Transfic Vmin I Too Used To Be Your Star
Phải mất vài giây thì những câu chữ của Taehyung mới được tiêu hoá hết. Jimin chớp mắt, nghi ngờ rằng mình đang nghe nhầm. Nhưng khi đã bắt kịp lời thổ lộ của Taehyung thì trong lòng cậu dâng trào một nỗi phấn khích rất khó tả. Cậu suýt chút nữa thì đã quên mất cái cảm giác này; cảm giác hạnh phúc mà từ lâu lắm rồi cậu mới lại cảm nhận được chúng trọn vẹn như thế. "Cậu là đồ ngốc. Đồ đại ngốc, siêu ngốc, ngốc không tả nổi, ngốc nhất quả đất này", Jimin thở dài. Quăng hết những phiền muộn trước đó sang một bên, cậu nâng cằm Taehyung và đặt lên môi cậu ấy một nụ hôn. Taehyung đông cứng. Một hơi thở ấm áp phả nhẹ lên môi cậu và xen lẫn trong đó là vị mặn của nước mắt. Nụ hôn chỉ kéo dài khoảng một giây trước khi Taehyung giật mình và phá vỡ nó. Biểu tình cậu ấy tràn ngập bất ngờ và bối rối."Cái quái gì thế?", cậu ấy lên tiếng, môi khẽ nhếch lên. "Nếu đây là cách mà cậu biểu lộ sự thương hại thì-"Jimin lắc đầu. "Không, đồ khờ. Đây là cách mà tớ muốn nói rằng tớ cũng có cảm giác y chang cậu."Taehyung trố mắt. "Cậu- cũng là gay à?" "Thú thật thì tớ cũng chả biết tớ là gì," Jimin nhún vai. "Tớ chỉ biết rằng tớ cũng yêu cậu, vậy thôi."Ngay sau khi những lời nói cuối cùng thoát ra khỏi môi, gánh nặng trên vai Jimin bỗng chốc được trút bỏ hoàn toàn. Như thể chính cậu cũng đã mang trong mình một bí mật quá lâu và chưa bao giờ có cơ hội để tiết lộ nó. Tớ yêu cậu. 사랑해. Họ đã nói những từ này không biết bao nhiêu lần. Với người hâm mộ, với những người xa lạ... nhưng không phải là với một người thực sự tương xứng với 3 chữ đó. Taehyung dò xét ánh mắt Jimin với chút nỗ lực cuối cùng. "Nói với tớ cậu không hề nói như vậy chỉ vì cảm thấy có lỗi. Rằng đó là cảm xúc thật của cậu, Jimin." Cậu ấy nói, gần như là van xin."Tớ yêu cậu, Kim Taehyung." Jimin đáp lại, với tất cả sự hiển nhiên và chân thành mà cậu có.Taehyung nghẹn ngào trong khoảng một giây, sau đó cậu ấy chồm tới và hôn Jimin. Một nụ hôn trọn vẹn, mãnh liệt và không hề kiềm nén, hai tay cậu ấy ôm lấy mặt Jimin như thể sợ Jimin sẽ tan biến mất. Jimin chỉ có thể đáp lại cậu ấy một cách nhiệt thành, kéo cậu ấy lại gần hơn. Cậu không rõ họ đã hôn nhau trong bao lâu, nửa hôn môi và nửa ôm ấp. Họ cần những cái chạm trên thể xác để biết rằng tất cả chuyện này là thật, rằng những chuyện xảy ra trong đêm nay không phải là một giấc mơ.Jimin hôn đi những giọt nước mắt đau khổ trên gương mặt Taehyung cho đến khi chúng được thay thế bằng những giọt nước mắt hạnh phúc."Tớ không xứng đáng có được cậu," Taehyung thì thầm."Yên lặng và hôn tớ đi."Taehyung lẳng lặng nghe theo. Và họ hôn nhau lần nữa. Rồi lại lần nữa, cho đến khi đôi môi của hai người đều bỏng rát và toàn thân Jimin bắt đầu nóng lên. Cậu cảm thấy chưa bao giờ là đủ với Taehyung, sau những tháng ngày lủi thủi một mình mà không có người trân quý nhất bên cạnh, sau khi biết đôi môi Taehyung ngọt ngào như thế nào, và trọng lượng cơ thể cậu ấy khi đè lên người cậu.Bằng cách nào đó mà cả hai tìm đến được phòng ngủ của Jimin và đổ ập lên giường của cậu. Một thoáng trong đầu Jimin ý thức được rằng họ không nên tiến quá xa, tình cảm luôn là thứ mỏng manh và khó bảo vệ. Nhưng cậu không thể chống cự được, cậu đã phải rời xa cậu ấy quá lâu, cậu ham muốn từng chút một mà Taehyung có thể trao cho cậu ngay lúc này. Hẳn là Taehyung cũng cảm thấy thế, thông qua cách mà cậu ấy đè Jimin xuống giường, luồn tay vào vạt áo sơ mi của Jimin và cảm nhận sức nóng trên da thịt như đang có lửa đốt."Cậu thấy ổn chứ?" Taehyung thì thầm lên đôi môi căng mọng của Jimin khi người bé con đang nằm dưới thân cậu ấy."Ổn mà, cứ làm những gì cậu muốn," Jimin thở hổn hển.Taehyung bắt đầu di chuyển hông và - ơn trời - nó còn hơn cả ổn, một cảm giác đê mê đến khó tả khi Taehyung không ngừng động chạm cơ thể cậu. Jimin không phải là một kẻ thiếu kinh nghiệm trong chuyện này, nhưng với Taehyung thì mọi thứ đều có cảm giác mới mẻ. Những cái hôn và những cái chạm đều trở nên kích thích hơn bao giờ hết, bởi Jimin đã từng mơ tưởng về điều này cả ngàn lần trước đây, và cậu càng không thể tin được sẽ có ngày những giấc mơ đó lại trở thành hiện thực như thế này."Tae... cưng ơi..." Jimin thốt lên, gần như là đang khẩn cầu, khi Taehyung đan các ngón tay họ vào nhau và đẩy hông sâu hơn. Cơ thể cả hai va chạm một cách thật vụng về, tìm kiếm sự thoả mãn trong nỗi tuyệt vọng. Lúc Taehyung vuốt ve giữa hai đùi của Jimin, cậu ấy gần như choáng ngợp trước ham muốn của Jimin dành cho cậu ấy. Và Jimin chỉ muốn phá ra cười rồi vỗ đầu người kia một cái. Bởi lẽ đương nhiên là Jimin luôn ham muốn Taehyung, ham muốn suốt nhiều năm dài với từng tế bào trong cơ thể cậu...Khi Taehyung bắt đầu di chuyển xuống thắt lưng của Jimin, cậu ấy nhận ra cái cách Jimin nhìn mình như thể Taehyung là hiện thân của mọi vì tinh tú trong vũ trụ của cậu, cơn khoái cảm bất chợt ập đến khiến Jimin gần như vỡ òa. Taehyung đến một vài giây sau đó, hông cậu ấy chậm dần và cậu ấy vùi mặt vào hõm cổ Jimin để kìm nén tiếng rên rỉ.Một lát sau, cả hai cùng nằm dài trên giường, cơ thể trần trụi, tâm sự với nhau theo nhiều cách. Không có gì phải che giấu nữa, cũng không cần phải giả vờ nữa. Họ nói chuyện với nhau một cách thoải mái nhất trong suốt những năm gần đây. Những cái động chạm và mơn trớn xen lẫn vào những câu chuyện, trong thế giới chỉ có mỗi hai người.Taehyung mân mê chiếc cằm nhỏ nhắn của Jimin. "Tớ vẫn đang cố tin đây là sự thật. Mọi chuyện xảy đến cứ như một giấc mơ vậy."Jimin véo nhẹ vào hông của cậu ấy và khiến cậu ấy phá lên cười."Chúng ta thật ngốc, Taehyung ạ." cậu lên tiếng. "Lãng phí nhiều năm như vậy chỉ vì những hoài nghi và nỗi sợ hãi."Taehyung hôn lên những ngón tay bé xíu của Jimin. "Tớ là người duy nhất đã đẩy cậu ra xa. Vì tớ sợ và muốn chối bỏ, tớ cứ nghĩ tình cảm này sẽ biến mất nếu như cậu rời xa tớ. Tớ xin lỗi vì tổn thương cậu-"Jimin đặt một ngón tay chặn môi Taehyung. "Suỵt. Đừng có xin lỗi nữa, tớ đã nói là tớ tha thứ cho cậu rồi mà."Và đó là tất cả những gì Jimin có thể nói."Giá mà tớ cứ ở lại đây được mãi mãi," Taehyung thở dài."Gì cơ, trên giường tớ á?""Ở với cậu.""Nhưng cậu đã lên kế hoạch đi xa rồi mà?" Jimin cằn nhằn. "Đến New Zealand?"Tớ không muốn cậu đi như thế, Jimin suy nghĩ một cách ích kỷ. Không phải ngay sau khi chúng ta vừa tìm lại được nhau."Suýt chút nữa là tớ hủy bỏ mọi thứ rồi đấy," Taehyung đáp, "nhưng đây là một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của tớ.""Tớ biết mà. Tớ sẽ rất nhớ cậu.""Tớ chỉ đi có 6 tháng thôi. Tớ sẽ chụp ảnh lũ cừu ở đó rồi gửi cho cậu.""Cả ảnh selfie của cậu nữa, đừng có quên.""Tớ có thể đưa cậu đến New Zealand. Cậu bảo rằng luôn muốn đến đó còn gì? Tớ sẽ đặt phòng khách sạn cho chúng ta rồi gặp nhau vào mỗi cuối tuần.""Hmmm, nghe hay đó," Jimin ngái ngủ. "Cậu tốt nhất đừng có nghĩ đến chuyện qua lại với cô bạn diễn quyến rũ của cậu.""Có ai quyến rũ hơn cậu à? Không tính phụ nữ hay gì nhưng chả có ai hơn được cậu cả."Jimin bật cười. "Thế bao giờ cậu đi?""Thứ tư tuần tới.""Gì? Sớm quá vậy?""Ừ, năm ngày nữa thôi.""Vậy đó, cậu đừng có mơ mà bước chân ra được khỏi nhà tớ trong năm ngày tới." Jimin tuyên bố.Taehyung cười khúc khích. "Được thôi, nhưng chúng ta không cần đồ ăn à-""Tớ sẽ đặt đồ ăn online.""Thế thì đặt luôn cả đồ bảo hộ nữa. Tụi mình sẽ cần nhiều đấy. Cả dầu bôi trơn.""Ồ," Jimin đỏ mặt. "Thế thì lát nữa tụi mình phải ghé qua cửa hàng tiện lợi rồi.""Với cả tớ cần phải gọi cho quản lý trước khi cô ấy làm ầm lên vì nghĩ tớ đang mất tích.""Được rồi, một cuộc gọi thôi đấy." Jimin đồng ý. "Rồi sau đó cậu là của tớ.""Ừ của cậu tất." Taehyung đồng ý một cách vui vẻ."Tớ yêu cậu," Jimin nói. Cậu cảm thấy không hề mệt mỏi dù có nói câu này với Taehyung cả trăm lần, cũng như không hề mệt mỏi khi ngắm nhìn gương mặt Taehyung sáng lên và đáp trả cậu một cách ngượng ngùng."Chúng ta sẽ làm gì đây?" Taehyung thầm thì, ngay khi Jimin đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ."Hửm? Làm cái gì cơ?""Về những chuyện này... và tất cả." Jimin hiểu những gì Taehyung muốn nói. Những chuyện này - về sự khủng bố của giới truyền thông, về việc thừa nhận bản thân với các thành viên và gia đình, những lời ghét bỏ, những mối quan hệ sắp phải chấm dứt,...Trong suốt quãng thời gian Jimin biết đến cậu ấy, Taehyung không phải là một người hay sợ hãi, nhưng giờ đây cậu có thể nhìn được sự lo sợ trong ánh mắt người bên cạnh."Chúng ta sẽ giải quyết được khi thời điểm đó đến," Jimin cam đoan. "Nó sẽ không dễ dàng gì. Có thể đó là điều khó khăn nhất mà chúng ta phải đối mặt. Nhưng nếu ở bên cậu thì khó đến mấy tớ cũng sẽ vượt qua."End.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com