Tuc Chu Nam Chu Dang Reo Ten Nguoi Kia
Rất nhanh, hài tử đã đủ tháng, bụng to lớn khiến Thế Ninh rất khó khăn trong mọi việc, may mà có Thuyền Duyên luôn bên cạnh. Hắn tháng lớn thường xuyên rút gân, nàng liền giúp hắn bóp chân. Hắn tháng lớn nghẹn tiểu, nàng liền giúp hắn nâng bụng. Hắn tháng lớn hay ốm nghén, nàng liền cầu xin hài tử ngoan ngoãn chút đừng nháo phụ thân. Hằng ngày Thuyền Duyên đều chăm chỉ dìu hắn đi dạo hi vọng có thể giúp hắn thuận lợi sinh sản. .Tối đó, Thế Ninh lên cơn đau bụng, hài tử không chịu an phận nằm ngủ mà ở trong bụng hắn múa võ, Thế Ninh khó chịu quay qua quay lại, Thuyền Duyên lại chỉ tưởng là rút gân, nàng liền giúp hắn xoa xoa chân. Thế Ninh không muốn làm phiền nàng, co người nằm ở một góc chịu đựng. "A..."Thế Ninh đang mơ màng thiếp đi lại bị đau tỉnh, cơn đau dữ dội làm hắn nhớ tới hôm động thai, nghĩ đến việc hài tử có chuyên Thế Ninh cuống cuồng lên, lập tức cầu cứu Thuyền Duyên."Duyên...thê chủ...thê chủ..."Thuyền Duyên bị lay tỉnh, dụi dụi mắt mấy cái xong thu vào mắt là hình ảnh Thế Ninh đầu đầy mồ hôi, tay ôm bụng, miệng không ngừng gọi tên nàng, Thuyền Duyên lập tức tỉnh hẳn. Nhìn bên ngoài màu đen một mực bao phủ, khuya thế này hài tử còn không ngủ, nháo hắn làm gì chứ? "Túc chủ, Thế Ninh sắp sinh rồi!"Vệ Hiên lên tiếng, từ lúc thấy túc chủ chăm chỉ lo lắng cho nam chủ, Vệ Hiên liền lui về sau cánh gà hưởng thụ cuộc sống, đến tận bây giờ mới chịu xuất hiện."Sắp sinh...?"Thuyền Duyên lập tức mặc kệ mọi thứ, sự chú ý đều dồn lên người Thế Ninh."Thế Ninh, Thế Ninh, chàng cảm thấy như nào? Đau dữ dội sao?""Th...Duyên...ư...đau"Thế Ninh tội nghiệp bị thê chủ nâng dậy tra hỏi không ngừng, đến khi Thế Ninh không mở miệng nói được nữa, Thuyền Duyên mới khẩn trương kêu người đi gọi đại phu."A...đau..."Thế Ninh tựa ở trên vai nàng, bụng như một cánh cửa sắp bị khối gỗ phá vỡ, Thế Ninh liều mạng lắc đầu ý bảo không muốn, nhưng hài tử vẫn là một mực muốn khuấy vỡ bụng phụ thân. Thế Ninh ở trên hõm vai Thuyền Duyên không ngừng khóc lóc cầu xin hài tử đừng loạn nữa, hắn thật sự rất đau."Thê chủ...a...a...đau"Thuyền Duyên đơn nhiên đơn nhiên rất đau lòng, một mực ôm hắn hứa hẹn lát nữa sẽ hết đau, nhưng kết quả là hắn càng ngày càng đau.Lúc đại phu tới kiểm tra, tử cung đã mở hơn 5 ngón nhưng nước ối lại chưa có phá, phải chịu đựng thêm lúc nữa. Thế Ninh ở trong lòng Thuyền Duyên rên rỉ, trừ đợt động thai trước ra hắn chưa từng đau như vậy. Thuyền Duyên đặt tay lên bụng hắn cũng cảm thấy được bụng không ngừng chuyển động, hài từ nghịch ngợm không giây phút nào ngừng lại nghỉ ngơi. "A Ninh, A Ninh, ráng chịu chút nữa, một chút nữa thôi""Thê...chủ...ừ...a""Đau a a a đau...thê chủ a...""Thuyền Duyên...Duyên...làm ơn...không muốn""Thê chủ cứu ta...a""Á"Giữa hai chân Thế Ninh tràng ra chất lỏng màu vàng nhạt sau tiếng thét thảm, Thuyền Duyên lập tức hoảng loạn gọi người đỡ sinh đến. "Vương quân, nghe lời ta, lúc đau liền dùng sức"Cung lui lúc trước đều từng trận từng trận một, còn chừa lại cho hắn vài phút để thở nhưng ngay sau cú vỡ ối đó, Thế Ninh đau không ngừng nghỉ, hắn có thể cảm nhận được hài tử đang đi xuống, đang chầm chậm đi xuống. "A ư...""A...a"Hắn theo lời người đỡ dùng sức rặn xuống, nhưng mỗi lần rặn lại là một lần đau đớn. Thế Ninh lôi kéo tay thê chủ, mắt long lanh nhìn nàng. "A Ninh, lại thử thêm một lần nữa, cố lên""...thê chủ"Một tiếng gọi thê chủ bật khỏi miệng Thế Ninh, nhưng rất nhỏ, căn bản khó có thể nghe thấy. Thuyền Duyên ở trên trán hắn hun một cái động viên, thực tế nàng cũng không kiềm chế được. Ai nó ngày nào cũng ở bên nàng lộ ra vẻ mặt ôn nhu, mà giờ lại ở trong lòng nàng mặt đầy thống khổ, thực sự rất đau lòng!Thế Ninh không nói gì nữa, chỉ mong thống khổ này mau tan thành mây khói chứ cứ như thế này mãi, hắn chết mất. Hậu huyệt bị hài tử làm căng, rất khó chịu, bụng còn đâu nữa, hắn thật sự chịu hết nổi rồi."Ách a....ư""Đúng đúng, vương phu dùng sức dài một chút, hài tử sắp ra rồi"Đầu hài tử đã gần ngay "cửa", Thuyền Duyên nghe hai chữ sắp ta liền cao hứng luôn miệng cổ vũ Thế Ninh, Thế Ninh dùng sức đẩy về phía dưới. Hắn ngưng động ở không trung 5 giây hơn, sau đó nặng nề rơi xuống. Đầu ra rồi, người đỡ sinh liền cẩn thận kéo hài tử ra, thuần thục cắt rốn.Thế Ninh đau từ tối nay, đến chiều tối ngày mai, sinh ra được một tiểu vương quân. Thuyền Duyên đặt tên cho nó là Thuyền Ân. Nàng cùng trượng phu trải qua một đời người, rồi xuyên đến vị diện tiếp theo..Lề : Uwu lần đầu tiên mình viết cảnh sinh tử😳
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com