Twisted Wonderland Nguoi Ke Vi
Asahi Van Diggs của nhiều năm sau luôn tưởng niệm ngày này là một trong những ngày xui xẻo nhất đời hắn. Hắn nghi ngờ sáng nay bước nhầm chân ra cửa hoặc không thì cũng quên xem lịch, giờ Asahi chẳng khác gì cái bánh mỳ kẹp khi một bên là cơn giận của em gái, một bên là cơn thịnh nộ của nhà trưởng.Empera kể từ lúc bị vác ra khỏi Hearslabyul vẫn giữ nguyên tư thế ngồi gác chân khoanh tay bố đời đậm chất "Empera", điều đó không đáng nói nếu như cô này giờ nhìn hắn chằm chằm chẳng nói gì. Áp lực khủng khiếp. Thằng nhóc Ace đã kéo lũ kia đi để lại cho hắn gánh trái bom khủng khiếp, còn cười đểu nói to."Chuyện gia đình, để họ tự giải quyết."Thằng nhãi hỗn xược. Ta ghim mi.Đôi chân tê rần do quỳ quá lâu, Asahi liếc trộm cô một cái mới cẩn thận lên tiếng ."Empera này. Em... giận anh à?""Không có."Trả lời dứt khoát, mặt lạnh tanh đến lông mi cũng không dịch chuyển."Nó xạo đó."Galldo ngồi bên cạnh dẹt mắt phanh phui lời nói dối chẳng có chút ý tứ giấu diếm gì."Quả nhiên em giận anh.""Tôi không có."Asahi: "..."Galldo: "..."Ai cũng được, Castor! Richard! Henry! Cả mi nữa Galldo, mau mau cứu!!! Ta không đủ sức gồng gánh nữa rồi!!!!Nhìn cái bộ dạng hối lỗi và vẻ mặt ủ rũ phát thương của ảnh làm bực bội trong người cũng vơi đi một nửa. Tôi không trách Asahi khi anh chỉ cố không để hai phía diễn ra xung đột, tôi chỉ bực khi chưa kịp trả thù cho chiếc Montblanc của tôi hiện đang nằm trong thùng rác nào đấy. Thế giới đầy người chết đói mà Riddle Rosehearts lại dễ dàng ném bỏ đồ ăn, tôi tức!!!!!Thôi bỏ đi, tôi không thể vì một chuyện cỏn con mà giận dỗi được. Asahi cũng không thể trở về Hearslabyul khi còn đang vướng bận bọn giám sát sinh và tôi."Này Asahi. Có phải người thân thiết với nhà trưởng của anh nhất là Trey Clover đúng không?""Nghe nói họ là bạn thời thơ ấu. Có chuyện gì sao?""Ờ, chuyện quan trọng."Nhân loài từ khi sinh ra vốn là một tờ giấy trắng, tính cách họ như thế nào đều dựa vào môi trường sống cả. Riddle Roseheart không phải tự dưng lại trở nên nghiêm khắc một cách áp đặt và bạo chúa như vậy, tôi tin chắc mọi chuyện bắt nguồn từ hệ thống giáo dục của phụ huynh. Vậy nên ngoại trừ mẹ hắn, người có thể giải đáp thắc mắc của tôi chính là người luôn dõi theo Riddle từ khi hắn còn nhỏ. Việc tôi cần làm hiện giờ là tìm bọn giám sát viên ở bên kia mê cung hoa hồng để nói về dự định của mình."Trùng hợp nhỉ, tụi này cũng định tìm Clover-senpai này. Đi cùng nhé!"Asahi nói anh ta từng thấy Trey ở khu dạy nấu ăn với quyển sách tựa đề "điểm tâm ngọt" trên tay, chỉ cần như vậy có thể suy ra hắn chắc chắn sẽ đến thư viện trả sách sau buổi tiệc."Các em...""Trey Clover. Chúng ta cần nói chuyện."[...]Thư viện rộng lớn chỉ còn giọng nói trầm khàn của thanh niên tóc xanh, dù hắn đã hạn chế âm lượng nhưng trong cái sự im ắng này thì chúng tôi vẫn có thể nghe rõ. Túm cái váy lại, để cho con mình trở nên tài giỏi, phụ huynh không ngần ngại đầu độc trẻ thơ bằng mấy quy tắc hà khắc đến ngớ ngẩn. Người duy nhất có thể khiến Riddle Rosehearts nhận ra cái sai lại im lặng và làm theo mọi điều hắn nói. Trong chuyện này từ phụ huynh hay Riddle, kể cả Trey ai cũng có lỗi sai hết."Đàn em, ít nhất cũng hãy gọi anh một tiếng senpai." Trey vẻ mặt cam chịu nhắc nhở."Thói quen rồi, sau này sửa." Tôi dửng dưng đáp cho có lệ, sửa được hay không thì phải coi tương lai cái đã.Nghe hắn kể, Ace thẳng thừng mắng đàn anh một trận cho sáng mắt, cái kiểu mắng khiêu khích đó lại càng khiến Trey cảm thấy khó chịu và lũ kia thì khó xử. Tôi đồng tình với tóc cam đấy, cách giáo dục của phu nhân Rosehearts ảnh hưởng đến lối suy nghĩ áp đặt quy tắc là tốt cho mọi người khiến Riddle bị cô lập, còn Trey thì lại dửng dưng không chỉ ra điểm sai của hắn vô tình làm mọi chuyện càng trở nên tệ đi, nhưng chỉ mắng thôi thì có hơi nhẹ. Astre mà ở đây kiểu gì anh cũng không ngần ngại cho một bạt tai bonut câu "ngu xuẩn". Và tôi là em gái cùng một mẫu thân với anh ta."Chát!"Trong sự kinh ngạc đến bàng hoàng của cả đám, thanh niên tóc xanh ngơ ngác chạm lên bên má sưng đỏ ẩn ẩn đau rát. Chỉ một cái bạt tai, toàn bộ sự bực tức của tôi với tên nhà trưởng tóc đỏ biến mất trong một nốt nhạc, thỏa mãn gì đâu không~. (Giận cá chém thớt.)"Empera!! Sao em lại đánh người ta lệch cả mặt vậy?!" Asahi hốt hoảng đến nhảy dựng cả lên. Hắn biết tính khí Empera vốn nóng nảy, thân là anh trai, hắn có nghĩa vụ kiềm chế cái tính khí thất thường của em gái kẻo con bé lại kéo thù hận thì nguy cho người ta."Tại hắn ngu quá nên lỡ." Không thèm biện minh, tôi chính là thích thì làm. Tôi không quan tâm quan hệ giữa Riddle Rosehearts và Trey Clover như thế nào, tôi cũng không thích xen vào chuyện người khác. Chẳng hiểu sao kể từ khi đi chung với nhóm giám sát sinh lại cứ bị dính vào mấy chuyện phiền phức, tôi cũng không thể mặc kệ một người hoàn toàn không-biết-tí-ti-phép-thuật, một con quái vật chưa biết giống loài và hai thằng con trai ngoại trừ triệu hồi cái nồi với mấy phép cơ bản đi xử lý mấy chuyện cần trình độ được, lương tâm tôi không cho phép. "Mấy trò kia! Không được làm ồn trong thư viện!!""Ông là người ồn nhất đấy, hiệu trưởng." Tôi và Grim cùng đồng thanh. Đến cả Galldo ngáp ngắn ngáp dài trong không gian bóng cũng bất ngờ đến suýt sái quai hàm, hơi quá rồi đấy."E hèm! Xin lỗi." Hiệu trưởng đằng hắng một tiếng, dùng cái tông giọng thì thầm lớn. "Mấy trò, thư viện là để học và đọc sách yên tĩnh!"Giám sát viên cúi đầu hối lỗi: "Em xin lỗi thầy."Cứ kệ lão đi chứ. Cô quá hiền lành rồi, giám sát viên."Trò hiểu là tốt, nhân tiện mấy trò đang gặp phải vấn đề gì mà mặt ai cũng khó chịu vậy?""Chuyện là..." [...]"Ra vậy, ta hiểu rồi..." Hiểu trưởng xoa cằm đăm chiêu. "Các em không muốn xin lỗi để gỡ còng cổ nhưng lại không thấy rằng có thể thuyến phục Rosehearts mà không gặp phiền phức?""Nếu vậy em có thể chuyển ký túc xá, tuy nó cần nhiều thủ tục và nghi thức rắc rối."Được phép chuyển ký túc xá sao?Giờ mới biết đấy."Hiệu trưởng! Ta... ứm!!!!""Im lặng Empera!!"Trước khi tôi kịp nói hết câu đã bị Asahi bịt miệng kéo đi mất."Thành thật xin lỗi hiệu trưởng!!"Crowrey: "..."Trey Clover: "..."Yuu: "..."Grim: "..."Deuce Spade: "..."Ace Trappola: "..."Như đã thấy, tôi chưa kịp nói hoặc nghe hết câu chuyện đã bị Asahi túm áo chạy đi mất, dỗi không thèm nhìn mặt anh ta, cứ vậy bỏ về ký túc xá luôn. "Thôi nào Empera, Asahi cũng đâu cố ý. Ảnh khóc đến phát tội kìa~" Castor dựa người trước cửa phòng tôi cười ngả ngớn.Không thể trở về Hearslabyul, Asahi đành tá túc nhờ ở Onboro. Lũ Ace có gọi điện nói từ đó đến giờ anh ta cứ rơm rớm nước mắt sụt sùi, gọi tôi đến dỗ. Biết rõ tính cách "mong manh, yếu đuối" của ảnh, tôi không còn cách nào khác ngoài việc:"Không quan tâm." Rồi cúp máy trong 2 giây."Em đúng là máu lạnh.""Tôi không muốn nghe câu đó tuôn ra từ miệng anh.""Em nói vậy khiến anh tổn thương~" Castor rút khăn tay lau mớ nước mắt không tồn tại, thấy tôi chăm chú vào quyển sách trên tay anh ta cũng chán diễn, tiến tới tùy tiện cầm một quyển sách vứt lăn lốc trên bàn, nhíu mày lẩm nhẩm. "Ứng dụng phép thuật nâng cao?" Đặt lại chỗ cũ rồi cầm một quyển khác. "Ngôn ngữ ma thuật cổ đại mở rộng? Vậy là sao?"Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt nhìn tên ngu: "Anh dui sao? Nhìn là biết tôi đang đọc sách. Hỏi thừa.""Thiểu năng nhìn cũng biết em đọc sách, ý của anh là tại sao lại đọc mấy quyển này? Chẳng phải nó toàn dành cho năm 4 tra tài liệu ôn thi sao."Tôi lặng lẽ gấp cuốn "bách khoa toàn thư về thảo dược" lại, hai tay đan vào nhau chống cằm. Sau khi trở về Diasomnia, tôi ngay lập tức liên lạc với lũ Ace hỏi rõ hơn tình hình. Hiệu trưởng có nói rằng hắn có thể thách đấu với Riddle giành chức trưởng nhà. Có sự cho phép của thầy, ngày mai hắn sẽ cùng Deuce khiêu chiến giành chức và thay đổi mấy quy tắc dở hơi kia. Bất cứ học sinh nào sau khi nhập học đều có thể trở thành nhà trưởng, bao gồm cả tôi. Điều đó đồng nghĩa với tôi có thể khiêu chiến với Malleus Draconia để giành chức nhà trưởng của hắn, một mục tiêu mới níu kéo tôi ở lại Diasomnia. Khi cái ý nghĩ đó hiện lên, tôi liền mò mẫm lấy sách trong thư viện nhà đem vào phòng đóng cửa bế quan tu luyện. Tôi không hề xem thường một trong năm pháp sư mạnh nhất thế giới, vậy nên để đánh bại hắn thứ tôi cần là kiến thức và kinh nghiệm thực chiến. Castor nhìn em gái hừng hực khí thế ngồi cày như một người nông dân chăm chỉ, hắn chỉnh mũ lặng lẽ đi ra ngoài. Lặng lẽ đóng cửa lại. Lặng lẽ lôi di động nhấn vào một dẫy số, vài giây sau người bên đầu dây kia nhắc máy."Mọi chuyện đã ổn thỏa, con bé tạm thời sẽ không có ý định rời khỏi Diasomnia.""Vậy là tốt. Tiếp tục để ý đến nó.""Vâng vâng~" Ngừng một chút Castor nhếch mép hỏi: "Nghe nói anh với mấy đứa năm nhất bên Hearslabyul đang gặp rắc rối với trưởng nhà. Ổn chứ, Asahi?""Cũng chỉ là chuyện nhỏ.""Vì mấy đứa nhân loài không quen biết mà lại lao tâm khổ tứ đến vậy, chẳng giống anh gì cả." thanh niên giọng điệu châm chọc, đôi mắt màu neon lơ đãng đảo một vòng. "... Chúng là bạn của Empera."Thân thể Castor khực lại trong chốc lát, hắn hỏi thêm vài câu nữa mới im lặng cúp máy. Hắn cứ đứng như vậy, nhìn chằm chằm vào di động. Tay hơi hơi tăng lực như muốn bóp nát nó, bỗng nhớ đến vẻ mặt của Henry nhìn hắn bằng đôi mắt thâm cuồng tra tấn tinh thần hắn bằng những lời lẩm bẩm không dứt thì lại thôi. Phiền não vò đầu, Castor đút di động vào túi mới cất bước đi.Thôi kệ vậy, nếu lũ nhóc đó định làm gì Empera, hắn không ngần ngại để tay dính bẩn chút đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com