Truyen Chua Co Tieu De
Đúng vậy cũng đâu ai ngờ lại có trẻ em thích dính lấy hắn như vậy "tiểu Hàn tử có chuyện không vui sao?" im lặng"Có chuyện gì cứ việc nói với thúc thúc, ta sẽ tận lực giúp ngươi" hắn cũng không muốn tiểu từ này không vuiSở Hàn lúc này mới ngẩng lên nhìn hắn "Chu Chu nha, ngươi sẽ rời đi như đại thúc thúc sao?", hắn nhìn vào đôi mắt chưa bào giờ hiện lên cảm xúc như lúc này. Có sợ hãi, có mong đợi còn có chút thấp thỏm nhìn hắn, giống như không muốn hắn rời đi lại không muốn buộc hắn lạiCảm giác này làm hắn nhớ lại mấy năm trước, lúc đó hắn chìm ngập trong hạnh phúc bất chợt quá đột ngột nên thường không quá chú ý đến đôi mắt người kia luôn nhìn hắn, bấy giờ hắn mới hiểu người kia sợ là có dự định từ đầu rồi, lại lo lắng hắn rồi lại không thể không đi"Tiểu Hàn rất muốn ta ở lại sao?" gật gật đầuCó điều hắn vẫn không hiểu lắm "tại sao tiểu Hàn tử lại muốn thúc ở lại?""Vì thích Chu Chu a" đôi mắt long lanh nổi lên một tầng nước "ta mới không giống như đại ca, nhị tỷ. Không muốn Chu Chu đi a. Chu Chu đừng đi được không?"Hắn luống cuống nhẹ nhàng lau đi những giọt nước sắp rơi kia "không khóc, không khóc, ta không đi, về sau ta luôn bên cạnh tiểu Hàn nên đừng khóc"Đáp lại hắn là 1 nụ cười rạng rỡ như núi băng hòa tan "ta biết Chu Chu sẽ không rời đi mà, thích Chu Chu nhất" đột nhiên bị 1 đứa nhỏ thân lên má cái 'chụt' khiến hắn kinh ngạc, không ngờ người ít khi biểu cảm nhất cũng có lúc như vậy, nhìn đứa nhỏ ỷ lại trong lòng ngực của mình, cảm giác thật thân thiết, hắn rất thích đứa nhỏ này, giống như tiểu điện hạ vậyBên ngoài huynh đệ tỷ muội nhìn lén cũng an tâm, khẽ nhìn nhau mỉm cười rồi lui ra cho 2 người không gianTrong đó Tiêu Huyền lại nghĩ đến câu nói nhắc đến 2 người họ của Sở Hàn khẽ nhíu mày 'chẳng lẽ tiểu thất biết cái gì rồi' rồi lắc đầu 'không đâu, đến hắn cũng không rõ ràng lắm mà'Trầm Tĩnh Chu thì lại luôn có chút chỗ nói không rõ 'Sở Hà, tiểu Hàn là gì của ngươi, tại sao nó lại giống với ngươi như vậy, chẳng lẽ thật sự là con của ngươi sao', cảm giác có chút thất bại, có chút bất lực dâng lên trong lòng rồi lại cười khổ, hắn có thể nói gì. Điện hạ chưa bao giờ hứa với hắn cùng bên nhau đến khi . . . sao lại đau thế này a. Điện hạ không Sở Hà, chừng nào ngươi mới trở về, ta rất nhớ ngươi, quay về bên ta được không, ta không đòi hỏi gì khác chỉ nguyện có thể bên cạnh ngươi là đượcTiêu Thần than thở "aiz tiểu thất rất hiếm khi lộ ra một mặt như vậy a, thật là khó có được"Tiêu Lệ gật đầu "đến cả phụ thân mà tiểu thất còn không có bán manh đâu""Ngạch, ngoài trừ Bạch mỹ thúc ra, đây là ta lần đầu tiên thấy tiểu Hàn ỷ lại vào người khác nha""Ta có thể nói gì, chẳng lẽ nói phụ tử tình thâm sao . . .ui da nhị tỷ sao đánh ta a""Ngươi nói bậy bạ gì đó"Gãi gãi đầu "ách không phải sao?" bị trừng mắt khiến hắn ngậm miệng 'nhị tỷ siêu hung!'Tiêu Huyền nhìn muội muội không cao hứng cũng không có cách nào, hắn có thể nói gì bây giờ, không có cách chứng minh những phán đoán của họ là đúng, huyết thống loại sự tình này thật phiền phứcCha cùng Bạch mỹ thúc chưa bao giờ tiết lộ ra người cha khác của họ là ai, nhưng họ cũng không che giấu việc họ không có mẫu thân, người sinh ra họ chính là người phụ thân hiện giờ thân thể tình huống không biết ra sao rồiLúc đầu hắn còn nghĩ cả đám là cùng 1 cha, sau khi sơ nhập vào giang hồ rồi mới biết ý nghĩ của họ quá non nớt, hắn có chút đồng tình vị phụ thân của mình rồi, hèn gì không dám nói ra hay còn nguyên nhân khác họ không biếtTừ đầu gặp Nho Kiếm Tiên hắn đã có nghi ngờ rồi, vì Tạ Tuyên phong cách rất hợp với tiểu tam, cùng mọt sách như nhau, sau đó đến Phong Tuyết Kiếm, có lẽ tiểu Hàn đã biết chăng, vì nó ngay từ lần đầu gặp mặt đã bám riết lấy Trầm Tĩnh Chu không thaTiểu Nhã cũng có nét giống với Trầm thúc thúc, tiểu Linh Nhi thì không cần phải nói, tuy tính cách không giống nhưng nét nữ tính đó mà nhận không phải di truyền hắn tuyệt đối không tin. Chỉ có Sở Hàn là giống cha nhất, từ cách đặt tên cũng đã hiểu rồi.Còn hắn tình cờ lại bị đoán trúng, chính là nhặt được tiện nghi phụ thân đấy, tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng cũng có chút cao hứng, chính là nghẹn ở miệng không nói ra được, hắn không dám đánh cược nếu nói ra không những họ có nguy hiểm hay không nhưng cha chắc chắn lâm nguy, hơn nữa hắn mục đích ra ngoài lần này cũng là tìm cách giúp phụ thân mau tỉnh lại. Bạch thúc chắc đã rời khỏi để tìm cách rồi.Tiểu Yên tuy tính tình hào sảng, ngay thẳng có gì đều nói ra mặt nhưng không phải không có đầu óc, đừng quên người giáo bọn họ từ nhỏ tới giờ là ai, tuy mỗi người mỗi tính cách nhưng ngầm hiểu nhau là không nghi ngờ gìCho nên tiểu Yên mới không cao hứng như vậy, lại không có cách để kéo Bạch Phát Tiên ở lại, hắn cũng lo lắng tiện nghi phụ thân quay về có thể hay không gặp nguy hiểm, chờ tới sang năm đi, họ sẽ đi 1 lượt Thiên Ngoại Thiên nhìn xem, hắn cũng muốn đến đó một lần nghe Bạch mỹ thúc miêu tả cũng rất muốn biết có đúng thế hay không.Nhìn quanh 1 lượt hắn có chút cảm khái người ta nói 'bất quá tam' được chứ, cha hắn thì thành 4 mùa luôn rồi, vì 6 đứa đều biết hoặc nghi ngờ về người cha thứ 2 của mình chỉ còn lại một mình tiểu LệHắn cũng không biết người cha kia của tiểu tứ như thế nào, đứa con chưa gì đã mang khuôn mặt yêu nghiệt như thế thì người kia chắc chắn là không thể kém được. Nhưng hắn rất khâm phục cha ở 1 điểm, bất kể là ai đều là mỹ nam a, từ Tạ Tuyên đến Trầm Tĩnh Chu rồi đến Mạc Kỳ Tuyên cùng với 1 người chưa hiện thân kia.Không biết cha hắn có mị lực gì mà khiến cả 4 người này thần hồn điên đảo như vậy chứ, chậc chậc nhưng không thể nghi ngờ là tuy sức khỏe ảnh hưởng nhiều năm nay cũng không khó nhận ra cha của bọn hắn tuyệt đối là mỹ nam. Còn Bạch mỹ thúc thì miễn đi người đó không tính cũng được, vì xếp hắn vào người khác chỉ có vạn năm lão nhị ha.Lễ hội mau đến, các đệ tử của Tuyết Nguyệt thành cùng các tài tử xử khác năm nay cũng kéo đến thưởng thức cảnh đẹp trong năm này, hôm nay Lôi Vô Kiệt cũng đến, đi cùng còn có Lôi Tử Vân con gái của hắnChào xong tam thành chủ cùng người quen, đột nhiên hắn thấy một người mà buột miệng thốt lên "uy ta giống như nhìn thấy tiểu Vô Tâm a, hay là mắt ta mờ"Trong phòng an tĩnh một khắc rồi bùng nổ "cái gì tiểu Vô Tâm, giờ người ta đã là tông chủ của Thiên Ngoại Thiên rồi""Hahaha ngươi còn gọi cái tên hòa thượng kia ư, ta nghĩ hắn nên gọi là Diệp An Thế mới đúng chứ""Hơn nữa hắn cũng nhỏ hơn ngươi 1-2 tuổi chứ mấy, cái gì mà tiểu a"Xoa xoa mắt "không có a, các ngươi nhìn kia chẳng phải tiểu Vô Tâm a, hay là Vô Tâm hòa thượng bị biến nhỏ rồi"Tạ Yên Thụ gặm bánh bao cũng nói "Lôi sư đệ, ngươi đùa không vui chút nào a . . ." vừa nói hắn đi đến bên cửa sổ nhìn xuống sau đó bánh bao cũng quên nhai mà nghẹn ngay cuống họng 'khụ khụ khụ khụ . . .'"Cái gì vậy Tạ sư huynh""Haha ăn bánh bao mà cũng nghẹn được"Vẫy vẫy tay "không phải, không phải, ta giống như Lôi sư đệ, thấy Diệp tông chủ bị thu nhỏ a""A" kinh sợ "thật sự á, không phải đậu ta đi""Đâu đâu, ta cũng nhìn xem" thế là một đám đã có tên tuổi trên giang hồ lại châu đầu ghé tai đến bên cửa sổ nhìn xuống, cũng trợn mắt há mồm nhìn kia chẳng phải là Diệp Tông chủ phiên bản nhí ưLơ ngơ nói "ta giống như chưa nghe nói qua Diệp tông chủ thành thân chuyện này a""Không thể nào, nếu Vô Tâm muốn thành thân ta nhất định có thiệp mời" Lôi Vô Kiệt tự tin khẳng định nói"Vậy người giải thích sao ra 1 cái đứa nhỏ giống như đúc, ai dám hứa đó không phải của hắn""Chẳng lẽ con rơi""Ách"Tư Không Trường Phong đột nhiên lên tiếng "các ngươi đừng có đoán mò, theo ta được biết đám trẻ đó lai lịch thần bí, sợ là phía sau có cường giả""Tam thành chủ chẳng lẽ ngài biết đám người đó""Bọn họ đã đến Tuyết Nguyệt thành cũng vài thiên rồi, hơn nữa theo tin tức nói họ có quan hệ không tầm thường với Vạn Giới các""Ân kia không phải Cẩn Tiên công công ư""Công công cái đầu ngươi, người ta đã là người giang hồ rồi""Được rồi nhưng tại sao Phong Tuyết Kiếm – Trầm Tĩnh Chu lại đi chung với bọn họ vậy?""Cái này hay là ngươi xuống hỏi hắn đi""Uy ta không dám đâu, ngươi tha ta đi"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com