Underworld Kookjin
.____________.
Hắn ngồi trên xe mặt chăm chú lái xe, môi cậu bất giác cong cong lên.
Nhìn hắn tính ra cũng hơi bị bảnh đó nha...
"Sao lại chở về nhà anh?"
"Tại sao phải mua đồ mới cho cậu?"
"Mà size anh to lắm..."
"Có vài bộ tôi mặc chật."
Hắn dẫn cậu lên phòng, những hình ảnh nóng bỏng hôm trước đột nhiên tràn về đầy đủ trong não bộ. Cậu lại bối rối mặt đỏ hết lên.
Hắn nhìn cậu khác thường thế này cũng lờ mờ đoán ra, cười cười rồi lại tiếp tục tìm kiếm.
Đồ chật nhất mà hắn không mặc được có mỗi một bộ mà bộ này có hơi...
Thôi kệ, cứ đưa cậu mặc đại đi cũng có mất mát gì đâu.
Nhưng hắn lầm rồi...
"Nè cái này có hơi..."
Cậu bước ra, hắn ngỡ ngàng nhìn một lượt từ trên xuống dưới.
Áo cổ chữ v khoét sâu xuống gần rốn, không tay để lộ bắp tay trắng nõn nà. Quần thì một bên chân rách một mảng lớn mà lại hơi rộng nên nếu đến gần chỉ cần luồn tay vào chỗ rách đó mà di lên vùng nhạy cảm.
"Đi thôi."
"Nhưng mà cái này không phải là có hơi kì cục sao?"
"Mặc thế đi để tí dễ hành sự."
"Hả?"
"À không, không có gì."
Hắn vừa đến địa điểm là có biết bao cặp mắt hướng nhìn, mấy mĩ nữ cứ thế vây quanh và Seokjin cậu dĩ nhiên bị bỏ xó nơi nào đó ở buổi tiệc chán ngắt này.
Từ đâu đó một chàng trai thân hình cường tráng bước đến, lịch sự hỏi thăm.
"Tôi ngồi cạnh cậu được chứ?"
"Được."
"Cậu tên gì?"
"Tôi Kim Seokjin."
"Là người Hàn à?"
"Ừm."
"Tôi là Kim Nam Tuấn."
Người đàn ông cười mỉm lộ ra hai lúm đồng tiền rất ư là thân thiện.
Chung Quốc từ xa nhìn thấy cảnh tượng đó tay cầm ly rượu đột nhiên siết mạnh hơn. Liền muốn đi đến chỗ cậu ngặt nỗi đang nói chuyện với Bang tổng nên không thể thất lễ.
"Có ai khen anh nói chuyện hài hước chưa hả hahaha, nãy giờ tôi muốn sặc luôn rồi này!"
Seokjin cười đến toác miệng, vô tư đụng chạm với Nam Tuấn.
"Không, bình thường cách nói chuyện của tôi hơi lạnh nhạt nhưng ở gần cậu có vẻ đã có muối hơn nhiều rồi haha."
Tiếp theo cả hai trao đổi số điện thoại, thế là Seokjin có thêm một người bạn.
Một hồi sau Chung Quốc mặt đen xì bước lại, kéo tay cậu ra về.
Cậu còn vấn vương người bạn mới quen nên vẫy tay cười niềm nở chào tạm biệt.
Nam Tuấn đứng đó hớp miếng rượu thích thú lẩm nhẩm một mình.
"Kim Seokjin, thú vị nhỉ?"
Lúc này ở trong chiếc xe của Chung Quốc người đàn ông 25 tuổi đang hét toáng lên bởi tốc độ lái xe của tên đại ca không sợ trời không sợ đất này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com