TruyenHHH.com

Trans Oneshot Of Aegyo And Encounters Wheesun

Of Aegyo and Encounters

"Wheein, cô ấy lại tới kìa." Hwasa lầm bầm trong khi đang cười với fan đang đứng trước mình. Qua nhiều năm rèn luyện, kỹ năng cười và nói chuyện của cô đã được cải thiện khá nhiều kể từ khi họ debut.
Wheein khẽ rên rỉ, nở 1 nụ cười quen thuộc khi cô trả lời câu hỏi của fan " Yeah đó là những hương vị ưa thích của mình. Mmmhmm.."

"Cậu nên nói với cô ấy là cậu ghét nó thế nhiều thế nào."


Che dấu câu trả lời bằng 1 cái ho, Wheein quay về phía fanboy đang hào hứng. " Cô ấy biết. Mọi người đều biết."

"Sự thật mất lòng.Thật xui cho cậu, chúc may mắn."

Wheein thậm chí không thể bắn cái nhìn nguyền rủa tới Hwasa trước khi cái người mà họ đang nói về nhảy lên sân khấu, tràn đầy năng lượng dù đã đứng chờ mấy tiếng đồng hồ. Bây giờ đang là mùa hè, Wheein chắc chắn rằng cái nóng đã rút kiệt năng lượng của cô.


"Chào Wheeiiiiin! Chị yêu em!"

À rõ ràng là không hẳn vậy.

Nụ cười của cô ấy thật tuyệt vời, không thua kém bất cứ idol nào. Rạng rỡ, thuần khiết và đang la hét trong hạnh phúc. Trong sự nghiệp của mình, cô đã nghĩ rằng fan này có thể trở thành 1 idol nếu cô ấy thử. Cô ấy chắc chắn đủ khả năng để trở thành 1 idol. Thực tế, nếu cô ấy không xinh đẹp như thế, Wheein hẳn là sẽ không say mê cô ấy nhiều thế này.


Mọi người điều thích những thứ đẹp đẽ. Cô không thể phủ nhận rằng mình cũng có chiều hướng như thế.

Nông cạn? Thật tệ.

"Hi, Yong Sun, thật vui vì được gặp lại chị." Wheein nói 1 cách vui vẻ, nụ cười đã quay trở lại.

"Làm aegyo đi mà. Em làm lại cái vita aegyo được không ? Pleeeeeaseeee?"

Giới truyền thông đã gán cái nhãn "đáng yêu" cho cô dù cô không thích, CEO của công ty muốn cô làm aegyo thật nhiều; Nhưng bây giờ tại buổi fansign, fan của cô thậm chí làm nhiều aegyo hơn.


Đôi mắt của Yong Sun đang lấp lánh và mong chờ. Wheein bắt gặp ánh nhìn chằm chằm của người quản lý và nhận ra không thể lãng phí thời gian thêm nữa...


Đưa cây viết lên gần môi, cô la hét trong đầu lần nữa và lần nữa " Việc này chỉ tốn vài giây thôi, chỉ vài giây thôi" và rồi cô thể hiện biểu cảm đáng yêu nhất.

"Cái này tươi mát hay em tươi mát hơn?"

Góc miệng cô co giật. Ở dưới các fan bắt đầu huyên náo, những tiếng la hét hào hứng vang lên. Nhưng người vui nhất chắc chắn là Yong Sun, người được nhìn thấy ở khoảng cách gần nhất.

"Oh my god, oh my god! Không thể thở được . Em thật đáng yeeuuuuuuu! Wheein, unnie yêu em, hãy để unnie chăm sóc-''


Yong Sun đã bị ngắt lời bởi người bảo vệ, nhét CD đã được ký vào tay cô trước khi kéo cô ra. Vẫn như mọi khi, cô vẫn không nản lòng cho đến những giây phút cuối cùng.


"Wheein, Chị yêu em!"

Khi cô ấy biến mất vào giữa đám đông, Wheein ký tên và tiếp tục ký tên.


" Yong Sun,cô thật là. Ít nhất hãy chú ý tới tôi chứ" Hwasa phàn nàn. "Bọn này là 2 Young Girls, là 1 nhóm chứ không phải chỉ có 1 mình Jung Wheein."

Wheein nghiêng qua, ấn môi mình vào tai Hwasa. Sự thân mật này khiến đám đông lại la hét. Wheein có thể nghe thấy tiếng máy ảnh đang chụp điên cuồng.

"Hyejin,tin tớ đi, cậu không muốn cô ấy là fan của cậu đâu."

"Biết gì không? Cậu nói đúng."

Wheein trở lại vị trí và cười rạng rỡ với fanboy đang chờ chữ ký của cô. Cậu ấy cố gắng yêu cầu aegyo lần nữa nhưng bị từ chối khéo.


Gía mà Yong Sun không xinh đẹp và đáng yêu đến thế.


Điều đó có lẽ sẽ giải quyết mọi vấn đề, sự mềm lòng đối với cô ấy có lẽ sẽ không hề có.


Gía mà Jung Wheein không thích con gái.

Và, giá mà Yong Sun không giống y như kiểu cô thích.

Oh, điều này.

Wheein nhìn lướt qua đám đông, bàn tay chăm chú ghi câu trả lời cho câu hỏi được dán trên CD, Yong Sun đã hoàn toàn hòa vào trong đám đông.


"Cảm ơn vì đã đến, chắc hẳn là rất mệt khi phải chờ dưới trời nắng."


Wheein bắt tay fan 1 cách chân thành, cô thật sự biết ơn từng người trong số họ. Nhưng Wheein không muốn thừa nhận, Yong Sun giữ 1 vị trí đặt biệt.

Cô bắt gặp 1 người đang ngoi lên ở 1 góc xa, vẫy tay nhiệt tình và làm hình trái tim.


Kim Yongsun.

Wheein cười khúc khích.

Mình sẽ không đổi cô ấy với bất cứ thứ gì.

"Cậu đang làm gì vậy? Ký tên tiếp đi chứ." Hwasa thúc khủyu tay Wheein, nhưng Wheein không phản ứng lại. Vòng cánh tay lên cổ Wheein ( tất nhiên lại có thêm 1 đợt sóng hò hét khác), Hwasa kéo cô ấy lại gần. " Làm việc đi, Jung Wheein. Cậu đang thả hồn đi đâu vậy?"


"Cô ấy đang ở đây." Wheein chỉ vào Yong Sun, người không ngừng cố gắng để có sự chú ý của cô. Năng lượng của Yong Sun tăng lên ngay lập tức khi thấy Wheein chỉ vào mình.

"Trời ạ, hẹn hò với cô ấy đi. Còn bây giờ thì ký tên mau."

"Tớ không thể!" Wheein giật nảy lên, từ từ che dấu sự bối rối của mình.

Hwasa phản ứng kiểu có quỷ-mới-quan tâm, và Wheein lập tức ganh tị. Đó là vấn đề về hình tượng. Mọi thứ Hwasa làm điều tượng trưng cho khía cạnh " chết người" của cô ấy như bình thường. Nhưng với Wheein thì cô phải trả về chế độ idol và xin lỗi vì đã xao lãng.

"Coi chừng chảy nước dãi kìa, chú cún đang yêu." Hwasa lầm bầm, hầu như không ra tiếng.


Wheein trộm liếc về phía Yong Sun, người đang đuối dần. Cô ấy trông có vẻ mệt, và gương mặt không có năng lượng như bình thường.


Thật đáng yêu.

Wheein vỗ mặt mình và tiếp tục buổi fansign và không có bất kỳ sự cố nào nữa.

***


"Tại sao chúng ta không nên hẹn hò ngay cả khi không có quy định cấm hẹn hò nào cả.." Hwasa mở đầu, 1 cách trầm tư. " Tớ nghĩ rằng cậu nên xin số cô ấy và hẹn hò thay vì cư xử như 1 người ngốc trong suốt buổi fansign".


Wheein bực mình đẩy Hwasa. Họ đang trên đường về dorm và cả 2 đều kiệt sức. Hwasa không hiểu tại sao bạn cô lại tràn trề năng lượng khi nói về Yong Sun.


"Cô ấy thật là phiền phức tại sao tớ phải xin số cô ấy chứ? Và hẹn hò với fan không phải là điều đúng đắn."

"Wow, cậu trở thành người chỉ làm chuyện đúng đắn từ khi nào vậy?"

"Phần lớn là do cô ấy phiền và kỳ lạ."


"Kêu cảnh sát đến bắt cô ấy đi."

"Không đời nào! Sao cậu dám! Cô ấy thậm chí không phải là 1 fan cuồng!"


"Bảo vệ quá đáng." Wheein nhìn thấy cái cách mà Hwasa đảo tròng mắt.

"Tớ không có. Cô ấy chỉ là 1 fan vô hại thôi."

"Không phải cậu nói là đã từng thấy cô ấy gần dorm chúng ta sao?"


"Tớ nghĩ là tớ thấy cô ấy. Nhưng không có gì xác thực cả."


"Cứ xin số cô ấy đi. Hẹn hò với fan cuồng của cậu, người bạn lập dị của tớ."


"Cô ấy không phải là fan cuồng thậm chí nếu cô ấy có theo dõi tớ."

Ánh mắt Hwasa uể oải, như thể không quan tâm. " Đúng rồi, thậm chí là nếu cô ấy có theo dõi cậu."


Wheein cằn nhằn, ném gối kê cổ vào Hwasa. "Ahn Hyejin, Yong Sun không có theo dõi tớ."

"Yeah, bênh vực cho cho cái người mà không bao giờ thất bại khi yêu cầu cậu làm aegyo." Hwasa lại chế giễu.

"Cô ấy đã ở bên chúng ta từ những ngày đầu tiên."

Hwasa im lặng.


cả hai đều biết Yong Sun và những fan khác đã làm việc vất vả thế nào khi họ bắt đầu cuộc hành trình thể hiện tài năng và trở nên nổi tiếng hơn. 2 năm trước, họ là những tân binh đáng kinh ngạc, nhưng trong ngành công nghiệp này, kinh ngạc không có ý nghĩa gì cả trừ việc được hỗ trợ thích hợp hơn. Nổi tiếng và được công nhận quyết định sự sống còn.

Họ không đến từ 1 công ty lớn, ngân sách của họ hạn hẹp nhưng họ có nhiều sự tự do so với những người khác. Họ có thể, phần lớn, biểu diễn thể loại nhạc mà họ muốn và không bị ép buộc phải theo đuổi các concept đáng yêu, xinh đẹp. Mặc dù họ chưa thực sự toả sáng nhất, họ vẫn luôn cảm thấy thật tuyệt vời khi đã đi xa đến chừng này, với các fan luôn bên họ.

"Cậu không thực sự bị cô ấy làm phiền." Đó là 1 câu hỏi nhưng lại được Hwasa nói như 1 câu khẳng định. Họ đã biết nhau nhiều năm rồi, cùng tập luyện và cùng trưởng thành, nên những chuyện như thế này không bao giờ thoát khỏi mắt cô.

"Tớ có phiền đấy."

"Ngừng nói dối đi, cậu thích cô ấy."


"Tớ chỉ nghĩ cô ấy xinh đẹp thôi.". Wheein đáp lại với 1 nụ cười khúc khích khi nghĩ về Yong Sun và nụ cười siêu rạng rỡ của cô ấy. Aegyo của cô ấy lần nào cũng làm cô tan chảy, nhưng cô sẽ không bao giờ nói chuyện này với Hwasa.

Cái gối bị ném lại về phía Wheein, hạ cánh trên tay cô ấy trước khi rơi xuống sàn. Họ lén lút trở về trạng thái im lặng khi unnie quản lý ho nhắc nhở.Có vài chuyện tốt nhất là không nên nói.


"Xin số cô ấy đi." Hwasa nhấn giọng.

Wheein cốc đầu cô ấy, trước khi trả lời lại với 1 giọng cường điệu "Cô ấy thật sự rất xinh đẹp nhỉ."

Đáp lại điều đó, Hwasa liếc Wheein và lắc đầu.

"Jung Wheein, kiềm chế cảm xúc đi."

***



Wheein đang cảm thấy vừa shock vừa ngạc nhiên thích thú khi cô thấy Yong Sun ở phía sau quầy tính tiền ở cửa hàng tiện lợi.

"Xin chào, quý khách có cần thêm gì nữa không?" Yong Sun nhìn thẳng vào cô, với 1 nụ cười lịch sự dành cho khách hàng.


"Um yeah? Chỉ có thế thôi..."

"Đợi tôi 1 chút. Quý khách có muốn thêm nước ép? Chúng tôi đang có đợt giảm giá 50% cho sản phẩm này." Yong Sun chỉ vào tủ lạnh gần đó, trong khi đang quét mã các thứ mà Wheein đã mua.

Wheein thậm chí không thể liếc qua chỗ Yong Sun đang chỉ vào. Tình huống này thật kỳ lạ khiến cô không biết phải làm sao cho đúng. Hay cô đang gặp ảo giác? Yong Sun không lý nào lại làm việc ở đây... phải không nhỉ?

"Quý khách?"

"Huh?"

"Quý khách có muốn dùng nước ép không?"

"Không "

"Oh... vậy được rồi."

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Wheein hét lớn trong đầu. Yong Sun có 1 biểu cảm đáng thương, lông mày của cô ấy hạ xuống và Wheein cảm thấy như đang có chữ "thất vọng" bằng ánh dèn neon hiện lên.


"Thực ra thì, tôi muốn mua 1 chai, loại nào cũng được. tôi không-um ý tôi là loại nào cũng ổn. Vậy lấy táo đi." Đột nhiên đôi mắt lấp lánh của Yong Sun bắt đầu cong lên khi cô muốn mua thêm nước ép.


Thật quá đáng yêu.

Wheein bước lại gần tủ lạnh, lấy 1 lon nước ép và ngừng lại.


Phản ứng của Yong Sun thật không bình thường. Những lời thổ lộ tình cảm quá khích đâu? Chúng biến mất đâu rồi?

Wheein cảm thấy không thoải mái.

Oh my god. Hay cô ấy không nhận ra mình vì mình không trang điểm?!


Có 1 sự cám dỗ khiến cô muốn cởi chiếc mũ snapback của mình ra. Nhưng cô không thể mạo hiểm vì người khác có thể chú ý tới cô. Tất nhiên là bây giờ khá trễ và ít người xung quanh, nhưng Hyejin sẽ giết cô nếu có bất cứ điều gì ngoài kế hoạch xảy ra.


"Quý khách? Xin đưa tôi lon nước."

Wheein nhìn chằm chằm vào bàn tay của Yong Sun, nơi mà cô đã bắt tay rất nhiều lần kể từ khi debut. Cô đặt lon nước vào tay cô ấy, trong giây phút đó, cô cảm thấy muốn nắm tay cô ấy.


Bệnh nghề nghiệp, hy vọng là vậy.

"Cảm ơn quý khách. Quý khách muốn trả bằng tiền mặt hay thẻ?"

"Th-thẻ. Không,ờ, thẻ." Wheein lấy ví ra,nở 1 nụ cười đắc ý. Nếu Yong Sun không nhận ra cô, chắc chắn tên cô trên tấm thẻ sẽ giúp cô ấy nhận ra.

"Xin đợi 1 chút." Yong Sun lấy tấm thẻ, nhìn vào nó và quét nó với 1 gương mặt không thay đổi cảm xúc. Wheein đã hoàn toàn bị đánh bại. " Xin ký tên vào đây."

Với chữ Jung Wheein được ghi thẳng hàng trên đường kẻ chấm, Yong Sun vẫn không có phản ứng gì khiến Wheein cảm thấy khó chịu.Mặc dù nhìn cô có vẻ khác, nhưng fan nhiệt tình này đáng lẽ phải nhận ra cô chứ. Những tiếng hét hào hứng đâu? Những cuộc trò chuyện thú vị đâu? Hoặc, những lời đề nghị mấy cái aegyo ngốc nghếch đâu?

Cô sẽ làm aegyo cả tiếng nếu đó là cách khiến Yong Sun nhận ra cô.

Cô lén lút quan sát xung quanh để đảm bảo không có ai gần đây trước khi nhanh chóng tiến lại gần quầy thanh toán.

"Yong Sun!"

" Vâng? Tôi có lấy thiếu món đồ gì không?"

" Là em đây!" Wheein kéo nón lên 1 chút và chỉ vào mặt mình 1 cách tuyệt vọng. Chứng kiến việc Yong Sun không nhận ra mình đã đánh bại cô. " Chị không nhận ra em sao? Trời ạ. Em thật thảm hại."


Wheein rên rỉ và úp mặt vào tay. Điều này chắc chắn sẽ khiến Hyejin cười vỡ bụng. nhưng quan trọng là làm sao cô có thể đối diện với Yong Sun vào lần sau?

"Chị có nhận ra em."

1 lời thì thầm bay vào tai Wheein. Cô nhanh chóng nhìn qua.

Yongsun đang nở 1 nụ cười rạng rỡ như lúc thường( dành riêng cho Wheein)


"Chị- chị nhận ra em sao? Thật chứ? Em..em.."


"Mmhmm. Sao chị có thể không nhận ra em chứ?"

Wheein gần như nhảy lên rồi nhảy múa ăn mừng. Nhưng cô nhớ ra tình huống bây giờ. Cô hạ giọng xuống.

"Em nghĩ rằng chị không nhận ra em chứ. Chị làm em sợ đó!"


Yong Sun bĩu môi khiến Wheein như tan chảy.


"Không đời nào. Chị nhận ra em từ lúc em bước chân vào đây."

"Chị không nên làm phiền em. Em chỉ là 1 khách hàng tới mua đồ ở đây.. không phải người mà chị yêu, idol Wheein." Yong Sun mỉm cười 1 cách hiểu ý, mặc dù đôi mắt lấp lánh của cô như đang thể hiện điều khác.


Wheein phải kiềm chế sự phấn khích khi Yong Sun nói " Người mà chị yêu".


"Hả, gì chứ? Vậy là chị chỉ thích hình ảnh thần tượng của em?"

"Không phải!" Yong Sun lắc đầu, phản đối dữ dội. " Nhưng chị không nên làm ảnh hưởng đến đời sống riêng tư của em."

"Wow. Làm sao chị có thể bình tĩnh thế này vậy? Vậy mà Hyejin nói chị là 1 fan cuồng.". Wheein cười lớn, Yong Sun thật ngây thơ và thật thà.

"Fan cuồng? Không! Chị thậm chí không biết mấy em sống gần đây..cho đến khi chị thấy em băng qua đường khi chị đang đi về."

"Cậu ấy chỉ đùa thôi. Bọn em đều yêu quý chị." Wheein đỏ mặt. Cô cảm thấy hào hứng 1 cách vô lý vì có thể thực sự có 1 cuộc trò chuyện bình thường, thân thiện với Yong Sun. cô ấy không có vẻ điên cuồng như 1 fan nữa. Điều này như 1 tia sáng mở đường cho bao nhiêu cơ hội và khả năng giữa họ.


Có lẽ cô mới là người đang điên cuồng bây giờ.

Nhưng nếu cô không phải là 1 ca sĩ, có lẽ cô sẽ không có cơ hội gặp được cô gái này.


"Hey-"

"Xin chào, quý khách cần gì ạ?" Yong Sun trở về với biểu cảm dành cho khách là 1 dấu hiệu để Wheein rời khỏi. Có người ở gần họ và đây là cách để Yong Sun nhắc Wheein.

"Tạm biệt, Yong Sun."

Wheein nhớ Yong Sun đã cười ngại ngùng với cô.Thật là tuyệt nếu được ôm lấy cô ấy.

***



"Cậu có nhìn thấy fan cuồng của cậu-''


"Cô ấy không phải là fan cuồng."

"Được thôi fan của cậu là người rõ ràng đang làm việc gần chung cư của chúng ta nhưng không phải là fan cuồng. Tớ nghĩ rằng đến lúc chuyển chỗ rồi."


"Tớ cá là cô ấy đã từng phục vụ cậu trước đó. Tớ cá buổi ăn sáng, trưa và tối của 1 tháng. Gồm phần ăn lớn và cả snack."


Họ lại đang ở 1 buổi fansign khác, lại đang làm công việc của mình trên sân khấu. Wheein đang rất hào hứng để thấy phiên bản fangirl của Yong Sun hôm nay.

"Eh, điều này thật đáng sợ nhưng tớ nghĩ cậu đúng. Hèn gì tớ luôn nghĩ trông cô ấy khá quen! Chết tiệt."

"Hyejin, thỉnh thoảng cậu thật ngốc." Wheein thở dài và vẫy tay với fan rồi ngồi xuống bắt đầu buổi fansign.

"Cô ấy thậm chí cũng đâu có làm phiền tớ thường xuyên! Đó không phải là lỗi của tớ vì không nhận ra cô ấy."


"Cô ấy tặng cậu bánh trái cây, bánh kem và tất cả những thứ khác mà cậu thích." Wheein thở dài lần nữa, Yong Sun đâu rồi nhỉ?

Nhưng không lâu sau giọng nói của cô ấy xuất hiện.

"Wheeinnnnnieeee! Unnie lại tới đây! Em có thể-"

"Unnie." Wheein nở 1 nụ cười rạng rỡ nhất, trước khi gây ra 1 điều bất ngờ,1 cuộc tấn công toàn diện bằng aegyo. " Buing-Buing, em có đáng yêu không, unnieeee~ Hãy nói Wheein là người đáng yêu nhất đi~"


Aegyo này khiến Yong Sun và toàn bộ đám đông bất ngờ. Đây là điều mà Wheein sẽ không hề làm. Thậm chí quản lý của họ ở phía sau đang đứng hình vì shock. Miệng của Yong Sun như muốn rớt xuống.


Chắc chắn là đang choáng váng vì cuộc tấn công bất ngờ bằng aegyo.

Wheein cười thầm, cô là người chiến thắng. Cô phải trả đũa Yong Sun buổi tối thất bại hôm qua. Cô đã quá xấu hổ và không cool. Ở trên sân khấu thì cô miễn cưỡng nhận vai đáng yêu còn Hwasa thì ngầu. Nhưng ngoài đời thì không bao giờ!.

Yongsun, không nói được gì. Trả đũa thành công.


Và khi Wheein đảm bảo rằng aegyo của mình đã làm mọi người vẫn đang choáng váng, cô nhanh chóng ghi thêm vào CD.

Cho em số chị đi. Cửa hàng tiện lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com