Tuan Han Bat Can Yeu Em
“Hạn Hạn, xinh đẹp không?”Một lát nữa là phải dự tiệc tối bên Cung thị, Cúc Tịnh Y không muốn ăn mặc quá nổi bật, nhưng cũng không thể làm mất mặt Cúc gia được, cho nên hiện tại cô nàng xúng xính váy công chúa màu vàng nhạt đính ngọc trai cực kì quý phái, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, chỉ có đôi môi xinh đẹp tô son màu đỏ cam nổi bật để nhìn tổng thể không có cảm giác qua loa. Ăn diện xong thì kéo Trương Triết Hạn cùng đứng trước gương ngắm nghía, nụ cười không dứt.“Tiểu thư rất đẹp, hôm nay càng xinh đẹp.” Trong thời gian theo bên cạnh tiểu thư, y đã bị hỏi câu này đến chán, nhưng trả lời rất thật lòng.Cúc Tịnh Y ôm lấy cánh tay y rất tự nhiên, dáng người cô nhỏ nhắn, nhìn vào trong gương giống như cô em gái nhỏ đang nép mình bên người anh trai cầu che chở, cực kì đáng yêu. Trương Triết Hạn nhìn lại bản thân mình, bình thường chỉ có âu phục màu trắng để mặc, đây là sở thích của tiểu thư, không có lựa chọn khác, khiến cho y nhìn qua trông rất ngốc bạch ngọt, không được ngầu như các vệ sĩ ca ca chính quy, không khỏi khiến cho y đối với hình tượng của họ càng thêm hâm mộ. Nhưng y cũng chưa bao giờ nêu ý kiến.“Tôi đi nhé?” Cúc Tịnh Y dùng ngón tay út khều khều lên mu bàn tay đang buông lỏng của Trương Triết Hạn, hai mắt tựa như muốn nói *bổn tiểu thư là đi sang bên nhà hôn phu đó, chẳng lẽ anh không có chút cảm giác gì sao?*. Chỉ cần anh có một chút biểu hiện không nỡ, cô sẽ không đi nữa.Nhưng y lập tức lùi lại một bước né tránh tiếp xúc, gật đầu, còn cười đến nhe răng nữa.“Tiểu thư đừng uống nhiều, đi đường cẩn thận.”Hừ! Cúc Tịnh Y tức giận nghĩ người này nhất định sẽ ở nhà ôm một bát canh giải rượu đợi sẵn, khiến cho cô có muốn “say rượu loạn tính” đè ra hôn hôn như lúc trước cũng chẳng được, đành chán nản bước ra ngoài.Cúc Tịnh Y suy đoán không sai, cô vừa rời khỏi tòa nhà Mai Ốc, việc đầu tiên Trương Triết Hạn làm chính là xuống nhà bếp dặn dò Tiểu Vũ.“Một lát nữa tiểu thư về, mình sẽ ra hiệu với cậu, đến lúc đó phải mang canh giải rượu tới ngay đó nha.”“Hây yo, tôi xin đi, đó là tới cứu mạng cậu, nhưng cũng là tự sát luôn!” Lần nào “thả dê” bất thành xong, Cúc Tịnh Y đều âm thầm chỉnh nhà bếp đến thảm, người này còn dám mang bộ dạng chẳng hay biết gì!Trong Mai Ốc, Trương Triết Hạn chơi thân với phụ bếp Tiểu Vũ nhất, bởi vì y thích ăn vặt, lại không có đủ thể diện khiến các đầu bếp tự mình nhúng tay, vừa vặn có Tiểu Vũ dường như đối với y vừa gặp đã “yêu”, để mặc cho y thỉnh thoảng lôi lôi kéo kéo đòi ăn món này món kia mà y ngẫu nhiên đọc được trong sách, sau khi đọc xong sẽ rất thèm rất thèm. Mà vị Tiểu Vũ thâm tàng bất lộ này tài nghệ bất phàm, bất kể món mà Trương Triết Hạn yêu cầu có quái lạ vô lí cỡ nào, tiểu Vũ cũng sẽ rất nghiêm túc chiều theo, làm ra mùi vị rất giống trong sách miêu tả, tình bạn cũng từ đó càng ngày càng vững chắc.“Cậu thấy chết không cứu thì có. Trước đây còn nhỏ không vấn đề gì, bây giờ tiểu thư đã lớn như vậy rồi, cũng sắp lấy chồng, nếu để chồng cô ấy biết cô ấy với mình đã từng “như vậy như vậy”, nhất định sẽ xiên chết mình!”Trương Triết Hạn cố tình làm mặt quỷ dọa Tiểu Vũ, lập tức bị y dùng ngón tay xỉa vào đầu đến lắc lư.“Sợ cái gì, chúng ta chẳng phải chỉ là hạ nhân sao. Cứ ngoan ngoãn nghe lời, biết đâu sau khi không cẩn thận gạo nấu thành cơm, cuộc đời cậu sẽ bay lên cành cây luôn!”“Gần đây cậu đã đọc rất nhiều truyện ngôn tình rồi phải không, chuyện thần kì như vậy mà cũng nghĩ ra được!” Trương Triết Hạn chưa bao giờ để cho mình chịu thiệt, vươn móng vuốt ra gặt cổ Tiểu Vũ, khiến cho y la oai oái mới thôi.Giỡn hớt là giỡn hớt, nhưng Trương Triết Hạn cũng không khỏi âm thầm thở dài. Y cũng mơ hồ cảm nhận được tiểu thư đối xử với mình đặc biệt, nhưng bản thân không nhận nổi đại lễ này. Người ta lại còn không cho y bất cứ cơ hội nào để từ chối, y chỉ có thể tận lực trốn tránh cho đến khi hai nhà Cung – Cúc liên hôn, không thể để có bất kì sự cố nào gây ảnh hưởng đến hạnh phúc tương lai của tiểu thư nhà mình được.“Tóm lại cậu cứ việc chuẩn bị canh giải rượu cho mình, mình chỉ có thể trông cậy vào cậu thôi!”Tiểu Vũ nhăn cái mặt bánh bao giả vờ miễn cưỡng gật đầu, tay đã xắt những lát gừng thành tròn tròn mỏng mỏng. Vừa rồi ghẹo cũng đã ghẹo, thật ra y cũng chỉ muốn thăm dò Tiểu Triết, sợ có một ngày cậu bạn thân bảo bối của mình rơi vào mối tình vừa nghe qua đã thấy ngược luyến tàn tâm với cô chủ, y còn kịp tát phát cho tỉnh ra.Trương Triết Hạn đang định trở lại vườn hoa, trong vườn có một giống bạch mai chỉ nở vào ban đêm nhiều sương, hương thơm rất tốt cho tinh thần, muốn cắt một cành đem vào phòng tiểu thư cắm lọ. Nghe người làm nói Cung gia cho người qua đón thì rất ngạc nhiên, nhưng cũng không chút chậm trễ đi theo.Hiện trường dạ tiệc tại Cung gia đúng là sang trọng xa hoa không gì bằng, không chỉ có các đối tác của Cung Phát trên thương trường mà ngay cả một số thế lực của hắc đạo cũng có mặt, chứng tỏ họ Cung hai giới đều chơi. Trương Triết Hạn ở Cúc gia tuy không vào được nhóm vệ sĩ chính quy nhưng vị trí cũng khá đặc biệt nên đương nhiên cũng được đào tạo rất tốt, biết nhìn ra vị nào là hắc vị nào là bạch.Y một đường đi theo người của Cung Tuấn mà vào, tuy cúi đầu nhưng vẫn không ngăn được tò mò lén xoay tròng mắt nhìn quanh, còn không kiềm được bản năng muốn tìm kiếm thân ảnh của tiểu thư nhà mình. Ở đây y không quen biết ai cả, cũng không biết Cung Tuấn vì sao muốn gặp mình, trong lòng lo lắng bất an.Đi ngang qua giữa sảnh lớn thì bị một mỹ nữ va vào, ly rượu vang trên tay cô nàng hất trọn lên ngực y, khiến cho áo sơ mi trắng bị ướt không còn một mảnh, dính sát vào người. Trương Triết Hạn theo bản năng vươn tay ra đỡ, ai biết được bàn tay vừa ngửa lên đã chạm vào chỗ không nên chạm, mỹ nữ hét lên một tiếng, khiến cho trăm ngàn ánh mắt đều chiếu lại đây.“Thật vô liêm sỉ, giữa chỗ này dám sàm sỡ ta!” Mỹ nữ không để cho Trương Triết Hạn rụt tay lại, nắm chặt cổ tay y áp vào bầu ngực căng phồng, tạo ra hiện trường “bắt tận tay” không đường chối cãi."Nói gì vậy, tôi không có!” Trương Triết Hạn sống hai mươi năm, lần đầu tiên chạm vào ngực nữ giới, mặt đỏ đến tận mang tai, nhất thời không biết phải giải thích làm sao. Mà nhìn xung quanh thì càng bối rối, nhiều người bắt đầu bao vây lại, người đang dẫn y đi gặp Cung Tuấn đã biến mất từ lâu, không ai giải vây cho y, mỹ nữ cứ bám mãi không tha, thật không biết phải thoát thân thế nào.Đám người dự tiệc thực ra vừa nhìn đã biết xảy ra chuyện gì, chẳng qua bộ dáng Trương Triết Hạn nhìn qua chắc chắn không phải người có thân phận, nên ai cũng mặc kệ, chỉ muốn xem trò vui. Giữa lúc này, một giọng nói trong trẻo pha lẫn tức giận cất lên khiến cho mọi người lại lần nữa chú ý lại đây."Triệu tiểu thư giả vờ cứ như thật, mau buông móng vuốt thối của cô ra!”Cúc Tịnh Y cùng với Cung Tuấn, hai nhân vật chính của buổi tiệc cuối cùng cũng xuất hiện. Tuy rằng cô cũng không biết tại sao Trương Triết Hạn lại ở đây, nhưng thấy y bị bắt nạt lòng như lửa đốt, đâu còn giữ được chừng mực.Mỹ nữ vừa ăn vạ thêm một tiếng, đã nhận lấy cái tát tay như trời giáng, ôm mặt ngã gục sang một bên.“Tiểu thư!” Trương Triết Hạn lúc này hoàn toàn kinh hãi, vội vàng ngăn Cúc Tịnh Y lại. Lúc nãy vừa nhìn y đã biết nam nhân cao lãnh đi bên cạnh cô chính là Cung Tuấn, nếu tiểu thư cứ hung dữ như vậy, hôn lễ Cung - Cúc trong mơ có phải sẽ bị phá hủy không?“Vừa sàm sỡ vừa hành hung, đúng là khinh người quá đáng, hôm nay nếu không phải Cung gia thì cũng là Cúc gia phải cho họ Triệu một câu trả lời xứng đáng!”Lúc này bọn họ đương nhiên đã là điểm chú ý duy nhất của cả sảnh, kịch hay như vậy bất cứ người nào cũng đều sẵn sàng buông ly dừng đũa để nhìn xem. Cúc Tịnh Y cũng cảm thấy dịp này quả là tốt không gì bằng, bèn choàng tay qua kéo cổ Trương Triết Hạn thấp xuống, đặt lên đôi môi ngơ ngác một nụ hôn.“Anh ấy là người của tôi, còn có thể sàm sỡ cô sao? Hôm nay toàn bộ sảnh này đều có camera giám sát, tin chắc Cung tổng cũng sẽ không ngại cut một đoạn phát lên màn ảnh rộng, để cho tất cả các vị ở đây nhận định đúng sai. Thế nào?”Giọng điệu của Cúc Tịnh Y không có gì là nói giỡn, khiến cho hắc bạch lưỡng đạo không dám tin vào tai. Cứ tưởng hôm nay Cung Cúc hai nhà tổ chức tiệc thông báo liên hôn, toàn bộ nhân mạch của hai tập đoàn tầm cỡ đều có mặt, ngay cả phóng viên, kí giả cũng đến rất đông, ai mà ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng không lường trước như vậy, cả sảnh lập tức nổ tung.Tiểu thư Cúc gia hành động không coi ai vào mắt, này còn không phải tát vào Cung gia một cái bạt tai hay sao?Một loạt tiếng chụp ảnh liên tục vang lên, mục tiêu không chỉ có Cúc Tịnh Y, Cung Tuấn, còn có kinh hãi đến đờ người Trương Triết Hạn. Nhưng người được đặc tả nhiều nhất vẫn chính là Cung Tuấn.Bởi vì hắn đang nhìn Trương Triết Hạn bằng ánh mắt chẳng khác gì sài lang hổ báo.Đáng sợ vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com