TruyenHHH.com

Troi Nang Baehwi

Ban công, trời xanh, bút giấy

Khung cảnh trong veo ẩn hiện sau làn khói nhè nhẹ của tách trà ấm sáng sớm

Cái tên thư sinh đeo gọng kính đen đen, quả đầu vàng vàng vẫn đang toả ra cái thư sinh của nó

Nó không muốn đang thức bé con của nó dậy bằng tách trà ấm nồng này

Bé con nó

Bệnh rồi

[🍵]

Trân Ánh đang viết những nét chữ xiêu vẹo trên tờ note trắng đã ngã vàng

"Điều 1: thức dậy liền gọi cho anh
Điều 2: uống chút trà gừng trong phích nước"

Coi như xong rồi, nhỉ?

Trân Ánh với lấy chiếc áo cardigan trên mắc áo, nhẹ nhàng kéo lại tấm rèm bị gió vô tình cuốn đi, để rồi chút nắng khẽ chiếu vào Đại Huy đang say ngủ, chỉ sợ giọt nắng vô thức động đến đôi má đã ửng hồng do sốt mà đánh thức đôi mi khép nhẹ của em

Di tầm mắt đến bé nhỏ đang say ngủ, bao nhiêu dịu dàng của nhân gian đều thu gọn vào một gói kí ức, lưu giữ trong tim tên thư sinh nào đó, từ lâu đã bị Đại Huy trộm vía mất rồi

[🍵]

Đi chợ vốn dĩ là việc của Đại Huy, những lần Trân Ánh đến chợ, sẽ không chịu được mùi hôi tanh mà nôn mửa

Đại Huy bệnh rồi

Chẳng còn ai đi chợ nữa cả

Trân Ánh sẽ đích thân đến khu chợ, mang về một bữa hảo hảo no nê cho bé con

[🍵]

- Trân Ánh? Anh lại đang ở đâu rồi?

- Anh đang bận việc, một lát liền trở về với em, em đã ổn chưa? Đã đọc note anh để lại chưa? Có thể ngủ thêm môt chút

- Trân Ánh, em đọc note rồi, vừa đọc xong liền gọi cho anh, em ổn hơn rồi, muốn ngủ em sẽ lập tức đi ngủ

- Trân Ánh về với em ngay đây

[🍵]

Cạch

Tiếng nắm cửa xoay khiến Đại Huy nhíu cặp mày thanh thanh, chỉ là một giây để mặc giác quan điều khiển mà ngủ tiếp

Trân Ánh xỏ đôi dép bông mà người yêu nó đan, chậm rãi tiến vào căn bếp đã mất hơi ấm từ tối qua

Trân Ánh của em nấu cháo cho em, Đại Huy nhé?

Tạch tạch tạch

Bàn tay Trân Ánh vụng về bật bếp ga lên

Nó lôi ra một chiếc nồi đất mà nó thường thấy Đại Huy dùng để kho cá, đặt lên chiếc bếp đã nặng mùi

Từng động tác một đều mang cái vẻ thư sinh của nó, có đôi chút vụng về

Cái mùi cháo thoảng qua đầu mũi có hương khen khét, nhưng cũng có chút hương nhàn nhạt của mấy miếng thịt băm

[🍵]

- Đại Huy, anh về rồi, thức dậy, dùng chút cháo, trời đã sáng rồi

- Cháo của Trân Ánh, thực rất ngon

- Cảm ơn em, nhấp chút trà gừng nào

Đại Huy từng bảo, em không thích trà gừng, trà gừng mang cái vị đăng đắng, làm em liên tưởng đến thứ thuốc mà ngày bé em uống

- Trân Ánh, em thực ghét vị đắng của trà gừng

- Ngoan, trà gừng đắng nhưng tình yêu của anh thì không đâu

•| Lục Ngưu nương nương |•
#Lục_Ngưu
HE nè :))
Fic đây là mừng sinh nhật muộn của tên thư sinh nào đó :v
Vì sao tôi không đăng bài chúc mừng á? Tôi đăng lên blog rồi mà~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com