TruyenHHH.com

Tri Khuong

  "Này? Bảo bối đang làm gì thế?" Dực Phàm điện thoại cho nàng, như một thói quen vào mỗi buổi tối.
"Không làm gì, mới vừa tắm rửa xong, gấp quần áo đây." 

Trí Khương  vừa gọi điện thoại vừa làm việc nhà. Chiếu lệ cũ, nàng muốn hồi báo một chút lịch trình hàng ngày của mình cho Dực Phàm. Hắn im lặng chờ nàng nói hết cái này đến cái kia, sau khi nói xong ko thấy bên kia động tĩnh, nàng ngượn ngịu hỏi : 

"Em nói nhiều quá hả ?" 

"Không có, anh chính là muốn nghe một chút giọng nói của em "
"Để làm chi nha, mỗi ngày đều gọi điện thoại, còn như thế " 
"Anh còn 2 tuần nửa mới về,  đương nhiên phải nhiều nghe một chút, miễn cho đã quên."
Hai người lại câu được câu không mà hàn huyên một hồi, bởi vì buổi chiều mới cùng Dịch Dương làm vận động, thể lực không đảm bảo, nàng ngáp một cái liền muốn ngủ. Dực Phàm mặc dù không muốn, cũng chỉ có thể nói lời từ biệt.

"Khương Khương, em hôn anh một cái."
"A? Cách điện thoại hôn a?"
"Ừ, mau hôn, không hôn không cúp điện thoại." Ghê tởm Dực Phàm, thật tốt khi học theo Dịch Dương ăn vạ.
"Tốt, em hôn... Muaaahh..."
"Quá nhỏ giọng, không nghe được."
"Ai... MuMaaaa!"

 Trong điện thoại truyền đến tiếng hôn thật dài, Trí Khương nhiệt tình tựa hồ mượn điện thoại di động truyền tới chổ đó của Dực Phàm  thân thể hắn không khỏi nóng lên!"Trở lại một cái!"

"Ba!" Trí Khương liếc mắt, cho dù hắn cũng không nhìn thấy.
"Bảo bối... Em làm anh cứng rắn "
"A?" Nàng không thể tin nửa nhếch miệng, "Vậy bây giờ muốn làm sao đây?" Không nghĩ tới Dực Phàm như thế mẫn cảm, tùy ý chọn đùa một cái, hắn liền có cảm giác.
"Bảo bối tốt, chúng ta làm một lần đi!"
"Cái gì? Hiện tại? Làm sao làm?"  

  "Đã quên anh đã dạy em rồi sao? Bảo bối có thể tự an ủi a, gọi cho anh nghe có được hay không?"
Trí Khương khuôn mặt nhỏ nhắn nhiệt độ bay lên, nàng từ không nghĩ tới hai người muốn lấy phương thức như vậy làm tình, cảm giác rất kỳ quái, thế nhưng trong lòng lại ngứa một chút, dường như rất thú vị, thử xem đi.
"Kia... Muốn làm sao làm?"

 Bên đầu điện thoại kia đã truyền đến "Tất tất tác tác"   thanh âm, cởi quần áo hòa lẫn tiếng thở phấn khích của nam nhân.

"Ngoan, trước tiên em cởi quần áo."

Trí Khương lo sợ bất an mà ngồi ở mép giường, mình xin hãy cởi áo ra tháo - thắt lưng, không bao lâu cũng chỉ còn dư lại nội y.
"Ừ, anh được rồi..."
Rất rõ ràng, Dực Phàm đã bắt đầu mình ve vuốt, hắn cổ họng cổn động thanh âm truyền tới trong tai nàng, để cho nàng cả người khô nóng đứng lên.
"Đem tay em tưởng tượng là của anh " 
"Ồ." Nàng thuận theo mà làm, không có cái gì cảm giác.
"Vậy sau là đôi môi, cái cổ, xương quai xanh..."
Trí Khương nghe theo, nóng cảm giác hơi rõ ràng.

"Cảm giác được anh ở bên em sao? Bảo bối mặc đồ lót?"
"Mặc..." Trí Khương cách nội y xoa nhẹ hai cái, không có cái gì cảm giác, thẳng thắn đem chúng cởi bỏ, học phương thức khi các nam nhân âu yếm , dùng ngón tay ở phía trên quấn vòng, tiêm ở cô gái mềm nhẹ vỗ về chơi đùa hạ thể cùng Dực Phàm thấp thở giữa trở nên cứng rắn cứng rắn, kiều kiều.
"Bảo bối anh ở ngươi đây. Anh thích nhất cố sức xoa em, yếu ớt, hương hương y như gạo nếp nha"
Thật kỳ quái, nghe Dực Phàm thanh âm, trái tim thẳng thắn nhảy thật nhanh, nàng kìm lòng không đậu gia tăng độ mạnh yếu, đây chính là tay hắn đây, hắn ở âu yếm nàng bộ.
"Đầu cứng rắn sao?"

"Cứng rắn... Ừ..." Nàng đưa ngón tay ra nắm đỉnh thượng nổi lên, lại một trận tê dại thoát ra.
"Kéo nó, thẳng đến đau đớn."
"Ô ô..." Tốt cảm giác kỳ diệu...
Hạ thân nôn nóng phải đau đớn, hoa ấm động tình, ấm áp trơn trợt mật từ từ đầy tràn ra tới, ở nàng đáy quần ướt một mảng. Nàng đưa tay ở bên trong quần kiểm tra, quả nhiên có điểm ướt.
Trí Khương mềm nhũn thân thể, ngửa người nằm ở trên giường, hai tay còn đang ở phía trên ko ngừng nắn bóp, nàng thoải mái mà hừ, thế nhưng hạ thể truyền tới cảm giác trống rổng để cho nàng cảm thấy còn chưa đủ, nàng muốn càng nhiều.
Dực Phàm nghe được cô gái tiếng thở, biết nàng rơi vào tình huống cần lấp đầy. Dực Phàm đại tay cầm lớn, bay nhanh ve vuốt, Trí Khương tùy tiện vài tiếng rên rỉ cũng có thể làm cho hắn lòng ngứa ngáy khó nhịn, ước gì hiện tại liền có thể trở lại ở bên nàng mà lăn qua lăn lại, mà vội vả vu hiện thực, hắn chỉ có thể càng thêm cố sức rất nhanh mạng của mình, gần hơn, tử tàn nhẫn lực đạo trên dưới hoạt động.
"Ồ! Được! Bảo bối em bây giờ ở nơi nào?"
"Ngô ngô... Đáng ghét đừng hỏi..."
"Ha hả, để cho anh tới sai sai có được hay không. Nhất định còn đang bộ, bảo bối thích nhất anh yêu thương em " 
"Ừ..in. ông xã, em...
"Bảo bối ướt hay chưa?"
"Ướt..."

Trong điện thoại vang lên tiếng hô hoán vui vẻ của nam nhân ; 

"Ồ! Ai ya, tới địa ngục đi phía dưới, như lần trước như vậy, nhanh, bảo bối."

Trí Khương do dự mà, trong lòng khiếu hiêu muốn thư giản hạ thân đau đớn, nhưng lại có chút xấu hổ. Quên đi, bất kể, cho dù không ai thấy, hơn nữa, cũng không phải chưa làm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com