Truylang Ma Dao To Su Nguoc Sa Tinh
Mùi hương thơm của A Lăng toả ra, thân hình trắng trẻo, thon thả, mông căng mọng, môi mịn màng khiến ai cũng muốn thịt y; nhưng...có lẽ vẫn không thể thu hút được sự chú ý của Tư Truy, trong lòng hắn chỉ có mình Cảnh Nghi.
Tư Truy vốn là ngươi thân thiện, hiểu chuyện, chỉ thích đúng một mình Cảnh Nghi, có lẽ sẽ không thay lòng đổi dạ. Đã đến giờ Thân, A Lăng đã lên giường, Tư Truy tiến vào phòng y.
- Kim Công Tử... do quán trọ đã hết phòng, ta ngủ ở phòng Công Tử được không?
- Ừm...
- Đa tạ Công Tử.
Tư Truy đi đến bên giường, mặt A Lăng đã đỏ hết lên thầm nghĩ "Tư Truy hôm nay ngươi sẽ là của ta!".
- Um...Kim Công Tử, ta nằm ở đây được không?
Tư Truy chỉ xuống dưới sàn cạnh giường y.- Um! Ngươi nằm ở dưới đấy lạnh lắm! Lên đây! Nằm với ta!
A Lăng đập đập lên giường, Tư Truy cảm thấy A Lăng khác hơn ngày thường, chắc là do quá khích nên trở nên như vậy. Tư Truy cũng chiều A Lăng lên giường nằm.
- Đa tạ Công Tử.
Rồi Tư Truy nằm xuống, chìm vào giấc ngủ. Giờ Hợi, A Lăng vẫn còn thức, y ngồi dậy nhìn Tư Truy đang ngủ kia, rồi tự cười một mình, đưa môi hôn lên má y "chúc ngủ ngon...".Đã canh Tư, Tư Truy đã dậy, y nhìn tấm thân nhỏ bé đang gác chân lên người mình rồi lắc đầu " Công Tử mệt rồi".
Y xuống giường rồi ra ngoài. Giờ Tỵ, A Lăng mới mở mắt, quần áo xộc xệch, tóc rối, miệng thì chảy nước dãi. Tư Truy bước vào phòng nhìn y, rồi chỉnh lại y phục, chải tóc cho y.
- Tư Truy...ngươi thích mẫu người như thế nào?...
- Um...hài hước, hoà đồng, thêm một chút dễ thương...A Lăng nghe thấy, sắc mặt buồn rầu "mình không hài hước tí nào, mình đanh đá không hoà đồng được với ai, mình cũng chả có chút dễ thương nào cả..."
- Ngươi...đã thích ai rồi sao?
- Công Tử, ta...
- Ngươi...thích ai vậy?
- Công Tử, ta...ta thích...um...Công Tử đừng nói với ai nhé?!
Mặt Tư Truy đỏ hết lên như muốn nổi tung, A Lăng chả biết nói gì thêm, y gật đầu.- Ta thích...thích Cảnh Nghi...!
Những lời y nói như những con dao sắt nhọn đâm vào tim A Lăng.
- Ngươi thích...Cảnh Nghi?
- Um...đúng vậy...Kim Công Tử tại sao Công Tử lại hỏi?
- Um...ta...không có gì đâu!
Y vội vàng bước ra ngoài, nhưng chỉ đi được vài bước thì đã té quỵt xuống.
- Công Tử! Công Tử không sao chứ?!
- Ta không sao...để cho ta yên...một chút được không?
Tư Truy vốn là ngươi thân thiện, hiểu chuyện, chỉ thích đúng một mình Cảnh Nghi, có lẽ sẽ không thay lòng đổi dạ. Đã đến giờ Thân, A Lăng đã lên giường, Tư Truy tiến vào phòng y.
- Kim Công Tử... do quán trọ đã hết phòng, ta ngủ ở phòng Công Tử được không?
- Ừm...
- Đa tạ Công Tử.
Tư Truy đi đến bên giường, mặt A Lăng đã đỏ hết lên thầm nghĩ "Tư Truy hôm nay ngươi sẽ là của ta!".
- Um...Kim Công Tử, ta nằm ở đây được không?
Tư Truy chỉ xuống dưới sàn cạnh giường y.- Um! Ngươi nằm ở dưới đấy lạnh lắm! Lên đây! Nằm với ta!
A Lăng đập đập lên giường, Tư Truy cảm thấy A Lăng khác hơn ngày thường, chắc là do quá khích nên trở nên như vậy. Tư Truy cũng chiều A Lăng lên giường nằm.
- Đa tạ Công Tử.
Rồi Tư Truy nằm xuống, chìm vào giấc ngủ. Giờ Hợi, A Lăng vẫn còn thức, y ngồi dậy nhìn Tư Truy đang ngủ kia, rồi tự cười một mình, đưa môi hôn lên má y "chúc ngủ ngon...".Đã canh Tư, Tư Truy đã dậy, y nhìn tấm thân nhỏ bé đang gác chân lên người mình rồi lắc đầu " Công Tử mệt rồi".
Y xuống giường rồi ra ngoài. Giờ Tỵ, A Lăng mới mở mắt, quần áo xộc xệch, tóc rối, miệng thì chảy nước dãi. Tư Truy bước vào phòng nhìn y, rồi chỉnh lại y phục, chải tóc cho y.
- Tư Truy...ngươi thích mẫu người như thế nào?...
- Um...hài hước, hoà đồng, thêm một chút dễ thương...A Lăng nghe thấy, sắc mặt buồn rầu "mình không hài hước tí nào, mình đanh đá không hoà đồng được với ai, mình cũng chả có chút dễ thương nào cả..."
- Ngươi...đã thích ai rồi sao?
- Công Tử, ta...
- Ngươi...thích ai vậy?
- Công Tử, ta...ta thích...um...Công Tử đừng nói với ai nhé?!
Mặt Tư Truy đỏ hết lên như muốn nổi tung, A Lăng chả biết nói gì thêm, y gật đầu.- Ta thích...thích Cảnh Nghi...!
Những lời y nói như những con dao sắt nhọn đâm vào tim A Lăng.
- Ngươi thích...Cảnh Nghi?
- Um...đúng vậy...Kim Công Tử tại sao Công Tử lại hỏi?
- Um...ta...không có gì đâu!
Y vội vàng bước ra ngoài, nhưng chỉ đi được vài bước thì đã té quỵt xuống.
- Công Tử! Công Tử không sao chứ?!
- Ta không sao...để cho ta yên...một chút được không?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com