Twice 2yeon Tieng Mua Tieng Song Tieng Long
*** Du Trịnh Nghiên nhìn cô bước ra từ công ty, gương mặt lạnh lùng nhưng thu hút làm sao. Lâm Nhã Nghiên nhìn chiếc xe Mercedes, thừa biết ai là chủ nhân. Cô không nói không rằng bước lên xe của mình, khởi động chạy đi...Du Trịnh Nghiên cười khổ. Trong khoảng thời gian nằm viện, nàng luôn hi vọng cô có thể đến thăm nàng dù chỉ 1 lần, khi con người sinh bệnh thường rất yếu đuối. Du Trịnh Nghiên không thích bệnh viện, nơi mà sinh ly tử biệt trở nên quen thuộc, trở nên bình thường...Nàng nhớ cô, dù cho bị Phác Thái Anh phản đối cũng quyết tâm xuất viện đi tìm Nhã Nghiên. Chỉ có thể đứng từ xa theo dõi cô, không thể đến gần. Cô thay đổi trầm lặng hơn, không thường cười nữa, còn có người Lâm Nhã Nghiên chán ghét bây giờ là nàng. Hoàng Dĩ Nam những tưởng bản thân sau khi huỷ tập tài liệu kia thì sẽ thoát tội, càng không ngờ là Du Trịnh Nghiên chỉ đưa hắn bản sao. Cho nên công ty phá sản, hắn vào tù...Chỉ là Du Trịnh Nghiên không biết, Lâm Nhã Nghiên đã cho người vào tù "bầu bạn chăm sóc" Hoàng Dĩ Nam....- Chủ tịch, hoa của chị, là 11 cành hoa hồng nha ghen tị quá đi mất~ Thư ký vui vẻ mang hoa đến cho cô, cả tháng nay ngày nào chủ tịch cũng nhận được hoa. Cô được tặng hoa chẳng phải là việc mới lạ nhưng đặc biệt ở chỗ đều do một người gửi đến, trước đây vài người bị từ chối liền rút lui, riêng lần này có người thật sự kiên trì! Lâm Nhã Nghiên biết đây là "trò" của Du Trịnh Nghiên, mở tấm thiệp được gắn kèm bên trên bó hoa, dòng chữ "Một lòng một dạ", nét chữ thanh tuyển phiêu dật. Cô đứng dậy kéo rèm cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, Du Trịnh Nghiên ngẩng đầu, hướng cô mỉm cười.- Sau này ai gửi hoa đến đều vứt hết đi.- Vâng chủ tịch. Thư ký không rét mà run....- Lại chạy đến kìa.- Đúng là không có liêm sỉ!- ..#₫#*@@@@(_4##3sssd...! ! ! Nhân viên tập đoàn TW xì xầm với nhau, có người còn cố tình nói lớn, chủ đích là để cái người vừa đến kia nghe. Cận Viễn - người cũng như tên, thật sự có vấn đề, tuy rằng rất đẹp trai còn là kẻ có tiền.- Đừng đến đây nữa, tôi đã nói tôi không thích anh! Cận Viễn lắc đầu.- Bây giờ không thích thì sau này em từ từ cũng thích, anh sẽ để em thấy được chân tình của anh. Lâm Nhã Nghiên thật hết cách, Cận Viễn là đối tác trong dự án tháng trước của tập đoàn, qua 2 buổi gặp mặt bàn chuyện làm ăn, cư nhiên còn đuổi đến đây. Cô nghi ngờ Cận Viễn là có vấn đề về tam quan hay khiếm khuyết mặt nghe hiểu? Nhân viên ngáp ngắn ngáp dài, khi nào anh ta mới rời đi đây, giờ nghỉ trưa của họ sắp trôi qua rồi nhưng lại không thể bỏ đi vì chủ tịch đang đối diện với "quỷ dai", phải "hộ giá" kịp thời nếu không Cựu Chủ tịch sẽ "triệt tiêu" họ nha~. Du Trịnh Nghiên có gián điệp trong TW, nhận được mật báo!... Mọi việc xảy ra thật là nhanh, gọn, lẹ! ! ! Du Trịnh Nghiên vừa bước vào đại sảnh, trực tiếp đi thẳng đến chỗ cô bị day dưa. Sau đó lưu loát nhẹ nhàng đặt tay lên eo Nhã Nghiên, kéo cô sát vào người mình. Lâm Nhã Nghiên ở thế bị động, cả người cứng ngắc.- Anh đây, chị ấy đã bảo không thích anh rồi kia mà, tại sao cứ đeo bám thế? [ Hừm~Du tổng cũng nên xem lại mình!<( ̄︶ ̄)> ]- Cô...cô là ai, có quan hệ gì với Nhã Nghiên? Mọi người xung quanh kiểu: "Ngay cả Du tổng mà cũng không biết, anh xứng để nói thích Chủ tịch của chúng tôi?"- Là mắt anh có vấn đề hay là tôi làm chưa rõ, Nhã Nghiên là người yêu của tôi. Lâm Nhã Nghiên cau mày nhìn Du Trịnh Nghiên. Nhân viên TW chỉ thiếu lấy hạt dưa ra cắn, bộ dạng xem phim rất hấp dẫn, còn bàn tán xôn xao.- Oa ngầu phết, Du tổng soái quá!!!- Má ơi, Du tổng quá soái rồi~- Ủa vậy chủ tịch thụ hả?- Băng sơn mỹ nhân cực phẩm thụ trong truyền thuyết đây sao~~- Phúc hắc công là Du tổng! ! !- ....!@#(/9886+65&4₫#@₫_... Hội bách nam bách nữ của TW thậm chí còn lập kèo cá cược xem ai công ai thụ, Du tổng ở trên hay Lâm chủ tịch ở dưới. Hai nhân vật chính trong vụ cá cược "cơm áo gạo tiền" thì không hề hay biết gì.- Các người...các người sao có thể? !Các người...các người... Cận Viễn tay run run chỉ vào cô và nàng, miệng lại cứ "các người".Du Trịnh Nghiên nhướn một bên mày, như một phát pháo bùng nổ, mấy dì lau dọn cũng hóng chuyện.- Này tôi cảm thấy chủ tịch của chúng ta cùng bạn thân của cô ấy rất xứng đôi đi, tuy rằng cả hai đều là nữ.- Tôi cũng nghĩ vậy. Cận Viễn mếu máo, huhu hắn không chịu.- Các người hay lắm,tôi sẽ ghi nhớ, huhu ba mẹ ơi có người ăn hiếp con.- "..." Nhân viên TW vỗ tay hoan hô. Lâm Nhã Nghiên nhanh chóng đẩy Du Trịnh Nghiên ra, mặt tức giận bừng bừng. Nàng cười gượng nhìn cô.- Đi chết đi, còn các người tối nay ở lại tăng ca cho tôi! Nói xong cô bỏ đi, Du Trịnh Nghiên gãi gãi đầu cười ngu ngơ sau đó nhanh chân đi theo cô.- Aww Chủ tịch thật ngạo kiều! ! ! Được rồi, tư bản người ta vậy đó, giờ thì đi làm việc thôi! Phận nhân viên a~~~***
Đoán xem ai là gián điệp của Trịnh Nghiên nha?( ╹▽╹ )
Đoán xem ai là gián điệp của Trịnh Nghiên nha?( ╹▽╹ )
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com