TruyenHHH.com

Tuc Chu Nam Chu Dang Reo Ten Nguoi Kia

Hôm sau Thuyền Duyên tỉnh lại, ngước mặt lên liền chạm mắt với Thục Thần, nàng mơ mơ màng màng, yên lặng nhìn y.

Thục Thần nhớ tới đêm hôm trước, vội vã xoay người đi ra ngoài. Thuyền Duyên cũng mơ hồ đi theo sau, đến một căn phòng....một căn phòng có giường, có bàn, có ghế, không khác gì một căn phòng bình thường. Thục Thần nhìn thấy nàng y phục không chỉnh tề, liền bảo nàng tới bên trong ngăn kéo cái tủ đó lấy đồ ra thay. Thuyền Duyên còn chưa có nghe qua cái giới thiệu của hệ thống, chỉ biết làm theo.

Thuyền Duyên trước khi đến sau bức bình phong thấy Thục Thần tùy tiện ấn ấn tường mấy cái, kết quả cái nơi mà Thuyền Duyên cho là ngục giam kia đã biến mất, chỉ còn lại bức tường lạnh như băng.

Thiếu nữ họ Thuyền thay y phục xong, mới phát hiện cái kiểu dáng này nó...không giống mấy cái y phục hồi ở vị diện của Thế Ninh.

Chần chừ một lúc lâu, Thuyền Duyên mới bước ra. Vừa ra liền thấy Thục Thần đang ngồi trên bàn, cầm bút lông viết viết cái gì đó. Nàng định mở miệng kêu hắn, nhưng lại không biết nên xưng hô như thế nào...

Ngay lúc này, mỹ nhân hệ thống xuất hiện.

"Túc chủ, túc chủ. Đây là nam chủ - Chước Thục Thần là đích tử của Chước Gia tuy nhiên mẫu thân của hắn bị hiểu lầm là có tư tình với người khác, dẫn đến hắn bị thất sủng. Còn người là ám vệ của hắn, cũng là người thân cận nhất với hắn, đêm đêm..."

"Đêm đêm...?"

Vệ Hiên tự dưng dừng lại, Thuyền Duyên lập tức tò mò.

"Đêm đêm nhốt người lại, hắn một là muốn cùng nàng ân ái an ủi tâm trạng, hai là muốn xả giận"

Thuyền Duyên câm nín từ đây, hắn bảo vị diện tiếp theo sẽ không được tốt như trước nữa,  quả thật không được tốt như trước thật.

Bên này, Thục Thần thấy nàng đứng hình một chỗ, không khỏi khó hiểu. Bình thường nhanh nhẹn lắm, mới hoan ái có một đêm mà thành người mất hồn rồi?

"Th..., A Tứ"

"..."

"A Thất?"

"Thuyền Duyên!"

Chước Thục Thần kiên nhẫn gọi hai lần vẫn không nhận được lời đáp nào liền nổi đóa, tức giận gọi thẳng tên nàng.

"A! Hả?"

Thuyền Duyên bị kinh sợ, sợ đến mức không dám di chuyển.

"Ta bảo ngươi, ngươi bị tình dục làm đến ngốc rồi hả? Đến tên mình cũng không biết?"

Tên, tên gì cơ? A Tứ là tên nàng từ khi nào thế? Thuyền Duyên suy nghĩ một chút, mới nhớ ra trong mấy tên ám vệ đều đa số là được ban tên, dùng tên đó để chấp hành nhiệm vụ các kiểu.

"Ừm...thiếu gia?"

"Ngươi, đi kêu Lục Á mang bức thư này gửi đến Hoàng phủ đi"

Đang không biết tìm Lục Á ở đâu, thậm chí còn chưa biết Lục Á là ai, Thuyền Duyên định cầu cứu hệ thống thì một nữ nhân tiếng vào. Nghe được câu "Lục Á tham kiến chủ nhân" liền như mở cờ trong bụng, Thuyền Duyên lập tức đưa thư cho Lục Á.

"Thiếu gia..., không còn gì phân phó?"

"Không còn...ra ngoài đi"

Thuyền Duyên lui ra ngoài, thở phào nhẹ nhõm.

Lại nghĩ đến tính cách của hắn, hắn là người thế nào nhỉ? Tính cách thất thường thì chắc chắn có. Vậy còn một số loại khác như...máu S? Biến thái? Tâm thần không ổn định? Đa nhân cách? ...?...?

Thuyền Duyên cứ thế mà đứng đó ngày nào cũng suy nghĩ lung tung giết thời gian, dần dần thích nghi với cái bối cảnh này. Còn Chước Thục Thần vẫn là một mặt lạnh lùng trầm tính.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com