TruyenHHH.com

Ultra Magnus X Femme Mech Reader

"Aaahhhhhhh!!" Ultra Magnus hét lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Các robot khác lao vào phòng, ngoại trừ bác sĩ bay. Miko, Jack và Rafael cũng chạy vào phòng chỉ huy và đứng hình như những con robot. Nhưng Miko lại có suy nghĩ khác.

"OMG! Hahahahaha!!! Tôi không thể tin được!" Cô gái ngã xuống sàn và cười lớn. Wheeljack bắt đầu cười khú khích và Arcee cố giấu tiếng cười của mình. Ratchet thở dài khó chịu, trong khi Bulkhead bắt đầu khịt mũi. Bumblebee sợ hãi và lo lắng còn Smokescreen nứt ra, ngã xuống sàn để cùng cười với Miko. Jack và Rafael thở dài với Optimus.

"Ai đó có thể giải thích lí do cho việc này được không!?" Ultra Magnus vùng vẫy và cố gắng loại bỏ hình dạng của mình nhưng vô ích.

"Tôi không thể tin được. Cô ấy thực sự đã làm được điều không thể." Wheeljack tiếp tục cười khúc khích. "Cô ấy thực sự đã hàn anh vào trần nhà như một hình phạt cho việc làm vỡ tia lửa của cô ấy!" Wheeljack cười lớn và nhận thấy 'tiếng gọi buổi sáng' của con robot to lớn màu xanh thật buồn cười.

"Đợi đã, anh đang nói với chúng tôi. Rằng (Y/n) đã làm điều này...?" Ratchet đã rất quan tâm đến thông tin này. Anh biết mình có thể làm mọi việc khi tức giận, nhưng không biết rằng (Y/n) có thể đáng sợ như chính anh, nếu không muốn nói là hơn thế.

"Không thể nào! (Y/n) đã làm điều đó!?!? Tuyệt vời!!!" Miko hét lên, vẫn cười. Nhưng không nhiều như trước.

"Khi tôi tìm thấy cô ấy, cô ấy sẽ ước-"

"Không, anh sẽ không." Ratchet ngắt lời Ultra Magnus. "(Y/n) đã làm như một cách để đối phó với sự bùng nổ của cô ấy. và vì lý do của anh, tôi khuyên anh nên xin lỗi cô ấy khi chúng tôi có thể đưa cô ấy vào đây."

"Tôi tán thành quan điểm đó." Rafael đã trả lời. "(Y/n) kể cho tôi nghe vê câu chuyện trước đây của luôn giữ tia sáng(Spark) bên mình để không bị tổn thương nữa."

Bumblebee tỏ ra đồng tình một cách thận trọng, ngước nhìn Optimus rồi nhìn người chỉ huy thứ hai. Người vẫn còn hàn vào trần nhà. Miko đã bị Bulkhead đưa ra khỏi hiện trường cũng như Smokescreen. Ultra Magnus cố gắng dịch chuyển và di chuyển, thậm chí còn cố gắng biến hình. Chẳng ích gì, người phụ nữ đó đã hàn người của anh ấy cực kì tốt vào trần phòng anh ấy.

"Ultra Magnus." Optimus Prime nói, "Tôi sẽ nói chuyện bới (Y/n) về việc đưa anh xuống. Tôi chắc chắn rằng cô ấy biết cách an toàn để tháo khung của anh ra khỏi đó." Anh gật đầu với con robot lớn. "Nhưng cho đến khi tôi làm vậy, anh sẽ phải ở lại trên đó."

"Optimus, anh không thể bỏ anh ấy trên đó được." Arcee ở lại để bảo vệ Ultra Magnus.

"Đúng, nhưng tôi không thể hạ anh ấy xuống mà không làm anh ấy bị thương. Và nhìn vào mối hàn, nó sẽ cần đến chính con robot đã tạo ra mối hàn đó." Ratchet xác nhận với cả Arcee và thủ lĩnh của họ.

Người trinh sát màu vàng kêu bíp và đề nghị nói chuyện với cô ấy để cô ấy đủ bình tĩnh để Optimus nói chuyện.

"Nếu đó là điều anh muốn làm, Bumblebee, thì anh có thể làm vậy." Optimus mỉm cười yếu ớt với người trinh sát của mình, đặt tay lên vai anh ta. Con robot lớn màu xanh thở dài, biết rằng mình sẽ ở trên đó một thời gian.

Mọi người tiếp tục rời khỏi phòng và quay trở lại công việc của mình. Con người được đưa về nhà sau cuộc gọi từ mẹ của Jack, Bumblebee đến nói chuyện với người phụ nữ được đề cập trong khi những người khác thực hiện tuần tra, chạy năng lượng và những việc khác suốt cả ngày.

Optimus đã nói chuyện với bác sĩ tìm kiếm về Ultra Magnus và làm những gì có thể để giúp cô ấy. Và với một số lời khuyên hữu ích về người chỉ huy, cô ấy rời đi để trò chuyện với một con robot to lớn màu xanh lam nào đó.

--

"Magnus?"

"(Y/n)?" Người phụ nữ ngượng ngùng nhìn quanh góc phòng và ngước lên nhìn anh. Các ngón tay của cô giữ ở một bên cửa khi cô giấu tất cả trừ tấm che mặt sau cánh cửa.

"Nhìn này, (Y/n). Tôi..." Ultra Magnus dừng lại, đang suy nghĩ về điều cần nói. Chỉ một lời nói sai là anh ta có thể bị mắc kẹt ở đó.

Trong khi anh đang suy nghĩ, người phụ nữ có cánh hơi di chuyển vào căn phòng dựa vào khung cửa. Nhìn đi nơi khác ngoài anh. Cô nghiêng đầu trong khi đôi cánh co giật, rõ ràng che giấu sự thật rằng cô không thoải mái với sự im lặng.

Ultra Magnus thở dài và bắt đầu nói chuyện nhẹ nhàng với cô. "(Y/n), anh xin lỗi vì đã nói dối và làm vỡ tia lửa điện của em." Đôi cánh của người phụ nữ nhấc lên nhưng không nói gì. Anh ấy tiếp tục, "Đáng lẽ anh nên nói cho em biết điều gì đang làm phiền anh. Nhưng thay vào đó anh lại đả kích để bào chữa và nói một số điều mà anh không cố ý."

Người máy tiếp tục xin lỗi và đưa ra lí do để làm như vậy. Anh ấy quá bận nói lời xin lỗi nên không nhận ra người phụ nữ đó đang di chuyển cho đến khi cô ấy đứng ngay trước mặt của anh ấy. Chà, giống như sử dụng máy phản lực ở gót chân để bay lơ lửng trên không và dưới sự chỉ hy của người chỉ huy. (Y/n) đang ngước lên một góc 80 độ để nhìn anh.

"Và anh hy vọng em sẽ tha thứ cho tia sáng của anh vì anh đã hành động không thể tưởng tượng được." Ultra Magnus đã nói xong. Cuối cùng, anh ấy mở ống kính quang học của mình và giật mình khi thấy chúng gần nhau đến mức nào. Khuôn mặt của Ultra Magnus hơi nhăn lại để cố gắng che đi vết ửng xanh nhạt trên khuôn mặt xám bạc của mình.

"Đó là điều ngọt ngào nhất mà bất cứ ai từng nói với em. Không nhiều người đánh giá cao công việc của em hoặc thậm chí coi em là một con robot cá tính. Thật đau lòng khi anh nói rằng 'Tôi chỉ là một bác sĩ'. Nhưng vẫn." (Y/n) thở dài, mỉm cười nhẹ với sĩ quan chỉ huy.

Từng chút một, Ultra Magnus bắt đầu bắt chước nụ cười của người phụ nữ. (Y/n) cười khúc khích nhẹ nhàng và bay lên cao hơn để hôn lên má anh. Ultra Magnus đỏ mặt hơn và cơ thể anh nóng lên. Người máy không nhận thấy sự thay đổi nhỏ của trọng lực. Nhưng anh không quan tâm, điều anh quan tâm là Người tìm kiếm tiến tới để có một nụ hôn trọn vẹn.

Và chết tiệt, Ultra Magnus lúc đó đã thực sự nóng lên. Lúc đầu anh còn do dự nhưng sau đó lại theo cô vào sâu hơn trong nụ hôn. Thật dễ thương và ngọt ngài, (Y/n) thậm chí còn bắt đầu cười khúc khích vì điều gì đó. Cô lùi lại và bắt đầu cười lặng lẽ.

"C-có chuyện gì buồn cười vậy?" Ultra Magnus lắp bắp, muốn biết cô đang nghĩ gì. Cô ấy vừa đáp xuống sàn và bắt đầu đếm từ 10.

"9, hehe"

"(Y/n)?"

"Số 8"

"(Y/n), chuyện gì đang xảy ra thế?"

"Ha ha, 7"

"(Y/n)"

"6"

"Trả lời tôi đi (Y/n)." Có gì đó không ổn, như thể anh nên chuẩn bị và cảnh giác.

"Haha~ 5"

"Lính, sao em lại đếm như vậy?" Ultra Magnus sợ hãi, anh không biết phải mong đợi điều gì ở cô. Anh ấy không thích điều này.

"4~" Không,

"3~" Một.

"2~" chút.

"1!~ Hehe!" (Y/n) cười và chạy khỏi phòng trước khi kịp nói gì. Thân hình của anh ấy bắt đầu chìm xuống đất, và sau đó.

Clunk!!!

Anh ta va vào sàn phòng mình,

Đau đớn và khó khăn

Úp mặt xuống.

Hóa ra (Y/n) không hề hàn anh ta vào trần nhà. Nhưng đó là keo siêu dính.

"Ugh, làm sao tôi có thể sống sót với cô ấy..."





---------------------------------------------------------------------

1421 từ

MỌI NGUỜI NHỚ BÌNH CHỌN CHO MÌNH NẾU THẤY HAY NHA! CẢM ƠN Ạ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com