[Tuấn Triết ] Loài hoa năm ấy vì ai mà nở rộ
Chương 1
"A Nhứ~~~""Cắt". Đạo diễn hùng hổ lên tiếng cắt ngang tiếng gọi ngọt chảy nước của ai đó." Cung lão sư, Trương lão sư à, hai người có thể tiết chế lại một chút không. Rõ ràng là cảnh ngồi sưởi nắng vậy mà bầu không khí hường phấn này là sao hả? Hai người định để phim được đắp chiếu dài hạn luôn hả?".Đạo diễn đau khổ lên tiếng. Trước khi chính thức bấm máy, ông lo lắng không thôi về tương tác giữa hai nam chính của phim. Giờ thì hay rồi, chemistry bùng nổ, rõ ràng đã cải biên tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa, vậy cái bầu không khí vừa nãy là sao?? Là saooo??? Diễn xuất gượng gạo thì không truyền tải được ẩn ý của bộ phim. Thế nhưng cảnh nào qua tay hai vị lão sư cũng thành tràn ngập màu hồng kia thì phim làm sao có thể qua được kiểm duyệt. Người làm đạo diễn truyện đam cải thể như ông đúng là không dễ dàng mà."Mọi người chuẩn bị vào vị trí chúng ta quay lại cảnh vừa rồi. Cung lão sư, Trương lão sư hai người phải tạo ra bầu không khí thoải mái của hai con người khi vứt bỏ hết gánh nặng chứ không phải như vừa rồi." Trải qua hai, ba lần quay đi quay lại, cuối cùng đạo diễn đau khổ phát hiện ra càng quay càng sai, vẫn là cảnh quay lần đầu là ổn nhất đành cắn răng chấp nhận mà cho đoàn làm phim nghỉ ngơi.Cảnh quay vừa được duyệt, Trương Triết Hạn lập tức chạy ngay về xe của mình để nghỉ ngơi, bỏ lại con cún nào đó đang ngớ người vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh tự nhủ với mình rằng do trời quá nóng nên mình mới gấp gáp như vậy chứ không phải do trốn tránh ai kia.Tình trạng này đã diễn ra được ba, bốn ngày nay rồi. Ban đầu anh cho rằng do mình nhập vai quá sâu, rằng những cảm xúc kì lạ ấy là của Chu Tử Thư dành cho Ôn Khách Hành, đợi sau khi bộ phim kết thúc mọi thứ sẽ trở lại như ban đầu. Thế nhưng anh dần dần nhận ra người mà anh luôn để tâm tới không ai khác lại là chính người bạn diễn có đôi mắt cún ngày ngày mang táo đến đưa cho anh. Ở giới giải trí này, việc các cặp đôi diễn xuất chung rồi phát sinh tình cảm không thiếu thế nhưng nhanh chóng tan vỡ cũng là điều thường xuyên. Trong vô thức vì nhập vai quá sâu, họ đã không phân biệt được người mà mình yêu là vai diễn hay là con người thật của họ, để rồi đến khi nhận ra người mà yêu không giống như khoảng thời gian đóng phim nữa đó là lúc người diễn viên chính thức thoát vai.Lăn xả trong nghề hơn 10 năm, Trương Triết Hạn luôn tự tin rằng không vai diễn nào có thể tác động đến con người của mình. Nhưng có lẽ lần này anh thua rồi, là Chu Tử Thư thua trước con chim công lòe loẹt Ôn Khách Hành, cũng chính là Trương Triết Hạn triệt triệt để để thua trước Cung Tuấn. Tình yêu trong giới giải trí giống như một con dao hai lưỡi, nó vừa có thể giúp đỡ sự nghiệp của người nghệ sĩ phát triển, vừa có thể một đao chặt đứt hết tương lai sau này. Anh có thể sẵn sàng từ bỏ tất cả nhưng Cung Tuấn sẽ vậy sao?"Trương Triết Hạn, hãy coi như đây là tình cảm của Chu Tử Thư dành cho Ôn Khách Hành đi. Mày không được làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của em ý."Sau khi nghĩ thông suốt, Trương Triết Hạn lấy lại tinh thần, tỏ ra vui vẻ bê đĩa vải ra chỗ Cung Tuấn và đoàn làm phim mời mọi người cùng ăn mà không hề hay biết rằng, ở một nơi nào đó trong trái tim đang có một mầm cây từ từ phát triển.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com