TruyenHHH.com

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn

chương 100 phiên ngoại

winona702


Phiên ngoại 2: Kế hoạch tránh thai phong ba (thượng)

Mọi người một nhà sinh hoạt an ổn, vật chất đều đuổi kịp theo trình tự nhưng lại nảy sinh ra vấn đề khác, vấn đề này liên quan đến vu sinh kế, Đặng gia gia có nói kế hoạch hoá gia đình là vô cùng tất yếu! Tần Thiệu cùng Đoàn Tình càng quan trọng hơn!!! Đoàn Tình không hề gánh nặng, liền một từ: Không! Một chữ đã làm Tần Thiệu khắc sâu, hắn cũng không muốn cậu sinh nữa, không chỉ là sợ vấn đề huyết thống của hài tử, mà là sợ cậu đau. Sinh hài tử phải vạch một dao, vô cùng thống khổ. Vì thế Tần Thiệu mang trên mình trách nhiệm trọng đại.

Tần Thiệu cũng không thể khống chế chính mình, hắn cũng không phải Liễu Hạ Huệ gì, lại nói là nhà mình có vợ cho nên sự tình này đòi hỏi là điếu hợp lý! Mỗi ngày ắt không thể thiếu!! Mỗi đêm tất yếu phải ôm! Mọi người không nên trách Tần Thiệu ngữ khí không tốt, vì người chồng nào sau khi có một đứa con đều nôn nóng sự tình, hài tử quá nhỏ không hiểu chuyện, hắn cũng không có thể dạy hư con. Cho nên ban ngày Tần Thiệu phải vô cùng quy củ, không thể làm quá nhiều động tác thân mật, hết thảy cơ khát đến mức nào cũng chỉ có thể đợi đến buổi tối, vì thế thời gian buổi tối rất quý giá, đối với Tần Thiệu càng quý giá hơn, Tiểu Kiều càng lớn ngủ càng chậm, mỗi ngày đều 9h mới chịu đi ngủ, có hôm còn trễ hơn.

Vì thế mỗi buổi tối Tần Thiệu đều bức thiết dỗ dành con đi ngủ, thật vất vả Tiểu Kiều mới chịu ngủ, Đoàn Tình cũng không chịu ngủ, còn muốn chơi một hồi,, hiện tại người nào người trẻ tuổiđều 10 giờ mới ngủ!!! Do vậy, Đoàn Tình mỗi ngày đều chơi đến 10 giờ, chơi game chạy xe thể thao vô cùng kích động, lượn vòng tới lui, Tần Thiệu ở phía sau cậu còn chê vướng bận!
(Tui còn 3h sáng ms ngủ đây nà 10h có là chi )

Tần Thiệu yên lặng ngồi phía sau, chờ cậu rốt cục chơi xong một ván mới vội vàng nói:"Muộn rồi, ngày mai em còn lên lớp, đi ngủ sớm một chút." Đoàn Tình nhìn xem thời gian lắc đầu:"Không cần, chơi một lát nữa, mới 10 giờ mà!" Tần Thiệu kéo cậu:"Người ở đây ai cũng ngủ lúc 10 giờ." Đoàn Tình ngồi ở máy tính trước bàn không chịu động, Tần Thiệu ở bên, đếm ngược thời gian:3,2,1...... Đoàn Tình vừa định đem chơi tiếp, bỗng nhiên cánh tay bị ôm lên, Đoàn Tình hoảng sợ:"Tần Thiệu! Anh làm cái gì! Buông ra! Khốn kiếp A!" Câu sau liền mang theo giọng mũi, thanh âm thấp ma mị......

Tần Thiệu dễ dàng đem người áp trên giường, không cho cậu cơ hội phản kháng, dùng sức đè nặng thân, miệng áp xuống chặt chẽ, chỉ cho cậu một chút để thở. Sau một phen hôn môi Đoàn Tình cuối cùng mới láy được nhịp, đuổi theo kịp nhưng tay lại theo không kịp, tay Tần Thiệu rất đáng giận, ngón tay luồn vào áo ngủ làm càn dao động, tay cậu bắt lấy thì hắn nhanh chóng chuyển sang bên kia, sau đó luồn xuống dưới:"Ngô ân " Đoàn Tình thân thể lập tức rung lên, giọng mũi nồng đậm, tay chân như mất hết khí lực, Tần Thiệu dời miệng, dọc theo cổ hôn một đường xuống dưới, cách áo ngủ mỏng manh ngậm lấy thứ nhô lên trước ngực kia một chút, đầu lưỡi nóng hổi thông qua một tầng quần áo càng thêm liêu nhân, Đoàn Tình nhịn không được thúc giục hắn:"Tần Thiệu, Tần Thiệu......" Tần Thiệu ngẩng đầu, cho hai người chừa chút không gian để thở dốc, Đoàn Tình nói nhỏ:"Đi tắt đèn đi!"

Tần Thiệu đứng lên đi tắt đèn, sau đó giúp cậu đem quần áo vướng bận cởi, thuận tay cởi luôn của chính mình. Trong nháy mắt, da thịt thân cận sát nhau, Đoàn Tình nắm chặt lấy chăn, Tần Thiệu ôm hôn, muốn đem cậu ăn sống nuốt tươi.

Hai người trên giường quay cuồng, ngọn đèn hôn ám, tình mê ý mật. Tình cùng dục hai người đã muốn hoà hợp xuyên qua, thành thục mà vận dụng. Cảm tình đến cực hạn, chuyện như vậy cũng sẽ thuận lý thành chương. Đoàn Tình một chút đều không lo lắng, bởi vì Tần Thiệu sẽ không có làm đau cậu, vì thế cậu yên tâm giao mình cho hắn.

Tần Thiệu ôm cậu trấn an nửa ngày cảm giác không sai biệt lắm, dưới thân ướt sũng nhanh trí, bên dưới đã muốn quen với một ngón tay, trên mặt phi thường hồng, giống như đóa hoa. Tần Thiệu cúi đầu hôn, đem ngón tay thong thả trừu ra, Đoàn Tình há miệng, Tần Thiệu đem cậu kéo đến ôm ở trước người. Đoàn Tình phối hợp nâng eo, hai chân giao quấn quít eo hắn. Tần Thiệu ôm cậu chậm rãi áp xuống, đi vào, Đoàn Tình cúi đầu ân một tiếng, Tần Thiệu ôm cậu bất động, từng chút một xoa xoa lưng trấn an:"Anh động được không?"Hai tay sờ soạng cho cậu thích ứng, một tay ôm eo, thấy cậu thích ứng liền chậm rãi đi vào, sau một lúc lòng tràn đầy lý cũng chỉ còn lại khoái hoạt. Hai chân không còn có khí lực, hai tay kiệt lực ôm lấy cổ, cúi đầu shô hấp ngọt ngào.

Tần Thiệu dán môi mình lên trán cậu, giáp lên mông gắt gao, trên người rốt cuộc cũng không khí lực, liền ôm cậu về phía trước thúc một cái, dùng sức đặt ở trên giường, Đoàn Tình ngắn ngủi ân một tiếng, không đau, chỉ là cảm giác thực thoải mái, cú thúc kia quả thật đưa cậu như đến đỉnh điểm

Tần Thiệu cúi đầu nhìn cậu thành ra bộ dạng như thế này, rốt cuộc nhịn không được, lấy tay chà xát một trận. Đem tất cả khí tức của cậu phá đi, chỉ còn dư theo chính mình động tác ra vào kia mà đứt quãng rên rỉ. Đoàn Tình dùng sức ôm hắn,, khiến Tần Thiệu nhịn không được, muốn đem cậu đè chặt trên giường,, muốn cùng cậu cùng nhau đạt tới cao trào. Đoàn Tình đến cực hạn ôm Tần Thiệu không buông tay, Tần Thiệu nhẫn đến phá vỡ, rốt cuộc nhịn không được nhưng phải tiết ra ngoài, thể lần thứ 108, tiếp theo nhất định phải mang!! Hắn sợ một ngày nào đó sẽ nhịn không được. Nhưng mang bao cảm giác không thoải mái a, Tần Thiệu vạn phần rối rắm. Hắn là đã sớm mua, nhưng dùng không tốt lắm.
Tần Thiệu càng nghĩ càng rối, rốt cục không nể mặt đi cầu trợ Hàn Dũ. Hàn Dũ sung sướng đầy mặt khi thấy người gặp họa, nhìn hắn:"Vậy cậu muốn làm sao?"

Tần Thiệu ho khan:"Có biện pháp không?" Hàn Dũ gật gật đầu:"Có,"

Tần Thiệu đại hỉ:"Cái gì?" Hàn Dũ hắc hắc:"Cho Ấu Đường ở trên." Tần Thiệu nghẹn họng. Hàn Dũ tiếp tục cười:"Không muốn? Vậy buộc garô là được. Ha ha......" Hàn Dũ sung sướng khi thấy người gặp họa nhìn hắn rối rắm, cười xong muốn nói gì đó, chỉ thấy Tần Thiệu đáp ứng:"Được." Hàn Dũ sửng sốt:"Được cái gì?" Tần Thiệu khụ một tiếng:"Buộc garô!" Hàn Dũ há miệng sửng sốt:"A, cậu đồng ý? Về sau không thể sinh con nữa? Hai người không định sinh nữa?" Tần Thiệu lắc lắc đầu:"Không sinh. Một là đủ rồi." Hàn Dũ ho một cái:"Cậu xác định?" Tần Thiệu gật đầu:"Ân, tôi nghĩ kĩ rồi. Buộc garô đi."
(Buộc garo đại loại là thắt ống dẫn tinh thì phải theo bác google thì là thế )

Hàn Dũ cầm sách lật qua lật lại, nội tâm không bình tĩnh, chính mình chỉ muốn trêu đùa hắn, không nghĩ tới hắn thật sự chịu. Hiện tại thời đại nào rồi mà còn đi buộc garô a? Đều là nữ uống thuốc tránh thai! Đương nhiên Ấu Đường không thể làm được. Tần Thiệu nhìn y bất động cười cười:"Tôi tự nguyện." Hàn Dũ rốt cục mới nói:"Kỳ thật, không cần." Tần Thiệu nhãn tình sáng lên:"Có ý gì?" Hàn Dũ nói tiếp:"Kỳ thật, thân thể Ấu Đường có quy luật phải tuân theo." Hàn Dũ đem một chồng tư liệu đưa cho hắn:"Đây là lịch sử viên tộc. Còn có hoạt đặc điểm của tộc sinh này." Tần Thiệu nhìn quyển sách có chút không dám tin:"Anh lấy ở đâu ra, này quả thực là một quyển y học tư liệu." Hàn Dũ gật gật đầu:"Quả thật là y học tư liệu. Bác sĩ Trần cho tôi."

Tần Thiệu rốt cục ngẩng đầu:"Đoàn bá phụ cho ta?" Hàn Dũ gật gật đầu. Tần Thiệu có chút không dám tin:"Ông ấy như thế nào sẽ đồng ý?" Hàn Dũ lắc đầu:"Ông ấy không phải là đồng ý chuyện hai người, chỉ là không muốn Ấu Đường sinh con nữa."

Ân, kỳ thật nguyên nói là như vậy:"Đem Tần Thiệu cho giao cho tôi! Cậu àm làm bậy sẽ bị thiến!!!" Hàn Dũ nghĩ Đoàn lão gia tử kia tính tình thối cảm giác rất buồn cười, y đại khái cũng hiểu được thiến Tần Thiệu không phải là sự thật, cho nên không thể nề hà đem này tài liệu y học đem ra, chiêu thức ấy tlà do bác sĩ Trần nghiên cứu hơn 20 năm, có lẽ là từ khi có Ấu Đường liền bắt đầu nghiên cứu, nhiều năm như vậy cũng tỉ mỉ nghiên cứu ra kết quả.

Tần Thiệu cầm giấy lật, lật đến lật lui cuối cùng thấy được hai câu nói, trăng tròn chi dạ, âm dương chi hòa, là vi thiên nghịch.

Tần Thiệu thì thào nói ra:"Trăng tròn chi dạ?" Hàn Dũ gật gật đầu:"Thân thể Ấu Đường có một quy luật chính là vào lúc trăng tròn thân thể sẽ chuyển sang âm thích hợp mang thai. Tôi có kiểm tra qua thân thể Ấu Đường, ngày cậu ấy thụ thai là 15 tháng 4 âm lịch. Đúng hay không?" Tần Thiệu rốt cuộc nói không ra lời, đêm hôm đó quả thật đúng là mười lăm tháng tư. Hàn Dũ nhìn hắn tiếp tục nói ra quả bom lớn hơn:" Sinh nhật Tiểu Kiều là 15 tháng 11 âm lịch, Ấu Đường là 15 tháng 3 âm lịch, đúng không?"

Tần Thiệu thông minh lập tức hiểu ra tanh âm có chút ngưng trọng:"Anh là nói, Ấu Đường là, Tiểu Kiều, Tiểu Kiều cũng là?"

Hàn Dũ chậm rãi gật gật đầu:"Chuyện này ai cũng không phải nói, này phân tài liệu, trần thầy thuốc dặn ta xem qua liền hủy diệt." Chuyện này quá mức trọng đại, mẹ Ấu Đường không chỉ là nam, mà còn có thể mẹ Đoàn Tĩnh Viễn cũng như vậy. Sinh nhật Đoàn Tĩnh Viễn là 15 tháng 6, sinh nhật Đoàn Huyên là 15 tháng 4, bọn họ là người một nhà...... Quan hệ trọng đại, có nghĩa là thân thể Tiểu Kiều cũng giống như Đoàn Tình, cho nên Hàn Dũ lại một lần nữa cường điệu:"Ai đều không thể nói cho, hiểu chưa!" Tần Thiệu gật đầu:"Tôi hiểu.Tôi sẽ cố gắng bảo vệ không để ai tổn hại đến Đoàn Tình cùng Tiểu Kiều." Hàn Dũ yên lòng:"Như vậy là tốt. Vĩnh viễn đừng cho bọn họ biết. Cũng đừng cho kẻ nào biết. Huyết thống kỳ lạ của bọn họ tốt nhất là giấu đi, xã hội này kẻ xấu rất nhiều. Tần Thiệu, cậu là ba ba Tiểu Kiều, là người yêu của Ấu Đường, còn là là nam tử hán, cho nên biết làm sao rồi phải không! Cha vợ của cậu, có thể đem bí mật này chôn giấu 20 năm, tôi tin tưởng cậu cũng có thể làm được."

Tần Thiệu cầm tư liệu này tầng tầng gật đầu:"Tôi biết." Hàn Dũ cười một cái rồi:"Tôi tin cậu. Hiện tại phần tư liệu này chúng ta đem nó hủy đi." Tần Thiệu nhìn trang giấy nhàu nát trong đống lửa chỉ còn lại tro tàn, trong lòng nặng nề hơn, hắn không phải lần đầu tiên nghĩ tới thân thế Ấu Đường, cũng không phải lần đầu tiên nghĩ đến Tiểu Kiều cũng sẽ giống cậu, nhưng lần này được xác nhận, Tần Thiệu trong lòng có chút trầm trọng.

13/8/2018
Đọc đoạn cuối thấy ATSM cười k chịu đc

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com