Transfic Nguoi Bao Ho Jark
Ngày rồi lại ngày cứ thế trôi, mới đó mà đã qua một tuần nắng nóng. Jackson bắt đầu đi học trong trường, nhưng vì không thích nói chuyện và làm quen với ai nên hắn vẫn thường ngồi một mình. Chỉ đến bữa trưa thì Jackson mới đi cùng Mark và hội bạn của cậu. Hắn im lặng nghe họ nói chuyện, nhìn những nụ cười vui vẻ hạnh phúc của bọn họ, thỉnh thoảng lại không ngăn được mà chèn vài câu vào nói. JB, Junior và Yugeom rất thích Jackson, khả năng im lặng, chăm chú lắng nghe người khác nói khiến bọn họ thấy thích thú. Vì thế mà Jackson rất nhanh quen thân được với hội bạn của Mark nhưng chính Mark lại vẫn còn khép kín đối với hắn. Jackson mỗi ngày đều chăm chú quan sát, để ý Mark, từ từ hiểu những thói quen của cậu, cậu thích cái gì, ghét cái gì.Mark đôi khi lại liếc mắt chòng chọc nhìn hắn, không hiểu bạn bè cậu thấy gì thú vị ở hắn. Mặc dù rất tò mò vì cái gì mà hắn lại cuốn hút đám bạn của mình như thế nhưng để vượt qua ranh giới đã đặt giữa hai người thì cậu không có ý định. Nhưng từ sau hôm nay mọi chuyện sẽ khác...Mặt trời từ sáng đã e ấp ẩn mình sau những đám mây xám, khiến mọi người ai cũng có cảm giác mệt mỏi và u ám. Điều duy nhất mà Jackson muốn làm vào những ngày thời tiết thế này là ở nhà, ngồi trên bậu cửa sổ rồi tỳ trán lên tấm kính lạnh lẽo ngắm nhìn mọi thứ sau khung cửa. Nhưng có thế nào thì hôm nay hắn cũng phải tới trường, ăn sáng, không quên chào hỏi cô chú Tuan xong rồi xuống gara để xe chờ Mark, cùng nhau tới trường. Mọi thứ dường như đã trở thành thói quen của Jackson, hắn cũng không thấy khó khăn đi làm việc một cách quy củ như thế.Vào đến gara, Jackson phát hiện Mark đã ở đó. Mark ngồi trên mui xe, quay lưng lại với hắn, chăm chú bấm bấm gì đó ở điện thoại. Mark mải mê tới mức không phát hiện có người bước vào, chỉ đến khi Jackson ho khan một tiếng thì cậu nhóc mới đưa mắt lên nhìn Jackson.- Cuối cùng thì cậu cũng tới! Tôi còn tưởng cậu không đi nữa chứ. Ngồi nhanh đi,-Mark đứng dậy rồi ngồi vào ghế lái, trong thời gian đó còn tiện thể bấm bấm kịp vài cái. Jackson ngồi xuống bên cạnh rồi nhìn Mark. Hôm nay cậu ấy...hơi lạ, không giống ngày thường chút nào. Trên mặt lại còn tủm tỉm cười như có như không, hai mắt thì sáng lên còn tâm hồn như là đang bay lơ lửng đâu đó trên không trung.- Cậu hôm nay...có vẻ vui quá nhỉ. Có chuyện gì sao?- Jackson cũng lấy can đảm mở miệng hỏi.- Dễ nhìn ra vậy sao?- Mark mỉm cười và nhìn thẳng vào mắt hắn.- Phải đó, hôm nay bạn gái tôi từ Hàn trở về,- những lời này khiến Jackson sửng sốt. Mark lại nhẻm miệng cười rộng hơn nữa khi thấy phản ứng của hắn.- Ơ ừm...bạn gái ư?- Jackson nghi ngờ hỏi lại, hắn vẫn ngờ ngợ không tin.- Đúng đó! Thế cậu nghĩ một đại thiếu gia vừa đẹp trai, nhiều tiền lại thông minh như tôi mà không có bạn gái hả?Cậu nhầm to!- Mark hưng phấn nói, khởi động xe rồi lái xe đến trường.- Thế...cô gái đó là ai?- sau vài phút thì Jackson mới hỏi. Hắn rất tò mò, với loại người "hoàn hảo" như thế kia thì tiêu chuẩn chọn bạn gái sẽ như thế nào?"Có lẽ lại là một đứa con gái tóc vàng hoe ngỗ nghịch với bàn tay được sơn đầy trên móng vuốt cùng cả hộp phấn trên mặt",-hắn nghĩ.- Cô ấy là Mary. Ít hơn tôi hai tuổi, chúng tôi quen nhau trong trường. Giờ thì cô ấy đang làm người mẫu bên Hàn. Cô ấy đi cũng được một tháng rồi, tôi thấy rất nhớ cô ấy,- Mark lại nhẻm cười khi nghĩ tới bạn gái mình. Jackson đưa mắt nhìn người bên cạnh, trong lòng hắn có chút khó chịu, có lẽ là ghen tỵ chăng. Chứ không thì còn có thể là gì...Đi được khoảng vài cây số thì Mark bất ngờ dừng xe lại rồi nhìn Jackson nói:-Tôi thực xin lỗi, tôi phải đi gặp cô ấy rồi...nhưng không thể đưa cậu đi cùng. Cậu phải tự mình đi đến trường thôi,- đây đúng là một tin bất ngờ đối với Jackson.Tất nhiên là Mark có hướng dẫn hắn cách đến chỗ tàu điện ngầm và đến bến phải dừng nhưng hắn lại không thể định hướng ở một nơi xa lạ thế này (hắn có lần từng nhắc với Mark rồi). Nhưng Jackson còn có thể làm gì khi đã bị người ta vô tâm đuổi xuống xe? Hẳn nhiên là đi bộ rồi, hắn không có sự lựa chọn thứ hai.Tiết học bắt đầu được 10 phút thì Jackson từ đâu nhảy bổ vào. Mọi người đang ngồi im bặt vội đưa mắt lên nhìn kẻ không tuân thủ nội quy. Cả người Jackson nhễ nhại mồ hôi, hơi thở dồn dập nhưng hắn vẫn cố gắng điều chỉnh lại. Vì hắn mất khá nhiều thời gian tìm trạm tàu điện ngầm sau thì lại đi quá bến, nên hắn chọn phương pháp chạy bộ mới thành ra bị muộn thế này. Sau một lúc hắn cúi người 90 độ xuống theo thói quen rồi nói:-Em chào thầy, xin lỗi vì đã tới muộn,- cạnh bảng đang đứng là một người đàn ông trung niên.Thầy giáo lịch sử đúng lúc ấy đang viết đề bài lên bảng. Ánh nhìn của ông dán lên người Jackson qua đôi kính vuông càng khiến cho ông nhìn có vẻ nghiêm khắc hơn bình thường, những sợi tóc bạc hơi buông xuống trước trán làm hằn lên những nết nhăn khi ông nhướn mày, khoác lên cơ thể hơi gầy là áo vest màu nâu. Ông nhìn Jackson từ trên xuống dưới rồi mới nhớ đây là học sinh mới thì gằn giọng nói:-Đây là lần đầu cũng như là lần cuối cùng! Ngồi vào chỗ đi.-Vâng.- Jackson nói nhỏ, bước đến bàn ở cuối lớp. Yên vị trên chiếc ghế gỗ hắn mới lôi sách vở ra và chăm chú nghe thầy giáo giảng bài.Đôi khi hắn lại mất tập trung mà đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài là những khoản cỏ xanh mượt với cả rừng cây cùng ghế ngồi. Mọi vật trước mắt không có được nhìn rõ cho lắm vì gió lạnh bắt đầu thổi kèm theo là mưa phùn nhẹ.Những giọt nước trong veo chầm chậm tuôn xuống dưới, hạt nọ nối tiếp hạt kia khiến chỉ một lúc sau con đường đã trở nên ướt nhẹp. Jackson thích thời tiết kiểu này, nhiều người thì lại không thích vì nhìn rất buồn bã, thấy nhớp nháp nhưng hắn lại thấy yên bình, thoải mái trong lòng. Thường thì những khúc mắc của hắn cũng theo mưa mà trôi đi, hắn có cảm giác như chỉ còn lại một mình mình cùng với gió lạnh và tiếng mưa. Ở Hồng Kông có thể thường xuyên bắt gặp hiện tượng này, ở Los Angeles thì lại khác, thay vì mưa ở đây lúc nào cũng nắng nóng khiến Jackson nhanh chóng thấy nhàm chán.Cuối cùng thì chuông cũng reo, Jackson bật dậy nhanh khỏi ghế rồi khoác balo đen lên vai rồi bước lên cầu thang. Hắn nhanh bước lên đến bục cao nhất rồi mở cánh cửa sắt dẫn lên sân thượng. Làn gió trong lành, lạnh buốt tạt thẳng vào mặt hắn. Những hạt mưa nhỏ chầm chậm rơi xuống mặt, xuống quần áo hắn như thể có hàng ngàn con kiến đang bò.Jackson vứt balo xuống đất rồi tiến đến phần rìa ngoài mà ngồi xuống nhìn bao quát cả khu vực trường học. Những chiếc ô với màu sắc rực rỡ là màu sắc tươi sáng duy nhất trong nền trời và thời tiết xám xịt này, chúng đang cố tránh xa khỏi những cơn gió lạnh cùng những đợt mưa nhỏ hắt vào. Trên con đường lớn men theo cổng trường xuất hiện những vũng lớn to nhỏ, phản chiếu bầu trời cùng những bước chân của người đi đường. những tán cây bởi gió mà kêu xào xạc, nghiêng ngả theo từng đợt gió thổi...Bỗng từ đâu Jackson nghe thấy tiếng quát lớn và bước chân đang tiến về phía cửa. Hắn nhanh chóng nhặt balo của mình lên rồi nấp bên một gò tường nhỏ gần đó. Jackson vừa mới kịp ngồi xuống thì cánh cửa bị đạp mở ra, sau thì là những bước chân dồn dập. Sau thì hắn lại nghe được đoạn hội thoại:- Mày gọi tao tới đây để làm gì?- một giọng nói xa lạ vang lên.- Mày lại còn không đoán ra sao,- đúng lúc này mắt Jackson trợn tròn lên, hắn hơi len lén cúi thấp rồi chầm chậm hé đầu ra khỏi chỗ ẩn nấp để chắc chắn đó là người kia. Hắn giật mình, nhận thấy dáng người nhỏ gầy quen thuộc, khuôn mặt nhọn và đôi mắt ánh lên lửa giận. Đó là Mark. Người kia thì đứng quay lưng lại với hắn vì thế mà Jackson không thể đoán đó là người nào, hắn ta có bộ tóc vàng chóe và cơ thể cường tráng vì thế mà nhìn Mark đối với hắn càng bé hơn.- Ha. Mày là vì Mary nên mới sôi máu như vậy sao?- người kia lại tiếp tục.- Phải, là vì cô ấy. Tao yêu cô ấy chứ không có giống như mày!- Ôi, mày không cần phải thể hiện mình là người yêu vĩ đại đâu. Ở đây ai mà không biết mày có bao nhiêu con bạn gái rồi chứ. Chỉ là con nhỏ này cho mày nhiều thứ hơn những đứa khác mà thôi...Không kịp để tên kia nói hết thì nắm đấm của Mark cũng đã nện thẳng vào hàm của y. Vì cú đấm đó mà mặt tên kia quay về phía Jackson, Jackson thoáng nhìn thấy nét cười trên môi tên kia.- Mày cũng chỉ có thế thôi sao?- y cười khẩy. Điều này khiến Mark càng sôi máu. Cậu nắm chặt tay lại rồi chuẩn bị cho một cú đấm hoàn hảo tiếp theo thì y đã nhanh chóng tránh mà trả một cú đấm vào bụng cậu, Jackson nhìn thấy khuôn mặt cậu nhăn lại vì đau rồi gập đôi người lại, hai tay ôm lấy bụng. Trái tim Jackson thắt lại, để không phải nhìn thấy Mark đau đớn, hắn cụp mi xuống. Thật rất muốn bước ra mà bảo vệ người bạn nhỏ kia nhưng hắn vẫn cứ ngồi, mong chuyện này nhanh nhanh kết thúc.- Nào, Mark, tao hy vọng nhiều hơn thế mà,- tên tóc vàng hoe mìm cười nói. Mark đứng thẳng người dậy rồi cũng mỉm cười lại, nhưng ánh mắt thì lại bừng bừng vì tức giận.- Chưa hết đâu...- Mark lấy đà định túm lấy bụng y đẩy ngã nhưng vì không lượng được sức mình mà ngã nhào xuống mặt đất bóng nước, tên kia thừa cơ hội mà dùng tay đấm vào khuôn mặt xinh đẹp. Đến lúc này, Jackson không thể ngồi yên được nữa. Hắn đứng bật dậy rồi tiến nhanh tới chỗ hai người đang gây gổ. Tên tóc vàng kia đúng lúc đang giơ nắm đấm lên định cho Mark thêm phát nữa thì cổ tay đã bị một bàn tay mạnh mẽ giữ lại. Y quay đầu lại thì nhìn thấy Jackson.- Bỏ ra! Hay mày cũng muốn bị vỡ mõm hả?- tên đó rít qua kẽ răng.- Đứng lên,- không thèm để ý đến lời đe dọa kia, hắn gằn giọng.- Nếu không thì sao?- tên kia nhướn mày. Jackson kéo tay khiến tên kia phải đứng dậy, y vùng vằng ra khỏi gọng kìm thép đang nắm giữ tay mình. Hai người cứ thế đứng một hồi lâu ngần ngừ xem ai sẽ ra tay trước. Vì đã ra tay một lần với Mark yếu đuối kia nên y vẫn áp dụng kiểu đánh lên mặt nhưng không ngờ Jackson tránh được. Y còn cố đấm thêm cái nữa, nhưng lần này là nhằm về phía bụng nhưng chưa kịp chạm vào thì tay y đã bị vặn ngược ra sau lưng.- Một là mày đi, hai là tao bẻ gãy tay mày,- Jackson thì thầm bên tai y, cố ý bóp chặt tay khiến y rít lên rồi gật mạnh đầu ý bảo y đã hiểu.Jackson thả lỏng tay tên tóc vàng, y mới được thả ra đã đi thẳng ra cửa, không quên ném cho hắn một ánh mắt cảnh cáo. Khi chỉ còn lại hai người, Jackson đưa mắt nhìn Mark đang ngồi chống tay trên nền đất ướt nhìn cảnh tượng vừa rồi. Trên khóe mắt có ẩn vết bầm đỏ, ở bên miệng cũng có chút máu chảy, má cũng tím bầm cả lại. Jackson thở ra nặng nhọc rồi tiến về phía cậu, giơ tay ra. Nhìn thấy hành động này, Mark nghiêm túc trả lời;- Tôi không cần sự giúp đỡ của cậu!- cậu từ chối bàn tay của hắn, khó nhọc tự đứng dậy.- Mẹ nó, cậu từ đâu chui ra thế?- Mark hỏi, nhìn thẳng vào đôi mắt lớn của hắn, đôi mắt lúc nào cũng lạnh lẽo và vô tâm. Chỉ nhìn qua thì không thể đoán được hắn đang nghĩ gì, nhưng theo tình hình Mark nghĩ có khi nào hắn đang nhìn cậu khinh thường không.- Về nhà thôi,- điều duy nhất phát ra từ miệng hắn khi thấy tình trạng hiện tại của cậu. Cậu chỉ im lặng rồi cụp mi, bước xuống cầu thang.Trên người họ nhỏ nước tong tong tạo thành những vệt nước nhỏ trên mặt đất, những học sinh đi qua đường chăm chăm nhìn bọn họ, thì thầm xì xào gì đó với nhau. Chỉ khi đi hẳn ra ngoài đường thì tiếng xì xào mới chấm dứt. Mark muốn nhanh nhanh rời khỏi khu vực kinh tởm này, cậu không tưởng tượng được sẽ có những tin đồn gì sau này nhưng hiện tại thì điều này không làm cậu quan tâm.- Hôm nay cậu lái xe,- cậu nói với Jackson, bước lại về phía "Audi p8".Ném chìa khóa cho hắn, Mark ngồi ở ghế phụ rồi lôi khăn tay từ trong túi ra mà chà chà máu trên mặt mình. Jackson ngồi xuống ở vị trí ghế lái, nhìn Mark thêm lần nữa rồi mới lái xe về. Hai người họ vẫn cứ thế mà im lặng, Mark thỉnh thoảng buột miệng lầm bầm chửi thề gì đó. Khi xe đã vào đến gara, Mark quay sang Jackson:- Cậu đừng có nói gì với cha tôi. Tôi sẽ tự giải quyết, đây cũng chẳng phải lần đầu,- cậu thì thào nói lời cuối rồi mở xe ra ngoài.Trong phòng không có ai, Mark thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn nhanh chân trở về phòng mình. Nhưng vừa mới bước chân lên cầu thang thì tiếng cha cậu bất ngờ vang từ phía sau:- Mark! Con bảo cha nên chọn cái nào?- ông hỏi cậu, suy nghĩ khi cầm trên tay cà vạt màu nâu và đỏ. Mark dừng lại nhưng cũng không quay lại nhìn cha mà trả lời:- Cha tự chọn đi.- Có đứng lại không thì bảo!- ông nhướn mắt lên, ra lệnh.- Sao con lại ướt sũng như thế này? Quay lại nhìn ta mau.Mark vẫn đứng yên, không biết nên làm gì tiếp theo.-Làm theo lời ta! - đúng lúc đó Jackson cũng mới bước vào tới nơi. Hắn thấy Mark chầm chậm quay lại, tội lỗi cúi đầu xuống.- Con nghĩ là con có thể giấu được cha mình sao? Lần này thì lại đánh nhau với ai hả?- ông nhìn con từ đầu xuống chân, nỗi xót xa có thể nghe thấy trong giọng ông.- Là do cháu,- Jackson bất ngờ lên tiếng. Ông và Mark quay lại ngạc nhiên nhìn Jackson.- Cháu không may đụng trúng bọn côn đồ, chúng định đánh cháu, cũng may có Mark tới giúp.- Vậy sao,- ông Tuan bật cười.- Có nghĩa là Mark nhỏ tuy giúp người nhưng lại bị đánh nhiều hơn người bị nạn sao? Cháu nên biết, Mark nhỏ của bác không biết đánh nhau! Nhưng thôi lần này bác sẽ tin hai đứa. Bác cũng bị muộn rồi, thế hai đứa nghĩ màu cà vạt nào thì đẹp hơn?-Màu nâu, cha,- Mark trả lời, vẫn chưa rời mắt khỏi Jackson.- Cảm ơn, con yêu,- ông cảm ơn rồi thắt cà vạt, còn nói thêm với Jackson:- Bác hy vọng, Jackson, cháu có thể quan tâm đến Markie nhỏ của bác.- Vâng ạ,- Jackson đồng ý, nhận lại được một nụ cười từ ông. Cánh cửa kia vừa đóng lại, Mark không nhịn được mà hét lên:- Tôi đã bảo cậu là đừng có xen vào!- Chứ không cậu định bảo gì? Không may ngã sao?- Jackson điềm đạm trả lời.- Tôi nghĩ nói thế cha cậu chưa chắc đã tin đâu. Đáng lẽ cậu ít nhất nên nói cảm ơn tôi mới phải.- Cậu cút đi!- nói xong Mark chạy về phòng mình, còn không quên đóng cửa vang lên tiếng thật lớn theo sau.Jackson cúi đầu rồi cũng trở về ổ của mình. Đóng cửa lại, hắn tựa vào cánh cửa rồi trượt xuống ngồi ở dưới đất. Trước mắt hắn chỉ có hình ảnh giận dữ của Mark. Mái tóc ước của cậu dính trên trán nhưng không che đi đôi mắt bực tức và giận giữ. Quần áo ướt nhẹp dính sát vào cơ thể gầy gò..."Jackson, ngừng lại đi!"- Jackson tự ra lệnh với chính mình, cố xua đuổi những ý nghĩ không nên có.Nhưng những ý nghĩ đó vẫn không buông tha hắn. Jackson ôm ghì lấy đầu, hắn có lẽ sắp điên rồi. Để cho đầu óc thư thái, hắn bước vào phòng tắm. Dùng nước lạnh tạt vào mặt mình, hắn cảm giác đỡ hơn. Sau rồi thì mới sấy đầu và thay một bộ đồ khô mới. Đang định trèo lên giường đi ngủ, nhưng thừa biết tên nhóc Mark kia sẽ ngược đãi cơ thể mình vì thế mà hắn lấy hộp y tế rồi tiến về phòng Mark.Hắn gõ cửa ba lần thì mới nghe thấy tiếng chủ nhân căn phòng gầm gừ là hắn có thể vào. Mở cửa, điều đầu tiên mà hắn nhìn thấy là cái giường lớn, còn ở phía dưới đất có một con sao biển tên là Mark đang nằm sóng soài. Cậu đang xoay xoay trên tay chai rượu đã trống không rồi còn ngơ ngẩn hát khe khẽ. Jackson không hề nghĩ tới tình trạng này sẽ xảy ra. Tuy không phải lần đầu nhìn thấy cảnh này nhưng giờ hắn cũng lại không biết phải làm thế nào. Hắn rõ ràng là có thể đóng cửa lại rồi bỏ đi mà mặc Mark đau khổ, chìm đắm trong đống rượu của cậu ta. Nhưng suy nghĩ tích cực hơn thì Jackson vội nhanh chóng tiến về phía cái tên bợm rượu kia rồi giật lấy chai rượu từ tay cậu.-Khônggg,- Mark rên rỉ, tay với với lấy chiếc bình thủy tinh.-Thôi ngay!- Jackson cự tuyệt ngay tức khắc. Mark phồng môi rồi khổ sở nhìn Jackson cầu xin:- Nhưng tôi muốn uống nữa cơ aaaaaa! Đưaaaa!- Không đưa!- Jackson nghiêm khắc từ chối, đặt chai rượu lên bàn chỗ cuối phòng.-Tại sao chứ?Cậu có phải là mẹ tôi đâu mà đưa hay không đưa chứ! Nếu tôi đã muốn thì tôi phải có được!- Mark hét lên, cậu đập đập chân rồi vỗ vỗ lên mặt đất. Jackson thở ra nặng nhọc rồi ngồi xuống, ôm Mark lên đùi mình, hộp y tế thì để bên cạnh.- Cậu cứ như trẻ con ấy. Có thôi ngọ nguậy mà ngồi im không thì bảo,- hắn nói, giúp Mark ngồi thoải mái hơn.Mấy phút đầu cậu còn cự tuyệt, vùng vằng thoát khỏi hắn nhưng sau lại đầu hàng mà ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh của Jackson. Jackson lấy bông nhúng cồn, cẩn thận lau qua mặt tên kia. Hắn cố gắng không bỏ sót một vết thương nào, hy vọng sáng mai khuôn mặt sẽ lại hoàn hảo như trước kia. Bởi hắn rất thích nhìn mỗi khi ánh nắng chiếu lên khuôn mặt nho nhỏ hơi tái kia, làn da cậu lúc đó cũng như được tỏa sáng vậy. Đôi khi Jackson muốn chạm vào nhưng không. Hắn không được phép. Mark bò lên giường ngồi nhìn chăm chú khuôn mặt Jackson, đối với Mark thì đây như là một phát hiện mới mà cậu đang cố ghi nhớ lại từng chi tiết nhỏ nhất. Đôi mắt to này, hàng lông mi đen mỏng đôi khi hay chớp chớp này, làn da rám nắng và đôi môi dày."Sao lúc nào hắn cũng gần sát thế này nhỉ"- Mark nghĩ thầm.Lúc đầu thì hắn vớt cậu từ bể bơi lên (ngoài ra thì đám bạn cậu không kể thêm gì hết), sau thì giúp cậu giải vây, giờ thì lại ngồi bên cạnh chăm sóc thế này.-Cậu thích tôi hả?- sau khi kết luận, Mark hỏi. Jackson chết đứng, hắn không nghĩ là cậu sẽ hỏi hắn câu này. Hắn thả tay đang chăm chút trên gương mặt cậu xuống, rồi hỏi lại:- Sao cậu lại nghĩ thế?-Thì...Cậu lúc nào cũng bảo vệ tôi,- Mark bắt đầu lôi ra tính, giơ những ngón tay nhỏ ra đếm.- Quan tâm tôi, lúc nào cũng kè kè bên cạnh, không bắt nạt lớn tiếng với tôi mặc tôi cư xử có hơi...bố láo và thời gian gần đây hay nhìn tôi bằng ánh mắt...Kiểu thế đấy đấy! Vì thế tôi nghĩ là cậu thích tôi,-Mark nói xong, nhẻm miệng cười cực dễ thương.Jackson lúc này không hề rời mắt khỏi cậu, cố gắng hiểu cảm xúc của mình.Tuy những chứng cứ mà Mark nói đều là đúng cũng như thời gian gần đây hắn hay nghĩ về cậu nhưng đó không có nghĩa là hắn thích cậu được! Không phải sao? Hắn không thể nào thích Mark được!"Không đúng"- hắn khẳng định với chính mình.Mark thấy Jackson đang bối rối nên quyết định giúp hắn giải quyết. Mark chầm chậm đặt tay lên cổ hắn rồi tiến từ từ về phía môi hắn. Tuy cậu không rõ là mình đang làm gì nhưng cậu muốn thử nhấm nháp, muốn thử chạm vào đôi môi lạ này. Jackson không chống cự. Khoảng cách càng lúc gần, hơi thở nóng ấm hơn, tiếng tim đập cũng nhanh hơn bình thường. Cuối cùng, hai bờ môi mềm chạm vào nhau khiến bao nhiêu cảm xúc xuất hiện trong lòng Jackson.Nụ hôn chưa kịp kéo dài thêm thì Mark đã dứt ra. Jackson nhìn vào mắt cậu thì chỉ nhìn thấy đôi mắt đượm đầy hơi men . Hắn muốn lợi dụng thời cơ này, đan tay vào mái tóc mềm kia rồi kéo cậu về phía mình. Nhưng Jackson không thể hành động như thế được, hắn không thể phá hỏng mối quan hệ còn chưa bắt đầu của bọn họ được. Vì vậy mà hắn đứng bật dậy rồi rời khỏi phòng, bỏ mặc Mark say rượu một mình ở đó.END PHẦN 4*Mình thích phần này nhất a! Đọc xong rất hào hứng! Mình ko đọc fanfic, thích đọc đam mỹ, bạn nào có truyện đam mỹ nào hay thì giới thiệu mình với. Có bộ Muốn làm ông xã em là mình thích nhất nè, bạn nào muốn đọc thử thì hãy đọc đi nhé*
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com