TruyenHHH.com

Transfic Onelk Xoi Thit Cua Cau Mao




Chuyện như vậy xảy ra hết lần này đến lần khác, Triệu Gia Hào cũng là cao thủ ăn mãi không biết no nên rất nhanh sau đó lại tìm đến Lạc Văn Tuấn. Kỳ phát tình kết thúc, việc đánh thức Triệu Gia Hào dậy ăn sáng lại trở nên khó khăn như trước, mà người kia thì vẫn nhất quyết muốn trêu chọc Lạc Văn Tuấn.

Anh trần truồng nửa khom người trên giường, đôi chân trắng nõn gầy gò quấn trong chăn bông màu xanh đậm, mặc dù đã từng da kề da nhưng Lạc Văn Tuấn vẫn không dám nhìn thẳng vào cảnh tượng này.

"Cậu quản gia, có thấy tủ quần áo màu trắng không?" Anh thản nhiên giơ ngón tay thon dài lên, "Giúp tôi chọn một bộ nào đó để mặc."

Lạc Văn Tuấn không dám trái lời, cậu lưỡng lự bước đến tủ quần áo, nhưng khi mở ra thì hết sức bàng hoàng, vậy mà lại là một chiếc tủ chứa đầy... nội y gợi cảm. Cậu không biết phải chọn cái nào, chần chừ không dám động thủ.

"Mau lên, lạnh chết tôi rồi, bị cảm lạnh thì phải làm sao đây?" Triệu Gia Hào nũng nịu thúc giục, cậu chỉ có thể căng cứng da đầu chọn một bộ quần áo giống như bông trắng, mặc dù rất xuyên thấu, mặc vào chẳng khác không mặc bao nhiêu, nhưng ít ra kiểu dáng cũng khá bình thường.

Lúc anh đưa quần áo cho Triệu Gia Hào, người sau tùy ý mặc vào, chiều dài chỉ đến đùi lộ ra cặp mông tròn trịa thấp thoáng, anh nhìn vào gương cong môi. Khi anh muốn quay lại hỏi Lạc Văn Tuấn xem có đẹp không thì lại thấy Lạc Văn Tuấn đứng đó và không dám nhìn mình. Triệu Gia Hào tức giận đến mức xé quần áo ném xuống đất, chiếc quần lót bị vò thành một quả bóng ném lên người Lạc Văn Tuấn, Lạc Văn Tuấn đưa tay bắt lấy.

"Xấu chết đi được, có bao nhiêu quần áo đẹp mà cậu nhất quyết chọn cái này, khẩu vị gì thế không biết, không mặc nữa!". Nói xong, anh tức giận chui vào trong chăn, hoàn toàn quên mất chính mình là người mua hết đống quần áo kia.

Lạc Văn Tuấn cho rằng anh không vui bèn chuẩn bị rời đi, khi đến cửa, giọng nói có phần bực tức của Triệu Gia Hào lại vang lên: "Quay lại!" Đầu anh thò ra: "Mặc đồ ngủ cho tôi, lạnh quá!" Lạc Văn Tuấn không dám lơ ​​là, liền cầm chiếc áo ngủ lụa trên ghế khoác vào cho anh, may mắn là lần này anh không còn làm khó cậu nữa.

"Bế tôi xuống ăn cơm."

Anh ra lệnh cho cậu, chủ động móc tay lên, Lạc Văn Tuấn bế anh theo chiều ngang, lúc ra khỏi phòng còn điều chỉnh tư thế để anh có thể dựa vào ngực mình để tránh bị cụng đầu. Toàn thân Triệu Gia Hào thơm tho mềm mại được bế xuống lầu, thân thể Lạc Văn Tuấn càng lúc càng căng thẳng, cậu bắt đầu thầm hồi tưởng lại vẻ đẹp câu dẫn chết người của phu nhân, còn có dáng vẻ mềm mại như nước khi đặt dưới thân Lạc Văn Tuấn

Cậu nhìn xuống, có thể thấy được hàng mi run rẩy và đôi môi đỏ mọng của Triệu Gia Hào, cảm nhận được ánh mắt phía trên đầu mình, Triệu Gia Hào ngước mắt lên: "Nhìn trộm tôi à?". Lúc này bọn họ đã tới bàn ăn, Lạc Văn Tuấn đặt anh ngồi trên ghế, một lời cũng không nói khiến Triệu Gia Hào không vui.

"Tại sao cậu không trả lời tôi?"

"Tôi xin lỗi...tôi không cố ý..."

Triệu Gia Hào nheo mắt, đôi chân trần dưới sàn áp vào cơ thể Lạc Văn Tuấn, đầu ngón tay lưu luyến nán lại trên cơ thể cậu: "Cậu quản gia, tôi đói quá~" Không ai có thể chịu nổi âm thanh kéo dài có chủ ý huống chi là Lạc Văn Tuấn, người đã nếm trải mỹ vị. "Phu nhân......"

"Đừng có mà bảo tôi ăn sáng, cậu muốn chọc tức tôi đúng không?"

Triệu Gia Hào đoán trước được cậu sẽ nói gì, liền kiễng chân chạm vào miệng Lạc Văn Tuấn nhưng vì không đủ cao nên không thể chạm tới. Anh tức giận đến mức đấm Lạc Văn Tuấn, lúc này mới khiến cho khúc gỗ kia phản ứng lại, giữ lấy đầu anh và đáp lại bằng một nụ hôn.

Đồ ăn trên bàn bị quét sạch, Triệu Gia Hào được đặt lên trên, tay ôm lấy Lạc Văn Tuấn hôn hít đồng thời chạm vào miếng dán ức chế trên cổ bất mãn xé bỏ ném đi, sau đó tiến tới tham lam hít lấy hít để

Dây áo ngủ của anh tự nhiên tuột ra, anh thậm chí còn không mặc nội y, Lạc Văn Tuấn ấn mạnh vào hai chân trắng nõn và mút lấy phần thịt mềm mại ở đó ngoài ra còn không quên xoa nắn dương vật bán cương của Triệu Gia Hào

Toàn bộ khoái cảm đều dồn vào phần dưới cơ thể, Triệu Gia Hào cảm thấy ngực mình trống rỗng vô cùng, anh đưa tay nhéo nhéo núm vú của mình, dùng sức kéo ra. Triệu Gia Hào nhìn chằm chằm vào chiếc đèn chùm pha lê trên trần nhà với đôi mắt mờ sương, cảm giác chóng mặt vì khoái cảm ập đến ở mọi nơi trên khắp cơ thể

Những động tác ra vào trùng trùng điệp điệp đánh vào khiến cả cơ thể như lâng lâng. Triệu Gia Hào thích cảm giác được tiểu kê to lớn làm loạn bên trong, bàn tay miễn cưỡng chạm vào gậy thịt ở nơi giao hợp, khi rút ra còn mang theo dâm dịch dinh dính.

Anh nhỏ nhắn đến mức toàn thân run lên dữ dội theo những động tác đẩy, quy đầu nhô ra một chút trên phần bụng phẳng lì. Lạc Văn Tuấn tốt xấu chậm rãi xoa nắn lớp thịt mềm bên trong, thậm chí còn đỉnh theo vòng tròn khiến Triệu Gia Hào sướng đến mức liên tục rên rỉ. Họ làm không được bao lâu, khi Lạc Văn Tuấn lén đưa thêm hai ngón tay vào, như bị xuyên thủng Triệu Gia Hào hét lên và xuất tinh. Mà Lạc Văn Tuấn cũng không để ý việc anh rơi vào thời kỳ chịu lửa hay không mà kiên quyết ấn anh vào bàn tiếp tục động tác mạnh bạo dưới thân, lần nào cũng đỉnh vào nơi sâu nhất. Có lẽ vì mạnh đến quá sức chịu đựng, Triệu Gia Hào đã bắt đầu cầu xin cậu thương xót mà nhanh chóng xuất tinh, cậu cuối cùng cũng bỏ ý định nghiền nát anh và gửi hết tinh dịch vào hậu huyệt nóng bỏng kia.

Trong một giây phút nhất thời, Lạc Văn Tuấn nảy sinh cảm giác muốn trả thù, cậu đem hết sự vô lý thường ngày của Triệu Gia Hào vào vấn đề tình dục, nhưng Triệu Gia Hào ngược lại vẫn rất hưởng thụ khoái cảm cậu mang lại. Sau đó, cậu cũng không vội rút ra mà cúi đầu bình tĩnh hỏi: "Còn làm nữa không? Phu nhân?". Triệu Gia Hào vẫn chưa hoàn hồn lại sau cơn cao trào nên rất thành thật đáng thương lắc đầu

"Phu nhân thật ngoan ~"

Họ duy trì mối quan hệ mờ ám này và thỉnh thoảng lén lút nếm trái cấm, dù sao Lâu Vận Phong cũng thường xuyên vắng nhà và không ai có thể kiểm soát họ. Triệu Gia Hào vô tình tiết lộ rằng anh và Lâu Vận Phong chưa từng làm chuyện đó một lần nào. Khi nói lời này, thanh âm Triệu Gia Hào nửa thật nửa đùa nhưng trong mắt dường như có một tia mất mát khó có thể thấy lại vô tình bị Lạc Văn Tuấn bắt được.

Cuộc hôn nhân của họ hoàn toàn là cuộc hôn nhân vụ lợi, chỉ vì lợi ích. Triệu Gia Hào không yêu Lâu Vận Phong, hay nói cách khác, người như bọn họ không có tư cách yêu, chỉ gặp đúng người thì cưới. Lúc đầu anh có ý định cưới Lâu Vận Phong trước rồi yêu sau, nhưng Lâu Vận Phong không có ý định làm vậy, kỳ phát tình tới cũng chỉ giúp anh tiêm thuốc ức chế.

Trong phòng có rất nhiều đồ lót gợi cảm đều là mua để quyến rũ Lâu Vận Phong. Có lần anh trực tiếp bò lên giường của Lâu Vận Phong, sau khi hắn phát hiện thì liền nổi giận với Triệu Gia Hào. Kể từ đó Triệu Gia Hào cũng không còn kiềm chế tính khí của mình nữa, anh trút hết những uỷ khuất của mình lên người Lâu Vận Phong: "Anh con mẹ nó không làm tình thì kết hôn làm cm gì, chồng tôi còn chưa bệnh chết thì sao tôi phải dùng thuốc ức chế trong kỳ phát tình? Khuôn mặt của tôi, mông của tôi có đầy một đám người tranh giành ngoài kia. Người muốn cưới tôi là anh, người nói sau khi kết hôn sẽ đối xử tốt với tôi cũng là anh, thì ra anh chỉ dùng miệng của mình để đánh rắm thôi phải không? Từ nay lão tử không hầu hạ anh nữa"

Cũng từ đó, Triệu Gia Hào không bao giờ nhìn mặt Lâu Vận Phong, anh mua một đống đồ chơi tình thú với hy vọng cuộc hôn nhân trên danh nghĩa này tốt hơn khi tự mình chơi đùa, nếu gậy xoa bóp không vừa ý thì cứ đổi cây khác dày hơn. Kể từ khi tự trấn an bằng suy nghĩ này tâm trạng của anh cũng được cải thiện hơn. Lạc Văn Tuấn đột nhiên hiểu ra tại sao tính tình của Triệu Gia Hào lại có biến hoá lớn đến vậy, trong lòng âm thầm tán thành.

Bọn họ không ngại làm tình trong biệt thự, để lại dấu vết mờ ám ở khắp mọi nơi, từ bể bơi, nhà bếp, thậm chí cả thư phòng nơi Lâu Vận Phong làm việc, chỉ cần muốn thì đều có thể tuỳ ý thoát y phục cùng nhau hoà hợp.

Nửa đêm, thời kỳ dịch cảm của Lạc Văn Tuấn đến sớm, vì Triệu Gia Hào ghét thuốc ức chế nên ở nhà không có bình thuốc nào dự trữ, cậu chịu đựng cái nóng hầm hập mò mẫn tìm đường đến phòng Triệu Gia Hào, cậu mở cửa bằng sự tỉnh táo cuối cùng và bước vào mà không hề báo trước

Lạc Văn Tuấn thô bạo bế Triệu Gia Hào đang ngủ ngồi dậy, đánh thức anh. Triệu Gia Hào ngái ngủ dụi mắt đang chuẩn bị phàn nàn thì miệng bị một vật to lớn nhét vào, thọc vào sâu trong cổ họng. "Ưm... cậu..dám.. Ưm". Tóc anh bị nắm lấy, dương vật ra vào khoang miệng, hương thơm của mao tiêm tràn ngập cả căn phòng.

"Phu nhân...giúp tôi..." Lạc Văn Tuấn khàn giọng cầu cứu, nhưng động tác dưới thân lại thập phần ngạo mạn, dương cụ dày đặc và dài của cậu chọc vào khiến khuôn mặt của Triệu Gia Hào không còn hình dáng ban đầu. Triệu Gia Hào đã quen với Lạc Văn Tuấn thường ngày với đôi lông mày thấp và dễ nhìn, nhưng lúc này cậu đáng sợ đến mức làm anh không dám trái lời, đôi tay run run nắm lấy gốc tiểu kê, dùng lưỡi quấn quanh quy đầu và cẩn thận liếm dọc theo thân gậy, đến hai túi tinh cũng không bỏ qua, anh dùng đầu lưỡi ấn vào rồi nhẹ nhàng ngậm vào miệng. Lạc Văn Tuấn thở ra một âm thanh thoả mãn, cậu đưa tay xoa đầu Triệu Gia Hào giống như một lời khen thưởng.

Chẳng bao lâu sau, cậu đã xuất giọt tinh dịch đầu tiên lên khuôn mặt trắng trẻo của Triệu Gia Hào, bình thường Triệu Gia Hào nhất định sẽ phát hoả, nhưng hiện tại ngay khi chuẩn bị phản công, anh lại bị Lạc Văn Tuấn áp chế, liên tục liếm láp khuôn mặt, hai tay giữ lấy đầu gối tách mở hai chân, chất lỏng từ hậu huyệt cũng tuỳ ý chảy ra.

Sau khi liếm tinh dịch của chính mình, cậu nóng lòng muốn chia sẻ với Triệu Gia Hào, thuận thế hôn lên môi rồi đưa hỗn hợp nước bọt và tinh dịch vào trong khoang miệng. Có lẽ tốc độ quá nhanh khiến Triệu Gia Hào bị nghẹn, cậu ôm ngực Lạc Văn Tuấn ho khan dữ dội. Lạc Văn Tuấn đợi anh hồi phục lại thì tiếp tục tìm đến tuyến thể của anh, cậu yêu nơi này đến mức hôn và gặm nhấm không theo quy tắc nào cả. Làn da bị hàm răng cắn xé đến rách và máu chảy ra từ đầu răng, Triệu Gia Hào bật khóc vì đau đớn và không ngừng bảo người kia đừng cắn nữa. Nhưng người kia dường như không thể nghe thấy được nữa mà vẫn tiếp tục nhai miếng thịt.

Triệu Gia Hào muốn cậu bình tĩnh lại liền muốn đẩy cậu ra và xuống giường tựa người vào ghế sofa để thở. Lạc Văn Tuấn lại tưởng anh muốn bỏ chạy, cơn tức giận dâng lên trong đầu, cậu bất ngờ kéo nam nhân đến trước gương, phớt lờ lời cầu xin tha thứ của anh, Lạc Văn Tuấn nhấc chân phải của Triệu Gia Hào từ phía sau lên và nhét gậy thịt cứng rắn đến phát đau của mình vào hậu huyệt

"A! Cậu điên rồi!"

Triệu Gia Hào có tát cậu bao nhiêu cũng vô dụng, người phía sau đụ anh với tốc độ biến thái, anh có thể nhìn thấy chính mình trong gương cùng một cây gậy thịt đang ra vào ở lỗ sau với nhịp độ chết người, khi rút ra còn kéo theo cả thịt mềm đỏ au ở bên trong, mà phía trước của anh cũng lắc lư thuận theo tốc độ va chạm sau lưng.

"Phu nhân... Phu nhân, tôi rất nhớ người.." Lạc Văn Tuấn cọ vào tai Triệu Gia Hào, cắn dái tai anh và hôn lên nước mắt sinh lý của anh. Vì chênh lệch chiều cao nên khi bị chơi Triệu Gia Hào phải kiễng chân, mông chếch lên nên chẳng bao lâu sau anh đã không thể đứng vững được nữa. Lạc Văn Tuấn bế anh lên ghế sofa, xoa xoa ngực và xâm nhập vào anh lần nữa. Cơ thể của Triệu Gia Hào là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất thế giới, đại não của Lạc Văn Tuấn chỉ còn đọng lại một ý tưởng duy nhất: cậu phải hảo hảo yêu thương người này

Đêm đó Triệu Gia Hào bị ép làm tình nhiều lần, lên đỉnh nhiều lần, trên người tràn ngập dấu hôn, anh giống như một con búp bê rách rưới bị người ta lật qua lật lại mà đụ, tinh dịch xuất nhiều đến mức hậu huyệt không thể chứa nổi nên khoang miệng bị làm vật thay thế. Khi bị Lạc Văn Tuấn chơi với tinh dịch trong miệng, anh vẫn có thể cảm nhận được chất lỏng chảy ra từ khoé môi. Đến cuối cuộc chơi, đôi mắt Triệu Gia Hào trở nên trắng bệch, anh khóc và cầu xin Lạc Văn Tuấn dừng lại.

Lạc Văn Tuấn đỉnh càng ngày càng mạnh, khác với trước đây, cậu dường như đang đỉnh vào phần da thịt mềm mại nào đó không thể chạm tới. Triệu Gia Hào nhận ra tình huống hiện tại và kêu lên thất thanh: "Lạc Văn Tuấn, dừng lại, không được phép vào đó!" Anh tát Lạc Văn Tuấn, nhưng toàn thân mềm nhũn vô lực nên không hề lay chuyển được gì.

Cuối cùng, anh vẫn không thể ngăn cản Lạc Văn Tuấn, chỉ có thể để cậu dùng sức mở ra khoang sinh sản của mình, cảm giác đau đớn khiến anh ngất đi, để Lạc Văn Tuấn dùng tinh dịch lấp đầy nơi đó, đánh dấu vĩnh viễn.

Khi Triệu Gia Hào tỉnh lại, anh đã nằm trên giường toàn thân đau nhức như bị một đám người dẫm lên, thủ phạm thật sự thì đang ở bên cạnh giường, vẻ mặt tội lỗi nhìn anh

Không lâu sau, triệu chứng mang thai xuất hiện nói cho Triệu Gia Hào biết bản thân thực sự đã mang thai rồi, tuy nhiên anh không hề hoảng sợ mà vẫn tiếp tục làm những chuyện nên làm, tuy nhiên điều khiến anh bực dọc là khi làm tình Lạc Văn Tuấn lại vì cái thai mà chú ý từng ly từng tí, mặc dù lần nào cũng rất thỏa mãn nhưng anh vẫn luôn hoài niệm cái ngày mà Lạc Văn Tuấn xâm phạm anh như một kẻ bạo dâm, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến quần lót của anh ướt đẫm.

Sau đó, Lâu Vận Phong cũng biết được chuyện của bọn họ, người được cho là đi công tác lại đột nhiên về sớm. Khi được chiêm ngưỡng buổi biểu diễn khiêu dâm trực tiếp ở nhà, dương vật của Lạc Văn Tuấn vẫn còn ở bên trong Triệu Gia Hào, nhìn thấy Lâu Vận Phong xuất hiện, cậu vô thức dùng chăn bông che cơ thể Triệu Gia Hào. Lâu Vận Phong phẫn nộ ngất trời, ai mà vui nổi khi bị thê tử của mình cắm sừng chứ, huống chi Lạc Văn Tuấn kia là có ý gì? Cũng không phải bản thân chưa từng thấy qua thân thể của Triệu Gia Hào!

Có điều bị phát hiện nhưng hắn cũng không làm lớn chuyện đến mức long trời lở đất, dù sao Lâu Vận Phong vẫn có chút áy náy với Triệu Gia Hào. Kết hôn lâu như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ ngồi xuống trò chuyện đàng hoàng, đương nhiên chỉ có Lâu Vận Phong ở một bên an tĩnh, vốn là muốn Lạc Văn Tuấn tránh mặt, nhưng Triệu Gia Hào từ chối, nói rằng cậu ấy là cha của hài tử trong bụng chứ không phải người ngoài. Lâu Vận Phong nhìn cái bụng hơi phình ra của anh, thì ra là như vậy

Sau khi nói chuyện thì mới biết Lâu Vận Phong đã luôn yêu một alpha người Hàn Quốc, nhưng bị gia đình ngăn cản và bắt người kia phải kết hôn với một omega để nối dõi. Vì vậy việc hắn lựa chọn gả cho nhà họ Triệu cũng là do áp lực từ gia đình.

"Tôi tự hỏi vì sao anh lại không có hứng thú với tôi, thì ra cũng chỉ là một tên khốn thích bị thao." Triệu Gia Hào nghe vậy không khỏi giễu cợt không giữ lại chút mặt mũi nào cho Lâu Vận Phong.

"Chuyện của hai người tôi có thể coi như chưa từng xảy ra, chỉ là hôn nhân gia tộc không phải chuyện nhỏ, tôi hy vọng em đối với người ngoài vẫn sẽ khẳng định đứa trẻ là con tôi". Lâu Vận Phong thành khẩn nói sau đó đứng dậy: "Là tôi có lỗi, về sau nếu có chuyện gì tôi sẽ bù đắp lại cho em, trên phương diện tài chính chỉ cần em muốn tôi đều có thể đáp ứng, hy vọng em cũng có thể hiểu cho tôi"

Triệu Gia Hào không nói gì, coi như là ưng thuận. Anh không quan tâm đến tiền bạc, họ Triệu cũng không thiếu tiền. Tuy nhiên, cuối cùng anh cũng nhận ra rằng cuộc hôn nhân thất bại không phải là vấn đề của mình, anh dường như cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Mặt khác, Lạc Văn Tuấn có chút xấu hổ với Lâu Vận Phong, dù sao thì ông chủ của cậu vẫn luôn đối xử tốt với mình, mặc dù cuộc hôn nhân của họ chỉ tồn tại trên danh nghĩa, nhưng cậu cũng đã phản bội hắn trên phương diện nào đó.

Lâu Vận Phong vỗ nhẹ vai cậu rồi rời đi không nói thêm lời nào.

"Còn ngây người ra đó làm gì? Tôi và bảo bối đều đói rồi!" Triệu Gia Hào bất mãn chạm vào bụng bầu, sau khi mang thai bụng anh càng ngày càng dễ đói hơn.

"Đến đây." Lạc Văn Tuấn tỉnh táo lại, xoay người đi tới trước mặt Triệu Gia Hào, ôm anh vào lòng, đút cho anh từng cái bánh, thỉnh thoảng nghe thấy anh phàn nàn, rõ ràng là mang thai thì vòng eo phải to hơn, nhưng không hiểu sao cậu cảm thấy phu nhân vẫn nhỏ nhắn và gầy gò đến đau lòng.

Đặt lòng bàn tay lên bụng Triệu Gia Hào, cảm giác thật thần kỳ, vì rằng bên trong có đứa con của bọn họ.

"Bảo bảo của chúng ta sau này nhất định sẽ rất đáng yêu." Triệu Gia Hào hiếm khi nói chuyện bình tĩnh như vậy, trong mắt mang theo tình mẫu tử không thể giấu diếm.

"Ừm, sẽ là hài tử dễ thương nhất thế giới."

End

____

Valentine vui vẻ nhé. Chúc mấy bà nhận được nhiều sicula nèee ~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com