TruyenHHH.com

Tuong Lam Abo Omega Nho Thich Khoc

Trọng tài phụ trách bên này nhìn Hạ Tuấn Lâm một Omega chạy 100 mét lo lắng nhịn không được sang hỏi :

- Vị đồng học nhỏ, hay là em đổi với các bạn Alpha của lớp em chạy thay em đi ? 

Nhìn xem Omega có bao nhiêu mảnh mai, mỏng manh a. Nếu chạy ngất bọn họ không chịu nổi trách nhiệm.
Omega số lượng vốn dĩ liền ít đi, trong nhà đều nhiều người phủng sủng.

- Không cần, cảm ơn lão sư - Omega mỉm cười lộ ra răng thỏ, đôi mắt sáng người, sau đó lễ phép khom lưng xuống một chút.

Hạ Tuấn Lâm cười ở đây, Alpha cùng Beta đều điên rồi, như Omega chính là thần tiên! Là giống loài quý hiếm!
Alpha cùng Beta chạy chung với Hạ Tuấn Lâm đang ngẩn ngơ nhìn Omega trước mặt, nghe được tiếng cỗ vũ của lớp bọn họ liền trêu đùa khiến cho Hạ Tuấn Lâm ngượng ngùng cúi đầu sờ lỗ tai nhỏ.

Trọng tài cầm súng giơ cao, tiếng súng vang lên, những con người trên lộ chạy như bay, đa số ngoại trừ Hạ Tuấn Lâm tất cả người ở đây đều đã được huấn luyện qua.
Bọn họ nghĩ Omega nhỏ trước mắt lớn lên đẹp mắt, nhưng thân thể như vậy sao bì nổi Alpha và Beta.

Cuối cùng Hạ Tuấn Lâm lại về nhất, vẫn là không thể tin được, người mặc áo sơ mi trắng nhỏ nhắn lại chạy về nhất. Thân ảnh nhỏ nhắn thở hồng hồng trước ruy băng đỏ chói.

- Aaaaaa - Tống Á Hiên cư nhiên không thể tin a. Tiếng hét khiến cho mọi người tại đó vỡ òa. Omega nhỏ nhắn lại hạng nhất. Thật khó tin.

Hạ Tuấn Lâm chạy lại chỗ của Tống Á Hiên và Đinh Trình Hâm. Trên mặt còn mang theo nụ cười răng thỏ, a a ngọt ngào tới rồi.

Lưu Diệu Văn cùng Trương Chân Nguyên chạy tới mang theo vẻ mặt thán phục cười đùa.

- Quả nhiên là người của Tường ca. Thật mạnh.

Hạ Tuấn Lâm đỏ mặt gục xuống, Tống Á Hiên đá cho Lưu Diệu Văn một cái rồi lườm lườm anh.

- Đi! Đem cậu đi xem Tường ca nhảy cao a - Đinh Trình Hâm nắm tay mềm mại dắt đi.

Khi bọn họ đến nơi, Mã Gia Kỳ đã đem thỏ ngốc ra dụ dỗ.

- Hạ Tuấn Lâm nhìn xem, Nghiêm Hạo Tường thật sự không còn sức a. Hay cậu khích lệ cậu ấy một chút đi.- Mã Gia Kỳ

- Nhưng..nhưng như vậy cần thiết sao ?

- Cần thiết, rất cần thiết đó - Trương Chân Nguyên

Hạ Tuấn Lâm đi lại chỗ Nghiêm Hạo Tường đang thở dốc, duỗi chân tiến lên tai người kia nói nhỏ. Âm thanh mềm mềm như bông khiến cho Nghiêm Hạo Tường phải cầm chặt nắm đấm.

- Cậu lấy đệ nhất quán quân, tớ..tớ cho cậu hôn một chút được không ?

Nghiêm Hạo Tường thật chịu không nổi, khẽ đưa mắt nhìn tiểu bối nhi nhỏ đỏ mặt, môi mỏng mở ra đáp ứng cậu : Hảo.

Sau đó là một loạt nhảy cao của Nghiêm Hạo Tường tận 1m89 phá kỉ lục năm trước của anh.

Nghiêm Hạo Tường vén lên quần áo lau mồ hôi, lộ ra một chút cơ bụng, làm toàn trường thổn thức.

- Rốt cuộc cũng có thể thấy được cơ thể lớp trưởng. - một beta trong lớp.

- Bình thường không phải cậu ấy hay chơi bóng rổ a ?? - Hạ Tuấn Lâm nghi hoặc nhìn, không phải thường xuyên chơi sẽ bị lộ sao ?

- Không đâu, Nghiêm Hạo Tường gắt gao bảo vệ thân thể của mình, bất quá lộ ra một chút cánh tay, tin tức tố của lớp trưởng là vị gì cũng không biết, tốt xấu gì lớp học nam nhân còn có mất khống chế không cẩn thận bay ra, nhưng không thể nào ngửi được chút gì của lớp trưởng.

Đinh Trình Hâm đáng tiếc lắc đầu, không biết về sau ai sẽ thu phục được lớp trưởng của bọn họ.?!

Hạ Tuấn Lâm đỏ mặt gục đầu, Nghiêm Hạo Tường tin tức tố là rựu vang aaa, cậu biết, nhưng người khác lại không biết.

Nghiêm Hạo Tường đang uống dỡ nửa chai nước liền ném cho Lưu Diệu Văn.

- Tớ đi mua chai nước mới - liền kéo theo Hạ Tuấn Lâm ngơ ngác mà đi.

Lưu Diệu Văn cầm chai nước trên tay mặt không biến sắc mắng Nghiêm Hạo Tường " cầm thú" cũng không hứng thú với bọn họ liền kiếm Omega của mình.

Nghiêm Hạo Tường đem Hạ Tuấn Lâm hướng tới một cái địa phương khác mà kéo, Hạ Tuấn Lâm chỉ chỉ tiểu siêu thị

- Siêu thị không phải ở bên kia sao?

- Không qua bên kia. - Nghiêm Hạo Tường nhanh chóng nói, lôi kéo Hạ Tuấn Lâm thẳng đến lầu hai trong phòng học khóa chốt cửa.

-Tiểu bằng hữu, vừa mới nói hôn hôn một chút đâu ? - Nghiêm Hạo Tường  dựa sát vào Hạ Tuấn Lâm , Hạ Tuấn Lâm phía sau lưng dựa vào trên cửa, thất thố nhìn Nghiêm Hạo Tường.

Nghiêm Hạo Tường dựa vào Hạ Tuấn Lâm thở ra tầng tầng hơi thở mang đậm mùi rựu vang bao quanh Omega nho nhỏ kia. Dẫn dắt cậu thả ra chút pheromone khiến Nghiêm Hạo Tường hài lòng nheo mắt cười.

Tay Nghiêm Hạo Tường siết chặt eo nhỏ của Hạ Tuấn Lâm khiến 2 người không có một chút kẻ hở. Hạ Tuấn Lâm ngước đầu liền có thể hôn cằm Nghiêm Hạo Tường.

- Có thể hay không đợi kết thúc Đại hồi rồi hôn ? Bây giờ không thể a - Hạ Tuấn Lâm đáng thương hề hề nhìn Nghiêm Hạo Tường, bàn tay nhỏ nhắn chạm vào ngực anh như làm nũng.

- Không thể!! - Nghiêm Hạo Tường lười biếng dựa vào trên cửa, khóe miệng mang theo không chút để ý tươi cười, chờ Hạ Tuấn Lâm tới hôn anh.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com