Undertale Pacifist
Ngày xửa ngày xưa, có hai tộc cùng cai trị trái đất.
Con người và Quái vật.
Một ngày nọ, chiến tranh giữa hai tộc bùng nổ.
Chiến tranh xảy ra lâu dài, về sau. Phe con người giành chiến thắng.
Họ phong ấn quái vật xuống thế giới lòng đất với một phép thuật kì diệu.
Nhiều năm sau. . .
Đỉnh núi Ebott.
201X
Một thời gian sau, Asriel và đứa trẻ trở nên giống như anh em ruột thịt. Đức vua và hoàng hậu cũng coi đứa trẻ ấy như con ruột của mình.Nhưng rồi một ngày, đứa trẻ ấy trở nên rất ốm yếu. Đứa trẻ ấy chỉ có một một yêu cầu duy nhất. Để nhìn thấy những bông hoa mao lương vàng ở trong ngôi làng của họ.
Nhưng. . . Chúng ta không làm được gì cả.Ngày qua ngày. . .
Rồi ngày qua ngày. . .
Đứa trẻ ấy chết.
Asriel đau khổ, hấp thụ linh hồn con người. Anh vượt qua rào chắn ngăn cách giữa con người và quái vật, với một sức mạnh đáng kinh ngạc. Anh mang thân xác đứa trẻ ấy theo mình, cùng với những tia nắng ấm áp từ mặt trời. Quay trở lại ngôi làng của con người. Asriel nhìn xung quanh ngôi làng. Ở đây, anh tìm thấy một thảm hoa mao lương vàng.
Anh đặt cơ thể đứa trẻ xuống.Đột nhiên, tiếng hét vang lên.
Dân làng nhìn thấy anh đang ôm lấy cơ thể đứa trẻ. Họ nghĩ rằng chính anh là người đã giết đứa trẻ. Họ tấn công anh với tất cả những gì mà họ có.
Asriel bị đánh hết đòn này đến đòn khác.Asriel tuy có đủ sức mạnh để xoá sổ cả ngôi làng.
Nhưng. . .
Anh không hề đánh trả họ, anh từ chối để làm tổn thương họ. Vì sao?
Máu tươi chảy xuống những bông hoa mao lương xinh ấy. Dù vậy. . .
Anh chỉ cười, rồi bước đi. Cùng với thân xác đứa trẻ trên tay.Asriel trở về nhà. Khi trở về lâu đài, anh ngã gục xuống.
Anh dần tan biến thành bụi, lan ra khắp cả khu vườn.Cả vương quốc rơi vào sự tuyệt vọng. Đức vua và hoàng hậu đã mất đi cả hai đứa con chỉ trong một đêm.
Loài người lại một lần nữa cướp đi tất cả những gì mà họ có.
Nhà vua quyết định rằng, đây là lúc để chấm dứt sự đau khổ của họ.Bất kì ai rơi xuống thế giới lòng đất này, đều phải chết.
Khi có đủ linh hồn, chúng ta có thể phá vỡ rào chắn mãi mãi. ___________________________________________________Vậy là kết thúc phần mở đầu. Tôi chỉ viết đến đây thôi, do lười. Có gì sai sót mong được đóng góp ý kiến.
Con người và Quái vật.
Một ngày nọ, chiến tranh giữa hai tộc bùng nổ.
Chiến tranh xảy ra lâu dài, về sau. Phe con người giành chiến thắng.
Họ phong ấn quái vật xuống thế giới lòng đất với một phép thuật kì diệu.
Nhiều năm sau. . .
Đỉnh núi Ebott.
201X
Truyền thuyết kể rằng bất kì ai trèo lên đỉnh núi sẽ không bao giờ quay trở lại.
Nhiều năm sau, có một đứa trẻ rơi xuống thế giới lòng đất. Bị thương vì ngã, họ kêu cứu, gọi sự giúp đỡ.Asriel, đứa con của nhà vua. Đã nghe thấy tiếng kêu cứu. Asriel dìu dắt đứa trẻ ấy trở về lâu đài.Một thời gian sau, Asriel và đứa trẻ trở nên giống như anh em ruột thịt. Đức vua và hoàng hậu cũng coi đứa trẻ ấy như con ruột của mình.Nhưng rồi một ngày, đứa trẻ ấy trở nên rất ốm yếu. Đứa trẻ ấy chỉ có một một yêu cầu duy nhất. Để nhìn thấy những bông hoa mao lương vàng ở trong ngôi làng của họ.
Nhưng. . . Chúng ta không làm được gì cả.Ngày qua ngày. . .
Rồi ngày qua ngày. . .
Đứa trẻ ấy chết.
Asriel đau khổ, hấp thụ linh hồn con người. Anh vượt qua rào chắn ngăn cách giữa con người và quái vật, với một sức mạnh đáng kinh ngạc. Anh mang thân xác đứa trẻ ấy theo mình, cùng với những tia nắng ấm áp từ mặt trời. Quay trở lại ngôi làng của con người. Asriel nhìn xung quanh ngôi làng. Ở đây, anh tìm thấy một thảm hoa mao lương vàng.
Anh đặt cơ thể đứa trẻ xuống.Đột nhiên, tiếng hét vang lên.
Dân làng nhìn thấy anh đang ôm lấy cơ thể đứa trẻ. Họ nghĩ rằng chính anh là người đã giết đứa trẻ. Họ tấn công anh với tất cả những gì mà họ có.
Asriel bị đánh hết đòn này đến đòn khác.Asriel tuy có đủ sức mạnh để xoá sổ cả ngôi làng.
Nhưng. . .
Anh không hề đánh trả họ, anh từ chối để làm tổn thương họ. Vì sao?
Máu tươi chảy xuống những bông hoa mao lương xinh ấy. Dù vậy. . .
Anh chỉ cười, rồi bước đi. Cùng với thân xác đứa trẻ trên tay.Asriel trở về nhà. Khi trở về lâu đài, anh ngã gục xuống.
Anh dần tan biến thành bụi, lan ra khắp cả khu vườn.Cả vương quốc rơi vào sự tuyệt vọng. Đức vua và hoàng hậu đã mất đi cả hai đứa con chỉ trong một đêm.
Loài người lại một lần nữa cướp đi tất cả những gì mà họ có.
Nhà vua quyết định rằng, đây là lúc để chấm dứt sự đau khổ của họ.Bất kì ai rơi xuống thế giới lòng đất này, đều phải chết.
Khi có đủ linh hồn, chúng ta có thể phá vỡ rào chắn mãi mãi. ___________________________________________________Vậy là kết thúc phần mở đầu. Tôi chỉ viết đến đây thôi, do lười. Có gì sai sót mong được đóng góp ý kiến.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com