TruyenHHH.com

Transfic Cung Vien Chuy X Ban Tieu Nai Cau Muon Duoc Cung Chieu 2 0

1.

Theo đuổi Cung Viễn Chủy thật sự quá mệt mỏi.

Mặc dù bạn thật sự rất thích hắn.

Nhưng con người đều có giới hạn, sẽ nản lòng, sẽ mệt mỏi.

Từng vì một ánh nhìn kinh ngạc thuở thiếu thời mà dừng lại vì hắn. Giờ đây đã trở thành gông cùm xiềng xích bạn.

Vì vậy, bạn quyết định rời khỏi nơi này, tiếp tục hành trình và ước mơ còn dang dở.

Nhưng khi bạn thật sự thu dọn hành lý, chuẩn bị lên đường.

Lại thấy tiểu công tử kiêu ngạo thường ngày chẳng thèm trả lời bạn, đang lo lắng như lửa đốt chặn trước mặt bạn, như thể đã chịu một sự ủy khuất lớn lao.

"Tỷ cứ thế mà đi...tỷ thật sự muốn đi sao?!"

Bạn : Ồ, đúng vậy.

2.

Thích Cung Viễn Chủy giống như một chuyện định mệnh.

Ban đầu là một kiếm khách nhàn tản du ngoại giang hồ, đi ngang qua phạm vi thế lực của Cung Môn, định đến thăm người bạn cũ ở Giác cung.

Nhưng không ngờ lại bị tiểu cung chủ trẻ tuổi của Chủy cung mê hoặc.

Thiếu niên mặc áo choàng lông lớn, đứng trong ánh sáng mờ ảo của buổi bình minh, quay đầu lại, dáng vẻ quá mức kinh diễm.

Trong cơn xuất thần, bạn dường như nghe thấy tiếng máu chảy dồn dập, nói với não rằng đây gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên.

3.

Một lần dừng chân là ba năm.

Cung Thượng Giác trêu chọc nói: "Kiếm thánh của liên minh giang hồ ngươi cuối cùng cũng muốn ổn định lập nghiệp riêng rồi sao?"

Bạn phẩy tay nói: "Tha cho ta đi. Chỉ thèm khát thân thể của đệ đệ ngươi thôi." Hắn cũng không tức giận, chỉ cười.

Ánh mắt của bạn và hắn đồng thời dừng lại trên bóng người đang chăm chú chăm sóc một đóa hoa tuyết liên kiều diễm trong sân.

Không biết có phải ảo giác của bạn không, nhưng dường như tai hắn đỏ lên đôi chút.

4.

Tuy nhiên, thái độ của Cung Viễn Chủy đối với bạn vẫn luôn hờ hững. Bạn thậm chí còn đoán rằng hắn có chút không thích bạn.

Bị Cung Thượng Giác dặn dò gọi bạn là tỷ tỷ, mỗi lần đều miễn cưỡng. Nhưng bạn đối với hắn luôn có sự kiên nhẫn không bao giờ cạn.

Cho dù là chỉ dẫn công pháp, hay là trao đổi về dược lý.

Bạn du ngoạn giang hồ nhiều năm, kiến thức uyên bác không cần cố ý thể hiện, tất cả đều ẩn chứa trong khí chất và lời ăn tiếng nói.

Cung Viễn Chủy chưa chắc đã thích bạn. Nhưng hắn thật sự rất sùng bái bạn.

Mà bạn không biết rằng, mỗi khi bạn quay đầu lại, ngoảnh mặt với hắn.

Cung Viễn Chủy luôn rất nghiêm túc nhìn bóng lưng của bạn, hàng mi dài rủ xuống tạo thành một bóng đen trên mí mắt.

5.

Ba năm trôi qua thật nhanh.

Thật ra bạn là người rất kiên nhẫn và bền bỉ.

Hắn sắp cập kê, trong thời gian chung đụng, mức độ quen thuộc của hắn đối với bạn cũng tốt hơn nhiều so với lúc đầu.

Mặc dù vẫn là một tiểu kiêu ngạo rất ngại gọi tỷ tỷ.

Nhưng...là tỷ tỷ đặc biệt của hắn đúng không?

6.

Được rồi, không phải vậy.

Bạn có chút bất lực nhìn Cung Viễn Chủy dễ dàng nhận lời mời của cô tiểu thư kiêu căng của gia tộc đó, thở dài.

Duy trì mối quan hệ với Cung Môn...như vậy cũng chẳng có gì đáng trách.

Nhưng trong lòng lại dâng lên nỗi buồn man mác.

So với lời mời dự lễ hội đèn lồng mà bạn đã hỏi hắn nhiều lần, câu trả lời luôn mơ hồ, lời nói qua loa.

Bạn lặng lẽ giấu chiếc đèn lồng hoa được làm tỉ mỉ từ lâu ra sau lưng.

Có chút khó khăn quay người rời khỏi nơi này.

7.

Bạn thu dọn hành lý ở Cung Môn, nhẹ nhàng vỗ về con ngựa yêu của mình.

Đã lâu rồi không cưỡi đường dài, không biết nó còn quen không.

Nhưng không ngờ trên bậc thang dài của Cung Môn lại có một người vội vàng chạy xuống.

Bạn ngẩng đầu lên, thấy tiểu công tử của Chủy cung thở không đều, hốc mắt còn ửng đỏ khác thường.

"Tỷ tỷ, tỷ cứ thế mà đi...tỷ thật sự muốn đi sao?!" Giọng hắn có chút hỗn loạn, đứt quãng, dường như tâm trí không yên. Đến cuối cùng mới ghép thành câu hoàn chỉnh.

Gần như mất hết lý trí.

Còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com