U23 Ruc Ro Va Hoang Tan
trịnh xuân hoànga nhô kante kante
(tin nhắn chưa được gửi đi)lúc nào tao cũng chờ mày hết
(tin nhắn chưa được gửi đi)
trịnh xuân hoàng vừa rời tầm mắt khỏi chiếc điện thoại trên tay thì đã nghe thấy tiếng loẹt xoẹt dép của dụng quang nho tiến lại gần. chưa kịp trêu chọc quang nho vì quả vồ ếch lúc nãy, hoàng đã thấy nụ cười tươi rói về phía các bé fan của bạn nho rồi.
ừ, thôi cũng được, ít ra còn thấy dụng quang nho cười tươi thế này. chẳng biết từ bao giờ mà mỗi khi lên tuyển, áp lực của quang nho không chỉ là tranh suất đá mà còn là những lúc gượng gạo khi phải giáp mặt người kia, và trịnh xuân hoàng là người chứng kiến mọi việc đó.
chứng kiến dụng quang nho cố chạy những bước thật dài trên sân cỏ, chứng kiến sự nỗ lực hơn để tránh mặt người nọ và chứng kiến cả những giọt nước mắt thay cho những nụ cười tươi rói ấy nữa.
nhưng nói gì thì nói, những thay đổi đấy vốn chỉ trịnh xuân hoàng, kẻ luôn ở phía sau mới có thể nhìn thấu, bởi dụng quang nho trong mắt mọi người, lúc nào cũng là em bé nhăn nhó đi chọc cho mọi người vui, kể cả là những lúc đứng trên đỉnh vinh quang với chức vô địch hay gục ngã sau 90 phút chạy dài. vẫn luôn là như vậy, dụng quang nho là liều vitamin tươi sáng nhất.
"bạn hoàngggggg, bạn hoàng đi lên với mình nhé, cho bạn một bông hồng nè!"
ừ, dụng quang nho chính là liều vitamin tươi sáng nhất trong lòng trịnh xuân hoàng.
chiều hè hà nội nóng gay gắt, dưới sảnh khách sạn cũng vương vài hạt nắng đọng lại nơi đáy mắt kẻ si tình. "ừ, đi cùng nhau đi."dẫu chẳng biết sẽ đi cùng nhau đến bao giờ, chỉ biết rằng khi dụng quang nho mãi chạy theo mối đơn phương ấy, thì trịnh xuân hoàng cũng sẽ không thôi ở phía sau đợi chờ.
hoy mỗi chương viết ngắn hoy không nại nười rùi bỏ rơi em nó 🙄
dụng quang nho
gì?
trịnh xuân hoàngeo sao nại xa nạ thế????dụng quang nho
ngọng vl ngọng
trịnh xuân hoàngthôi không trêugọi mày xuống tại có mấy bé gửi đồ cho mày nèfan hâm mộ của mày nèdụng quang nho
ủa thế hả? không biếc gì luôn
đây để tao xuống
à mà
trịnh xuân hoànghảlàm sao?dụng quang nho
dưới đấy có mình mày thôi hả?
hay có thêm ai không???
trịnh xuân hoàng...ừ không có người kia đâuxuống đi tao lên trước đâydụng quang nho
ơ nàyyyy
chờ xí đang đi dép
5 giâyyy
đừng lên trước mò chờ xí coi
trịnh xuân hoànghaiz được rồi đang chờ đâyđi từ từ thôi không lại ngãdụng quang nho
không sao magdiwkhdkw
trịnh xuân hoàng...sao không thằng kia?dụng quang nho
ô tê chưa gãy răng, nãy vấp rơi điện thoại hoy
đây đang trong thang máy gòi chờ xí đii
trịnh xuân hoàngừ đi đi tao chờmà mày biết mà(tin nhắn chưa được gửi đi)lúc nào tao cũng chờ mày hết
(tin nhắn chưa được gửi đi)
trịnh xuân hoàng vừa rời tầm mắt khỏi chiếc điện thoại trên tay thì đã nghe thấy tiếng loẹt xoẹt dép của dụng quang nho tiến lại gần. chưa kịp trêu chọc quang nho vì quả vồ ếch lúc nãy, hoàng đã thấy nụ cười tươi rói về phía các bé fan của bạn nho rồi.
ừ, thôi cũng được, ít ra còn thấy dụng quang nho cười tươi thế này. chẳng biết từ bao giờ mà mỗi khi lên tuyển, áp lực của quang nho không chỉ là tranh suất đá mà còn là những lúc gượng gạo khi phải giáp mặt người kia, và trịnh xuân hoàng là người chứng kiến mọi việc đó.
chứng kiến dụng quang nho cố chạy những bước thật dài trên sân cỏ, chứng kiến sự nỗ lực hơn để tránh mặt người nọ và chứng kiến cả những giọt nước mắt thay cho những nụ cười tươi rói ấy nữa.
nhưng nói gì thì nói, những thay đổi đấy vốn chỉ trịnh xuân hoàng, kẻ luôn ở phía sau mới có thể nhìn thấu, bởi dụng quang nho trong mắt mọi người, lúc nào cũng là em bé nhăn nhó đi chọc cho mọi người vui, kể cả là những lúc đứng trên đỉnh vinh quang với chức vô địch hay gục ngã sau 90 phút chạy dài. vẫn luôn là như vậy, dụng quang nho là liều vitamin tươi sáng nhất.
"bạn hoàngggggg, bạn hoàng đi lên với mình nhé, cho bạn một bông hồng nè!"
ừ, dụng quang nho chính là liều vitamin tươi sáng nhất trong lòng trịnh xuân hoàng.
chiều hè hà nội nóng gay gắt, dưới sảnh khách sạn cũng vương vài hạt nắng đọng lại nơi đáy mắt kẻ si tình. "ừ, đi cùng nhau đi."dẫu chẳng biết sẽ đi cùng nhau đến bao giờ, chỉ biết rằng khi dụng quang nho mãi chạy theo mối đơn phương ấy, thì trịnh xuân hoàng cũng sẽ không thôi ở phía sau đợi chờ.
hoy mỗi chương viết ngắn hoy không nại nười rùi bỏ rơi em nó 🙄
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com