Tro Lai Qua Khu Lam Lai Lan Nua Alltake
Sau khi ngồi trong nhà tắm suy nghĩ 1 lúc thì takemichi bỗng nghe tiếng mẹ gọi bên ngoài
- takemichi con đã tắm xong chưa !(mẹtake)
- dạ xong rồi con ra ngay đây (takemichi)
Cậu ra khỏi nhà tắm mặc đồ vào và đi lên phòng , lúc mở cửa phòng takemichi nhìn vào phòng , trong căn phòng nhỏ có những món đồ lúc nhỏ cậu đã từng dùng hầu hết điều là đồ chơi siêu nhân và siêu anh hùng còn giường ngủ thì được thu dọn sạch sẽ không một vết nhơ , takemichi bước tới chỗ đống đồ chơi đã được nằm gọn trong 1 chiếc hộp , cầm 1 đồ chơi siêu anh hùng trên tay
- woa ! (Takemichi)
- hoài niệm ghê !
Sau đó như nhớ lại gì đó cậu lập tức bỏ món đồ xuống , mà đi tới giường , cậu ngồi trên giường 2 mắt rơi vào trầm tư
//Suy nghĩ của takemichi//
- đây là 17 năm trước (takemichi)
- tức là trước lúc mình bắt đầu trở thành côn đồ sao !(takemchi)
- tức là lúc này mình chưa quen Hinata(takemich)
- và mọi chuyện vẫn chưa sảy ra (takemichi)
Trong đầu takemichi loé lên 1 ý nghĩ , nếu như cậu không quen biết hina, không gặp mikey , và không làm côn đồ , thì liệu sau này còn có ai chết không , nhưng suy nghĩ này lại đột nhiên dừng lại
- vậy nếu như mọi chuyện vẫn sảy ra thì sao !!(takemichi)
Takemichi nhớ lại lúc cậu chưa đi xuyên thời gian , cái chết của hina vẫn sảy ra , và draken vẫn chết , 2 suy nghĩ này bắt đầu làm takemichi rối loại , cậu ôm đầu
- vậy nếu mình bắt đầu từ bây giờ vậy có phải sẽ cứu được mọi người ?(takemichi)
//Cốc cốc//(tiếng gõ cửa)
- a!(takemichi)
Chưa kịp suy nghĩ xong , ngoài cửa đã vang vọng tiếng của mẹ làm takemichi giật mình
- takemichi ! Xuống ăn cơm nè (mẹ take)
- v-vâng !(takemichi)
Takemichi gấp gáp ngồi dậy , cậu mở cửa rồi đi xuống lầu , bước vào bếp cậu thấy mẹ bưng chén dĩa để xuống bàn ăn , cậu đi tới định ngồi trên ghế nhưng do cậu còn nhỏ nên việc với tới chiếc ghế ngồi vô cùng khó khăn , nếu là với đứa trẻ 5 tuổi bình thường , việt leo lên ghế rất dễ dàng nhưng đối với takemichi thì khác ( vì lúc nhỏ takemichi rất thấp )
Nhìn thấy takemichi với mãi không tới chiếc ghế mẹ takemichi khẽ cười bước đến kế bên cậu dùng 2 tay bế cậu lên
- a!
Takemichi giật mình , sau khi mẹ bế cậu lên ghế cậu bắt đầu dùng bữa
- takemichi con đã 5 tuổi rồi nhỉ ( mẹ take )
- dạ ? ( Takemichi )
- mẹ nghĩ mới thấy bé take của mẹ sắp lên tiểu học rồi ( mẹ take )
- thời gian trôi qua mau quá ( mẹ take )
- dạ ? Vâng ..( takemichi )
- con sắp rời khỏi trường mẫu giáo rồi take chan của mẹ ( mẹ take )
- hả ! Con sắp rời trường mẫu giáo rồi sao ?(takemichi)
Mẹ takemichi bắt đầu khó hiểu
- đúng rồi ?(mẹ take)
- không phải hôm qua con còn nói muốn mau chóng đi học ở 1 ngôi trường lớn hay sao ? ( Mẹ take )
- nhưng con mới 5 tuổi mà mẹ ?(takemichi)
- còn 1 tháng nữa là qua năm rồi mà con?(mẹ take)
- dạ ?
Takemichi bắt đầu rối loạn nhưng miệng vẫn cười nói với mẹ
- dạ tại con quên haha..(takemichi)
- ồ ..(mẹ take)
Sau khi ăn cơm takemichi lên phòng , cậu bò lên giường suy nghĩ
- học tiểu học...(takemichi)
- khoan đã !(takemichi)
- END chap 2 -
- takemichi con đã tắm xong chưa !(mẹtake)
- dạ xong rồi con ra ngay đây (takemichi)
Cậu ra khỏi nhà tắm mặc đồ vào và đi lên phòng , lúc mở cửa phòng takemichi nhìn vào phòng , trong căn phòng nhỏ có những món đồ lúc nhỏ cậu đã từng dùng hầu hết điều là đồ chơi siêu nhân và siêu anh hùng còn giường ngủ thì được thu dọn sạch sẽ không một vết nhơ , takemichi bước tới chỗ đống đồ chơi đã được nằm gọn trong 1 chiếc hộp , cầm 1 đồ chơi siêu anh hùng trên tay
- woa ! (Takemichi)
- hoài niệm ghê !
Sau đó như nhớ lại gì đó cậu lập tức bỏ món đồ xuống , mà đi tới giường , cậu ngồi trên giường 2 mắt rơi vào trầm tư
//Suy nghĩ của takemichi//
- đây là 17 năm trước (takemichi)
- tức là trước lúc mình bắt đầu trở thành côn đồ sao !(takemchi)
- tức là lúc này mình chưa quen Hinata(takemich)
- và mọi chuyện vẫn chưa sảy ra (takemichi)
Trong đầu takemichi loé lên 1 ý nghĩ , nếu như cậu không quen biết hina, không gặp mikey , và không làm côn đồ , thì liệu sau này còn có ai chết không , nhưng suy nghĩ này lại đột nhiên dừng lại
- vậy nếu như mọi chuyện vẫn sảy ra thì sao !!(takemichi)
Takemichi nhớ lại lúc cậu chưa đi xuyên thời gian , cái chết của hina vẫn sảy ra , và draken vẫn chết , 2 suy nghĩ này bắt đầu làm takemichi rối loại , cậu ôm đầu
- vậy nếu mình bắt đầu từ bây giờ vậy có phải sẽ cứu được mọi người ?(takemichi)
//Cốc cốc//(tiếng gõ cửa)
- a!(takemichi)
Chưa kịp suy nghĩ xong , ngoài cửa đã vang vọng tiếng của mẹ làm takemichi giật mình
- takemichi ! Xuống ăn cơm nè (mẹ take)
- v-vâng !(takemichi)
Takemichi gấp gáp ngồi dậy , cậu mở cửa rồi đi xuống lầu , bước vào bếp cậu thấy mẹ bưng chén dĩa để xuống bàn ăn , cậu đi tới định ngồi trên ghế nhưng do cậu còn nhỏ nên việc với tới chiếc ghế ngồi vô cùng khó khăn , nếu là với đứa trẻ 5 tuổi bình thường , việt leo lên ghế rất dễ dàng nhưng đối với takemichi thì khác ( vì lúc nhỏ takemichi rất thấp )
Nhìn thấy takemichi với mãi không tới chiếc ghế mẹ takemichi khẽ cười bước đến kế bên cậu dùng 2 tay bế cậu lên
- a!
Takemichi giật mình , sau khi mẹ bế cậu lên ghế cậu bắt đầu dùng bữa
- takemichi con đã 5 tuổi rồi nhỉ ( mẹ take )
- dạ ? ( Takemichi )
- mẹ nghĩ mới thấy bé take của mẹ sắp lên tiểu học rồi ( mẹ take )
- thời gian trôi qua mau quá ( mẹ take )
- dạ ? Vâng ..( takemichi )
- con sắp rời khỏi trường mẫu giáo rồi take chan của mẹ ( mẹ take )
- hả ! Con sắp rời trường mẫu giáo rồi sao ?(takemichi)
Mẹ takemichi bắt đầu khó hiểu
- đúng rồi ?(mẹ take)
- không phải hôm qua con còn nói muốn mau chóng đi học ở 1 ngôi trường lớn hay sao ? ( Mẹ take )
- nhưng con mới 5 tuổi mà mẹ ?(takemichi)
- còn 1 tháng nữa là qua năm rồi mà con?(mẹ take)
- dạ ?
Takemichi bắt đầu rối loạn nhưng miệng vẫn cười nói với mẹ
- dạ tại con quên haha..(takemichi)
- ồ ..(mẹ take)
Sau khi ăn cơm takemichi lên phòng , cậu bò lên giường suy nghĩ
- học tiểu học...(takemichi)
- khoan đã !(takemichi)
- END chap 2 -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com