Shot 2
Daniel làm động tác im lặng, kề sát một ngón tay lên đôi môi của Seongwu, giọng cậu ta trầm và đều đều."Biết không Seongwu... Tôi thích anh từ khi anh còn học đại học, chắc anh không biết tôi đâu, tôi học dưới anh một khóa, hay đến những nơi mà ban nhạc của anh biểu diễn. Tôi theo dõi anh ngần ấy năm, căm ghét tính phóng túng của anh nhưng lại chỉ có thể bất lực nhìn anh. Cho đến khi anh chuyển đến đây, Seongwu, anh không biết tôi vui đến cỡ nào đâu, bởi tôi biết, cơ hội của tôi đến rồi."Ánh mắt của Daniel như mang theo chút bệnh hoạn nhìn Seongwu, tay cậu ta vuốt ve hai bên má của anh khiến Seongwu rùng mình."Tại sao?"Seongwu run rẩy hỏi, tại sao lại là anh kia chứ, ở ngoài kia có hàng tá những tên đẹp trai hơn anh, tại sao cậu ta cứ chấp nhất với một mình anh kia chứ."Tại vì anh là duy nhất, Ong Seongwu."Đôi mắt của Daniel làm Seongwu sợ hãi, như ánh mắt của kẻ đi săn nhìn con mồi đang vẫy vùng trong cái bẫy do chính cậu ta sắp xếp, chờ anh không còn sức lực nữa mà vồ lấy cắn chết."Làm ơn, Daniel, tha cho tôi đi, van xin cậu."Daniel dùng lưỡi liếm sạch nước mắt trên khuôn mặt như tượng tạc của Seongwu, răng của anh va vào nhau lập cập khi tiếp xúc ánh mắt của Daniel, nó như tên giết người trong bộ phim kinh dị mà Jaehwan đã giới thiệu cho anh.Daniel vùi đầu vào cần cổ của Seongwu, thưởng thức hương thơm dịu nhẹ hòa với mùi rượu đã vơi đi bớt trên người anh. Daniel ngậm lấy vành tai đang ửng đỏ của Seongwu, dùng chiếc lưỡi điêu nghệ mà vói vào rái tai anh khiến anh không khỏi run rẩy bởi tai là nơi nhạy cảm trên người anh.Bàn tay Daniel trườn như một con rắn xuống vòm ngực của anh trong khi miệng lưỡi cậu ta đang gậm lấy cần cổ anh và để lại những dấu cắn và hôn đậm màu.Seongwu quằn người né tránh khi tay Daniel chạm vào một bên đầu ngực nhưng liền bị cậu ta ấn mạnh xuống giường. Daniel len vào giữa hai chân Seongwu và anh không cách nào phản kháng lại sức mạnh của cậu ta. "Ưm...arr..."Seongwu khẽ rên rỉ khi Daniel xoa nắn hai bên đầu ngực của anh, rồi đau nhói khi cậu ta cố kéo căng đầu nhũ như thể muốn kéo đứt nó."Đau, đau quá, Daniel... Làm ơn, tha cho tôi đi..."Bộ dáng xốc xếch nằm dưới thân Daniel, Seongwu đang dùng giọng van nài với cậu, chất giọng ngọt ngào cùng bộ dáng yếu ớt, nằm gọn trong lòng bàn tay tùy ý cho cậu bắt nạt khiến máu trong người Daniel không ngừng sôi lên.Daniel lột áo sơ mi đang mặc trên người xuống, lộ ra cơ thể thon dài với những phần cơ bắp gọn gàng và vô cùng thu hút. Daniel ném áo xuống giường, cúi người xuống ngậm lấy một bên đầu ngực khiến Seongwu kêu một tiếng hốt hoảng."Cậu, cậu...ưm..."Daniel không biết lấy đâu ra vài viên thuốc nhét vào miệng anh rồi dùng tay bịt chặt lại không cho anh nhả ra, cho đến khi chắc rằng anh đã nuốt xuống mới buông tay."Cậu cho tôi uống cái gì vậy?!"Daniel không trả lời mà tiếp tục hành hạ hai bên đầu ngực của anh, lúc đầu, Seongwu chỉ có thể phát ra tiếng rít đau đớn qua kẽ răng nhưng dần dà biến thành tiếng rên rỉ kích tình. Seongwu đoán là anh biết anh đã bị cho uống cái gì. Cơ thể anh trở nên nóng như đang trải qua mùa hè trên sa mạc, mọi giác quan đều khát cầu được thỏa mãn.Cơ thể Seongwu đáp lại những kích thích từ Daniel một cách vô cùng tự nhiên khiến anh có cảm giác như đây không phải lần đầu tiên cả hai chạm vào nhau, tác dụng của thuốc kích thích làm cơ thể anh nóng bừng, đôi mắt mờ dần vì khoái cảm Daniel mang lại."Thích không?"Seongwu suýt tí nữa không kiềm được lòng mà phát ra tiếng thích, thích lắm, anh muốn được chạm vào nhiều hơn nhưng anh đã kiềm được cơn sóng tình trong lòng mà cắn chặt môi để không một tiếng rên nào phát ra từ cổ họng anh.Bàn tay Daniel chuyển hướng xuống phần thân dưới lõa lồ với phần hạ thể đang cương cứng vì thuốc kích thích, Seongwu giật người khi Daniel chạm vào hạ thể, vuốt ve lên xuống và dùng ngón tay xoa phần đỉnh. Cơ thể anh run rẩy, anh cắn chặt môi đến bật máu nhưng tiếng rên rỉ vẫn phát ra."Ai cho anh quyền hành hạ bản thân vậy?"Daniel ngẩng đầu, đôi mắt như cái hồ sâu không đáy và lạnh lẽo đến thấu xương, dù có mang một chút nhu tình nhưng vẫn không khỏi khiến Seongwu rét run, cả đời anh chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi đến như vậy. Daniel nâng cằm anh lên, cậu ta nắm chặt đến nỗi như muốn tháo hàm anh, nhưng anh không dám phát ra một tiếng kêu nào cả, anh sợ, mồ hôi lạnh chảy dài từ thái dương xuống cần cổ mặc dù thời tiết đang rất lạnh.Đặt một nụ hôn lên môi Seongwu, Daniel ngấu nghiến một cách chậm rãi như đang thưởng thức một món ăn đã mất đi năng lực phản kháng, tay vẫn không quên chăm sóc cho phần hạ thân cương cứng đến đau nhói của Seongwu. Giờ Seongwu không còn sức phản kháng nữa, một phần vì thuốc kích thích, một phần vì sợ Daniel. Cơ thể anh gào thét muốn đáp lại nụ hôn, và, anh làm thật. Lưỡi hai người quấn lấy nhau như cặp tình nhân đã lâu ngày gặp lại, lao vào nhau như hai con dã thú khát cầu được thỏa mãn. Hai tay anh bị trói lại rất chặt, Seongwu chắc rằng nó đang chảy máu đến nơi, chắc vì hiểu được suy nghĩ của Seongwu, mặt khác Daniel biết anh không chống lại được cậu ta nên đã đưa tay tháo dây trói. Hôn lên cổ tay đã rướm máu một cách tôn kính, mắt Seongwu ngập nước khi Daniel cắn lấy cổ tay anh một cách thô bạo, bàn tay còn tại vẫn còn vuốt ve hạ thân của anh, khoái cảm cùng đau đớn khiến anh rơi nước mắt sinh lí."Đừng cắn... đau lắm, xin cậu..."Daniel buông tha cho cổ tay của Seongwu, tiếp tục công cuộc ngấu nghiến đôi môi Seongwu, cả hai quấn vào nhau, Seongwu choàng tay ra sau gáy Daniel, kéo cả hai vào một nụ hôn sâu và cuồng nhiệt hơn. Daniel ngạc nhiên vì sự chủ động của anh nhưng sau đó lại cuốn vào nhau như thể quên lối về.Seongwu run rẩy một hồi rồi bắn ra, đồng thời dòng khoái cảm chạy dọc sóng lưng anh khiến anh không khỏi phát ra tiếng rên rỉ rồi bị chặn đứng ngay bởi nụ hôn, anh bị hãm sâu vào bờ vực giữa lí trí và khoái cảm Daniel mang lại, thề với Chúa rằng với những bạn tình trước, anh chưa bao giờ có khoái cảm đến run người như vậy, có lẽ là do thuốc kích thích, anh đổ lỗi một cách vô tội.Dựa vào lượng tinh dịch Seongwu bắn ra, Daniel dùng nó làm chất bôi trơn để tiến ngón tay vào bên trong anh, cảm giác kì lạ bởi đây là lần đầu tiên anh bị chơi cửa sau khiến anh ngọ ngoạy, đầu óc không còn tỉnh táo để kiềm chế những tiếng kêu rên đầy từ tính, quyến rũ."Ưm...arggg..."Daniel đi vào bên trong anh với hai ngón tay, với thế cắt kéo, cậu ta nới rộng cửa huyệt của anh, khiến nó trở nên mềm mại và ẩm ướt. Đôi mắt cậu ta sâu thẫm nhìn Seongwu đang hãm sâu vào dục vọng cậu ta mang lại. Cậu ta cởi chiếc quần tây vướng víu, lộ ra dương vật có kích thước khủng đang cương cứng, Daniel đã nhịn từ nãy đến giờ để không làm đau Seongwu, nhưng điều đó liền trở thành vô nghĩa khi anh phát ra tiếng rên cầu xin."Làm ơn, tiến vào bên trong... ưm, khó chịu... bên trong, rất ngứa..."Dù là ai thì khi thấy người mình yêu rên rỉ cầu hoan như một thằng điếm hứng tình thì đều không thể kiềm chế được, huống chi Daniel đã chờ ngày này từ rất lâu rồi, đủ để cậu ta chơi chết Seongwu trong đêm nay.Nhưng khi Daniel vừa tiến vào một chút phần đầu khất thì Seongwu bỗng nhiên giẫy giụa, chân đạp loạn xạ rồi liền bị cậu giữ lại, anh rơm rớm nước mắt, giọng khàn đi."Đau, đau quá... rút ra...a.."Nhưng đã quá trễ với Seongwu, Daniel không ngần ngại đẩy cả phần thân của mình vào bên trong anh, mặc cho sự chống cự yếu ớt của anh. Ban đầu là những cú nhấp nhẹ cho anh làm quen, làm cho anh quen dần với dương vật của cậu, đồng thời tìm tuyến tiền liệt của anh.Rồi Seongwu đẩy eo, hùa theo từng chuyển động của Daniel, cậu biết anh đã sẵn sàng cho cậu chinh phạt thân thể của anh trong đêm nay. Daniel vừa đẩy vào thân thể anh, vừa dùng hai tay kéo căng hai đầu vú của anh khiến anh rơi nước mắt, tiếng rên rỉ cầu xin liên tục phát ra từ đôi môi gợi cảm của anh."Đừng kéo...a... đau...ưm..."Daniel chặn những lời van lơi của Seongwu vì với chất giọng nặng mùi tình dục vậy, chỉ là liều thuốc kích thích cho cậu thôi. Rời khỏi môi Seongwu, Daniel để lại những dấu hôn, dấu cắn đầy rẩy trên người anh, hạ thân vẫn không quên tìm kiếm điểm G của anh. "A..."Seongwu phát ra tiếng kêu với âm vực cao, nước mắt sinh lí của anh chảy ra và Daniel biết cậu đã tìm ra tuyến tiền liệt của chàng trai họ Ong. Daniel dựa vào trí nhớ, đâm mạnh vào điểm đó khiến Seongwu rên la đến khàn giọng rồi liền bị bàn tay của Daniel bịt kín lại, cổ họng chỉ phát ra tiếng ưm ưm vô nghĩa.Hạ thể Seongwu một lần nữa cương cứng vì khoái cảm, anh không ngờ rằng nó có thể cương chỉ vì bị đâm lỗ sau, điều đó làm Seongwu xấu hổ, đến khi suýt bắn thì bị Daniel nắm chặt gốc chặn lại luồng khoái cảm, cậu ta vẫn còn kích thích tuyến tiền liệt, điều đó làm hạ thân Seongwu đau đớn vì không thể bắn.Seongwu dùng hai tay gỡ bàn tay đang bịt miệng mình, chết tiệt, cậu ta có để cho anh bắn không vậy. Nước mắt lại một lần nước rơi vì đau. Daniel cúi người, kề sát tai Seongwu thủ thỉ với chất giọng trầm khàn."Muốn bắn phải không?"Seongwu gật đầu lia lịa, làm ơn, hãy để tôi bắn, tôi xin cậu đấy, Seongwu dùng ánh mắt tha thiết nhìn Daniel."Ong Seongwu từ nay sẽ là thằng điếm của một mình em thôi, đúng không?"Seongwu mở to mắt nhìn Daniel đang tỏ vẻ đương nhiên như thể muốn nói, gật đầu đi rồi em sẽ cho anh bắn. Lí trí Seongwu đã bỏ nhà ra đi từ lâu, chỉ còn lại ham muốn được thỏa mãn. Seongwu không ngần ngại kéo đầu Daniel xuống, cách một bàn tay mà hôn lấy.Daniel khá hài lòng với câu trả lời nên cậu đã để cho Seongwu bắn, anh run rẩy một hồi mới bắn ra lượng tinh dịch nhiều hơn ban đầu, hậu huyệt theo đó cũng co rút, Daniel đâm sâu vào bên trong và bắn ra. Seongwu cảm nhận một lượng ấm nóng chảy trong cơ thể anh, tay chân anh co quắp lại vì khoái cảm.Daniel muốn làm vài lần nữa nhưng tình yêu của cậu dành cho anh không cho phép cậu làm tới lần thứ hai, thứ ba. Daniel ôm lấy Seongwu đang cuộn tròn vì buồn ngủ, không tốn sức mà nâng Seongwu vào phòng tắm để tẩy rửa cho anh. Seongwu mơ màng được Daniel tẩy rửa sau đó được quần vào chăn, anh đã quá mệt mỏi nên liền ngủ thẳng giấc đến sáng.Sáng hôm sau, Seongwu tỉnh dậy trong ngôi nhà của mình như thể chuyện hôm qua là một giấc mơ. Nhưng cơ thể đau nhức khiến Seongwu phải tin rằng, anh và cậu hàng xóm đã trải qua một đêm cuồng nhiệt với nhau.Từ ngày hôm đó, Seongwu cứ tránh mặt Daniel, khi cậu đi làm không thể gặp anh, khi cậu về thì căn nhà của anh đã tắt đèn từ khi nào rồi.Sáng một ngày thứ bảy đẹp trời, Daniel ra hòm thư để kiểm tra thư từ thì thấy một lá thư không có bao bì bên ngoài, bên trong vỏn vẹn một dòng chữ."Lần sau hẹn hò tôi muốn được ăn ở nhà hàng hay đi đâu đó, thay vì hẹn hò trên giường ở nơi khỉ ho cò gáy."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com