TruyenHHH.com

( Triệu Duyên ) Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Đừng Qua Đây

Chương 2: Âm Mưu Ác Độc

hangg1116

Minh Triệu quỳ được nửa ngày, khi cảm thấy đôi chân đã tê cứng sắp không còn cảm giác thì cửa phòng mở ra

Bà quản gia khó tính đi vào, ra lệnh cho 2 nữ hầu theo cùng

'' Đem nó đến phòng khách''

Quỳ quá lâu, đi vài bước thì nàng té khụy xuống đất

Tiếp theo sau đó, nàng chỉ nghe được bọn họ đang than vãn

'' Ai da, đúng là phiền thật đó. Tam tiểu thư à, người đã lớn chừng này rồi. Chẳng lẽ còn không học được cách đi đứng cho đàng hoàng sao?''

'' Xin ... xin lỗi'' - Minh Triệu yếu ớt

'' Mau đứng lên đi, lão gia và phu nhân đang chờ đó'' - bà quản gia cau có gương mặt, liếc nhìn nàng

...****************...

Chuyện phải kể đến vào 3 tiếng trước

Phạm Nham ngồi trên sofa ở đại sãnh, bàn tay cầm 1 tấm thiếp run run

'' Hôn thư?'' - ông ta lên tiếng hỏi

Chàng trai đối diện nghe xong nhoẻn miệng cười

'' Cô chủ nhà tôi muốn cùng tiểu thư Phạm gia kết hôn. Tôi chỉ là giúp ngài ấy chuyển lời, mong Phạm lão gia đây xem xét''

Nói xong, anh ta đứng lên rồi cúi chào sau đó đi mất

Đợi người đi khuất, Phạm Nham cầm hôn thư trong tay nghĩ ngợi

Phạm Minh Châu đứng bên cạnh mẹ mình khó chịu ra mặt, cô ả không ngừng giãy nãy

'' Mẹ! Con không kết hôn với Nguyễn Cao Kỳ Duyên đâu. Cả cái thành phố này, ai mà không biết ả chính là ác ma tái thế, gương mặt lại dị dạng xấu xí. Nếu trở thành vợ ả ... thì cả cuộc đời con xem như chấm hết rồi a''

'' Nhưng nếu con không kết hôn, thì cả nhà chúng ta sẽ không được yên đâu'' - Phạm lão gia nói

Anh Túc vỗ về con gái yêu quý, đưa ánh mắt sắc lẽm về phía Phạm Nham

'' Rõ ràng là đến cầu hôn, nhưng chỉ phái 1 tên người làm đến. Chẳng xem chúng ta ra gì, con gái chúng ta cành vàng lá ngọc, gả cho cô ta khác gì hủy hoại con bé chứ?''

Tên họ Nguyễn đó rõ ràng chỉ muốn tìm 1 bức bình phong, con gái của bà nếu gả đến đó chắc chắn sẽ chết trong tay ả mất

Cách đây ít lâu, trong thành phố loan tin đồn chỉ vì nữ hầu lỡ chạm vào ả mà đến cái xác cũng chẳng còn nguyên vẹn. Không thể để cho Minh Châu gả đến Nguyễn gia

'' Haizzzz, nhưng cũng không thể đắc tội với nhà họ Nguyễn được'' - Phạm Nham lên tiếng

Lão không muốn con gái chịu khổ, nhưng càng không muốn mất đi chỗ dựa vững chắc này

Nhà họ Nguyễn ở thành phố M, thế lực và địa vị lớn mạnh vững chắc

Nguyễn Cao Kỳ Duyên là đứa con duy nhất. Ngoài những người trong gia đình, thì chưa có ai thấy được diện mạo của ả

Phàm là người hầu trong nhà đều không được tự do đi ra ngoài và nói chuyện với bất cứ ai, đặc biệt là những chuyện liên quan đến vị tổng tài này

Nếu có người dám vi phạm, ả sẽ không lưu tình mà giết chết rồi phi tang

Các buổi tiệc dành cho giới thượng lưu, ả luôn phái người đến chứ nhất quyết không lộ diện. Có người nói do ả quá xuất chúng nên mới làm vậy. Nhưng đa số đều nói ả tướng mạo xấu xí đến doạ người, hệt như quái vật nên mới phải thần bí như thế

Còn 1 số lời đồn đại, trong đó phải quan tâm nhất chính là Nguyễn Cao Kỳ Duyên này là nữ nhưng không yêu nam nhân cũng cực kỳ ghét nữ nhân

Có vài người vì muốn trèo cao, bất chấp diện mạo xấu xí mà trèo lên giường, nhưng chỉ vừa có ý tiếp cận liền bị ả nhìn thấu, hạ nhân sau đó đem ra 1 thi thể

Nếu để cho Phạm Minh Châu kết hôn, chắc chắn cô ả sẽ không sống được

Anh Túc ôm lấy đứa con gái đang không ngừng khóc lóc. Từ khi bước chân vào đây làm dâu, mọi việc ở Phạm gia đều do bà ta nắm quyền. Vậy cho nên, chuyện này bà càng phải can thiệp

'' Phạm Nham, ông đừng hòng để cho con tôi kết hôn''

'' Nhưng mà nếu đắc tội với Nguyễn gia thì chúng ta ... Ai da, tóm lại hôn lễ vẫn phải tiến hành'' - kết thân với Nguyễn gia, tài nguyên mà Phạm gia nhận được chắc chắn sẽ khiến họ có thể 1 bước lên mây. Miếng mồi béo bở thế này sao có thể bỏ lỡ

'' Vậy thì để con khốn kia thay con gả cho tên ác ma đó đi. Dù sao nó cũng mang họ Phạm '' - Phạm Minh Châu gào lên, trên gương mặt xinh đẹp lộ rõ sự độc ác

Phạm phu nhân thấy vậy cũng nói vào

'' Đúng đó, dù sao nhà họ cũng không nói là muốn cưới đứa con gái nào. Chúng ta chỉ cần bảo rằng Minh Châu đã được hứa hôn với gia đình khác, để cho Minh Triệu thay con gái gả đi. Như vậy chẳng phải tiện cả đôi đường hay sao?'

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com