TruyenHHH.com

Tu Viet Dn Vongola Family In Another World

Nhà ngục Vidice

Một người thanh niên bị các giám ngục đưa đến giữa nhà ngục, không ai khác chính là Mukuro.

Khác với ánh mắt kinh hãi của những phạm nhân khác, ánh mắt Mukuro trêu chọc nhìn chủ giám ngục đang đứng trước mình.

"Vậy, hôm nay lũ mafia đáng kinh tởm các ngươi muốn làm gì đây?"

"Ngươi sẽ được thả ra, Mukuro."

"ah, Đừng đùa thế chứ, không đời nào các ngươi sẽ thả ta."

"Đừng ngờ vực thế, Mukuro. Ta đã từng hứa với một người, chỉ cần người đó còn một hơi thở, chúng ta sẽ không truy cứu tội lỗi trước kia của ngươi, cũng không giam giữ ngươi."

"Ta không tin ah~, nếu đúng như ngươi nói thì vì sao lại giam giữ ta bấy lâu nay? Hiện nay lại muốn thả ta"

"Thả ngươi vì hiện tại người đó đã thức giấc."

"Cái gì?"

"Giữ hắn lại!!"

Bermuda không muốn lại kéo dài thời gian với cái tên khó chịu này nữa, mở chiếc hộp trong tay, cường thế gắn vào tai của Mukuro một đôi bông tai- Mist Earring Ver-X.

Mukuro chỉ cảm thấy đầu như muốn nứt ra, hàng loạt hình ảnh như cuộn phim chiếu cả một đời người hiện lên trên đầu hắn. Nước mắt không ngừng chảy ra một cách mất tự chủ, Mukuro sau đó ngất đi.Khi tỉnh dậy, Mukuro biết đây là sự thật. Thông qua Vindice, hắn biết mình phải làm gì kế tiếp cũng đồng thời từ chỗ Vindice lấy người của hắn.

============================================================================

Một nơi nào đó tại Italia,

Vào giữa đêm, một trận chiến đã nổ ra. Sương mù dày đặc chạydọc theo rừng làm cho con người không thể nhìn thấy gì. Trong rừng có một cuộc chiến giữa hai người. Người đầu tiên là một người thiếu niên trẻ tuổi với mái tóc bạc cầm một vài quả bom trong mỗi bàn tay trong khi người thứ hai hoàn toàn lẫn vào sương mù, chỉ có đôi mắt kỳ lạ: một màu đỏ và một màu chàm, là có thể nhìn thấy được.

" Kufufufu, đã đủ với cuộc chiến ngu ngốc này." Người thiếu niên trong sương mù cười, trông rất khó chịu.

Cả hai đã chiến đấu cả đêm và vẫn đang tiếp tục. Thiếu niên tóc bạc thở hổn hển, mệt mỏi vì chiến đấu nhưng không bỏ cuộc mặc dù biết rằng anh ta đã bị thương tích nhiều nhất giữa hai người.

" Không có điều gì khiến tôi bỏ cuộc, tôi sẽ chiến đấu đến giây phút cuối cùng, ngay cả khi tôi chết!" thiếu niên tóc bạc hét lên.

Người trong sương mù cười thầm nhủ: "Thật buồn cười ..." Cậu nghĩ. [Cho dù cậu ở thế giới nào đi chăng nữa, cậu vẫn cứng đầu như vậy... tốt thôi. Tôi vẫn còn công việc để làm và chỉ có cậu mới có thể làm được phần còn lại của nó ... Gokudera Hayato .] Với suy nghĩ cuối cùng hai người thiếu niên lại lao vào nhau và tiếp tục cuộc chiến của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com