TruyenHHH.com

Tuy But Gui Cho Tuoi Tre

Những ngày không còn anh là những ngày trống trải nhất mà em từng cảm nhận.

Ngày không còn anh là tiếng lá mùa đông rơi khẽ thôi cũng khiến mình thấy cô độc.

Ngày không còn anh là những ngày hoa rất đẹp, rất thơm nhưng chẳng thể thốt lời khen cũng chẳng còn muốn tìm hiểu nó.

Ngày không còn anh là những ngày nắng vô cùng đẹp nhưng chả đủ để sưởi ấm em.

Ngày không còn anh là ngày mà người người nói cười, người người đùa vui cũng không đủ khiến em hứng thú bắt chuyện.

Ngày không còn anh là những ngày món ăn yêu thích cũng trở nên tẻ nhạt đến khó chịu.

Ngày không còn anh là những ngày hễ ai nhắc đến anh cũng khiến tâm trạng thay đổi liên tục: từ buồn đến rất buồn, từ rất buồn đến mệt mỏi...

Ngày không còn anh là những giờ, phút, giây thất thần nhìn điện thoại rồi lại tắt, thất thần đợi tin nhắn ai đó rồi lại buông.

Ngày không còn anh là ngày miệng lười biếng chả muốn kéo thành nụ cười.

Ngày không còn anh là những ngày mắt rất khô, là những ngày lòng rất mệt, là những ngày tim rất nhói nhưng chẳng thể nói thành lời.

Ngày không còn anh là những ngày chả dám ngủ, vì sợ ngủ rồi lại mơ thấy anh, mơ thấy kỉ niệm.

Ngày không còn anh là những ngày lá vàng, một mình em tự bước trên con đường cũ, một mình em tự nhớ về ngày đó.

Ngày không còn anh là những ngày nhìn đâu cũng thấy kỉ niệm, là những ngày thất thần rồi lại khóc, mệt rồi lại cười.

Ngày không còn anh là những ngày đông qua, xuân đến, hạ ghé thăm và thu trở về.

Chẳng còn anh nữa em phải tự làm mình vui thôi, khó đâu anh? Chẳng còn anh nữa em phải tự nhắc nhở mình phải cười. Chẳng còn anh nữa em phải tự mạnh mẽ dặn mình không được khóc. Chẳng còn anh nữa, có nhớ lại rồi cũng là nỗi buồn sẽ qua thôi...

<6 tháng qua đã trôi đi hết muộn phiền chưa?>

<Chưa hề, người vẫn còn đó, vẫn còn trong tâm trí tôi. Trôi hết được sao? >

<...>

<Người yên tâm, tôi mỉm cười được rồi, đừng lo, tôi vui hơn rồi. Cảm ơn người>

Gửi tặng người bạn thân của tôi. Mong rằng bạn sẽ luôn được vui
HarunoKatori & meomuk19

Hà Nội, 30/11/2017
   Woony    

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com