TruyenHHH.com

Trieu Duyen Marry Me

Nụ hôn mang theo một chút ngọt ngào, một chút lãng mạn và vài ba giọt nước mắt, Triệu cảm nhận được điều đó. Nhưng hình như đó không phải nước mắt của nàng, mà là của bạn Gấu. Nhưng con Gấu ngu ngốc này môi lưỡi cứng đờ, cứ mặc cho nàng muốn làm gì thì làm, Minh Triệu có chút buồn bực, ấn chặt gáy cô về phía mình hơn nữa, khiến cho hai người vốn đã dính chặt đều không còn một chút khoảng cách.

Vốn dĩ muốn thuận theo nàng mà đáp lại,nhưng tâm trí đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, Kỳ Duyên bất ngờ đẩy nàng ra khiến Triệu không kịp phản ứng xém nữa đã ngã xuống, nếu không phải được cô kéo lại kịp thời, bộ dạng của nàng hiện giờ có lẽ vô cùng thê thảm.

" Bạn Gấu..." Chính là vì bị đẩy ra bất ngờ như vậy khiến Minh Triệu vô cùng hụt hẫng, đôi mắt ướt át mà nhìn cô.

" Chị say rồi, đợi chị tỉnh rượu chúng ta nói chuyện sau..." Duyên nói rồi đứng dậy muốn bỏ ra ngoài. Cô sợ đây là hành động không tự chủ lúc say của Triệu, sợ chị ấy sau khi tỉnh táo sẽ cảm thấy hối hận. Từ khi quen biết Triệu, cô lại bắt đầu sợ hãi mọi thứ.

" Không tin chị?" Minh Triệu giữ chặt lấy tay Kỳ Duyên, không cho cô rời khỏi.

" Ngồi xuống!" 

"..."

" Triệu nói ngồi xuống!" Quả thật, người say thường rất mạnh miệng.

Kỳ Duyên ban đầu cứ muốn như vậy mà rời đi, nhưng không hiểu sao lại nghe lời nàng ngồi xuống sofa. Cô không nhìn Triệu, dáng vẻ bây giờ của chị ấy rất câu người, nếu nhìn thêm nữa cô sợ bản thân sẽ không nhịn được mà 'muốn' nàng.

Nhưng có vẻ hôm nay ai đó thật sự quyết tâm làm quà sinh nhật cho bạn Gấu. Triệu tiến đến gần Duyên, ngồi cả vào lòng cô, tay câu lấy cổ cô, chiếc áo choàng tắm từ lúc nào đã rơi ra phân nửa. Kỳ Duyên bàn tay không dám buông Minh Triệu ra sợ nàng sẽ ngã, nhưng mắt vẫn cứ như hòa thượng không nhìn lấy nàng một cái. Ở bên tai Duyên, cô cảm nhận được nhiệt khí, chính là vì nàng đang thì thầm vào tai cô: " Em là không thích chị nữa...hay là không tin vào lời mà chị nói? Hửm?" 

Cảm thấy bạn Gấu đang cố gắng kìm chế dục vọng bây giờ rất đáng yêu, nàng nhịn không được cắn một cái vào vành tai cô khiến Duyên " Ah" một tiếng. 

" Gấu..." Không biết bé thỏ học ở đâu cái bộ dạng yêu nghiệt này, nhịn nhịn nhịn, sắp nhịn không nổi nữa rồi.

" Sao không trả lời chị?" Bàn tay càn rỡ xoa xoa má Duyên, cẩn thận vuốt xuống cổ cô, rồi đến ngực...

Đúng lúc này bạn Gấu lại nắm kịp bàn tay hư đốn đó: " Gấu yêu chị, từ trước đến giờ chỉ có một mình chị, sau này cũng sẽ chỉ yêu chị!" 

" Vậy có nghĩa là Gấu không tin tưởng những lời chị nói?"

" Em không có...em chỉ là...em sợ...ưm" Lời chưa nói hết đã bị người kia dùng môi ngọt ngào chặn lại. 

Giây phút hơi thở nóng ấm cùng bờ môi ướt át mềm mại kề sát, cô lúc này không còn từ chối nữa, một tay đỡ lấy lưng Triệu, một tay ấn nhẹ sau gáy nàng để nụ hôn được sâu hơn. Môi lưỡi quấn quýt đến khi cả hai đều không thở nổi nữa mới dứt ra.

" Không cần sợ gì cả, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, chị vẫn luôn ở đây, tin tưởng chị có được không? Ở nơi này của chị...vẫn luôn có em." Triệu kéo tay cô đặt lên ngực trái của mình, nơi đó có một sinh vật đang đập liên hồi, cũng chính là nói cho Duyên biết, trái tim của nàng không thể dừng lại yêu cô nữa rồi!

Kỳ Duyên gật đầu, cũng chẳng thèm để tâm đến nàng có hành động gì, trực tiếp đè nàng xuống sofa mà hôn. Từng cái chạm của cô đối với nàng đều rất nhẹ nhàng, không gấp gáp, không cuồng nhiệt, chỉ có nâng niu và trân trọng. Bởi vì đây là người con gái của Nguyễn Cao Kỳ Duyên cô, người mà cô dùng suốt đời này để yêu thương.

Mặc dù bạn Gấu không gấp, nhưng có người nào đó đã gấp đến phát điên rồi. Triệu đẩy cô xuống hôn cổ mình, một tay còn lại gấp gáp thoát khỏi chiếc áo choàng tắm của bản thân: " Ưm...hưn...Gấu...chị muốn..."

Vẫn còn say mê mút lấy xương quai xanh quyến rũ, lúc lấy lại tinh thần, bạn Gấu mới phát hiện bé thỏ từ lâu đã cởi áo choàng của mình, trên người chỉ còn lại hai mảnh đồ lót ren màu đen.

Bé thỏ chính là đang muốn giết người!

" Thật sự muốn?" Giọng nói âm trầm nhuốm màu sắc dục.

Minh Triệu ôm lấy cổ cô, kéo Duyên hướng về mình mà hôn. Cơ thể nàng hiện tại rất nóng, vốn dĩ có men say, lại bị nụ hôn này làm cho đắm đuối, Triệu khẽ ưỡn người, để cơ thể ấm áp trần trụi của bản thân càng dán chặt vào cô.

" Hưn...chẳng kẽ Gấu không muốn? Món quà sinh nhật này không muốn nhận?"

" Vậy Gấu không khách sáo khui quà đây!"

Kỳ Duyên bế Triệu khỏi sofa, nhẹ nhàng đặt lên giường. Bắt đầu tấn công từ bầu ngực căng tròn quyến rũ đó, cách một lớp vải xoa nắn một bên ngực, một bên không ngừng tạo ra vài dấu hôn đỏ tím.

Chiếc cúc áo ngực bung ra từ phía trước, hai bên nhũ hoa hồng hào đang cương cứng vì kích tình lộ ra trước mặt Duyên. Cô không do dự mà ngậm lấy, mút ' chùn chụt'. Ngọn đồi bên kia cũng không hề để trống, liên tục bị người nào đó nhào nặn, thỉnh thoảng lại dùng ngón tay thon dài se se lấy đỉnh nhọn đang nhô lên mà kích thích.

" Ư...ưn...Gấu..." Khoái cảm đến bất ngờ khiến nàng không kịp phòng bị phát ra vài tiếng rên rỉ.

" Bé ngon...à không bé ngoan của Gấu, đêm nay phải ngoan ngoãn một chút biết chưa!" Cô rướn người lên hôn nhẹ lên môi Triệu, sau đó lại ở bên tai nàng càn rỡ.

Mặc dù không nhìn thấy được hết biểu cảm của người kia, nhưng cô biết được, Triệu vừa rồi đã gật đầu.

" Tách chân ra một chút...thật ngoan."

Lời vừa hết, bàn tay cũng bắt đầu di chuyển xuống phần thân dưới của nàng mà khám phá. Ở giữa hai chân nàng, dù cách một lớp vải Kỳ Duyên đều cảm nhận được nơi đó đã không còn khô ráo. Cô không trực tiếp cởi chiếc quần lót đó ra, mà chỉ vén sang một bên, hai ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn hai bên mép thịt.

" Ha...aa...Gấu...đừng chạm..." Lần đầu tiên trải nghiệm loại cảm xúc này khiến Minh Triệu có chút không quen. Nơi tư mật bị kích thích khiến thân thể không tự chủ mà run lên.

" Bé không thích dùng tay?" Câu nói này cũng không đợi bé thỏ trả lời, Kỳ Duyên đã nhanh chóng di chuyển xuống dưới, bàn tay không ngần ngại xé đi mảnh vải cuối cùng trên người nàng.

" Aa...Gấu! Đừng...aa...aa...đừng liếm...bẩn...ư...ưn" Đang trong cơn đê mê, Triệu chính là giật mình nhận ra sinh vật mềm mại trong khoang miệng của ai kia đang trêu chọc hoa huyệt của mình.

Kỳ Duyên không để ý mấy lời này của nàng, hai tay ôm lấy đùi Triệu tách chân nàng rộng ra hơn, rồi lại vùi đầu vào hoa huyệt xinh đẹp kia mà hút lấy thủy dịch ngon ngọt.

" Bé ngon quá...cái này không có bẩn...của bé...rất ngon..." Đầu lưỡi của bạn Gấu lại tiếp tục liếm láp nơi đang không ngừng tiết ra mật dịch. Đột nhiên bạn Gấu lại nổi hứng cắn vào hạt đậu nhỏ hồng hào, khiến Minh Triệu vì đau đớn mà hét.

" Đau bé...Gấu...ưn...đừng...ưn...đừng cắn mà..." Mặc dù có hơi đau, nhưng dường như bé thỏ đã quen với nhịp điệu này của bạn Gấu, dần dần cảm thấy sung sướng thích thú, còn cố tình nâng hông cao lên để nơi tư mật của mình áp sát mặt cô.

" Bé ngoan có cảm thấy thoải mái không?"

" Ư...ư...th...thoải mái...nhanh...nhanh nữa...ưn...hưn...Duyên..."

" Được...thoả mãn bé!" Kỳ Duyên rất hài lòng với thái độ của nàng, đầu lưỡi gia tăng tốc độ, không ngừng mút lấy hoa huyệt kia.

" Ưn...ưn...bé...sắp...aa"

" Gấu...hức...ư...ưn...bé ra...Gấu...ư ư" Kích tình dày đặc khiến Minh Triệu nhịn không nổi, trong miệng không ngừng phát ra vài âm thanh xấu hổ.

Nhận thấy hoa huyệt Minh Triệu co rút mạnh hơn, cả người không ngừng run rẩy liền biết đó là dấu hiệu của cực điểm kích thích, Kỳ Duyên liền dùng lưỡi gia tăng tốc độ. Cuối cùng, chỉ thấy nàng cong người, ' ah' lớn một tiếng, bắn toàn bộ ái dịch ngọt ngào vào mặt cô. Duyên cũng không ngần ngại đem chúng nuốt hết vào bụng, trong lòng nảy sinh cảm giác thành tựu không tưởng.

" Ưm...Gấu Béo..." Minh Triệu thở gấp một hồi, ánh mắt dần lấy lại tiêu cự, hai tay ôm chặt lấy vai bạn Gấu của mình. Chính là vì vừa trải qua một lần cực khoái, nhưng bên trong vẫn chưa được chăm sóc, bây giờ nàng cảm thấy có chút ngứa ngáy khó chịu.

Cô chồm người lên, một lần nữa để môi lưỡi hai người giao hòa, đem thứ mật dịch yêu mị đó của Minh Triệu cho nàng nếm thử. Triệu đối với chuyện ' yêu' căn bản không hề bài xích, nhưng dù gì đây cũng là lần đầu, lại bị bạn Gấu trêu chọc như vậy khiến mặt bất giác đỏ lên, tuy vậy lại vô cùng phối hợp mà mút lấy sinh vật không xương của cô.  

" Có cảm thấy được không? Nước của bé...rất ngon..."

" Ưm...không được nói...ư" Bạn Gấu nghiêm chỉnh đạo mạo đi đâu mất rồi? Mặc dù rất thích dáng vẻ bây giờ của Duyên, nhưng Minh Triệu vẫn có một chút cảm thấy cô giống như biến thái. Nàng dùng môi một lần nữa chặn cái miệng nói nhăn nói cuội kia lại.

Hôn xong, Kỳ Duyên đưa hai ngón tay chạm vào cửa huyệt bên dưới, bước vào phần chính của 'bữa ăn' này: " Gấu vào nhé?" Mặc dù đã rất gấp rồi, nhưng bạn Gấu vẫn rất là tôn trọng bé thỏ, sợ nàng cảm thấy khó chịu. 

Nhận được cái gật đầu nhẹ xem như đáp ứng của ai kia, bạn Gấu vui đến sắp nhảy cẫng lên, khóa môi không ngăn nổi nụ cười cúi người xuống hôn lấy nàng, hai ngón tay cũng bắt đầu tiến vào hoa huyệt hồng hào. Chỉ là...

...Chỉ là mới vào được một đốt ngón tay liền nhận thấy bất thường, vội vàng rút ra, Kỳ Duyên cũng ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn nàng. Mà người dưới thân vốn dĩ trong cơn đê mê đã chuẩn bị tinh thần thì bỗng nhận thấy bên dưới mất mát, môi lưỡi ở trên cũng vội vã mà tách ra.

" Gấu? Sao...không vào? Bé ngứa..." Nàng nắm lấy tay cô lần nữa đặt ở cửa huyệt.

" Triệu...chị...chị còn?" Cô lần nữa đưa một ngón tay thật khẽ vào bên trong kiểm tra, đúng là lớp màng đó. Không thể tin được! Trước khi yêu cô chị ấy đã ở cạnh Trần Ngọc Anh bao nhiêu năm chứ? Lẽ nào hai người yêu nhau lâu như vậy không phát sinh chuyện đó? Trong lòng Kỳ Duyên thực sự dâng lên một cỗ vui sướng không diễn tả được, lần đầu tiên của Triệu là cho cô, người Minh Triệu thuộc về chỉ có duy nhất Nguyễn Cao Kỳ Duyên cô!

" Ưn...bé...bé chưa có trao thân cho ai...bé chỉ có một mình Gấu..." Quả thật Ngọc Anh và nàng yêu nhau khá lâu, nhưng đa số thời gian là yêu xa, mỗi lần gặp được nhau toàn là cãi cọ giận dỗi, có làm ăn được gì đâu. Giờ nàng đang khó chịu muốn chết, con Gấu đó thì lại xịt keo bất động: " Gấu...cho bé..." 

" Triệu...Gấu yêu bé!" Bạn Gấu sau khi lấy lại tinh thần liền cúi người cuồng nhiệt mút lấy môi Triệu, hiện giờ bạn Gấu đang rất hạnh phúc, hạnh phúc đến Hệ Mặt Trời!

" Ưm....bé...bé cũng yêu Gấu!"

" Ráng chịu đau một chút, Gấu sẽ nhẹ nhàng..." Cô nói rồi dùng ngón giữa đâm vào bên trong, xuyên qua lớp màng mỏng, ái dịch cũng tràn ra ngoài kèm theo vài tia máu màu hồng nhạt. Phạm Đình Minh Triệu, thuộc về cô.

" Ah! Đau quá...hức...hức...bé đau..." Ngay giây phút ngón tay cô đi sâu vào trong lấp đầy cảm giác trống rỗng, thân thể vì gánh chịu nỗi đau phá thân mà đau đớn đến rùng mình, nước mắt nàng đã từ lúc nào chảy dọc hai bên má.

Đôi môi Duyên chạm nhẹ vào mi mắt người dưới thân an ủi, cô biết nàng đang rất đau nên ngón tay vẫn giữ yên không hề chuyển động, đợi khi cơn đau qua đi mới bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển.

" Ưm...Gấu...động...động đi." Cơn đau thuyên giảm, ham muốn lần nữa trào dâng, nàng ưỡn mông cao hơn đòi hỏi.

Cô lại thêm một ngón tay nữa vào bên trong nàng mà cọ sát, bởi vì là lần đầu nên có chút chật cứng, ngón tay bị ép đến đau: " Bé Triệu ngoan...thả lỏng một chút...Gấu cho bé..."

Nghe được lời nỉ non bên tai, nàng cũng không căng thẳng nữa, hai ngón tay mới bắt đầu hoạt động. Từng đợt ra vào phát ra âm thanh ' lép nhép' khiêu gợi, cơ thể đang nở rộ dưới thân đang không ngừng rên rỉ khiến Kỳ Duyên càng kích thích mà thúc tay càng sâu vào trong.

" Ưm...ưm...sâu quá...bé chịu không nổi...a...a..." 

" Gấu...ư ư...ư..."

Chính là cố tình không nghe ra tiếng rên đó mang ý tứ cầu xin, mỗi lần ra vào ngón tay thon dài kia đều đi sâu đến tử cung: " Nhẹ...ư ư...nhẹ...chậm một chút...Gấu Béo...ư..." 

Hai bầu ngực căng tròn đong đưa lên xuống theo nhịp điệu của cô, khiến Duyên thích thú mà ở nơi nhô cao nhất cắn một cái.

" Ưn...đừng cắn...bé đau..." 

" Ngoan ngoãn, Gấu chiều chuộng bé có thích không?"

" Th-Thích...ưm...ưm...thoải mái..."

Bạn Gấu hôm nay cảm thấy rất cao hứng, hai ngón tay trong hoa huyệt tiếp tục tăng lực tăng tốc.

" Ha...aa...aa...bé sắp ra...a..." Lời này vừa xong, nơi huyệt đạo hồng hào liền liên tục bắn ra mật dịch, một ít thấm xuống tấm lót đệm, còn lại đều đi vào trong miệng của bạn Gấu.

" Yêu bé..." Cô ôm lấy nàng mà hôn hít, hơi thở lại hòa quyện vào nhau.

Vẫn chưa hết khoái cảm của đợt cao trào vừa qua, phía dưới vẫn còn tiết ra ái dịch, thân thể hồng hào ướt đẫm mồ hôi trong mắt bạn Gấu chính là tuyệt sắc giai nhân, khiến cô lần nữa nổi lên ham muốn chiếm hữu.

 Cô kéo nàng đồng loạt ngồi dậy, xoay người nàng để lưng áp vào người mình, ở bên tai lại vang lên âm thanh tràn đầy sắc dục: " Bé ngoan...quỳ lên!"




* ayda hỏng biết gì hớt

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com