TruyenHHH.com

Trans Volhar Who We Are Without Each Other


Cuối cùng hai mẻ cũng được gặp nhau công khai><

--------------------

Nơi hành lang của trường tưởng chừng như dài vô tận, Harry biết ơn vì giờ là ngày lễ nên không còn đám học sinh chạy lung tung xung quanh nữa. Nó nhìn vào phần tóc sau đầu của giáo sư McGonagall và tự hỏi bà ấy sẽ nói gì nếu giờ nó cho bà biết cái tên trị liệu tâm lý đó thực ra là Voldemort giả dạng. Nó nén lại tiếng cười thầm. Ngay cả khi căng thẳng trong lòng nó ngày càng dâng cao thì nó vẫn không thể không tán thưởng cái tính táo bạo của tên kia. Hắn đã hai lần thành công trong việc cài người của mình vào Hogwarts làm giáo sư và cả hai lần đều lừa được Dumbledore. Lần này dù hắn không tự nhận là giáo sư nhưng có vẻ Dumbledore lại bị lừa lần nữa rồi. Đó có phải do người Hiệu trưởng này quá mức tin vào mặt tốt nhất trong mỗi người không, hay chỉ đơn giản là không nhìn ra được?

Cụ chưa bao giờ tin vào mặt tốt của Tom Riddle.

Nghĩ tới đó nó liền nghiêm mặt lại.

"Đến nơi rồi, trò Potter," giáo sư McGonagall vừa nói vừa gõ cửa.

"Vào đi," cái chất giọng cao và lạnh lẽo đã gây nên những cơn ác mộng cho Harry suốt 7 năm ròng cất lên.

Harry suýt thì há hốc mồm khi nó nhìn thấy hắn. Vẻ ngoài của Voldemort y hệt lần cuối nó thấy hắn. Giống như hắn bị kẹt đâu đó giữa rắn và người ấy, và lạ là giáo sư McGonagall vẫn biểu hiện khá bình thường. Đôi mắt của Voldemort nhìn vào Harry và một nụ cười thích thú nở rộ trên môi hắn.

" Tôi biết cậu Potter đây là ai," hắn nói. "Tôi thiệt không nghĩ được có phù thủy nào ở đây không biết đến cậu ta."

"Ngồi đi, Potter," giáo sư McGonagall bảo rồi Harry đặt mông xuống cái ghế dối diện với cái bàn nơi Voldemort đang ngồi. Còn giáo sư McGonagall thì ngồi bên cạnh nó. "Ngài Renstin," nó lên tiếng. "Ngài Fremont đây đã đảm bảo cho trò và tự chúng ta cũng đã xác minh bằng cấp của ngài. Nhưng tôi xin nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giữ kín chuyện này. Không chỉ vì trò Potter còn đang vị thành niên mà còn như ngài đã nói đó, tất cả mọi người ở đây đều biết đến trò ấy. Có quá nhiều kẻ ngoài kia sẵn sàng trả giá để có được bất cứ thông tin gì trò ấy chọn để chia sẻ với ngài. Chỉ mỗi sự thật kia..."

"Tôi hiểu lo lắng của bà," Voldemort trôi chảy ngắt lời. "Và tôi sẵn sàng làm đúng theo bất cứ câu thần chú nào bà đã chọn nếu điều đó có thể khiến bà an tâm. Như bà đã biết đó, một nhà trị liệu tâm lý và bệnh nhân thường kí kết bằng khế ước phép thuật, thứ sẽ ngăn không cho tôi lợi dụng chỗ yếu hại của cậu Potter đây và cũng ngăn ngừa việc lộ ra bất cứ thông tin gì mà cậu ta nói với tôi. Nhưng bà toàn hoàn có thể thêm những điều khoản khác vào khế ước nếu bà muốn."

Lần này thì Harry há hốc mồm thiệt. Voldemort đã sẵn sàng kí kết một khế ước hẳn hoi với nó sao? Có vẻ hơi quá mức nếu xét theo việc giữa hai người họ đã có một khế ước rồi. Cũng giải thích được tại sao Sirius và những người khác lại yên tâm với cái ý tưởng này đến vậy.

Suy nghĩ về sự nổi tiếng của nó và thứ mà một số người – Rita Skeeter hiện lên ngay hàng đầu – sẽ làm để có được thông tin về việc nó đang làm việc cùng một nhà trị liệu tâm lý và rằng những điều nó tâm sự với hắn chưa bao giờ xảy ra với nó cho đến khi giáo sư McGonagall nói về việc này. Việc này chưa bao giờ xảy đến với nó là vì nó đã quá quen với việc bị nhìn chằm chằm tới tận khi bọn người ngoài kia đã quá nản với việc này. Bên cạnh đó, nó đã biết đây chính là Voldemort và ý nghĩ về việc hắn ngồi cùng mụ Rita Skeeter để tuồn những thông tin xấu về Harry ra thiệt buồn cười quá trời.

"Việc đó tất nhiên sẽ phụ thuộc vào trò Potter và người giám hộ của trò ấy," giáo sư McGonagall nói.

"Cứ làm như thường lệ là được ạ," Harry vội nói. "Khi nào thì chúng ta có thể bắt đầu?"

Giáo sư McGonagall vẩy đũa phép rồi một cuộc giấy da dê xuất hiện trên mặt bàn. Bà cầm nó lên và đưa cho Harry.

"Ta đề nghị trò nên đọc qua cái này trước. Sirius có một bản sao của cái này. Trò có thể hỏi cậu ta nếu trò muốn. Ngài Renstin đã hiểu rõ nội dung các điều khoản rồi. Trò có thể thêm vào nếu cần thiết. Từ ngữ diễn đạt gì đó không liên quan, vì khế ước sẽ trói buộc bằng phép thuật chứ không phải luật pháp. Nhưng những thay đổi trên khế ước sẽ chỉ áp dụng duy nhất với trò, Sirius và ngài Renstin."

"Tại sao lại có cả Sirius?" Harry hỏi.

"Vì trò vẫn là vị thành niên," giáo sư McGonagall nói. "Bản sao của mọi khế ước trò kí kết đều sẽ tự động áp dụng thêm với người giám hộ của trò."

Harry nghiêm mặt. Nó đã kí kết một khế ước và nếu lời của Voldemort đáng tin thì sẽ không có thông tin gì về việc này tới tai Sirius được cả.

Nếu như phép thuật không nhận định mình là vị thành niên thì sao?

Nó đọc qua bản khế ước, khá là cặn kẽ đấy. Người trị liệu sẽ không được làm hại đến bệnh nhân, không sử dụng thần chú hay Chiết tâm tri thuật mà không có sự đồng ý của bệnh nhân, không sử dụng những loại độc dược và thần chú có ảnh hưởng tới tâm trí mà không có sự đồng ý của bệnh nhân, chỉ được sử dụng thần chú bảo vệ để tự vệ nếu bệnh nhân trở nên bạo lực hoặc công kích, không được tiết lộ danh tính của bệnh nhân hay bất cứ điều gì nó có thể sẽ nói ra trong quá trình trị liệu. Danh tính và sự riêng tư của người bệnh sẽ luôn được giữ bí mật cho dù đã kết thúc trị liệu.

"Làm sao để thêm điều khoản ạ?" nó hỏi.

"Chỉ cần nghĩ về điều ngươi muốn là được," Voldemort nói. "Nó sẽ hiện lên bản khế ước, và chỉ có ngươi, ta và người giám hộ của ngươi thấy được."

"Không tính phần điều khoản bí mật thì bản khế ước này sẽ không trói buộc khi tôi không còn là bệnh nhân của ông nữa, đúng chứ?"

"Phải," Voldemort nói. "Phần được thêm vào đó sẽ không bị thay đổi."

Harry chỉ chờ có vậy. "Thôi được," nó nói rồi nhìn vào tấm giấy da và nghĩ.

Hai dòng mới hiện lên trên bề mặt tấm giấy. Người trị liệu không được để cho bất cứ điều có hại từ bất cứ đâu xảy đến với bệnh nhân. Người trị liệu không được làm hại bất cứ ai, dù là con người hay sinh vật hoặc sử dụng Chiết tâm tri thuật hoặc những thần chú ảnh hưởng đến tâm trí khác hoặc các loại độc dược như Chân dược lên bât cứ ai, con người hay sinh vật trong thời gian ở tại Hogwarts.

Một nụ cười nhỏ hiện lên trên khuôn mặt của Voldemort. "Ta đồng ý, cậu Potter."

"Vậy giờ hai người cần phải kí vào đây, và có thể bắt đầu luôn nếu được," giáo sư McGonagall nói. "Vì trò còn là vị thành niên nên trò có thể lựa chọn có người giám sát quá trình trị liệu, ta hoặc là Sirius."

"Con không cần đâu ạ," Harry nói khi nó kí xuống tờ giấy da dê. Voldemort thì kí vào tờ hắn đang cầm và cả hai tờ giấy sáng lên một lúc ngắn ngủi rồi nhập thành một và biến mất.

"Nó sẽ có trong hầm của trò ở Gringotts nếu trò cần xem lại," giáo sư nói.

"Khi nào chúng ta có thể bắt đầu?" Harry hỏi Voldemort.

"Chiều nay, sau bữa trưa?" Voldemort nói. "Không nên chậm trễ, phải không?"

Harry không thể đồng ý hơn.

----------------------

Lưu ý một xíu về xưng hô: hồi đầu mới gặp thì Vol ta-mi và Harry tôi-ông, còn bây giờ thì mối quan hệ hơi thay đổi, không gay gắt như trước nên mình sẽ đổi của Vol thành ta-ngươi, Harry giữ nguyên. Sau ngày khi conditinhyeu quật rồi thì đổi tiếp:D

08-8-2021

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com