Trung Sinh Ngay Tan The
Vào 1 đêm trăng thanh gió mát, sau khi luyện tập xong, kanao như cũ hướng phía phòng ngủ của mình đi tới, bất ngờ, có tiếng sột soạt trên cành cây gần đó, kanao tay thủ kiểm, đề phòng, sau đó lại nghe tiếng gọi."kanao, lại đây"Cô trừng mắt, là tanjiro."anh điên à, sao lại lẻn vào đây, đây là hoa phủ đấy"Tanjiro giấu mình trên cây nãy giờ, mới nhảy xuống, kiếm 1 góc khuất lẩn vào, mà kanao cũng chạy tới, 2 người ôm nhau 1 cái. Nhìn kanao nhỏ nhắn biểu tình hoảng hốt dưới thân, anh bật cười, hôn lên chóp mũi cô 2 cái, nói."nhớ em, thật sự rất nhớ em"Kanao mím môi, do dự 1 chút rồi hôn lên má anh 1 cái, sau đó đỏ mặt vùi vào trong ngực anh."em cũng nhớ anh"Tanjiro cười cười, tiếng cười mang theo tinh nghịch cùng tươi tắn lọt vào tai cô, làm cô ngượng càng thêm ngượng, anh xoa đầu cô, vờ trách."hôn sai chỗ rồi"Kanao cắn cắn môi, không trả lời, tanjiro hơi nâng mái tóc mềm mượt của cô lên, hôn lên chúng, sau đó nói."hôn lên tóc là để thể hiện sự khao khát có được em đấy"Kanao đánh vào ngực anh, mắng."sến súa"Tanjiro cười, vươn tay ôm lấy eo cô, đem tư thế của 2 người đổi đi 1 chút, để cô được tựa lưng vào tường, anh đặt trên môi cô 1 nụ hôn lướt qua, nói."vậy từ giờ anh sẽ dùng hành động thay lời nói, có được hay không"Kanao nghe liền hiểu, anh là đang có ý xấu với cô, liền lắc đầu nguầy nguậy."xấu xa, em không cần"Tanjiro cũng không có ép buộc cô, anh hơi nâng cằm cô lên, 2 người nhìn ngắm khuôn mặt của đối phương thật lâu, sau đó tanjiro từ từ tiến tới, miệng hơi hé ra.Kanao 1 tay chống trên ngực trái anh, 1 tay bám lên vai anh, lưng hơi ngửa ra sau, tiếp đón nụ hôn của anh.Môi lưỡi chạm nhau, đầu lưỡi phấn nộn rụt rè tiến ra, chạm lên đôi môi mềm mại của anh, cô đang dò ý anh. Tanjiro rất vui vẻ tiếp nhận cô, miệng hé to ra 1 chút, để cho lưỡi của cô tiến vào trong khoang miệng mình.Ban đầu là rụt rè, sau đó là nồng nhiệt yêu thương, kanao từ bao giờ đã vòng 2 tay lên cổ anh, kéo xuống, mà tanjiro cũng không có phản kháng, ngược lại 2 tay đang ôm eo cô bắt đầu không yên phận.Cảm thấy váy xếp li của mình được anh vén lên, kanao hơi nhăn mày, cắn lưỡi anh phản đối. Tanjiro tiếng cười trầm thấp từ trong cổ họng phát ra, cùng không trêu cô thêm nữa.Sau đó, vì cạn kiệt dưỡng khí, 2 người cuối cùng cũng phải buông ra, để lại 1 sợi chỉ bạc kết nối giữa bờ môi của 2 người, tanjiro liếm môi, bộ dáng câu dẫn vô cùng, anh tiến tới, hôn môi dưới của cô, lấy luôn sợi chỉ bạc kia về phía mình.Kanao nhịp thở có đôi chút hỗn loạn, sau đó liền nhanh chóng ổn định lại, nhớ tới váy mình vừa bị vén lên, không khỏi trừng mắt với anh, mắng."lưu manh"Tanjiro cũng chân thành thừa nhận."làm lưu manh rất vui"Sau đó nghĩ 1 chút liền bổ sung thêm."nhất là với em"Kanao bĩu môi, không thèm so đo với anh, sau đó nghĩ 1 lúc, liền cười gian. Cô kéo cổ áo tanjiro xuống, hôn lên môi anh 1 nụ hô lướt qua, sau đó hôn lên hõm cổ và cắn vào yết hầu anh 2 cái.Nhân lúc tanjiro còn chưa kịp định hình lại, cô đẩy anh ra, chạy mất. Tanjiro nhìn theo hướng cô chạy, bật cười, kanao thật đáng yêu a.Sau đó vài phút, trong khi kanao đang lăn lộn vì sung sướng trong phòng, thì điện thoại của cô tinh lên 2 tiếng, lấy ra xem thì là tin nhắn tanjiro gửi tới.Là 1 bức ảnh, tiêu đề là "ý nghĩa của những nụ hôn", trong đó anh đặc biệt tô đỏ 3 dòng:Môi: lời yêu thươngHõm cổ: mong muốn gắn bóCổ: ham muốnTrong khi kanao chưa biết trả lời thế nào, anh đã gửi thêm 1 tin nhắn nữa: "khiêu khích xong rồi chạy, đây là qua cậu rút ván a"Kanao mím môi bất lực, không nghĩ tới anh lại bẻ hướng suy nghĩ của cô như vậy, liền nhắn tin trả lời: "lưu manh"Sau đó còn thêm mấy cái dấu chấm than, biểu tình tức giận. Mà tanjiro ở bên kia không biết đang nghĩ cái gì, sau lại nhắn: "lưu manh hay không chẳng phải sau này cũng bị em ăn sạch sao"Kanao trừng mắt, tên này xem ra không chỉ là lưu manh, mà còn là cực kì nguy hiểm nữa. Sau đó bên kia gửi thêm 1 tin nhắn: "không đúng, em sớm đã ăn sạch anh rồi a, yêu cầu chịu trách nghiệm"Kanao cái gì cũng không nhắn, chỉ gửi cho anh nhãn dán lè lười, sau đó còn "qua cầu rút ván" tắt điện thoại đi, trực tiếp offline.Tanjiro đang cao hứng nhắn tin thấy cô offline không khỏi sinh ra hụt hẫng, sau đó lại nghĩ tới cái chiêu "qua cầu rút ván" mà cô vừa sử dụng mấy phút trước, không khỏi bật cười, nhưng cũng không có tắt điện thoại, cứ thế nằm xuống ngủ.Sáng hôm sau, kanao dậy sớm như thường lệ, mở điện thoại ra xem, thấy tanjiro không có nhắn gì cho cô, trong lòng hơi hụt hẫng bĩu môi, nhưng lại phát hiện anh vậy mà online cả đêm, trong tâm chảy qua 1 dòng nước ấm.Tanjiro vừa mới dậy, đang làm bữa sáng thì nhận ra kanao đã online, liền nhịn không được gửi 1 tin nhắn."chào buổi sáng, tiểu hoa"Kanao mí mắt hơi giật, tiểu hoa?, cô có nhỏ như thế sao.Cô nghĩ nghĩ 1 lúc, quyết định gửi cho anh 2 nhãn dán, đầu tiên là đôi môi, sau đó là vành tai. Mà tanjiro nhìn liền hiểu, hôn lên tai là thể hiện sự quyến rũ, cô là đang quyến rũ anh à.Tanjiro khóe môi cong lên 1 vầng bán nguyệt, gửi lại cho cô cũng 2 nhãn dán, đầu tiên là đôi môi, sau đó là cổ tay, biểu hiện khao khát dục vọng rất rõ ràng.Sau đó kanao cũng không có trả lời thêm, offline ngay lập tức, tanjiro cũng không lấy làm lạ cho lắm, vì cả 2 đang lén lút hẹn hò, tình trạng này rồi sẽ xảy ra thường xuyên thôi.Trong khi kanao bận rộn với công việc diệt quỷ và luyện tập của mình, thì tanjiro nghĩ, mình cũng cần 1 vị quản lí đi, vì anh vừa mới nhận thêm tới 2 đệ tử liền a, quả thực rất khó khăn đó.Thực ra cả 2 đứa đều là do hanako mang về hết áĐứa đầu tiên anh nhận là 1 kiếm sĩ trong sát quỷ đoàn, là 1 cô bé 15 tuổi, lớn hơn cả anh luôn, lên là hanami fuyumi, cô bé là em gái của 1 trụ cột trong sát quỷ đoàn, mặc dù chưa gặp qua người này bao giờ, nhưng tanjiro có thể thừa nhận 1 điều, là kiến thức của cô bé này về loài quỷ nó không tầm thường tí nào.Không chỉ không tầm thường, mà còn là không có 1 tí kiến thức nào về loài quỷ luôn ấy, hanako nói rằng cô bé này sau khi chém trọng thương 1 con quỷ đã mua rau cho nó ăn kìa, quào, kiếp này nhân sinh thật bất ổn á.Hanami fuyumi, cái tên fuyumi của cô bé có từ fuyu nghĩa là mùa đông, tương ứng với hơi thở của tuyết mà cô đang sử dụng.Fuyumi sở hữu làn da trắng như tuyết, với mái tóc dài tới qua thắt lưng, màu trắng bạch kim chuyển dần sang xanh ngọc ở phía đuôi tóc, ngoài ra, cô bé cũng có 1 đôi mắt màu xanh ngọc cùng màu với mái tóc kia.Fuyumi hơi cao hơn kanao 1 chút, cô mặc bộ đồng phục tiêu chuẩn của sát quỷ đoàn, với bên dưới là váy xếp li dài ngang đùi, so sánh thì nó chỉ dài hơn váy của chị mitsuri có 1 chút thôi.Ngoài ra, fuyumi còn có mặc thêm 1 cái haori màu xanh dương nhạt, trên đó trang trí rất nhiều những bông tuyết màu trắng tinh, cô bé cũng có 1 đôi tất chân màu xanh da trời nhạt rất hợp gu với cái haori của mình, và đi thêm 1 đôi ủng trông vô cùng bắt mắt.Tổng quan lại, cô bé này là 1 người vô cùng xinh đẹp, mặc dù có hơi nhút nhát, nhưng xét về kiếm thuật thì rất có tiềm năng, vì vậy nên tanjiro sẽ nhận cô bé, miễn rằng cô bé đừng có ý định giết anh là được a.Còn cô bé thứ 2 thì là do tanjiro mang về từ 1 khu ổ chuột, cô bé được anh cứu sau khi chạy ra khỏi cửa hàng bánh mì và bị người ta đuổi đánh, đó là 1 cô gái không cao lắm, có lẽ cùng chỉ tới ngang vai anh thôi.Khi hỏi tên, cô bé nói mình không có tên, vậy nên tanjiro đã đặt tên theo vẻ bề ngoài của cô, akira, trong đó "aki" tức là mùa thu, vì vẻ bề ngoài của cô bé hiền lành giống như mùa thu vậy.Akira có ngũ quan hiền hòa hơn cả 3 đứa học trò kia của anh, chỉ là hơi ốm yếu 1 chút, đôi môi bạc mỏng, làn da trắng nhợt, cô bé có 1 mái tóc màu đen xám rối bù lên, nhưng càng về đuôi tóc màu càng sáng hơn, đôi mắt có màu đen ngọc, khi trồng thấy đồ ăn sẽ lấp la lấp lánh lên, trông đáng yêu vô cùng.Tính tình của akira không nhút nhát như fuyumi, không tsudere như hanako, càng không nản đời muốn chết như fujisaki, mà lại vô cùng tò mò với mọi thứ, tới mức mà chỉ trong 5 phút, cô bé đã hỏi anh tới gần 800 câu hỏi về mọi thứ xung quanh, như là."sư phụ, tại sao người nam phải đâm hung khí vào người nữ mới tạo ra được em bé ạ"Tanjiro: "... con giết ta đi"Vì tanjiro không thể 1 mình vừa quản hết đám trẻ này vừa làm việc kiếm tiền được, vậy nên mấy hôm trước, anh đã gửi thư cho cô tamayo và nhờ cô ấy giới thiệu cho anh 1 công việc, rồi biết gì không, anh được nhận trực tiếp vào bệnh viện mà cô đang làm đấy."vì tanjiro là 1 người rất khéo léo trong việc chăm sóc người khác, chúng tôi nghĩ rằng chức vụ y tá trưởng này sẽ vô cùng phù hợp với cậu, vậy nên tôi đã nhờ yushirou làm 1 bộ hồ sơ giả phù hợp với tiêu chuẩn của bệnh viện để cho cậu vào làm, hi vọng rằng công việc này không làm cậu quá sức"Trích 1 phần bức thư hồi đáp của cô tamayo. Bên dưới còn ghi rằng yushiro đã hào phòng mua 1 căn hộ nhỏ gần bệnh viện cho cậu ở.Sau khi đọc xong bức thư này, tanjiro ngẫm nghĩ 1 lúc rồi lại thôi, công việc ổn định như vậy, mức lương cũng khá cao, xem ra cũng không còn gì để lo lắng, vậy nên anh dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị để ngày mai mang đám học trò này chuyển sang căn hộ mới.A, sống sang kiếp này, hiệu ứng cánh bướm do tanjiro tạo ra đang ngày càng lan rộng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com