TruyenHHH.com

Trich Dan Ngon Tinh

• Mọi điều cháu làm, cách sống cháu chọn đều không phải vì nhà họ Nghê, không phải vì bà nội, không phải vì mẹ, không phải vì bất cứ ai hết, mà chỉ vì bản thân cháu thôi!

• Vì sao đến giờ bà mới hiểu ra, khích lệ dịu dàng mới là cách giáo dục tốt nhất?

• Căn nhà thượng lưu này đã giam giữ trái tim cô lâu rồi, giờ, cô muốn cho nó xổ lồng tự do

• Bóng đêm luôn có thứ sức mạnh tà ác làm người ta không thể kiềm chế

• Ghen tị là ma quỷ mà!

• Thứ buộc người và người lại với nhau không phải tình cảm, mà là lợi ích!

• Vì sao lại mặc kệ anh, anh có phải động vật nuôi thả đâu, anh cần trông nom mà

• Bạn gái đang ngủ là thời cơ tốt nhất để vuốt ve, nếu không tranh thủ nắm bắt, đó là thằng ngu!

• Người với người chung sống, nói một cách tàn nhẫn thì đều là lợi dụng và bị lợi dụng thôi. Chẳng qua, vài người thì cam tâm tình nguyện, song lại có vài người thì không.

• Anh thật sự rất không thích người khác bàn luận về người anh để ý

• Anh rất muốn quang minh chính đại theo đuổi em, để tất cả mọi người thấy em chính là người con gái anh thích. Nhưng anh không muốn em bị áp lực. Nếu như người khác nhìn thấy em, không gọi em là Nghê Gia mà lại gọi là 'ai đó của Việt Trạch', tên em sẽ luôn gắn với tên anh, như vậy rất bất công. Với tính cách của em, em sẽ tủi thân mà nhỉ?

• Đây chính là cô gái lần nào cũng có thể làm anh trầm trồ! Đây chính là cô gái có một không hai trên đời này với anh!

• Vòng ôm mềm mại nhất yên bình nhất, thì ra là ở nơi anh

• Trên đời này không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn! Người tìm người là để cùng làm chuyện xấu

• Chẳng trách cô ta có thể kiêu căng ngang ngược, đắc tội với vô số người như thế, chẳng trách cô ta có thể lỗ mãng điêu ngoa, không ai cản nổi như thế, bởi vì cô ta có người cha nghiêm tốn cẩn trọng, người mẹ khôn khéo lõi đời và người anh bề đạo mạo bên trong mục nát sẽ luôn bất chấp tất cả để che chở cho cô ta.
Hơn nữa dù họ chỉ là một chi chính trị của nhà họ Ninh, nhưng chi của ông nội Ninh Cẩm Hạo cùng họ Ninh cũng không thể thấy chết mà không cứu được
Nhà, một chữ xiết bao hạnh phúc.

• Những uy hiếp và hiểm hoạ có khả năng tồn tại, có thể không dính vào thì đừng dính

• Xin lỗi, anh không thạo xử lý những việc thế này. Ngoại trừ ôm em ra, anh cũng không biết phải nói lời thân mật thế nào. Anh chưa từng đùa với ai nên cũng không rõ thước đo và chừng mực của nói đùa.
Tính anh vốn lạnh nhạt, làm phụ nữ không thích đúng không? Anh sợ em thấy anh là người nhạt nhẽo và buồn tẻ, muốn thử làm chút gì đó để thay đổi thì hình như lại không biết chừng biết mực. Chuyện này thật sự... sao mà khó thế?

• Nghê Gia là người được tôi bảo vệ. Thế nên, dù cô ấy ở đâu, tôi đều không cho phép bất cứ ai làm hại cô ấy. Bằng không, tôi nhất định sẽ cho kẻ đó biết, hai chữ 'hậu quả' rốt cuộc là thế nào.

• Dù kẻ làm hại cô ấy là bất cứ ai, tôi đều bắt kẻ đó trả lại gấp mười gấp trăm lần

• Thì ra thật sự có người đàn ông không cần giang sơn chỉ cần mỹ nhân. Anh dám mang vài trăm triệu sản nghiệp ra cược nhưng lại không muốn cược một nụ hôn của Tần Cảnh, người đàn ông tự tin chưa bao giờ thua trên chiếu bạc, cho dù phần thắng lên đến 99.99% cũng không muốn để người con gái mình yêu phải đi hôn kẻ khác vì xác suất 0.01% còn lại

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com