TruyenHHH.com

Transfic Onelk Xoi Thit Cua Cau Mao

Tác giả: 折镜

Warning: KTX đại học/Song tính/ 🍵Lạc Văn Tuấn / 👄 giao

Source: https://ujsdbvjsnvkurh.lofter.com/post/1eb5bf3c_2b8b5dd27

__________

Khi Giang Chí Bằng đưa Triệu Gia Hào về phòng ngủ thì đã là một giờ sáng. Người mở cửa là Lạc Văn Tuấn, bạn cùng phòng duy nhất của Triệu Gia Hào. Giang Chí Bằng liếc qua máy tính vẫn còn sáng đằng sau Lạc Văn Tuấn và biết rằng hắn vẫn chưa ngủ.

Triệu Gia Hào say đến mức mặt đỏ bừng, cánh tay trắng nõn quấn chặt lấy cổ của Giang Chí Bằng. Lạc Văn Tuấn nhìn thấy bộ dạng này của anh thì cắn môi dưới, nheo mắt lại. Giang Chí Bằng cảm giác người đối diện có chút không vui, vội vàng kéo tay Triệu Gia Hào rồi đẩy anh lên ghế. Một bên lấy điện thoại và chìa khóa trong túi của mình ra, một bên giải thích với Lạc Văn Tuấn.

"Triệu Gia Hào gần đây tâm trạng không tốt, không cẩn thận uống quá chén, cậu không phiền chứ?"

Nói rồi quay đầu nhìn Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn im lặng một lúc, nghĩ đến việc Triệu Gia Hào kể rằng anh đã cãi nhau với Lâu Vận Phong vài ngày trước rồi lắc đầu nói không sao.

Giang Chí Bằng vốn lo lắng không biết phải giải thích thế nào, hiện tại thấy biểu hiện của Lạc Văn Tuấn thì nhẹ nhõm hẳn, chuẩn bị tiếp tục giúp Triệu Gia Hào cởi áo khoác. Vừa kéo khóa áo thì cổ tay bị hắn nắm lại.

"Để tôi làm cho, cảm ơn anh đã đưa anh ấy về."

Giang Chí Bằng nóng lòng sớm trở về tắm rửa nên thoắt cái đã nhanh chóng rời đi. Sau khi người kia rời đi, Lạc Văn Tuấn kéo một chiếc ghế ngồi đối diện Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào ngồi trên chiếc ghế chơi game không mấy êm ái, mắt nhắm nghiền, cựa quậy không ngừng. Lạc Văn Tuấn không cởi áo khoác cho Triệu Gia Hào, chỉ nhìn anh tự mình cựa quậy khiến áo khoác bị kéo dở dang, treo lủng lẳng trên cánh tay.


Điều này diễn ra theo đúng ý Lạc Văn Tuấn, hắn bước đến trước ghế, cúi người nhéo lấy mặt Triệu Gia Hào quay về phía mình. Triệu Gia Hào bị nắm đau nhưng không thể giãy ra, thấy anh thực sự mơ màng thì mới buông tay, không ngờ rằng Triệu Gia Hào lại nắm lấy cánh tay hắn mà tựa đầu vào đó như ôm gối. Lạc Văn Tuấn cau mày, cúi đầu nhìn gương mặt nóng hầm hập đang áp vào cánh tay lạnh lẽo của mình cọ qua cọ lại, hắn nghiến răng nghiến lợi cố chịu đựng không đẩy con sâu rượu này ra.

Lạc Văn Tuấn không dễ gì mới kiềm chế được tính bốc đồng trong lòng để mặc Triệu Gia Hào say rượu phát điên, vậy mà người kia đột nhiên nghiêng đầu áp đôi môi ẩm ướt lên mặt trong cánh tay của Lạc Văn Tuấn trong vài giây ngắn ngủi, như một con chiên ngoan đạo hôn lên nốt ruồi trên cánh tay hắn.

Hơi thở nóng rực lướt qua da thịt của Lạc Văn Tuấn gần như muốn đốt cháy toàn bộ lý trí của hắn. Lạc Văn Tuấn cảm giác như có một tia lửa nhỏ chạy dọc theo cánh tay, lan tỏa khắp tứ chi và não bộ, cho đến khi hắn cúi xuống nghiêng đầu ghé sát mặt Triệu Gia Hào, nghe thấy anh lẩm bẩm như con cún nhỏ: "Phong Phong, ngủ ngon."

Mùi rượu xộc vào mũi làm đầu óc Lạc Văn Tuấn quay cuồng, như có ngọn gió đông thổi tới, chỉ một tia lửa cũng có thể thiêu rụi cả thảo nguyên.

Lạc Văn Tuấn rút cánh tay bị Triệu Gia Hào ôm chặt, bóp cổ ép anh nằm ngửa trên ghế. Người đang ngủ say bỗng nhiên bị véo một cách thô bạo, hai tay anh vô lực cào cào cổ tay của Lạc Văn Tuấn, mơ màng mở mắt nhưng tầm mắt như rơi vào hư vô.

Lạc Văn Tuấn thấy mặt anh dần đỏ lên thì tay nới lỏng ra, một đầu gối đè lên ghế, chen giữa hai chân Triệu Gia Hào, một tay đặt lên lưng ghế, phủ lên người anh.

"Em là ai?"

Đại não Triệu Gia Hào sùng sục như nước sôi, cố gắng hiểu câu hỏi của Lạc Văn Tuấn nhưng không còn sức trả lời. Chưa đợi anh kịp hoàn hồn, Triệu Gia Hào đã bị Lạc Văn Tuấn cho một ngón tay vào miệng, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi vòm miệng của Triệu Gia Hào. Triệu Gia Hào cảm thấy ngứa ngáy, không khỏi đưa lưỡi muốn đẩy ngón tay của anh ra, lưỡi ướt át nóng ấm quấn lấy ngón tay Lạc Văn Tuấn. Lạc Văn Tuấn không nhịn được lại đưa thêm một ngón tay vào.

Hai ngón tay bị bao phủ trong dịch nhầy, trơn tuột khó cử động. Lạc Văn Tuấn không khỏi nhéo cằm Triệu Gia Hào buộc anh phải há miệng, sau đó đưa ngón tay vào thêm một đoạn rồi kéo lưỡi anh ra chơi đùa. Triệu Gia Hào vốn đã không thoải mái vì uống nhiều, miệng còn bị ép mở để đùa giỡn, phần thịt mềm mại trong miệng không ngừng co rút cố gắng đẩy ngón tay của Lạc Văn Tuấn ra, không ngờ điều này khiến hắn càng thêm cứng rắn.

Lạc Văn Tuấn nhìn chằm chằm vào đôi mắt nửa nhắm nửa mở, lông mày nhíu lại và đôi môi ngậm ngón tay đến ướt đẫm. Răng tròn đụng vào khớp ngón tay in dấu mờ mờ. Đôi môi bị quấy rầy một lúc lâu càng thêm đỏ mọng, Lạc Văn Tuấn chầm chậm rút ngón tay ra, mạnh tay bôi nước bọt dinh dính trên ngón tay lên mặt và môi Triệu Gia Hào.

Da mặt trắng nõn của Triệu Gia Hào ngày thường nay ửng hồng vì say rượu, kết hợp với đôi môi đỏ mọng khiến ngón tay sẫm màu của Lạc Văn Tuấn đặt lên trông vô cùng gợi tình. Triệu Gia Hào cảm nhận thứ làm loạn trong miệng cuối cùng cũng rời đi, không chịu nổi cảm giác tê dại do bị ép mở miệng, anh khẽ mím môi nhưng trong mắt Lạc Văn Tuấn lại như đang thưởng thức dư vị.

"Dâm đãng."


Lạc Văn Tuấn đứng thẳng dậy, một tay ấn sau đầu Triệu Gia Hào, cởi quần và nhét tính khí cương cứng đã lâu vào miệng Triệu Gia Hào. Ngay khi được Triệu Gia Hào ngậm lấy, da đầu trở nên tê dại vì hơi thở nóng rực trong miệng kích thích, hắn sướng đến mức nhắm nghiền mắt lại thở dài một hơi. Một tay hắn nhẹ nhàng xoa xoa đôi lông mày đang nhăn lại của Triệu Gia Hào vì nghẹn.

Triệu Gia Hào bị mùi vị của tiểu kê lấn át, miệng đầy ắp, men say khiến thế giới của anh tràn ngập những âm thanh mờ ảo, cái gì cũng không thể nghe rõ. Trong cơn ngạt thở anh dường như tìm được cảm giác quen thuộc, ký ức của bắp thịt thành thục co thắt miệng, cái lưỡi quấn quanh gậy trục, đem bạn cùng phòng liếm mút như thể đang phục vụ người bạn trai đang chiến tranh lạnh với mình.

Như thường lệ, anh nắm lấy tính khí, nín thở và đẩy đầu xuống sâu rồi chậm rãi nhả ra. Lưỡi áp sát phân thân, liếm mạnh quy đầu và xoay đầu lưỡi chọc vào phần mắt ngựa Lạc Văn Tuấn thấy dáng vẻ khẩu giao cho nam nhân thuần thục đến thế của anh, hắn một bên sướng muốn chết nhưng cũng khó chịu muốn chết.

"Em là ai? Triệu Gia Hào, Cựu Mộng, Mộng Mộng, em là ai?"

Triệu Gia Hào không thể hiểu câu hỏi của hắn, chỉ ngậm dương vật lắc đầu ngân nga.

Anh cảm nhận dương vật trong miệng đang nhẹ nhàng nhúc nhích, chất lỏng tanh nhàn nhạt chảy ra từ quy đầu kích thích dây thần kinh của anh. Bị kích thích bởi vị tanh càng khiến anh trở nên dâm đãng hơn, không biết từ lúc nào đã quỳ lên ghế, mông hếch lên cao, nhắm mắt làm thêm vài động tác deepthroat cho Lạc Văn Tuấn.

Tay của Lạc Văn Tuấn trượt theo đường cong của hông anh, luồn vào quần và xoa nắn cặp mông mà hắn đã mong đợi từ lâu, mềm mại và đầy đặn như thể chỉ cần bóp nhẹ sẽ chảy nước. Mà trên thực tế, âm hộ của Triệu Gia Hào vì khẩu giao mà đã ướt đẫm từ lâu.

Sau một hồi deepthroat, Triệu Gia Hào nhận ra Lạc Văn Tuấn sắp xuất tinh, anh nhả dương vật ra, chỉ ngậm lấy đầu khấc như ngậm kẹo mút, đầu lưỡi quét qua khe hở và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của hắn như đang thúc giục.

Lạc Văn Tuấn bị ánh mắt vô tội như chó con và hành động dâm đãng của anh kích thích, hắn kéo tóc anh ra, tự tay luận động vài lần rồi giữ dương vật bắn tinh dịch đặc quánh lên mặt anh. Triệu Gia Hào bị bắn tinh lên mặt không hề tỏ ra tức giận, thay vào đó nhắm mắt lại và tiếp tục xoa bóp dương vật của Lạc Văn Tuấn bằng phần thịt mềm mại trên má, thỉnh thoảng còn cúi xuống mút quy đầu vài lần để kéo dài khoái cảm.

Lạc Văn Tuấn để mặc anh giống như con chó nhỏ cọ mình đến cứng trở lại, sau đó từng chút một lấy giấy lau tinh dịch trên mặt Triệu Gia Hào rồi đỡ anh ngồi lại ghế, cài lại quần và rót một cốc nước để anh súc miệng. Nhưng khi quay lại, hắn thấy Triệu Gia Hào ngồi thẳng, vẻ mặt đờ đẫn nhìn mình, đôi mắt tròn xoe đầy lúng túng và xấu hổ.


Lạc Văn Tuấn vẫn bước tới, cười một cái rồi đưa nước cho anh.

"Tỉnh rượu chưa?"

Triệu Gia Hào do dự một lúc rồi nhận lấy cốc nước, cúi đầu nhấp từng ngụm nhỏ, nói "ừm".

Lạc Văn Tuấn không nói gì, chỉ im lặng nhìn anh uống nước. Triệu Gia Hào cảm thấy không khí im lặng đè nén, nghĩ một lúc lâu mới dám ngẩng đầu lên nhìn Lạc Văn Tuấn với ánh mắt đầy đáng thương.

"Xin lỗi, anh nhận nhầm người rồi, em đừng đi nói với Phong Phong có được không?"

Lạc Văn Tuấn nghe anh nói vậy không nhịn được bật cười, cúi đầu xoa thái dương, không kiên nhẫn hỏi lại.

"Vậy nếu em nói không chấp nhận lời xin lỗi của anh, anh định làm gì?"

Triệu Gia Hào hoàn toàn không nhận ra mình mới là người bị chiếm tiện nghi, ngược lại nội tâm vô cùng áy náy, không dám nhìn hắn mà chỉ nhỏ giọng nói em muốn anh làm gì cũng được. Nghe nói vậy, Lạc Văn Tuấn im lặng một lúc rồi đi tới lấy cốc nước từ tay anh đặt lên bàn sau đó kéo người khỏi ghế đứng trước mặt mình.

"Đó là anh nói đấy nhé."

Lạc Văn Tuấn cúi đầu cắn lên môi Triệu Gia Hào, đầu lưỡi xé toạc hàm răng vì bị doạ sợ đến mất khả năng tự vệ của anh và tiến quân thần tốc, câu lấy lưỡi gà cùng hắn triền miên. Triệu Gia Hào bị hôn quá mạnh liệt đến không khép được miệng, chất lỏng chảy ra từ khóe miệng dọc theo lưỡi của hai người quấn vào nhau, môi lưỡi trong không khí bị hút đến tê dại. Đợi đến khi Lạc Văn Tuấn cuối cùng buông ra, mặt của Triệu Gia Hào đã đỏ bừng đến lợi hại.

"Anh dâm đãng quá, làm em vừa nãy lại cứng rồi. Để em làm một lần nữa xuất ra thì em sẽ tha thứ cho anh."

Triệu Gia Hào còn chưa kịp phản ứng được hắn nói gì đã bị kéo qua tuột quần xuống. Bàn tay to lớn luồn vào từ mép quần lót, chạm vào khe mông tràn đầy dịch thể. Triệu Gia Hào bị hắn sờ vào vô thức bắt chéo chân, nửa lòng bàn tay của Lạc Văn Tuấn bị bao bọc vừa ướt vừa nóng, hắn không khỏi dùng sức chà xát theo khe hở.

Triệu Gia Hào bị ma sát đến cả người run rẩy, anh nắm lấy cổ tay không cho hắn cử động, hắn thuận thế rút tay ra, đầu ngón tay cái vô tình cọ vào phần thịt mềm mại, Triệu Gia Hào lập tức mẫn cảm kêu nhẹ một tiếng, một dòng chất lỏng chảy ra từ âm hộ. Lạc Văn Tuấn đưa bàn tay dính đầy dịch nhờn lên trước mặt Triệu Gia Hào, cho anh thấy chất lỏng dính bao quanh những ngón tay mảnh khảnh của mình thế nào

Vừa phơi bày ra vừa hỏi, "Anh lúc làm tình với Lâu Vận Phong cũng chảy nước nhiều vậy sao?" Triệu Gia Hào vốn đã bị những động tác thô bạo của hắn kích thích đến run rẩy, nghe nhắc đến tên của Lâu Vận Phong đột nhiên lại dâng lên một cảm giác sung sướng đáng thẹn, khoái cảm vô đạo đức và nhục nhã khiến anh không thể ngẩng đầu.

Có điều Lạc Văn Tuấn vốn không quan tâm anh đang nghĩ gì, hắn kéo anh vào lòng, để anh dựa vào người hắn rồi bắt đầu chơi đùa với ngực anh. Ngực của người song tính như Triệu Gia Hào không quá lớn, chỉ hơi hơi phồng lên đủ để một tay Lạc Văn Tuấn có thể nắm trọn. Hắn ép sát hai bên vào nhau và nhẹ nhàng nắn bóp để lại những vết ngón tay hằn đỏ trên làn da trắng mịn của Triệu Gia Hào, khiến anh vừa đau vừa sướng.

Lạc Văn Tuấn một bên bóp ngực một bên cúi đầu ngậm lấy dái tai anh, luồng khí nóng phả vào cổ và tai nhạy cảm của Triệu Gia Hào làm anh càng thêm run rẩy. Anh cảm thấy toàn thân mình sắp bị Lạc Văn Tuấn đùa giỡn đến mềm nhũn. Đầu óc quay cuồng trong cơn khoái lạc, nửa người trên nóng hầm hập như sắp bốc hơi, nửa dưới thì ướt đẫm, rỉ nước làm ướt cả đùi trong, anh không kìm được bắt đầu lắc lư cái mông, hai chân vặn vẹo.

Lạc Văn Tuấn bị cái mông vặn vẹo lung tung của Triệu Gia Hào cọ đến cứng đau, hắn cắn nhẹ lên dái tai và ra lệnh anh không được cử động nhưng Triệu Gia Hào vẫn vô thức lắc mông, Lạc Văn Tuấn liền đưa tay tét mạnh vào mông, Triệu Gia Hào vì cái tát này trực tiếp phun ra một dòng chất lỏng.

Lạc Văn Tuấn chửi rủa một câu, không thể nhịn thêm được nữa, hắn tách hai cánh mông anh ra và đút dương vật vào giữa hai chân Triệu Gia Hào. Môi âm hộ ẩm ướt quấn quanh tính khí trướng đau của hắn. Lạc Văn Tuấn cắn mạnh vào vai anh để cố gắng chống lại sự thôi thúc xâm nhập, chậm rãi duỗi thẳng eo và cảm nhận quy đầu ép mạnh vào môi âm vật sớm đã căng cứng và mẫn cảm.

Hai tay Triệu Gia Hào nắm chặt cánh tay Lạc Văn Tuấn, cả người ngã vào hắn, chỉ cần mò mẫm bên ngoài đã đạt cao trào, anh kiễng chân và nhấc mông lên để thoát khỏi Lạc Văn Tuấn nhưng lại bị hắn kéo trở lại, toàn bộ hoa huyệt lại bị cọ xát mạnh mẽ, kích thích đến mức anh chỉ biết ngửa mặt thở hổn hển.


Triệu Gia Hào vừa sướng vừa sợ hãi, Lâu Vận Phong trước giờ chưa từng làm ở phía trước. Dục vọng không xác định trên người Lạc Văn Tuấn khiến anh cảm thấy sợ hãi, nhưng anh không thể phản kháng, hoặc có lẽ anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện phản kháng.

Lạc Văn Tuấn hài lòng với phản ứng của anh mà tiếp tục nghiền nát, từng cú thúc lúc chậm rãi lúc mạnh mẽ vắt kiệt nước từ anh. Âm hộ của Triệu Gia Hào ướt át và nóng bỏng đến nỗi nhiều lần Lạc Văn Tuấn không tự chủ ấn quy đầu vào, hoa huyệt nhỏ nhắn mỗi lần được quy đầu cứng rắn cọ sát đều mất khống chế co giật, giống như cái miệng không ngừng mút lấy.

Lạc Văn Tuấn chỉ có thể vỗ mông ra lệnh cho anh thành thật một chút, đừng phát tao quá rồi tiếp tục tăng tốc độ. Triệu Gia Hào cảm thấy bên dưới của mình nóng như lửa đốt, toàn thân bị Lạc Văn Tuấn đưa lên cao trào vô số lần mềm nhũn đến không còn chút sức lực nào.

Lạc Văn Tuấn chơi đùa hơn hai mươi phút rồi mới tách môi huyệt của Triệu Gia Hào và bắn tinh dịch vào bên trong. Triệu Gia Hào vốn đã đạt cao trào không nhịn được kẹp chặt lấy đầu khấc của hắn. Lạc Văn Tuấn hận không thể bóp cổ chó con dâm đãng trước mặt để anh đừng câu dẫn hắn nữa.



Sau khi bắn xong, Lạc Văn Tuấn bế anh vào phòng tắm rửa sạch sẽ, tắm xong mở cửa đi ra thì hắn thấy Triệu Gia Hào đang cuộn tròn trong chăn nói chuyện điện thoại. Nhìn thấy hắn đi ra, anh vội vàng nói "Phong Phong ngủ ngon" rồi cúp máy.

Lạc Văn Tuấn vừa lau tóc vừa hỏi, "Làm lành rồi ?"

Triệu Gia Hào nhỏ giọng ừm một tiếng rồi bò ra khỏi chăn, quỳ bên giường lau tóc cho hắn. Lạc Văn Tuấn bị động tác nhẹ nhàng của hắn làm cho buồn ngủ, không đợi lau xong đã nắm lấy tay anh và hôn một cái, sau đó nắm lấy khuôn mặt anh niết nhẹ.

"Triệu Gia Hào, đừng quên mùi vị của em."

____


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com