Transfic Watching Harry And Amara Potter Marauders Era
╔╦══• •✠•❀•✠ • •══╦╗
𝚃𝚊𝚔𝚒𝚗𝚐 𝚝𝚑𝚎 𝚟𝚎𝚛𝚢 𝚒𝚖𝚙𝚘𝚛𝚝𝚊𝚗𝚝 𝚝𝚑𝚒𝚗𝚐𝚜
𝚃𝚘 𝚊 𝚙𝚎𝚛𝚜𝚘𝚗
𝙲𝚊𝚗 𝚛𝚎𝚜𝚞𝚕𝚝 𝚝𝚘 𝚊 𝚋𝚕𝚘𝚘𝚍𝚢
DEATH...
AMARA POTTER
╚═══❖•ೋ° °ೋ•❖═══╝
CHAPTER 3: LETTERS FROM NO ONE TÁC GIẢ : EUNYOO MIKAELSON.CHUYỂN NGỮ: PANDOREA_LEE
►►
[ Trở lại với gia đình Dursley. Dì Pentunia cùng với Dudley - đang được bọc kín mít bước vô nhà]PENTUNIA: [Dỗ dành thằng nhóc đang sợ hãi] Mọi thứ ổn rồi cục cưng. Để má dẫn con đi thay bộ đồ ướt.[Cả gia đình đi vào phòng khách. Harry và dượng Vernon bước vô sau cùng. Dượng Vernon đóng mạnh cánh cửa rồi đẩy Harry dính vô tường, dượng nắm tóc nó và quẳng Amara vào trong tủ chén]"Bỏ cái tay ra ngay!" James và Lily.AMARA: Này! Không được động tay động chân nghe con khỉ già xấu xí![Dượng Vernon liếc con nhỏ toé lửa]"Mara thân mến. Đó là một sự sỉ nhục dành cho loài khỉ" Sirius làm màu.HARRY: Ui da!VERNON: Mày đã làm cái gì?HARRY: Con thề là con không biết gì hết! [ Vernon gầm gừ ] Trong chớp mắt cái kính đang ở đó tự dưng biến mất! Nó như có ma thuật vậy.[ Dượng Vernon rú lên, gã đẩy Harry vô tủ chén nơi mà Amara - đã bị ném vô trước đó- đang ngồi chờ anh trai mình, rồi sập cửa lại]VERNON: Trên trần đời này không có phép lạ gì hết. [Gã đóng cái lỗ thông gió trên cửa]"Có đây nè, thằng ngu" Frank nói."Đồ Muggle bẩn thỉu" Lucius hỉ mũi.
[Hình ảnh một con cú lọt vô ống kính, con cú đậu lên một cái ăng-ten ti vi trên mái nhà ][ Góc quay chầm chậm mở rộng hiện lên cảnh Dudley trong bộ đồng phục mới toanh đang tạo dáng và cười thiệc tươi]PENTUNIA: Úi chà, cười nào![Dì chụp cho cậu quý tử một tấm hình. Từng nhịp thở của bà đều vui sướng]PENTUNIA: Anh Vernon à. Nhìn cục cưng nè! Em không thể tin được. Chỉ một tuần nữa thôi thì cục cưng sẽ đi học ở Smeltings.AMARA: *thì thầm với anh trai* Nhìn đi anh trai yêu dấu. Em không tin là cái sự ngu si của nó sẽ tỏa sáng được đâu.[ Harry gật đầu đồng ý rồi len lén bật cười]VERNON: Caveat Smeltona. Khoảnh khắc tự hào nhất đời ba.HARRY: Chúng con cũng phải mặc cái đống đó ư?[ Cả gia đình đặt sự chú ý về phía Harry. Amara nhìn nó như thế nó mọc ra hai cái đầu]AMARA: *Chỉ vào bản thân với sự ngạc nhiên* Không đời nào tụi con mặc cái đống vừa xấu vừa bốc mùi đó.
"Cái bộ đồ đó ghê quá" Lily."Chị của bồ nên học lại về thời trang đi bồ tèo" Alice.PENTUNIA: *liếc Amara* Cái gì? Tụi mày mà tới trường Smeltings à?[Harry gật đầu đầy thắc mắc, Amara đảo mắt nhìn quanh]VERNON: Ha![Cả nhà họ cười phá lên]PENTUNIA: Ôi! Đừng có tưởng bở! Tụi mày phải học ở trường công lập địa phương, nơi dành cho tụi bây.[Dì đi vô bếp và vớt ra một cái áo màu xám trong chảo nhuộm]PENTUNIA: Đây là là thứ tụi bây sẽ mặc, sau khi tao nhuộm lại nó.HARRY: Nhưng nó là đồng phục cũ của Dudley mà dì. Con mặc nó thì chẳng khác đang đội lớp da voi già. [Amara hỉ mũi, nhưng nhanh chóng che dấu bằng một cái ho]PENTUNIA: Nó sẽ vừa đủ cho cả hai đứa bây. Giờ thì đi lấy thư đi! [ Dì hất đầu về phía hành lang] Đi![ Harry rời phòng khách đi vô hành lang để lấy thư. Một trong số lá thư có ghi tên nó và em gái có cả địa chỉ chính xác nơi tụi nhỏ ngủ. Dượng Vernon cùng Dudley ngồi tại bàn ăn, trong khi dì Pentunia đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng. Harry bước vô bếp với mấy lá thư, nó đưa thư cho dượng Vernon, đưa thư cho cả em gái rồi mới ngồi xuống với lá thư của mình. Amara bối rối khi nó đọc mặt trước của lá thư rồi nhận ra rằng sẽ chẳng có gì hay nếu thằng voi ma-mút con to tướng thấy được bức thư. Cho nên con nhỏ đứng dậy và giấu lá thư dưới giường của hai đứa trong tủ chén]
Ngay khi giáo sư McGonagall thấy được biểu cảm của ba má và ông bà của cặp sinh đôi. Bà ngay tức thì nói."Cái bút lông chim tự điền địa chỉ. Tôi chắc chắn sẽ kiểm tra nó kỹ lần nữa.""Bà nên làm thế" Bà Euphemia nói bằng tông giọng bình tĩnh, nhưng ai cũng thấy được ngọn lửa ấn giấu bên dưới.VERNON : [ Sau khi đọc xong tấm thiếp ] Ôi! Cô Marge bị bệnh. Ăn nhầm đồ dấm dớ.AMARA: Bả còn sống kìa *lầm bầm* thiệc là thất vọng *bĩu môi*.
"Ba không biết đó là ai, nhưng ba đồng ý với con, con yêu à" James nói."James! Đừng có hùa theo con bé!" Euphemia la thằng con trai.
[ Dudley tình cờ chú ý tới lá thư của Harry, nó chạy tới giựt lấy lá thư rồi đưa cho ba]DUDLEY: Ba! Nhìn nè! Thằng Harry có thư.HARRY: Trả cho em! Nó là của em mà.
"Trả cho thằng bé ngay!!!" James rít lên."Nó không phải của mày" Sirius."Hừm! Đồ mách lẻo" Rabastan.
VERNON: Của mày? Ai viết thư cho mày?[ Người nhà Dursley chụm lại nhìn vô địa chỉ trên thư, có một con dấu hỏng trên lá thư. Cả nhà nhìn vào Harry làm nó đánh cái nuốt khan. Rất lâu sau đó, một con cú khác mang theo thư thả vào nhà Dursley. Trong nhà, dượng Vernon cầm hết tất cả thư lên rồi xé nát. Harry – đang ngồi trong tủ chén - nghe những âm thanh lạo xạo. Nó ngó ra thấy dượng Vernon đang khoan một tấm ván gỗ vô cái lỗ nhận thư]
"Thiệc thảm thương' Euphemia giễu cợt."Lũ Muggle!" Walburga với vẻ mặt ghê tởm.
AMARA: Em muốn khoan vô cái đầu ổng.
"Tôi sẽ giúp một tay" Bellatrix hô to.Mọi người trong đại sảnh ngạc nhiên nhìn ả ta."Gì? Sẽ thiệc là thú vị đây. Dành cho những ai muốn cùng tôi tra tấn hay giết mấy kẻ như này. Đăng ký ở ngay đây!"Ả biến ra một tấm giấy da dài có tên của ả đầu tiên."Dù tôi biết chị không thích tôi thậm chí ghét tôi, nhưng tôi có thể ghi danh không?" Lily nhìm chằm chằm ả. Bellatrix cười một cách điên dại."Tất nhiên là được Evans. Trò là người thứ hai trong nhóm của tôi. Ai muốn tham gia nữa thì tôi để giấy ở đây nè" Ả để giấy da lên một cái bàn ở giữa đại sảnh, để sẵn cả mực và bút.
[Harry sợ hãi nhìn em gái]HARRY: Em có biết là nhìn em đáng sợ lắm không hả? Với lại, tuyệt đối không! Em không làm được đâu.AMARA: *khinh bỉ* Em cá là anh phải biết ơn lắm khi em làm vậy và em muốn khoan đầu ổng để ngó thử coi ổng có não không thôi mà.
"Phí thời gian thôi!" Marlene."Ừ, vả lại thằng chả..." Fabian"Làm gì có não" Gideon.Marlene, Fabian và Gideon phá lên cười cùng với mọi người.
VERNON: Không thư từ gì nữa. [ Harry lặng thing đóng cửa tủ chén lại. Ngày kế, dượng Vernon cùng dì Pentunia đang ở ngoài cửa, dượng chuẩn bị đi đến văn phòng, dì hôn lên gò má chồng]
"Mắt tôi! Remmy ơi mắt mình!" Sirius che mắt.Remus liếc anh chàng.
PENTUNIA: Chúc anh một ngày làm việc vui vẻ, anh yêu.[ Bà đông cứng khi nhìn thấy cả một đàn cú]VERNON: Biến! Biến đi![ Dì ngó thấy điều gì đó rồi vỗ vai chồng để kéo tầm mắt ông qua. Họ nhìn thấy càng nhiều lá thư ghi địa chỉ gửi cho Harry và Amara][Lát sau, Pentunia đang đập trứng vào tô và thứ rớt ra không phải trứng mà là những lá thư bị gấp lại. Dì đập một cái khác, một lá thư khác lại rơi ra. Dì lại mở thêm cái nữa nhưng điều tương tự lại diễn ra. Bà ngó chằm chằm vô mấy lá thư, sau đó tiếng mấy con cú rít lên làm bà dòm ra bên ngoài cửa sổ, nhưng những gì Pentunia nhìn thấy là bốn con cú đang đậu trên cái ghế trống trong vườn. Dì hét lên rồi bỏ chạy. Amara vừa trở về từ thư viện gần nhà đã thấy hết, con nhóc cười sung sướng][ Harry đang bê khay bánh quy]VERNON: Một ngày chủ nhật đẹp trời! Theo ba thì hôm nay là ngày tuyệt nhứt cả tuần. Biết sao hông Dudley?AMARA: [ Khi Dudley nhún vai không biết câu trả lời còn Harry đang đưa bánh cho dượng] Bởi vì sẽ không có thư từ vào ngày Chủ nhật.VERNON: Đúng rồi đó, Amara. Không thư từ gì ngày Chủ nhật. Há! Hôm nay sẽ không có những bức thư đáng nguyền rủa. Thưa ngài. Không có đến một bức thư quỷ quái nào. Không hề![ Harry nhìn cái bóng đen bên ngoài cửa sổ. Có cả tá cú đang đậu bên ngoài]VERNON: Chẳng một lá thư chết tiệt đó...[Cả gia đình Dudley thét lên kinh hoàng trong khi Harry ngạc nhiên nhìn, còn Amara ré lên vui sướng và nhảy nhót khắp nơi]
Đại Sảnh Đường ngập trong tiếng cười."Mèn ơi cô Minnie! Cô không ngừng lại luôn " Sirius cười.Minerva chỉ tủm tỉm với các giáo sư khác."Con bé giống con quá James à" Fleamont cười thầm.
DUDLEY: Á!!! Làm nó dừng lại đi! Làm ơn ngừng lại đi mà![Thằng nhỏ nhảy vào lòng má nó, trong khi Pentunia và Vernon đang thét lên hãi hùng]AMARA: *cười* Đồ chưa dứt sữa!VERNON: Biến đi! Á!!!!!!DUDLEY: Cái gì vậy? Má ơi chuyện gì thế này?[Harry nhảy lên bàn trà để bắt mấy lá thư. Khi thấy nó làm thế, Amara chỉ vỗ trán ngán ngẩm rồi nhặt một lá thư có ghi gửi cho Harry và chạy tót đi. Dượng Vernon cũng nhảy cẫng theo]
"Thằng nhỏ di truyền luôn cái tính ngớ ngẩn của Gạc Nai kìa" Peter nói. James trừng người bạn thân.VERNON: Đưa tao! Đưa lá thư cho tao![Gã đuổi theo Harry và tóm lấy thằng nhỏ trước khi nó lủi vô được cái tủ của nó]HARRY: Bỏ con ra![Dượng Vernon giữ chặt Harry trong khi hàng ngàn lá thư như những viên đạn bắn rào rào khắp phòng]VERNON: A!!!!!!!!!HARRY: Chúng là thư của con! Thả con ra! [Miếng ván gỗ được đóng đinh trên lỗ nhận thư cuối cùng cũng bị bung ra do áp lực từ những lá thư đang tuôn trào vô nhà]VERNON: Đủ lắm rồi! Chúng ta sẽ đi khỏi nơi đây. Đi thiệc xa. Tới chỗ mà bọn chúng không tìm ra ta.DUDLEY: Ba điên rồi phải không má?[Pentunia chứng kiến hết thảy với vẻ mặt hoảng hốt, dì nhận ra rằng có lẽ Dudley đã đúng]"Ổng điên lâu rồi" Regulus nói.AMARA: Dudley-đờ-tí-tẹo nè, ba mày điên lâu rồi.Regulus đỏ mặt khi cậu nói cùng một câu với Amara. Những người khác nghe thấy đều trêu chọc cậu.
♫♫♫♫
© Trong truyện có sử dụng một số câu từ bản dịch của Lý Lan.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com