TruyenHHH.com

Truyen Ngan Tren R Writingprompts

r/WritingPrompts
u/Randomgold42 (11.8k points)
Các Avenger họp lại để bàn về một chuyện rất lạ. Tất cả họ đều để ý là có một người cứ thoắt hiện hết lần này đến lần khác. Ông ta đã như vậy hàng năm trời mà chẳng già đi chút nào, có mặt ở nhiều hành tinh, làm hàng tá các nghề khác nhau, và dường như chẳng bao giờ hiện diện quá vài phút mỗi lần.
____________________
Link Reddit: https://redd.it/bd2vrt
____________________
u/resonatingfury (5.2k points - x2 golds)
"Chuyện này thật vô lý," Stark nói, tay khoanh và mắt thì nhảy múa trên màn hình ba chiều (holographic board, biết nó là cái gì nhưng không biết dịch sao cho đúng ==") đang hiển thị mấy bức ảnh của một người đàn ông lớn tuổi. "Tôi không tìm thấy bất kì dữ liệu nào ghi chép về sự tồn tại của ông ta, nhưng rõ ràng, ông ấy có thật. Dù là từ "thật" dạo này có hơi mơ hồ bởi sự tồn tại của Vision và quý ngài Point Break đây."

Thor quay đầu lại, lầm bầm chửi thầm.

"Còn ý tôi là, không biết mọi người thế nào, nhưng thề là tôi đã gặp ông ấy rồi," Bruce tiếp lời. "Và điều này khá lạ lùng, nhưng... mọi người không cảm thấy dường như mình biết người này sao? Kiểu rất thân thuộc ấy, một người bạn cũ hay gì đó chẳng hạn. Tôi không biết nữa."

"Chắc anh gặp ông ta ở một buổi carnival," Stark trêu, Bruce khinh khỉnh lờ đi.

"Không, Tony... tôi nghĩ Bruce nói đúng," Captain America rướn người khỏi chỗ ngồi, tiến gần đến màn hình và quan sát thật kỹ lưỡng từng bức ảnh. "Tôi hiểu điều Bruce nói. Người này, không hiểu sao tôi có cảm giác mình biết ông ta."

"Vậy nói tôi nghe, Cap... ông ta là ai? Và vì lí gì mà một ông già kỳ lạ lại có thể tồn tại trong nhiều thời đại khác nhau ở những cõi giới khác nhau được? Thanos phiên bản nhỏ con lớn tuổi sao?"

"Rõ ràng là ông ta có những quyền năng mà chúng ta không hiểu, nhưng tôi không nghĩ ông muốn làm hại ai đâu." Cap hất mặt về phía một trong số những tấm ảnh, đó là gương mặt người đàn ông lớn tuổi với nụ cười thật tươi. "Ông ấy dường như chỉ đang tận hưởng thôi, quan sát tất cả mọi chuyện từ nhiều góc độ khác nhau. Và luôn cười thật vui vẻ."

"Ít ra thì ông ấy cũng nên giúp chúng ta với vụ Búng tay kia chứ." Spiderman thập thò phía sau, đu đưa trên trần nhà và búng tay lách cách. Stark nhướn mày, nửa tán thành nửa khinh khỉnh.

"Chúng ta vẫn tự làm được đó thôi," Bruce tiếp lời, nhún vai. "Ờ thì, với một sự trợ giúp nho nhỏ. Tôi thừa nhận là chuyện này có hơi kỳ quái, dù... chúng ta thắng rồi, nhưng có... có cảm giác như đã mất đi điều gì đó."

"Tôi không biết ông ta có sức mạnh giống kiểu của chúng ta hay không," Cap nói, quay mặt lại nhìn cả đội. "Nhưng chúng ta không gặp ông ấy cũng một thời gian rồi, và tôi không thể nào rũ bỏ cái cảm giác là ông ấy rất quan trọng. Một nhân tố thiết yếu của thế giới này; một người quan sát, kiểu vậy. Người nhìn thấy tất cả mọi thứ."

Cả đội trầm ngâm trong phút chốc.

"Thôi, dù giờ ông ấy ở đâu," Bruce nói cùng một tiếng thở dài, "thì tôi cũng hy vọng ông vẫn sẽ luôn dõi theo chúng ta. Ai biết thế giới này sẽ ra sao nếu không có ông chứ."
____________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com