Tro Thanh Takemichi
Bóng tối bao trùm căn phòng, Takemichi nằm nhìn lên trần nhà đăm chiêu suy nghĩ về việc sắp tới của đêm giáng sinh.' Nếu bây giờ mình giả vờ như chưa biết gì mà để mọi thứ diễn ra như thường thì có ổn ko nhỉ. Nhưng Yuzuha chắc sẽ đâm được Taiju, nhỡ đâu có gì đó xảy ra không may mà tên đó chết thật thì làm sao. Chắc phải ngăn Yuzuha ko được đâm tên đó thôi.Chifuyu thì sẽ bị Kisaki và Hanma chặn lại, Yuzuha thì bị Kisaki khích đâm Taiju, còn Hakkai thì...Thôi bỏ nó qua một bên, chẳng thể trông đợi gì vào nó... , còn Kazutora sẽ cùng mình đối phó với Taiju, xem ra cứ vậy đi....haizz' Suy nghĩ một hồi Takemichi chỉ biết thở dài rồi đi ngủ" Thôi thì cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên nhất, nếu đánh ko lại thì có Mikey và Draken đến cứu =))" Takemichi tự nói rồi cười hì hì chợp mắt tới sáng.------Sáng hôm sau----Tiếng chuông vang lên trong trường báo hiệu đã đến giờ ra về, Takemichi lặng lẽ về trước hết thảy tất cả rồi đi từ từ trên đường. Cậu như người mất hồn cứ bước đi, tự ngẫm lại bản thân không biết đã ở đây bao lâu rồi và đang làm gì thế này, vừa lúc bản thân vừa xuyên qua đã quá vui vì được xuyên vào bộ truyện mình thích mà cậu đã quên mất.Quên mất rằng mình đang có một cuốc sống riêng của mình, dù có vẻ cuộc sống của cậu không được trọn vẹn nhưng đối với cậu nó khá bình yên, nơi đó có thứ mà cậu hướng đến, có ước mơ chưa hoàn thành, mọi việc còn dang dở. Thậm chí cũng đã quên mất rằng ở đó cũng có người thương mình và người mình thương. Cảm thấy bản thân sao mấy tháng qua ở thế giới này như bị cuốn vào một vòng xoáy làm lu mờ đi con người của cậu ở thế giới của mình. Đúng rồi, phải làm sao thì mình mới trở về "nhà" của mình được nhỉ ? Ở đó mình còn có ba mà, sao lại có thể quên mất ba được chứ. Đúng rồi, còn mấy thằng bạn chí cốt của mình nữa, mình... muốn về nhà rồi.Takemichi cảm thấy bản thân lúc này chơi vơi giữa không gian, cứ mãi cuốn vào những suy nghĩ của bản thân." Takemichi, chờ em với !!" Hina từ đằng sau chạy tới vỗ vai cậu làm cho cậu chợt hoàn hồn tỉnh" Này, sao nãy giờ em gọi mà không trả lời vậy ? Anh có chuyện gì hả?" Hina lo lắng hỏi" Không... Không có gì" Takemichi cười nhẹ " Chúng ta cùng về nhé" HinaThế là Takemichi cùng về với Hina, Naoto thì về trươc vì sợ làm kì đàHina hẹn cậu gặp nhau tại công Umishita vào đêm giáng sinh. Takemichi cũng đồng ý và thẩn thờ bước về vì trong đầu cậu bây giờ từ lúc suy nghĩ về thế giới của mình lúc trước đã làm cho cậu cảm thấy bản thân lạc lỏng với mọi thứ.Lúc này bố của Hina lại xuất hiện và đề nghị cả hai cùng đi uống cafe nói chuyện một chút." Cháu đang hẹn hò với con gái chú nhỉ ?" Masato-bố Hina" Vâng ạ" Takemichi lễ phép đáp"Chú bận rộn suốt ngày nên không có thời gian dành cho lũ trẻ, nên chú chỉ nghe chuyện về chúng qua vợ" Masato cứ thứ ôn tồn trò truyện với Takemichi. Và ông nhân thấy Takemichi là một người lễ phép và ôn hòa nhưng đền cuối cùng vì muốn tốt cho con gái nên ông cũng quyết định" Cháu có thể lắng nghe thỉnh cầu của chú chứ ?"Masato "Vâng chú cứ nói ạ" Takemichi đã biết, biết rằng ông ấy muốn điều gì nhưng cậu vẫn bình tĩnh chờ. Vì đây là thời điểm thích hợp nhất để kết thúc mối tình mà cậu không thể giúp "cậu ấy" níu giữ được." Xin cháu, hãy chia tay con gái chú ! Chú muốn con gái chú hạnh phúc"Masato đứng lên và cuối người xuống nói" Cháu..." Takemichi định đồng ý luôn nhưng nếu nhanh quá thì sẽ rất kì lạ" Cháu là bất lương, cháu có thể khẳng định sẽ không kéo con gái chú vào mấy chuyện nguy hiểm không?" Masato" Vâng, cháu đồng ý ạ, chú không cần phải cúi người đâu ạ" Takemichi bình tĩnh nói rồi chào Masato một cái liền lập tức bỏ đi.-------Công viên Umishita------" Mình chia tay nhé, Hina" Takemichi" Anh nói gì thế ?" Hina nghĩ rằng bản thân nghe nhầm" Anh không còn yêu em nữa.... xin lỗi em " Takemichi vừa dứt lời, đúng như cậu đã biết trước, Hina lao đến đấm cậu ngã xuống đất rồi đấm tới tấp vài cái" Em ghét anh" HinaCô ấy ngồi dậy và bỏ đi, Takemichi cũng ngồi dậy, cậu thấy có lỗi nhưng không quan tâm nữa vì cậu có muộn phiền của bản thân và đầu óc bây giờ đang rất rối, phải giải quyết mọi chuyện ở đây rồi còn phải tìm cách trở về thế giới của mình. Cứ cho mối quan hệ của bản thân và cô ấy kết thúc như thế để cô ấy bớt đau khổ sau này. Còn mình thì sẽ làm những việc có thể làm.Bản thân chẳng qua cũng chỉ là một thằng nhóc bình thường, mình cũng không phải là người tốt gì, mà chỉ muốn làm những điều bản thân muốn làm. Và sẽ không cố làm những gì mình không muốn vì chắc chắn rằng mình sẽ không làm được.Cậu như người mất hồn đi đến gặp Chifuyu, Hanma và Kisaki.---Quán Cà Phê Sakuraya---Trước khi mở cửa đi vào, Takemichi điều chỉnh lại trạng thái cho ổn định lại và tiến vào." Xin lỗi, tao đến trễ !" Takemichi tiến tới bàn ngồi xuống." Đây là đêm trước trận huyết chiến đấy Takemichi! Mày thong thả quá nhỉ..." HanmaKisaki quay qua nhìn cậu một cái rồi lơ đi, còn Chifuyu, và Hanma nhìn thẳng vào mặt cậu làm cho cậu có chút không thoải mái." Takemichi... Mày vừa đi đánh nhau đấy à" Chifuyu chú ý vào vết bầm trên má của Takemichi" Gì thế, trời lạnh quá nên muốn làm nóng người đấy à" HanmaTakemichi dựa ra sau ghế rồi trả lời " Không có gì, chỉ là lỡ té thôi" Câu trả lời nghe thôi cũng biết là nói xạo nên Hanma định lên tiếng chọc tiếp thì Kisaki đã nói trước"Kazutora không tham gia à?" Câu hỏi khá bất chợt nhưng cậu và Chifuyu đã chuẩn bị trước nên không bất ngờ" Đương nhiên là không, tâm lý nó không được ổn nên tốt nhất là không nên tham gia vào vả lại nó và Hakkai cũng không thân thiết nên nó không quan tâm." Takemichi mặt không biến sắc nói nhưng trong tâm thầm xin lỗi Kazutora vì 6 chữ "tâm lý nó không được ổn"Chifuyu phải cố gắng bình tĩnh để ko cười phá lên. Và đương nhiên Kisaki không một chút nghi ngờ vì thái độ cả hai người này
" Hakkai chắc chắn sẽ ở bên trong nhà thờ từ trước. Takemichi ! Mày hãy vào trong và thuyết phục nó" Kisaki nói rồi nhìn về phía Takemichi" Ừ" Takemichi nhận được ánh mắt rồi đáp " Ba đứa bọn tao sẽ đứng ở ngoài tẩn cho Taiju một trận trước khi hắn đụng mặt Hakkai""Cứ quyết vậy đi" Takemichi đi về trước rồi, Chifuyu thấy vậy chạy theo. Kisaki và Hanma cũng đi về." Này Takemichi, hôm nay mày có chuyện gì à, tao không biết mày đang có chuyện gì nhưng hãy đem nỗi bức xúc ấy giải tỏa vào ngày mai đi !" Chifuyu vừa nói vừa vỗ lưng trấn an Takemichi rồi khoác vai cậuTakemichi cũng thở hắt ra đáp lại, tâm tình cũng thoải mái hơn" Ừm, mai mày nhớ cẩn thân với Kisaki và Hanma, nhất định 2 thằng đó cũng sẽ dở trò. Nhưng cũng không cần quá lo lắng, tao đã bảo Kazutora đến ứng cứu sau" Thế là cả hai tạm biệt nhau và về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com