Đen Trắng - Triêu Tiểu
Tác giả: 朝小诚.
Tên xuất bản Trung Quốc: 黑白.Nam chính: Đường Dịch.
Nữ chính: Kỷ Dĩ Ninh.Trong lòng tôi thì Kỷ Dĩ Ninh chính là nữ chính mang phong thái ngôn tình nhất luôn mọi người ạ. Hai anh chị này đều là những người học thức uyên bác, rồi cả tuyến tình cảm đến cũng rất nhẹ nhàng, kiểu yêu thương nhau và thấu hiểu lẫn nhau á. Xứng đôi dã man, Dĩ Ninh thì nhẹ nhàng thướt tha, Đường Dịch thì mạnh mẽ ngang tàn, đối lập nhau như thế nhưng đến lúc ở bên nhau thì ai nhìn vào cũng thấy rung động.
"Nhưng cuối cùng anh đã gặp được em, gặp được Kỉ Dĩ Ninh..."
Anh nở nụ cười, có loại vui sướng ở trong đó.
"Dĩ Ninh, em sẽ không trở thành người vì tham luyến mà chịu tội như Tantalus, sẽ không vì mất đi tình yêu mà phải chết, lại càng không thể có một ngày, em bị anh phủ định..."
Bởi vì
"...Em là một chi tiết cuối cùng trong câu chuyện cổ tích của đời anh."9. Đường Dịch, em sẽ không đi, em sẽ không rời bỏ anh, trừ phi tương lai có một ngày, anh là người buông tha em trước.
Mấy ngày qua, em hiểu được, thế giới này không chỉ có một màu như em tưởng tượng, mà là có hai màu, màu trắng và màu đen. Anh có quy tắc của thế giới kia, em không hiểu, em cũng không chuẩn bị tham gia, cũng không chuẩn bị tiến vào. Điều em có thể làm được chính là, em sẽ không can thiệp, em sẽ không dùng những đạo đức mà em học tập được ở thế giới màu trắng của em mà nhìn vào, để ràng buộc tất cả mọi thứ trong thế giới màu đen của anh. Những điều coi trọng, em với anh phân biệt rõ ràng, đều tự tuân thủ chuẩn tắc trong thế giới của mình, không vi phạm lẫn nhau... Nhưng trên tình cảm, em và anh đồng quy. (Kỉ Dĩ Ninh)10. Đường Dịch, anh cũng không biết, anh là tín ngưỡng của bao nhiêu người đâu. Khiêm Nhân, Đường Kính, nhiều người ở Đường gia, sau này còn có, Kỉ Dĩ Ninh... (Kỉ Dĩ Ninh)11. Thiếu chút nữa thôi, Dĩ Ninh quan trọng nhất của tôi, đã bị hủy trên tay bọn chúng. Cho nên, những tên dám đụng đến cô ấy, một tên tôi cũng không muốn lưu... (Đường Dịch)12. Plato nói, tình yêu của đàn ông đối với phụ nữ không phải là những biểu hiện trong quá trình làm tình, mà là sau khi dục vọng đấy nở rộ.13. Mất đi một người, là rất thống khổ. Anh biết loại cảm giác này, cho nên, anh sẽ không cho em rời bỏ anh. (Đường Dịch)14. Biết không?Trái tim của người đàn ông chỉ có một, anh đã cho em, thì không thể cho người khác. (Đường Dịch)15. Cách yêu một người rất quan trọng, thế nên có đôi khi nó quyết định kết cục cuối cùng của tình yêu đó.16. Em có biết, Đường Dịch thương tiếc em bao nhiêu không? Kỉ Dĩ Ninh, em có biết không, kỳ thật Đường Dịch đã dành tất cả ấm áp mà cả đời này anh ấy cũng không thể nghĩ đến, tất cả đều cho em. (Đường Kính)17. Nếu mắt phải của bạn làm bạn té ngã, vậy thì hãy khoét ra mà vứt nó đi, thà rằng mất đi một phần thân thể, còn hơn để toàn thân bị vùi trong địa ngục.18. Anh và em có một vận mệnh tương tự. Trong vận mệnh hoang dã đó, rốt cục anh cũng tìm được nơi em rơi xuống.19. "Cho tới bây giờ anh vẫn không biết cần phải yêu như thế nào mà chỉ biết giữ lấy, trên đời này đến tột cùng có yêu không, cho tới bây giờ vẫn là một vấn đề. Mà em lại khoan dung với anh như thế, em nói biểu hiện của tình yêu cũng là một người muốn giữ lấy một người khác, trên ý nghĩa đó em vẫn nguyện ý tin tưởng vào tình yêu. Vậy thì Dĩ Ninh, theo cách hiểu đó, anh yêu em."
Anh nâng tay mơn mớn khuôn mặt cô, nhìn thấy khóe mắt cô có những giọt lệ đang chậm rãi rơi ra.
"Thế nên, em không được bỏ mặc chính mình, lại càng không thể bỏ đi đoạn tình cảm của chúng ta, em nói em không nhìn thấy nơi nào đó trong tương lai, vậy thì cứ giao nó cho anh..." (Đường Dịch)20. Trong lòng em ủy khuất, mặc kệ là ai đem đến, anh đều chịu trách nhiệm. (Đường Dịch)21. Ồ, Dĩ Ninh, em không hề biết, lời nói vô tình của em, mới được gọi là tổn thương nhất. (Đường Dịch)22. "Trước đây giáo viên triết học nói cho em biết, có một loại tín ngưỡng, hơn nữa chỉ có một loại tính ngưỡng, nó là điều mà trong tâm ta chờ mong được cứu rỗi. Nó hẳn là có tính phủ định, hơn nữa nó có thể chống lại một khẳng định nào đó, tín ngưỡng này có tính phủ định cho phép chúng ta trở nên hèn mọn, trong mối quan hệ này, ngay cả ánh sáng và bóng tối đều không quan trọng nữa. Giáo viên đó đã nói, tín ngưỡng này là "Thượng Đế", trước kia em cũng cho rằng nó là như vậy, mãi đến hôm nay, em mới phát hiện ra không nên là Thượng Đế."
Anh lẳng lặng lắng nghe lời nói của cô: "Vậy hôm nay em phát hiện, nó phải là cái gì?"
Cô ôm chặt anh, tiến sâu vào ngực anh.
"Là Đường Dịch..."
Tên xuất bản Trung Quốc: 黑白.Nam chính: Đường Dịch.
Nữ chính: Kỷ Dĩ Ninh.Trong lòng tôi thì Kỷ Dĩ Ninh chính là nữ chính mang phong thái ngôn tình nhất luôn mọi người ạ. Hai anh chị này đều là những người học thức uyên bác, rồi cả tuyến tình cảm đến cũng rất nhẹ nhàng, kiểu yêu thương nhau và thấu hiểu lẫn nhau á. Xứng đôi dã man, Dĩ Ninh thì nhẹ nhàng thướt tha, Đường Dịch thì mạnh mẽ ngang tàn, đối lập nhau như thế nhưng đến lúc ở bên nhau thì ai nhìn vào cũng thấy rung động.
᠃ ⚘᠂ ⚘ ˚ ⚘ ᠂ ⚘ ᠃
1. Nếu tương lai có một ngày, em bị anh đuổi giết, nhớ rõ trăm ngàn lần không được học theo Lang Nha sơn ngũ tráng sĩ, bởi vì anh so với tiểu quỷ còn ác hơn, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, em nhảy xuống thì anh cũng sẽ nhảy xuống mà tìm... (Đường Dịch)2. Tựa như ngôi sao đêm nay chẳng phải đêm qua, vì ai mà phải chịu sương gió đứng giữa đêm?3. Sau khi yêu một người, nhất định có thể sau một đêm mộng tỉnh dậy thấy mình đã đi rất xa.4. Trên đời này chuyện khiến người ta sung sướng nhất, chính là gặp được một người cùng sở thích với mình. Nói ba phần, cũng đủ rõ ràng, đây là một cách nói chuyện giữa những người hiểu nhau, bên ngoài tuy không nghe thấy tiếng gì, nhưng tiếng lòng lại va chạm đã nói lên tất cả.5. Trên thế giới này, có một số ít cô gái, yêu một người có thể yêu đến tự cao tự đại. Thà rằng ngay lập tức bị mù đi, cũng không cần nhìn đến người khác nữa.6. Em phủ định chính mình, bởi vì em không muốn tương lai bị anh phủ định... (Kỉ Dĩ Ninh)7. Trong tình yêu say đắm của con người, có thể khai quật ra nhân cách bất đồng.8. "Trước kia anh nghĩ, trên thế giới này, có thể có một người như vậy hay không, cô ấy và anh là hai cực đối lập nhau, không hiểu thủ đoạn gì, cũng không có vọng tưởng điều, cho dù cả thế giới ầm ầm sụp đổ trước mặt cô ấy, cô ấy vẫn không ôm oán hận gì mà tiếp tục bước đi, trong tình cảm cũng là như vậy, không biết ngụy trang chính mình, chỉ biết bại lộ nhược điểm, không hề biết được những điều đó làm cho những người thân yêu của cô ấy có thể dễ dàng công hãm... Người như vậy, giống như chỉ tồn tại trong câu chuyện cổ tích, anh không ôm hy vọng có thể gặp được.""Nhưng cuối cùng anh đã gặp được em, gặp được Kỉ Dĩ Ninh..."
Anh nở nụ cười, có loại vui sướng ở trong đó.
"Dĩ Ninh, em sẽ không trở thành người vì tham luyến mà chịu tội như Tantalus, sẽ không vì mất đi tình yêu mà phải chết, lại càng không thể có một ngày, em bị anh phủ định..."
Bởi vì
"...Em là một chi tiết cuối cùng trong câu chuyện cổ tích của đời anh."9. Đường Dịch, em sẽ không đi, em sẽ không rời bỏ anh, trừ phi tương lai có một ngày, anh là người buông tha em trước.
Mấy ngày qua, em hiểu được, thế giới này không chỉ có một màu như em tưởng tượng, mà là có hai màu, màu trắng và màu đen. Anh có quy tắc của thế giới kia, em không hiểu, em cũng không chuẩn bị tham gia, cũng không chuẩn bị tiến vào. Điều em có thể làm được chính là, em sẽ không can thiệp, em sẽ không dùng những đạo đức mà em học tập được ở thế giới màu trắng của em mà nhìn vào, để ràng buộc tất cả mọi thứ trong thế giới màu đen của anh. Những điều coi trọng, em với anh phân biệt rõ ràng, đều tự tuân thủ chuẩn tắc trong thế giới của mình, không vi phạm lẫn nhau... Nhưng trên tình cảm, em và anh đồng quy. (Kỉ Dĩ Ninh)10. Đường Dịch, anh cũng không biết, anh là tín ngưỡng của bao nhiêu người đâu. Khiêm Nhân, Đường Kính, nhiều người ở Đường gia, sau này còn có, Kỉ Dĩ Ninh... (Kỉ Dĩ Ninh)11. Thiếu chút nữa thôi, Dĩ Ninh quan trọng nhất của tôi, đã bị hủy trên tay bọn chúng. Cho nên, những tên dám đụng đến cô ấy, một tên tôi cũng không muốn lưu... (Đường Dịch)12. Plato nói, tình yêu của đàn ông đối với phụ nữ không phải là những biểu hiện trong quá trình làm tình, mà là sau khi dục vọng đấy nở rộ.13. Mất đi một người, là rất thống khổ. Anh biết loại cảm giác này, cho nên, anh sẽ không cho em rời bỏ anh. (Đường Dịch)14. Biết không?Trái tim của người đàn ông chỉ có một, anh đã cho em, thì không thể cho người khác. (Đường Dịch)15. Cách yêu một người rất quan trọng, thế nên có đôi khi nó quyết định kết cục cuối cùng của tình yêu đó.16. Em có biết, Đường Dịch thương tiếc em bao nhiêu không? Kỉ Dĩ Ninh, em có biết không, kỳ thật Đường Dịch đã dành tất cả ấm áp mà cả đời này anh ấy cũng không thể nghĩ đến, tất cả đều cho em. (Đường Kính)17. Nếu mắt phải của bạn làm bạn té ngã, vậy thì hãy khoét ra mà vứt nó đi, thà rằng mất đi một phần thân thể, còn hơn để toàn thân bị vùi trong địa ngục.18. Anh và em có một vận mệnh tương tự. Trong vận mệnh hoang dã đó, rốt cục anh cũng tìm được nơi em rơi xuống.19. "Cho tới bây giờ anh vẫn không biết cần phải yêu như thế nào mà chỉ biết giữ lấy, trên đời này đến tột cùng có yêu không, cho tới bây giờ vẫn là một vấn đề. Mà em lại khoan dung với anh như thế, em nói biểu hiện của tình yêu cũng là một người muốn giữ lấy một người khác, trên ý nghĩa đó em vẫn nguyện ý tin tưởng vào tình yêu. Vậy thì Dĩ Ninh, theo cách hiểu đó, anh yêu em."
Anh nâng tay mơn mớn khuôn mặt cô, nhìn thấy khóe mắt cô có những giọt lệ đang chậm rãi rơi ra.
"Thế nên, em không được bỏ mặc chính mình, lại càng không thể bỏ đi đoạn tình cảm của chúng ta, em nói em không nhìn thấy nơi nào đó trong tương lai, vậy thì cứ giao nó cho anh..." (Đường Dịch)20. Trong lòng em ủy khuất, mặc kệ là ai đem đến, anh đều chịu trách nhiệm. (Đường Dịch)21. Ồ, Dĩ Ninh, em không hề biết, lời nói vô tình của em, mới được gọi là tổn thương nhất. (Đường Dịch)22. "Trước đây giáo viên triết học nói cho em biết, có một loại tín ngưỡng, hơn nữa chỉ có một loại tính ngưỡng, nó là điều mà trong tâm ta chờ mong được cứu rỗi. Nó hẳn là có tính phủ định, hơn nữa nó có thể chống lại một khẳng định nào đó, tín ngưỡng này có tính phủ định cho phép chúng ta trở nên hèn mọn, trong mối quan hệ này, ngay cả ánh sáng và bóng tối đều không quan trọng nữa. Giáo viên đó đã nói, tín ngưỡng này là "Thượng Đế", trước kia em cũng cho rằng nó là như vậy, mãi đến hôm nay, em mới phát hiện ra không nên là Thượng Đế."
Anh lẳng lặng lắng nghe lời nói của cô: "Vậy hôm nay em phát hiện, nó phải là cái gì?"
Cô ôm chặt anh, tiến sâu vào ngực anh.
"Là Đường Dịch..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com