Tuyen Tap Nhuan Ngoc
Cảm Giác Hữu Bị Khi Phiến Đáo
(Có cảm giác bị lừa)Tác giả: Anh Bảo
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Nhuận Ngọc x Húc Phượng
Chuyển ngữ: Phi NguyệtTên ta là Cẩm Mịch.Nửa đời trước, ta chỉ là một Quả Nho Tinh tầm thường.Nửa đời sau, ta là thiên thượng địa hạ Lục Giới đệ nhất mỹ nhân · con gái độc nhất của tiên Hoa Thần and Thủy Thần · vị hôn thê của tiền Thiên Giới Đại điện hạ / hiện Thiên Đế · bạn gái của tiền Hỏa Thần / hiện Ma Tôn · đại công đức giả chấm dứt Thiên Ma đại chiến · Tiên Thiên Hậu / Ma Hậu · Cẩm Mịch! Không sai, chính là ta!Mọi người đều biết, vì để chấm dứt trận Thiên Ma đại chiến, ta hi sinh bản thân mình, hy sinh vì nghĩa, dùng cái mạng nhỏ của mình chấm dứt trận phân tranh của hai huynh đệ họ.Đó là một chuyện đại công đức, công đức vô lượng, ta không chết, hiện đang gửi hồn trong đôi mắt của Phượng Hoàng, đáng tiếc là ta vô hình vô thể chỉ có một luồng ý thức, không làm được gì cả, những khi Phượng Hoàng tỉnh, ta sẽ cùng chàng ngắm nhìn bốn bể, những khi Phượng Hoàng ngủ ta cũng ngủ, phi, tu luyện!Ta phải chăm chỉ tu luyện mới có thể sớm ngày tu ra thân thể, mới có thể khiến con Phượng Hoàng ngốc này biết ta vẫn luôn ở cạnh chàng, chưa từng rời đi.Haiz, sau khi ta chết, Phượng Hoàng ngày ngày mượn rượu giải sầu, khiến ta đau lòng quá.Hôm nay Phượng Hoàng nhường ngôi Ma Tôn cho Lưu Anh, hắn nói muốn đi tìm ta, nhưng ta ở ngay trong con mắt của chàng mà, chàng không thể soi gương một cái sao!!!Ể, hình như soi gương cũng soi không ra...Phượng Hoàng! Phượng Hoàng! Ta thuộc hệ thủy không phải hệ băng, ta không thể ở trên núi tuyết!Phượng Hoàng, đỉnh núi tuyết tuy lạnh, nhưng dưới chân núi nóng hơn 40 độ lận đấy, chàng mặc áo lông chồn bộ không thấy nóng à?Hệ hỏa bọn họ có lẽ không sợ nóng thật.Phượng Hoàng, Phượng Hoàng chàng tỉnh lại đi! Ở đây là đỉnh núi tuyết đấy, cho dù có linh lực hộ thể chàng cũng sẽ chết, chàng mau tỉnh lại đi, không được ngủ!Nhuận Ngọc? Nhuận Ngọc ngươi tới đúng lúc quá, ngươi mau cứu Phượng Hoàng, chàng không chống đỡ nổi nữa rồi!Nhìn Húc Phượng bị chôn hơn phân nửa trong tuyết, Nhuận Ngọc thở dài, "Húc Phượng, ngươi là tội gì." Nói xong y quét hết lớp tuyết đọng trên người Húc Phượng đi, rồi đỡ người về Thiên Giới...."Ta đang, ở đâu?" Húc Phượng nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, có chút không dám tin, hắn nhớ lúc ấy linh lực của hắn đã chống đỡ hết nổi ngã xuống trong tuyết, nhưng nơi này là...Ai nha, Phượng Hoàng chàng cuối cùng cũng tỉnh rồi, chàng đang ở Toàn Cơ Cung đó, Nhuận Ngọc đảo ngược linh lực độ cho chàng, vất vả cả đêm mới cứu được chàng, ta phát hiện y hình như không xấu lắm.Cạch.Chén thuốc lưu ly bị quẳng xuống mép giường, Nhuận Ngọc để lại một câu rồi bỏ đi, "Uống thuốc xong nhanh chóng rời đi, Thiên Giới không chào đón Ma Tộc."Húc Phượng lặng lẽ bưng chén thuốc lên uống một hơi cạn sạch, sau đó rời khỏi Thiên Giới.Ai, Phượng Hoàng cuối cùng không tìm đường chết mà tìm ta nữa, hiện tại hắn sống trong ngôi nhà nhỏ chúng ta từng sống ở khi lịch kiếp chờ ta về tìm hắn.Thật không ngờ Phượng Hoàng còn có thiên phú nội trợ, ngôi nhà này sạch sẽ hơn khi ta ở nhiều.Thái Thượng Lão Quân, Thái Tị chân nhân, Phá Quân? Bọn họ tới làm gì?Nhuận Ngọc bệnh tình nguy kịch? Không phải, tự bế????Nhuận Ngọc hạ Tội Kỷ Chiếu làm chi?Sao Nhuận Ngọc lại xích mình lại?Nhuận Ngọc ăn Cùng Kỳ? (Cùng Kỳ có ngon không, muốn biết quớ à.)Nhuận Ngọc nhờ Phượng Hoàng giết mình... Phượng Hoàng chàng giết thật à!Thì ra Vẫn Đan là Nhuận Ngọc chữa trị, Nhuận Ngọc là người xấu.Phượng Hoàng, Phượng Hoàng chàng quay đầu lại đi, Nhuận Ngọc khóc kìa....Lời nguyền vạn năm cô độc đâu? Hai ngươi sao hễ mà rảnh rỗi là tụ lại uống rượu với nhau thế, bản sương hoa hiện tại cảm thấy bản sương hoa mới là người cô độc nhất đó?Hai ngươi từ một tháng tụ lại một lần, đến giờ ba ngày tụ lại một lần, mỗi lần tụ lại đều uống Quế Hoa Nhưỡng bản sương hoa tự tay ủ, bản sương hoa ủ bao nhiêu cũng không đủ cho hai ngươi uống như vậy đâu?Ai, Quế Hoa Nhưỡng của ta, ta cũng muốn uống quớ.Đáng thương bản sương hoa không ai trò chuyện không ai làm bạn, uống không được Quế Hoa Nhưỡng của mình thì thôi, chết nhiều năm như vậy cả một cái bài vị cũng không có.... ... ...Hình như có gì đó không đúng...... ... ...Khi các ngươi hợp sức đánh chết bản sương hoa, Nhuận Ngọc đã phân rõ giới hạn với Ma Giới, nhưng lần đó ở trên đỉnh núi tuyết Phượng Hoàng vừa xỉu ngươi lập tức xuất hiện cứu hắn, còn mang về Thiên Giới chữa trị.Phượng Hoàng thọc Nhuận Ngọc xong nguyền rủa Nhuận Ngọc vạn năm cô độc, nhưng giờ hai ngươi ba ngày tụ lại một lần, không chỉ nói nói cười cười, thần sắc cũng không khác gì ngày xưa là mấy.Í í í í...Không sao không sao, nhất định là bản sương hoa nghĩ nhiều rồi, nhất định là thế.Ủa, cái hộp này quen mắt quá, ta nhớ ra rồi, nó là di vật của ta, nhưng ta có di vật à, sao ta không biết.Bức tranh này rất giống với tranh ta vẽ, nhưng đẹp hơn ta vẽ nhiều, là có người bắt chước tranh của ta à?Ôi ôi, Phượng Hoàng chàng đừng khóc, ta còn chưa tu luyện tốt, chàng mau chổng ngược mình lên nuốt ta trở vào!Haiz, khóc cũng khóc rồi, nuốt không được, thôi thì mau đánh tỉnh chàng thôi."Phượng Hoàng..." Khuôn mặt của chàng khi khóc, xấu quá..."Ta..." Ta còn chưa tu luyện tốt, chàng khóc ta ra làm chi, ta cảm thấy ta sắp bốc hơi rồi, oa oa oa."Cẩm Mịch!"Phượng Hoàng chàng đừng gọi nữa, vô dụng, ta bốc hơi rồi, ta đi đầu thai, chàng phải tin ta, ta nhất định có thể đầu được một cái thai tốt sau đó tu luyện thành công trở về tìm chàng, nhé......Chào mọi người, tên ta là Cẩm Mịch.Có một danh nhân nói rất đúng, đầu thai là kỹ năng sống, nhưng ta hiện tại cũng không biết nên nói kỹ năng này của ta là tốt hay xấu đây.Ta đầu thai, hơn nữa rất nhanh đã gặp lại Phượng Hoàng.Còn tiện thể gặp luôn cả Nhuận Ngọc.Nhưng hai người các ngươi bảo ta gọi các ngươi là cha có thấy gì đó sai sai lắm không?Hiện tại ta bị Quảng Lộ ôm, nhìn hai người từng vì ta khơi mào Thiên Ma đại chiến cười với ta bảo ta gọi bọn họ là cha.Có cảm giác như mình bị lừa ấy.END
(Có cảm giác bị lừa)Tác giả: Anh Bảo
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Nhuận Ngọc x Húc Phượng
Chuyển ngữ: Phi NguyệtTên ta là Cẩm Mịch.Nửa đời trước, ta chỉ là một Quả Nho Tinh tầm thường.Nửa đời sau, ta là thiên thượng địa hạ Lục Giới đệ nhất mỹ nhân · con gái độc nhất của tiên Hoa Thần and Thủy Thần · vị hôn thê của tiền Thiên Giới Đại điện hạ / hiện Thiên Đế · bạn gái của tiền Hỏa Thần / hiện Ma Tôn · đại công đức giả chấm dứt Thiên Ma đại chiến · Tiên Thiên Hậu / Ma Hậu · Cẩm Mịch! Không sai, chính là ta!Mọi người đều biết, vì để chấm dứt trận Thiên Ma đại chiến, ta hi sinh bản thân mình, hy sinh vì nghĩa, dùng cái mạng nhỏ của mình chấm dứt trận phân tranh của hai huynh đệ họ.Đó là một chuyện đại công đức, công đức vô lượng, ta không chết, hiện đang gửi hồn trong đôi mắt của Phượng Hoàng, đáng tiếc là ta vô hình vô thể chỉ có một luồng ý thức, không làm được gì cả, những khi Phượng Hoàng tỉnh, ta sẽ cùng chàng ngắm nhìn bốn bể, những khi Phượng Hoàng ngủ ta cũng ngủ, phi, tu luyện!Ta phải chăm chỉ tu luyện mới có thể sớm ngày tu ra thân thể, mới có thể khiến con Phượng Hoàng ngốc này biết ta vẫn luôn ở cạnh chàng, chưa từng rời đi.Haiz, sau khi ta chết, Phượng Hoàng ngày ngày mượn rượu giải sầu, khiến ta đau lòng quá.Hôm nay Phượng Hoàng nhường ngôi Ma Tôn cho Lưu Anh, hắn nói muốn đi tìm ta, nhưng ta ở ngay trong con mắt của chàng mà, chàng không thể soi gương một cái sao!!!Ể, hình như soi gương cũng soi không ra...Phượng Hoàng! Phượng Hoàng! Ta thuộc hệ thủy không phải hệ băng, ta không thể ở trên núi tuyết!Phượng Hoàng, đỉnh núi tuyết tuy lạnh, nhưng dưới chân núi nóng hơn 40 độ lận đấy, chàng mặc áo lông chồn bộ không thấy nóng à?Hệ hỏa bọn họ có lẽ không sợ nóng thật.Phượng Hoàng, Phượng Hoàng chàng tỉnh lại đi! Ở đây là đỉnh núi tuyết đấy, cho dù có linh lực hộ thể chàng cũng sẽ chết, chàng mau tỉnh lại đi, không được ngủ!Nhuận Ngọc? Nhuận Ngọc ngươi tới đúng lúc quá, ngươi mau cứu Phượng Hoàng, chàng không chống đỡ nổi nữa rồi!Nhìn Húc Phượng bị chôn hơn phân nửa trong tuyết, Nhuận Ngọc thở dài, "Húc Phượng, ngươi là tội gì." Nói xong y quét hết lớp tuyết đọng trên người Húc Phượng đi, rồi đỡ người về Thiên Giới...."Ta đang, ở đâu?" Húc Phượng nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, có chút không dám tin, hắn nhớ lúc ấy linh lực của hắn đã chống đỡ hết nổi ngã xuống trong tuyết, nhưng nơi này là...Ai nha, Phượng Hoàng chàng cuối cùng cũng tỉnh rồi, chàng đang ở Toàn Cơ Cung đó, Nhuận Ngọc đảo ngược linh lực độ cho chàng, vất vả cả đêm mới cứu được chàng, ta phát hiện y hình như không xấu lắm.Cạch.Chén thuốc lưu ly bị quẳng xuống mép giường, Nhuận Ngọc để lại một câu rồi bỏ đi, "Uống thuốc xong nhanh chóng rời đi, Thiên Giới không chào đón Ma Tộc."Húc Phượng lặng lẽ bưng chén thuốc lên uống một hơi cạn sạch, sau đó rời khỏi Thiên Giới.Ai, Phượng Hoàng cuối cùng không tìm đường chết mà tìm ta nữa, hiện tại hắn sống trong ngôi nhà nhỏ chúng ta từng sống ở khi lịch kiếp chờ ta về tìm hắn.Thật không ngờ Phượng Hoàng còn có thiên phú nội trợ, ngôi nhà này sạch sẽ hơn khi ta ở nhiều.Thái Thượng Lão Quân, Thái Tị chân nhân, Phá Quân? Bọn họ tới làm gì?Nhuận Ngọc bệnh tình nguy kịch? Không phải, tự bế????Nhuận Ngọc hạ Tội Kỷ Chiếu làm chi?Sao Nhuận Ngọc lại xích mình lại?Nhuận Ngọc ăn Cùng Kỳ? (Cùng Kỳ có ngon không, muốn biết quớ à.)Nhuận Ngọc nhờ Phượng Hoàng giết mình... Phượng Hoàng chàng giết thật à!Thì ra Vẫn Đan là Nhuận Ngọc chữa trị, Nhuận Ngọc là người xấu.Phượng Hoàng, Phượng Hoàng chàng quay đầu lại đi, Nhuận Ngọc khóc kìa....Lời nguyền vạn năm cô độc đâu? Hai ngươi sao hễ mà rảnh rỗi là tụ lại uống rượu với nhau thế, bản sương hoa hiện tại cảm thấy bản sương hoa mới là người cô độc nhất đó?Hai ngươi từ một tháng tụ lại một lần, đến giờ ba ngày tụ lại một lần, mỗi lần tụ lại đều uống Quế Hoa Nhưỡng bản sương hoa tự tay ủ, bản sương hoa ủ bao nhiêu cũng không đủ cho hai ngươi uống như vậy đâu?Ai, Quế Hoa Nhưỡng của ta, ta cũng muốn uống quớ.Đáng thương bản sương hoa không ai trò chuyện không ai làm bạn, uống không được Quế Hoa Nhưỡng của mình thì thôi, chết nhiều năm như vậy cả một cái bài vị cũng không có.... ... ...Hình như có gì đó không đúng...... ... ...Khi các ngươi hợp sức đánh chết bản sương hoa, Nhuận Ngọc đã phân rõ giới hạn với Ma Giới, nhưng lần đó ở trên đỉnh núi tuyết Phượng Hoàng vừa xỉu ngươi lập tức xuất hiện cứu hắn, còn mang về Thiên Giới chữa trị.Phượng Hoàng thọc Nhuận Ngọc xong nguyền rủa Nhuận Ngọc vạn năm cô độc, nhưng giờ hai ngươi ba ngày tụ lại một lần, không chỉ nói nói cười cười, thần sắc cũng không khác gì ngày xưa là mấy.Í í í í...Không sao không sao, nhất định là bản sương hoa nghĩ nhiều rồi, nhất định là thế.Ủa, cái hộp này quen mắt quá, ta nhớ ra rồi, nó là di vật của ta, nhưng ta có di vật à, sao ta không biết.Bức tranh này rất giống với tranh ta vẽ, nhưng đẹp hơn ta vẽ nhiều, là có người bắt chước tranh của ta à?Ôi ôi, Phượng Hoàng chàng đừng khóc, ta còn chưa tu luyện tốt, chàng mau chổng ngược mình lên nuốt ta trở vào!Haiz, khóc cũng khóc rồi, nuốt không được, thôi thì mau đánh tỉnh chàng thôi."Phượng Hoàng..." Khuôn mặt của chàng khi khóc, xấu quá..."Ta..." Ta còn chưa tu luyện tốt, chàng khóc ta ra làm chi, ta cảm thấy ta sắp bốc hơi rồi, oa oa oa."Cẩm Mịch!"Phượng Hoàng chàng đừng gọi nữa, vô dụng, ta bốc hơi rồi, ta đi đầu thai, chàng phải tin ta, ta nhất định có thể đầu được một cái thai tốt sau đó tu luyện thành công trở về tìm chàng, nhé......Chào mọi người, tên ta là Cẩm Mịch.Có một danh nhân nói rất đúng, đầu thai là kỹ năng sống, nhưng ta hiện tại cũng không biết nên nói kỹ năng này của ta là tốt hay xấu đây.Ta đầu thai, hơn nữa rất nhanh đã gặp lại Phượng Hoàng.Còn tiện thể gặp luôn cả Nhuận Ngọc.Nhưng hai người các ngươi bảo ta gọi các ngươi là cha có thấy gì đó sai sai lắm không?Hiện tại ta bị Quảng Lộ ôm, nhìn hai người từng vì ta khơi mào Thiên Ma đại chiến cười với ta bảo ta gọi bọn họ là cha.Có cảm giác như mình bị lừa ấy.END
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com