt mỗi tháng tìm đến. Từ sáng nay khi chạy lịch đã inh ỏi đến choáng voáng đầu óc, Shuhua ở bên nàng vội vàng đi mua thuốc dằn xuống được một thời gian, đến chiều thì cơn đau rụng rời lại gõ cửa, hành hạ nàng đi cũng không nổi. Cả ngày nay, nếu không có Shuhua kiên nhẫn chăm sóc, nàng chắc hẳn đã tủi thân và chịu đựng đến dâng trào mi mắt.

Cô ấy đặt lên bụng dưới nàng túi chườm, ngón tay thon gầy dịu dàng xoa lên da thịt mềm mại sau lớp áo mỏng. Shuhua chăm sóc nàng cả ngày hôm nay, nhường nhịn tính khí thất thường của nàng đôi khi nổi cáu không lý do, kiên nhẫn ôm ấp dỗ dành nàng, dù bản thân bận rộn công việc vẫn dành thời gian chuẩn bị nước nóng để phòng cơn đau quay lại. Soojin không phải không nhìn thấy cô ấy có bao nhiêu quan tâm và chăm sóc nàng.

Sau khi Soojin dần chìm trở lại vào giấc ngủ dang dở, Shuhua vẫn đều đều giúp nàng xoa bụng, để ý đến túi chườm đã ngụi mới rón rén từng bước nhẹ ra ngoài. Nàng khi ngủ không quá nhạy cảm tiếng ồn, nhưng dạo đây lại rất khó ngủ thẳng giấc. Chỉ trách bé dâu đến quấy phá quá mức, khiến nàng chịu khổ.

--

Shuhua vốn dĩ không thích rượu bia, tửu lương càng không cao. Từ ngày ký vào hợp đồng nắm chuỗi nhà hàng khách sạn, Shuhua từ không thể uống thành uống đều đặn đến quên mất việc say. Thuốc lá mà cô ấy ghét bỏ cuối cùng phải nhịn xuống cả người vương mùi nồng nặc.

Hôm nay là ngày chính thức khai trương nhà hàng khách sạn với Yeh Shuhua là gương mặt đại diện cũng như quản lý toàn bộ hoạt động. Khoảnh khắc dải lụa đỏ đứt đôi vì một đường kéo ngắn, hơn trăm khách hàng bao quanh chờ được thưởng thức tay nghề các món ăn do Shuhua tự tay chuẩn bị. Trong số đó, hơn phân nửa đã là người hâm mộ của Shuhua.

Cô ấy trong bộ suit nữ với thắt lưng quấn ngang hông tôn lên dáng người đẹp đẽ. Đứng chung với Hyewon bên cạnh, với tà váy xẻ cao lại đặc biệt hài hoà với Shuhua. Ngoài ra Minhwa cũng là một trong những người góp mặt tài trợ. Ba người họ khai trương nhà hàng khách sạn lấy tên "Promise". Ngay ngày đầu tiên đã đông kín người không thể nhận thêm khách.

Người hâm mộ của Shuhua đợi chờ bàn trống quá lâu, quyết định thuê phòng ở khách sạn, khu vực nhà hàng mở cửa có giờ quy định, buổi sáng không được thì buổi tối phải được.

Từng luồng sáng luôn đợi thời cơ nhấp nháy liên hồi vì muốn bắt trọn khoảnh khắc gần kề với thần tượng. Shuhua ở trong bếp, vì là gian bếp công khai nên bọn họ ở bên ngoài dễ dàng nhìn vào từng hành động của cô ấy. Hyewon bên ngoài cũng không phải nhạt nhoà, cô cùng nhân viên phục vụ tiếp đón rất tốt khách hàng đến dù vì bất kỳ chủ đích gì. May rằng người hâm mộ tới đây đều rất dễ thương và chừng mực, còn cố tình bo hậu hĩnh chỉ với mong muốn được chụp ảnh hoặc xin chữ ký thần tượng.

Minhwa tiếp khách lớn ở phòng VIP, đều là những gương mặt lớn tuổi luôn ấp ủ âm mưu tham lam chiếm đoạt cho bằng được những con số vô vị. Bọn họ đều là ở tập đoàn cạnh tranh, số ít là người tài trợ thật lòng đến chúc mừng. Chỉ riêng một mình Minhwa là nữ nhân trẻ tuổi, vẽ nên dáng vẻ giả tạo đến ớn người.

Chỉ một giờ sau đó, nằm ở trang nhất báo chí, kể cả những bài báo nhạt nhoà cũng vươn hạng vượt trội với tiêu đề "Shuhua (G)I-DLE, Hyewon bắt tay đầu tư kinh doanh nhà hàng khách sạn. Chuyển hướng hay phải chăng muốn bỏ nghề?"

Lượt bấm đọc vượt hơn 100 nghìn người, thu hút cả sự chú ý của những người qua đường. Hiếm có nghệ sĩ nữ nào bước chân sang kinh doanh huống hồ chi là kinh doanh nhà hàng khách sạn. Chưa kể tỉ lệ thành công không dưới mười phần trăm.

[Hiện tại Yeh Shuhua đang ở thời kỳ phát triển, là lúc cần phải tăng độ phủ sóng. Công ty đang làm lỡ thời kỳ hoàng kim của cô ấy, cuối cùng tự cô ấy phải tận dụng tên tuổi của mình.]

[Tôi chưa từng thấy ai làm trong giới giải trí mà mở nhà hàng khách sạn cả. Yeh Shuhua vào nghề năm năm, quả nhiên giấu đi lợi hại.]

[Hyewon và Shuhua có thể gọi là đôi bạn thân tài giỏi nhất nhì giới giải trí nhỉ? Nhìn hình ảnh được lan truyền xem, bọn họ thu hút biết bao nhiêu là khách chứ?]

[Đừng quên còn có thêm một mỹ nữ, dù không có nhiều hình nhưng cô ta so với hai nữ thần không hề kém cạnh!]

[Tôi nhất định sẽ ghé qua!!]

Trên mạng rối tung lên, ở Promise vẫn giữ không khí nhẹ nhàng với tiếng nhạc du dương. Có thể thấy nơi này được đầu tư rất kỹ lưỡng, qua tay Shuhua và Hyewon, họ luôn phải chắc chắn uy tín tên tuổi của mình không được có điểm trừ. Bước từ cửa vào, quầy lễ tân nằm ở trung tâm, nơi này rộng lớn sáng sủa khiến mọi người có ấn tượng không nhỏ.

Dĩ nhiên giá tiền cho mỗi món ăn không phải thấp, tỉ lệ thuận với vị trí đắt địa nằm ngay trung tâm thành phố và không khí lẫn khung cảnh vừa vặn hoàn hảo.

Shuhua từ trong gian bếp đi ra, người hâm mộ lộ ra tiếng la không nhỏ. Cô ấy mặc sơ mi trắng xăn cao tay áo và quần tây đen , hõm cổ trắng ngần không keo kiệt rơi xuống vài chiếc cúc lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, mái tóc dài tuỳ ý buộc gọn ra phía sau để lại những sợi ngắn phủ lên gò má trắng mịn.

Shuhua đẹp, tất cả bọn họ đều biết. Hiện tại cô ấy mang theo bộ dáng đơn giản ôn nhu đến không tưởng nổi. Shuhua trang điểm mộc mạc lại càng để cho người động tâm.

Cô cầm lấy rượu vang của nhân viên tiếp quản khu vực đồ uống, nhẹ nhàng đến từng bàn ăn chào hỏi nghe ý kiến, khoảng cách của người hâm mộ và thần tượng như được cô ấy thu hẹp lại toàn bộ mà cất đi, ở vị trí khách hàng và quản lý, tất cả tai tiếng về tính cách của cô bị chính cô ấy gián tiếp dẹp bỏ, loại gần gũi thân thiện này khiến người qua đường còn phải rung động muốn tìm đến.

Nơi này là nhà hàng, cũng là khu vực ăn uống cho khách hàng thuê khách sạn muốn được trải nghiệm. Thế nên diện tích không phải nhỏ. Shuhua tiếp từng đấy bàn ăn, mỗi lần đều nhấp một ngụm rượu, đến bàn cuối cùng cũng đã phủ hồng hai bên má.

Shuhua để lại lời chào tạm biệt với mọi người sau đó cùng Hyewon di chuyển lên phòng Vip sau thời gian chờ đã lâu. Khách hàng phía dưới vẫn không giảm xuống, như đợi một bàn rời đi lập tức có người lấp đầy.

Vào trong căn phòng nồng mùi khói thuốc dù đã được hút đi không ít, Shuhua sớm đã quen, không lộ ra gương mặt khó chịu, nở nụ cười thương hiệu của cô ấy ngồi xuống vị trí trống còn lại.

"Quả nhiên, danh tiếng của đại minh tinh không làm tôi thất vọng."

"Quá khen, cũng nhờ các vị tài trợ chúng tôi không ít."

Hyewon có ý muốn giữ lại ly rượu trên tay Shuhua khi thấy cô có lẽ sắp say, nhưng rồi cũng rụt lại ý định khi nhận được ánh mắt của cô ấy. So với hình ảnh đầu tiên Hyewon nhìn thấy qua màn hình, Shuhua từ một thiếu nữ còn non trẻ ngây ngô trong sáng, trở thành một mỹ nữ cao cao tại thượng lại chừng mực biết khi nào nên giả khi nào lại thật. Cô ấy trưởng thành như vậy, thay đổi nhiều như vậy. Nhưng vẫn là bộ dáng trong trí nhớ của Hyewon.

Khói thuốc thổi ngập căn phòng, dù được hút đi bởi máy lọc cũng không tránh được ám mùi lên quần áo. Bọn họ nói chuyện với nhau về công việc, đôi khi ẩn ý xoáy vào cuộc sống của nhau đến khi chừng mực mà dừng lại. Những gã nam nhân lớn tuổi đã say khướt vì uống với Minhwa, cô ta cũng không phải quá tỉnh táo.

"Shuhua, cô biết tôi đã nâng đỡ cho rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng nhỉ?"

"Phải. Tôi biết."

"Tôi có thể vực dậy tên tuổi của một người, cũng có thể lật đổ sự nghiệp của một người. Cô biết rất rõ phải không?"

Gã đàn ông mắt không mở lên, nhựa nhựa đắc ý với Shuhua. Lão ta nhìn thôi cũng biết là loại người thế nào. Hơn ai hết, Shuhua biết thừa cách làm việc của lão. Trong làng giải trí, ở bất kỳ lĩnh vực nào đi nữa đều tồn tại một dạng người, lớn ăn hiếp nhỏ. Cả nam lẫn nữ xui xẻo sẽ gặp phải lấy tình đổi tiếng. Số ít trong đó là tự nguyện, phần lớn là bị lừa, lớn hơn là bị đe doạ.

Ngành giải trí thối nát, Yeh Shuhua biết rõ.

"(G)I-DLE nhỉ? Tôi có thể phất tay đưa nhóm của cô đứng đầu K-POP."

Shuhua nhướn nhẹ mày, không để cô có cơ hội nói, lão đã lên tiếng:"Chi bằng, trong nhóm của cô có một cô gái tôi rất vừa mắt. Cô hiểu tôi nói gì chứ?"

"Ý của ông là?"

"Seo Soojin, tôi muốn cô ta. Nếu được, tôi có bán gia bại sản cũng sẽ đem toàn bộ hỗ trợ cho cô."

Nghe đến đây, Minhwa như tỉnh khỏi cơn say vừa choàng qua vai, cô ta nhìn chăm chăm vào gương mặt của Shuhua. Chính cô biết rõ Seo Soojin trong lòng Shuhua là loại tình cảm gì. Lời ngỏ này của lão ta xem như có thể chọc giận cô ấy. Từ khi gặp lần đầu tiên đến hiện tại, trải qua bao nhiêu lời khiêu khích, Shuhua chưa từng lộ ra dáng vẻ mất bình tĩnh.

Lời truyền đến tai, khoé môi cô chùn xuống, ngón tay miết nhẹ miệng ly, chỉ trách Shuhua quản chế biểu cảm quá tốt, một nửa ý giận cũng không xuất hiện.

Nhưng ánh mắt nghiêm khắc siết lại bức người lạnh lùng:"Ông có thể ép buộc tôi, tôi có thể chấp nhận điều kiện của ông. Nhưng ông lại chọn sai con bài. Ở trong phạm vi chịu đựng của tôi, Seo Soojin là cấm địa."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com